Sầu Rưng
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 14 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 208 bài trong đề mục
Trường Phi Bảo 16.08.2006 18:18:18 (permalink)
0
Em...
-Trường Phi Bảo-


Em chẳng đẹp lòng anh ứơc mơ
Thì thôi xin anh hãy hững hờ
Đừng mang tình ái mà rao bán
Giữa cảnh chợ đời lắm vẩn vơ

Em đem đốt hết mộng ban sơ
Trả thù duyên kiếp khéo ỡm ờ
Không còn gì để mà nhung nhớ
Dẫu nhớ rất nhiều cũng trong mơ

Đẹp gì một sắc tím cô đơn
Thuỷ chung uất nghẹn nỗi căm hờn
Tôi giận bao chiều thu quyến luyến
Ghi khắc trong tim tiếng sắt son

Ngồi đây tưởng lịm cái ngày xưa
Kỷ niệm thân thương nói sao vừa
Hoa tím còn đây nhưng người mất
Gìn giữ tình yêu vô ích chưa?

Đành chôn vùi giấc mơ đầu tiên
Bên cạnh chồng nghiêm luống muộn phiền
Nghe sầu trĩu nặng câu ân ái
Nhạt nhẽo làm sao mối lương duyên

Thì thôi anh cứ bán thơ anh*
Hối tiếc em treo ở trên cành
Cuối trời nông nổi Hoàng Hôn trốn
Cô Đơn con sáo lệ vòng quanh

31-3-2005


(*)ý thơ TTKH
#61
    Trường Phi Bảo 17.08.2006 21:09:41 (permalink)
    0
    Tình Em
    -Trường Phi Bảo-


    Tình em chẳng đủ trao anh
    Thôi là thôi thế mình đành buông nhau
    Bỏ buồn cho mảnh hoa cau
    Lại thêm lá úa trầu nào héo dây

    Tình em chẳng đủ vun đầy
    Phận là phận tủi sầu này ướt mi
    Ngày dài muôn khắc tình si
    Vết môi tồn đọng chút gì xót xa

    Tình em chẳng đủ anh qua
    Nên đường ngắn cứ hóa xa ngoằn ngoèo
    Dốc đời thăm thẳm cheo leo
    Sao người không dám vượt đèo yêu em?

    Ước gì là vạt cỏ mềm
    Nâng bước lãng tử những đêm không nhà!
    Bình yên chứa cả trong ta
    Tình em rũ bóng chiều tà đợi anh!

    17-8-2006
    (Reppost)
    #62
      MèoCon_LCB 18.08.2006 09:52:41 (permalink)
      0
      Chờ người

      Dẫu biết là như vậy
      nhưng anh vẫn hoài yêu
      Chữ tình ai dễ hiểu
      Dẫu chờ trong cách chia...

      Em ơi tình anh thế
      Như biển rộng sông dài
      nguyện thề yêu em mãi
      Hơi thở cuối cùng bay

      Anh nhớ em đêm ngày
      Dẫu rằng em không thế
      Đã yêu là không dễ
      Được đáp tình càng không

      Dẫu biết là muộn màng
      Tim em về người khác
      Dẫu lòng đau tan nát
      Vẫn cười khi em vui

      Em không đáp tình anh
      Anh đâu hờn đâu trách
      Nguyện đời làm viên gạch
      Thêm vào đời em thôi

      Tình yêu anh đã trao
      không bao giờ nhận lại
      Một lần là mãi mãi
      Yêu người trong cách chia

      12/06/2006


      Nỗi nhớ mình tôi

      Lời của ai?
      của tôi? của em? hay của tình yêu chưa thành đã vỡ?
      Lời trái tim tôi đang âm thầm nức nỡ
      Hay lời buồn như quá khứ trao nhau?
      Không. khi yêu em tôi bất chấp tim nhàu,
      dù tan nát vụn vơi từng mảnh nhỏ
      Dẫu kiếp này , kiếp sau làm bạn cùng cây cỏ
      Dấu tình mình vào tận đáy mồ sâu....

