TỰ BẠCH
Lời thơ em như huyền diệu vô thường ,
Dỗ anh ngủ giấc nồng trăm năm tuổi ,
Bóng đời em như mây phủ bốn phương,
Thơ rất trẻ khêu hồn anh ma mị.
Cảm ơn em câu hát rất nồng nàn ,
Dành cho ai riêng tim ta huyễn tưởng ,
Vì ta sinh ra trót để yêu đương ,
Những người tình muôn đời ta tưởng tượng.
Cảm ơn em ,đã quét đuổi sa mù ,
Trong vô thức ta là tên kiêu bạc ,
Trong cõi sống ta thường hay nhớn nhác ,
Nghe miên trường nhức buốt mỗi sang Thu
Cứ ngỡ ai gọi tên để cầm tù ,
Trong nhan sắc của thời hoàng kim nhất ,
Ta vô duyên suốt đời thơ tất bật ,
Nên hương đồng gió nội quá âm u
Nên trắc trở lời ru em mấy thưở ,
Như trẻ hư ta chối ngủ bao giờ ,
Ngày trót dài ,ta trót dại làm thơ ,
Đêm lỡ đen ta ôm bình rượu tối.
Thơ em đẹp như lúa thì con gái ,
Thơ ta nồng như nếp quá men say ,
Vài lời thơ vội vã để tỏ bày ,
Trước Nhật ,Nguyệt lỗi chi đành sám hối.
Vũ Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2007 20:55:34 bởi Vũ Nguyên >