trích phù phiếm
chữ mệnh hệ là chữ pp dùng đó sóng trăng
giao là điểm khởi và là điểm kết của chữ duyên
không có giao ... cuộc đời vĩnh viễn là những chủng tử vô sanh vô nhiễm ...
chủng tử là mầm của khí lực ... giao là mầm của thể lực
mệnh hệ là ý trời là luồng điện tự nhiên gieo vào duyên
để khởi duyên ... để tận duyên
hay quá.
chúng ta loanh quanh trong những mối thắt tình cờ
giao nhau
mai sau có mệnh hệ nào
thì coi như trận mưa rào ngẫu nhiên...
"ý trời" mà phù phiếm nói ở đây, phải chăng chỉ là những ngẫu nhĩ trong giờ ngẫu nhiên của Bùi Giáng?
như vậy thì mệnh hệ chẳng là một cái gì cả, mà lại giăng giăng thành một mảng lưới lồng lộng trong trí tưởng tượng của con người, đó có là cái "định mệnh" giả tạo mà chúng ta tự giam mình vào trong?
Trích đoạn: phuphiem
chữ nhân chứng mình dùng trong xót xa vì chỉ cho hạn hẹp là người ... nhưng mình cần nhân chứng của vạn vật để so sánh sự thay đổi của tình yêu đem lại cho mình ...
cái điểm mình yêu người ... vươn ra cảm thụ bắt đầu ở đâu , chấm dứt ở đâu ...
và từ đó mình bế cái hình nhân tôn thờ đó ... đăng quang vào sự bất tử ... bước bên trên cái dĩ vãng vô hồn
như vậy nhân chứng là cái neo giả tạo cho một tình yêu mong được thánh hóa?
những endophin và dopamine
làm đỏ thắm cánh hồng và phập phồng nhịp tim?
giọt trăng ngọt tan thành mưa đắng?
khi đời bỗng đâm phù phiếm vô tình?
Trích đoạn: phuphiem
rỉ máu của thể chất là vậy ... còn rỉ máu của nhân duyên ... của linh hồn thì sao ??
sự cộng hưởng của những nốt nhạc vỡ nát ... khóc thương một chữ duyên bất hạnh của một người nhân tình trong đêm vắng có giống như nỗi đau của một hành giả tịnh thiền suốt cuộc đời mà vẫn uất ức chưa nhìn được Thượng Đế !!
như vậy hành giả phải ám sát Thượng Đế,
nhìn tận mặt thây ma không quyền phép
nghe thinh không rỉ máu đỏ hồng
nốt nhạc vỡ
làm sao cộng hưởng?
Trích đoạn: phuphiem
có nỗi bất hạnh nào giống nỗi bất hạnh nào .. và bao nhiêu bất hạnh sẽ đầy được thành một bất hạnh vẹn toàn ...
thầy giảng khó theo quá
bất hạnh là duyên không mệnh hệ nên chẳng thể giao
trăm ngàn bất hạnh chỉ vẹn toàn khi sấm chớp nổi
defibrilate những nhịp tim không thể đập
cho vẹn toàn một hạnh ngộ cao tần
Trích đoạn: phuphiem
nhân duyên chỉ là một nỗi khổ đi tìm một ý thức trong tuần hoàn vô thức ...
hay nhân duyên là sự sung sướng ngọt ngào tẩm mình trong nuông chiều của vô thức, vượt qua những tuần hoàn để có thể giao?
vì mọi tuần hoàn vốn không ý thức
và mệnh hệ chỉ là ngẫu nhiên
thì nhân duyên là dầm mưa hay tắm nắng
nhận năng lượng từ hạt sóng vô tình
trích phù phiếm
ôi ta buồn ta đi lang thang bởi vì đâu (nhạc ... mà không rõ tác giả ... có lẽ là bài Thiếu Phụ Nam Xương) ....
Nếu sóng trăng nhớ không lầm thì đây là câu hát trong bài Sự Tích Trầu Cau gì đó thì phải, hình như là lời người em hát lúc bỏ nhà ra đi... như vậy là có sự lựa chọn rõ ràng giữa các mối giao - hủy nhân duyên này để nhân duyên khác bền vững.
mệnh hệ?
đôi khi cũng là chọn lựa.
_______
Cám ơn Thầy.
sóng trăng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.04.2006 12:37:36 bởi sóng trăng >