      Khi là yêu ai lý giải được đâu
      người ngoài cuộc cho là ngu si khờ dại
      Ở ngoài ấy người tự cho là sáng suốt
      Nhưng vào rồi ai cũng như ai....

      con đường tình mỗi người một cái ngu riêng
      Một cái ngu muôn đời không hiểu nổi
      Nhưng tình yêu phải đâu là tội lỗi
      Tội chăng là chưa hết mực với người yêu

      12/06/06


      người anh bất đắc dĩ
      điều em không mong đợi
      Anh cũng đã biết rồi
      tình nào xa vời vợi
      thoáng chốc hóa chơi vơi

      điều em không mong đợi
      Anh giấu sau nụ cười
      cảm ơn em biết mấy
      lời thật lòng ai ơi!

      điều anh luôn mong đợi
      rồi mai hết kiếp người
      mỗi người chia đôi ngã
      em cuối chân trời xa

      giữa trời đất bao la
      làm chim bay đã mõi
      anh không hề đòi hỏi
      miễn em vui đủ rồi

      em có thể bảo anh
      làm điều gì em muốn
      trừ một tình vay mượn
      bảo quên người người ơi!

      lời buồn người đừng giữ
      hãy để đó phần anh
      một mình anh thôi nhé
      người buồn anh đâu vui.....

      TS, 09/06/2006


      Anh nói với em lời yêu
      nói thật nhiều hơn nhiều lần đã nói
      Em vẫn vậy , anh ơi quá vội!
      Bởi tim em còn vương bóng một người
      giấu nỗi đau trong khóe mắt nụ cười
      Bởi anh biết em vẫn không hờn ghét
      Anh yêu em, trừ phi anh chết
      Mà chết đi chưa chắc chết tình anh
      Anh vẫn âm thầm hy vọng mong manh
      Vì mơ ước anh dường như không thực....

      Anh nhớ em đêm dài hóa ngắn
      Hình dung em trãi khắp đường mơ
      Cũng có khi trong những lúc chơ vơ
      Nhìn sao tắt phút dài như thế kỷ....

      Điều âm thầm chôn giấu niềm riêng
      Mõi mòn đợi dẫu chắc rằng không thể
      Tim yêu người đã là điều không dễ
      Để được em lại khó quá em ơi.
      Rồi ngày mai hai đứa hai nơi
      Miền xa ấy khi nào em chợt nhớ
      "Người anh" này đã hết dạ thương em?


      TS 11/06/2006



      #63
        MèoCon_LCB 18.08.2006 09:54:13 (permalink)
        0
        Nói với em

        sao thế em chỉ mỗi em thôi
        Tim anh chẳng chia làm hai nữa
        Dẫu phía trước là hoa ... là lửa
        Nguyện kiếp này chỉ mỗi em thôi...

        Anh yêu em mà đâu hề suy tính
        Được .Mất . Chia ly và cả những âu sầu
        Anh âm thầm góp nhặt những đêm thâu
        Đem góp lại thành chuỗi ngày nhung nhớ.

        Anh yêu em đâu sá chi tình lỡ
        Có đau thương số phận một kiếp người
        Thôi nhé em ! thôi hãy cứ cười vui
        Đau buồn để một mình anh giữ trọn
        #64
          Trường Phi Bảo 25.08.2006 18:19:00 (permalink)
          0
          Khuya rồi!
          -Trường Phi Baỏ-

          Khuya rồi, anh ngủ cho say
          Mong là chẳng động giấc ai ấm nống
          Khi tôi sắp buông tiếng lòng
          Mong là anh chẳng thức trong bẽ bàng

          Khuya rồi, điện thoaị reo vang
          Tim giật thót, dạ hoang mang rối bời
          (Trời ơi, đừng quâý rầy tôi,
          Cái người tôi ngỡ chết rồi năm xưa)

          Khuya rồi, người có biết chưa
          Khơi chi ngọn lửa tình vừa tắt đi
          Chồng tôi ảnh chửa hay chi...
          Tội lỗi lắm chớ mong gì nhớ nhung!

          Khuya rồi, điện thoaị còn rung
          Vội bắt máy lòng vô cùng rối ren
          Đầu dây giọng nói thân quen
          Mặc người trách, người hờn ghen,... mặc người!

          Khuya rồi, hãy để yên tôi
          Vui đâu mà phải tươi cười hỏi han
          Tại người tôi bước sang ngang
          Tôi ôm hận, tôi trăm ngàn đắng cay

          Khuya rồi, xin chớ đọa đày
          Quyết quên người chọn tình ai làm chồng
          Ngủ đi anh đẹp giấc hồng
          Có em ru hạnh phúc bềnh bồng trôi

          Khuya rồi, lặng lẽ tôi ngồi
          Vá cho chồng manh áo đời thủy chung
          Người mong nhận sự khoan dung
          Thì đây hãy uống cạn chung tuyệt tình

          Nguôi quên hết chuyện đôi mình
          Bên song gió thổi lạnh hình bóng xưa.

