HÀ NỘI MỘT TÌNH YÊU
Hà nội thu này vui hơn
Bởi có gót sen hồng em gieo trên phố cổ
Hoa sữa vào đêm ngàn trong nỗi nhớ
Trái sấu già ngọt giọng suốt đường thơ
Hà nội thu này anh không còn bơ vơ
Quầy hoa tươi thêm một người khách lạ
Đường Cổ Ngư tâm hồn thanh thản quá
Bởi có em bên mình.
Anh ngợp hồn trong ánh sao lung linh
Từ khoé mắt em xuống lòng anh sao đậu
Trong vòng tay nghe đất trời thẩm thấu
Rạo rực tim mình - Hà nội - một tình yêu.
Anh dắt tay em từ ráng đỏ trời chiều
Đi ngang dọc suốt đêm trường không mỏi
Nội đô nghe thâm trầm giọng nói
Sâu thẳm từ trái tim - yêu!
Vùng ngoại ô thơ mộng biết bao nhiêu
Thoả sức tự do vẫy vùng rong ruổi
Em vờ trốn, anh kiếm tìm suốt buổi
Bắt được em rồi hai đưa ngã vào đêm.
Hà nội - một tình yêu không quên.
Dịch Vọng, 15.07.06
ĐÒAN VĂN NGHIÊU
(N mạo muội hoạ bài thơ: "Hà nội & anh", CHIA LY1094 nếu không vừa ý thì N xin lỗi nghe!)