Trở về
-Trường Phi Baỏ- Nép mình bên khóm Tigôn
Yêu thương hờn giận còn chôn chốn này
Vẫn con đường, vẫn hàng cây
Vẫn mùa lá rụng trăng gầy hiên xưa
Trở về sau cuộc gió mưa
Dẫu đầy cay đắng còn thừa đắng cay
Tình yêu ngỡ đã ngủ say
Lần trong tiềm thức ai hay luân hồi
Chẳng còn lệ để nhấp môi
Bóng người tình cũ xa xôi khuất rồi
Tôi vờ như thể yêu đời
Chồng theo bên cạnh, dạ cười xót xa
Thương đâu mà phải mặn mà
Mến đâu mà phải thật thà với nhau
Bia kỷ niệm đã bạc màu
Dựng trên ngôi mộ chôn nhau chuyện tình
Tóc úa đã giết tiết trinh
Thời gian cũng chỉ lặng thinh qua lòng
Xá gì một trận cuồng phong
(Con chim than thở ánh hồng đây sao?)
Trở về ôn lại thương đau
Hay trở về để truốt trao xuân thì
"Sang ngang- mộng vỡ- người đi..."
Còn bao chuyện nữa về ghi tâm tình!
(27-7-2004)
Tình Buồn
-Trường Phi Baỏ- Trả lại đi anh cánh hoa tàn
Người em sầu mộng đã sang ngang
Ném cả tâm điệu du dương trước
Lỗi hẹn đời nhau câu đá vàng
Rồi đây sẽ vật đổi sao dời
Hình bóng anh yêu có còn thôi
Hay gió thổi tan và bụi cuốn
Ảnh cũ nhoà theo mây cuối trời
Tâm hỡi, người yêu của em ơi!
Tim phủ màu tang cũng bởi đời
Dưới mồ đau khổ anh đừng nhớ,
Tình mình chỉ là giấc mơ thôi
Xin đừng tưởng tiếc cánh Tigôn
Kỷ niệm giữ chi nát tâm hồn
Không cùng chung chuyến đò mơ ước
Đào huyệt, tình ấy anh cứ chôn.
(27-7-2004)
*Họa trả lời bài Màu máu Tigôn của ông Thâm Tâm
Không đề
-Trường Phi Bảo- Thiếu phụ:
"Anh ơi, giờ em đã có chồng,
Gieo chi thương nhớ, giết chờ mong,
Nhìn nhau giây phút rồi đi nhé,
Liếc mắt làm chi để rát lòng"
Chàng trai:
"Dẫu biết rằng sáo đã sang sông
Thì thôi duyên nợ hẹn tang bồng
Em về hạnh phúc bên người mới
Được thế anh đây có lời mong"
Thiếu phụ:
"Bận bịu chi nữa hỡi người yêu
Đóa hoa xuân đã héo trong chiều,
Mĩa mai chi đặn, tình vướng víu
Chỉ còn e ấp mộng cô liêu"
Chàng trai:
"Đừng bắt riêng anh phải lạnh lùng,
Phản bội tình em chẳng thủy chung
Một ngày, một tháng, một năm nhỡ...
Bao nỗi thương yêu cứ chất chồng"
Thiếu phụ:
"Đau xót làm sao chuyện gối chăn
Nước mắt thay canh chẳng ngọt lành,
Biết người trong mộng còn tê tái
Tình xưa thành vết tích ăn năn"
Chàng trai:
Đã bảo em yêu chớ bận tâm
Chớ lê chân bước trên lỗi lầm
Anh thề, anh sẽ không nhắc lại
Câu chuyện chuyến đò lỡ trăm năm"
Thiếu phụ:
Có phải chăng em nữa tỉnh- mê,
Từ trong tuyệt vọng bóng anh về
Hôm nay gặp dưới trăng hờn tủi
Vui buồn lẫn lộn đến nhiêu khê
Chàng trai:
"Không yêu nhau trọn cũng đành thôi
Nhìn nhau giây phút cũng đủ rồi
Liếc mắt đưa tình sang kiếp khác
Hạnh ngộ về sau hẳn đẹp đôi"
11-4-2005