          25-8-2006
          #65
            Trường Phi Bảo 30.08.2006 20:20:06 (permalink)
            0
            Mối Tình Thơ
            -Trường Phi Bảo-


            Còn gì nữa đâu ngày tháng cũ
            Đã xa thật rồi những mùa thu
            Hoa vẫn là cánh hoa tim vỡ
            Giông tố vẫn qua vẫn mịt mù

            Đừng trách chi tôi phụ bạc anh
            Yêu còn chưa hết phụ sao đành
            Vết thương trao nhau ngày quá khứ,
            ...Đừng trách vì tôi lỡ xuân xanh

            Này anh thôi nói lời cay đắng
            Lòng tôi đã đầy dấu ăn năn
            Quên tôi đi nhé, quên đi nhé!
            Nhớ chỉ thêm buồn khi cách ngăn

            Kiếp sau ai biết có còn không?
            Hay tôi rồi bứơc chân theo chồng
            Anh về lấy vợ quên hờn tủi
            Kiếp sau như thế chẳng trông mong!

            Duyên tình ngang trái quá anh ơi!
            Nhặt cánh hoa xưa dạ rối bời
            Tôi thường mơ thấy anh mỗi tối
            Mà mỗi tối thường ngấn lệ rơi

            Ký gởi tâm tư khá não nùng
            Lời thơ tôi viết khá kiên trung
            Anh tuyệt nhiên chớ thêm xao động
            Bởi nhẽ thân tôi trót vào lồng

            Gìơ tôi đau khổ cũng lặng câm
            Bên chồng tôi sống rất âm thầm
            Con chim ngọng không còn vang tiếng
            Vầng trăng phai sắc nét trăm năm

            Trả lại cho tôi đoạn tình thơ
            Tôi đem chôn chặt hết dại khờ
            Cho người thơ cũ quên mất lối
            Để cánh hoa xưa khỏi xác xơ

            30-8-2006
            (reppost)
            #66
              Trường Phi Bảo 30.08.2006 21:30:50 (permalink)
              0
              Tình Hoa Tim Vỡ
              -Trường Phi Bảo-


              Chiều nao tay nắm bàn tay
              Bên anh em hỏi hoa này hoa chi?
              Buồn buồn anh bảo: thôi đi...
              Hoa này vốn dĩ chia ly em à!

              Hoa hình tim vỡ xót xa
              Lời anh buổi đó thật là đắng cay
              Nhìn theo từng cánh hoa bay
              Mắt em giọt ngắn giọt dài thương tâm

              Anh dõi về chốn xa xăm
              Tay vuốt nhẹ tóc khấn thầm ngày sau
              Tình ta mãi mãi xanh màu
              Dầu trong cả lúc vắng nhau vẫn nồng

              Thế rồi anh bứơc qua sông
              Trái tim trai gởi vào lòng nước non
              Ba thu chờ đợi héo mòn
              Dưới giàn hoa máu hết còn ngây thơ

              Sắc hồng rụng cánh bơ vơ
              Câu thơ em viết bây giờ buồn không?
              Chiều nay trời nổi gió đông
              Em ngồi đan áo cho chồng của em

              Càng đan, len càng rối thêm
              Gỡ hoài mối chỉ mà tìm chẳng ra
              Chợt nhiên nhớ chuyện ngày qua
              Anh giờ như cánh chim xa ngút ngàn

              Câu thơ em viết lỡ làng
              Lễ nghi đã giết chết nàng từ đây
              Tay run nhặt cánh hoa này
              Ép trong tâm thảm lệ day dứt hồn

              30-8-2006
              #67
                Trường Phi Bảo 03.09.2006 23:09:32 (permalink)
                0
                Em giữ cho đời và cho anh
                -Trường Phi Bảo-


                Em giữ cho đời lẫn riêng anh
                Tình thơ muôn thưở vẫn vẹn lành
                Thắm lại cội nguồn quê hương Mẹ
                Là những yêu thương mãi tươi xanh

                Đừng khóc hận chi chuyện lỡ làng
                Cho đời gương vỡ hợp rồi tan
                Hãy để em giữ gìn năm tháng
                Tâm hồn rực rỡ chẳng phai tàn

                Dấu vết đạn bom của một thời
                Quên đi đừng nhắc nữa anh ơi!
                Em giữ khúc ca yêu đời mới
                Mình hát làm vui những xác người

                Em giữ cho đời tiếng "Tự Do"
                Và giữ riêng anh buổi hẹn hò
                Tâm tư xé nát giờ đem vá
                Sống đâu là nhận cần phải cho...

                2-9-2006
                (9 giờ 15 phút tối, viết tại KS Phong Lan - Phan Thiết)
                #68
                  Trường Phi Bảo 04.09.2006 23:13:21 (permalink)
                  0
                  Còn Em Giữa Cảnh Đời Ô Trọc
                  -Trường Phi Bảo-

                  Còn hoài trong em niềm uất hận
                  Vầng trăng năm tháng nhạt phai dần
                  Bởi nhẽ sắc vàng thôi óng ánh
                  Cho lần chia cách mãi bâng khuâng

                  Còn đó tiếng tơ buồn nẫu ruột
                  Lời đau sông núi vọng ngàn phương
                  Cổng trường khép lại sầu hoa phượng
                  Cánh mỏng rụng rơi phía cuối đường

                  Em sẽ còn nhỏ lệ thương tâm
                  Quê người một bóng rất âm thầm
                  Chạy loạn bỏ cả thời xuân sắc
                  Ngoảnh lại quê mình quá xa xăm

                  Này anh còn có cả túi thơ
                  Gói trọn đơn sơ chữ "đợi chờ"
                  Còn em giữa cảnh đời ô trọc
                  Nghe tình dân tộc gọi hồn mơ

                  2-9-2006
                  (9 giờ 50 phút tối, viết tại KS Phong Lan - Phan Thiết)
                  #69
                    Trường Phi Bảo 06.09.2006 19:18:21 (permalink)
                    0
                    Duyên Nợ
                    -Trường Phi Bảo-


                    Em vốn con gái Sài Thành
                    Nợ duyên xuôi lấy phải anh quê mùa
                    Yêu nhau nào ngại nắng mưa
                    Dẫu trăm cay đắng cũng ùa thuận ưng

                    Ngày hợp hôn chẳng tưng bừng
                    Vài nâm quả dăm người bưng sang nhà
                    Cau trầu trà rượu thôi mà
                    Chẳng pháo hồng với xe hoa thiệt buồn

                    Cô dâu thoa chút phấn hương
                    Áo dài khăn đống lệ vương sau rèm
                    Rụt rè suýt rớt quả tim
                    Khoanh tay chàng rễ lặng im hiền hiền

                    Cúi đầu làm lễ gia tiên
                    Lạy song thân, lạy tình riêng...mặn nồng
                    Theo xe đò về quê chồng
                    Phồn hoa đô hội mênh mông giã từ

                    Hương đồng gió nội tương tư
                    Tập yêu đồng ruộng kể từ theo anh
                    Đôi tim vàng, túp lều tranh
                    Đôi câu chung thủy viết thành bài ca

                    6-9-2006
                    #70
                      Hiền Văn Trần 07.09.2006 09:34:57 (permalink)
                      0
                      Duyên Nợ
                      ----------Trần Văn Hiền ---
                      Anh sinh ra nơi miền quê nắng cháy
                      Tuổi thơ anh chỉ biết những rừng cây
                      Và cánh đồng thẳng cánh cò bay
                      Cùng dòng sông êm đềm năm tháng chảy

                      Cha mẹ anh suốt một đời làm rẩy
                      Chỉ biết vui khi anh lớn từng ngày
                      Rồi anh xa miền quê êm ả ấy
                      Kiếp tha hương trôi dạt đến nơi này

                      Anh gặp em cô gái đất Sài Thành
                      Vẻ yêu kiều bóp nghẹt trái tim anh
                      Chàng quê mùa với ánh mắt rừng xanh
                      Yêu say đắm và chân thành , nồng ấm.

                      Người quê anh tay bùn chân lấm
                      Gặp em lộ rỏ vẻ trầm ngâm
                      Họ chẳng tin tình đôi mình sâu đậm
                      Để kết thành duyên nợ trăm năm

                      Ai biết được hai phương trời xa thẳm
                      Hai trái tim đã vướng sợi tơ tằm
                      Đâu có gì là ảo vọng xa xăm
                      Hạnh phúc đây...trong đôi tay mình nắm

                      Hiii bài này họa cho vui thôi đừng có giận nghen.
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2006 11:11:05 bởi Hiền Văn Trần >
                      #71
                        Trường Phi Bảo 08.09.2006 21:38:56 (permalink)
                        0
                        Cơn Mưa Lạ
                        -Trường Phi Bảo-

                        Giữa đường mắc nợ cơn mưa
                        Mưa sao ác thế đòi đưa em về
                        Từ chối sợ mưa sẽ quê
                        Nhận lời thì ngại câu thề mưa trao

                        Lỡ mà có tương tư nhau
                        Mưa ơi xin chớ lạc vào mắt em
                        Đêm nằm nghe tiếng mưa đêm
                        Nhớ em mưa cứ hằng đêm tự tình

                        Cây ngoài hiên cũng rùng mình
                        Hoa trong vườn thẹn cười xinh suốt mùa
                        Em e mưa chỉ cợt đùa
                        Trái tim khờ dại vẫn chưa chớm buồn

                        Mưa như khách lạ qua đường
                        Cớ gì ghẹo nguyệt trêu hương má đào
                        Cơn mưa chỉ cơn mưa rào
                        Tạnh mau cho nắng hồng hào ước mơ

                        8-9-2006
                        #72
                          Hiền Văn Trần 10.09.2006 17:19:52 (permalink)
                          0
                          Xin Mưa Thôi Rơi
                          ----Trần Văn Hiền ---

                          Tại anh thích dạo dưới mưa
                          Nên trời trút nước cho vừa lòng anh
                          Trái tim anh rất chân thành
                          Khiến trời cảm động... mưa nhanh giửa đường

                          Nào hay ướt áo người thương
                          Người buồn nên để mưa vương mắt rồi
                          Trái tim tôi hóa mồ côi
                          Từ nay mưa chẵng ghé chơi cùng người

                          Tặng người một đóa hồng tươi
                          Người buồn không nhận gượng cười rồi đi
                          Chẳng hay người nghỉ ngợi chi
                          Mà sao cứ để xuân thì thoáng trôi

                          Đêm nay tôi với mình tôi
                          Lang thang dưới phố nhặt đôi chút sầu
                          Xin trời thôi đổ mưa ngâu
                          Tôi không buồn nửa nguyện cầu người vui
                          #73
                            Trường Phi Bảo 05.12.2006 18:00:05 (permalink)
                            0
                            Không Đề
                            -Trường Phi Bảo-
                            Tặng NVT
                             
                            Người ơi, mộng vỡ tan rồi!
                            Hoa môi tàn héo nụ cười trong nhau
                            Cũng đành quên chuyện trầu cau
                            Lời thề buổi ấy phai màu ước mơ
                            Đường về đếm bước bơ vơ
                            Phố buồn vắng kẻ đợi chờ - đón đưa
                            Chạnh lòng hứng trọn giọt mưa
                            Mình tôi thương nhớ tình xưa bẽ bàng
                            Thà đừng quen biết ngỡ ngàng
                            Có đâu hai đứa lỡ làng duyên yêu
                            Niềm đau nhượng tôi chắt chiu
                            Tháng ngày sau hạnh phúc nhiều là anh
                            Mộng giờ mộng vỡ tan tành
                            Gío mưa vùi dập tình xanh thưở nào
                            Chút sầu đắng đót riêng nhau
                            Lặng thinh tôi giấu nghẹn ngào trong tim
                             
                            5-12-2006
                            #74
                              Trường Phi Bảo 06.12.2006 18:28:50 (permalink)
                              0
                              Hữu Duyên Vô Nợ
                              -Trường Phi Bảo-


                              Trầu già
                              Chẳng xứng cau non

                              Chú già
                              Cháu trẻ
                              Duyên còn ngại e

                              Nụ tầm xuân
                              Nở sau hè
                              Lời yêu chạm ngõ tai nghe não nùng

                              Đâu người
                              ấp lạnh, sẽ nồng
                              Đâu người
                              em tặng yếm hồng
                              trăm năm

                              Lá vàng
                              Nào phải lá xanh
                              Tình chú với cháu
                              Thôi đành xót xa

                              Cau non chẳng xứng trầu già
                              Hữu duyên vô nợ thì thà chửa quen.

                              5- 12- 2006
                              #75
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 14 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 208 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9