giao
sóng trăng 20.04.2006 08:10:55 (permalink)
.

1.

chạm vào không gian nhau

2.

xuyên

3.

rỉ máu



.
#1
    phuphiem 20.04.2006 11:24:37 (permalink)


    Trích đoạn: sóng trăng

    .

    1.

    chạm vào không gian nhau

    2.

    xuyên

    3.

    rỉ máu



    .






        khi nào mệnh hệ là ắt có hoặc giả khi nào là thực đủ
        và điều nào là nhân chứng của tình nhân
        hmmm



    #2
      sóng trăng 21.04.2006 08:46:41 (permalink)
      .

      1.

      khi nào mệnh hệ là ắt có *

      mờ



      2.
      hoặc giả khi nào là thực đủ *

      mờ



      3.
      và điều nào là nhân chứng của tình nhân *

      hờ


      * trích phù phiếm



      thắc mắc:

      * phù phiếm muốn nói "mệnh hệ" hay "mệnh đề"?

      * tình nhân có cần "nhân chứng" chăng?

      * "giao" không hẳn phải giữa hai tình nhân, đây chỉ là một giao thoa giữa hai không gian, hai phạm trù nào đó, tuy nhiên, khi đã "giao" thì phải có sự xuyên tâm và trao đổi, cách này hay cách khác.

      * rỉ máu có thể là kết quả của sự giao thoa trọn vẹn, hạnh phúc tuyệt vời của dâng hiến, sự va chạm của hai khối uyên nguyên, chưa từng bị rạn vỡ bao giờ - do đó, sự giao thoa đầu tiên sẽ tạo một chấn động vô bờ và có khả năng làm thay đổi bản thể một cách không ngờ, chính thay đổi này là sự sống, và là định mệnh ngẫu nhiên của "giao" - một cơ duyên - khi cơ duyên này kết quả, thì "giao" đã thăng hoa thành một mốc điểm vô cùng linh diệu của sự sống - vì đưa đến "hợp"; ngược lại, nếu "giao" chỉ là một điểm cắt để chia thành nhiều hướng, thì sự rỉ máu cũng là một dấu vết trưởng thành.

      * Thực sự, trong đoạn ý tưởng này, sóng trăng chỉ muốn đưa ra một cái nhìn về "giao" không hề liên quan gì tới thể chất, mà có nhiều khái niệm "không gian sở hữu", cũng như sự "rỉ máu" ám chỉ nhiều tới nỗi đau sắc ngọt chạm tận phần cốt tủy của một phạm trù ý thức.



      <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.04.2006 08:48:45 bởi sóng trăng >
      #3
        phuphiem 21.04.2006 11:16:45 (permalink)


        chữ mệnh hệ là chữ pp dùng đó sóng trăng
        giao là điểm khởi và là điểm kết của chữ duyên
        không có giao ... cuộc đời vĩnh viễn là những chủng tử vô sanh vô nhiễm ...
        chủng tử là mầm của khí lực ... giao là mầm của thể lực
        mệnh hệ là ý trời là luồng điện tự nhiên gieo vào duyên
        để khởi duyên ... để tận duyên

        chữ nhân chứng mình dùng trong xót xa vì chỉ cho hạn hẹp là người ... nhưng mình cần nhân chứng của vạn vật để so sánh sự thay đổi của tình yêu đem lại cho mình ...
        cái điểm mình yêu người ... vươn ra cảm thụ bắt đầu ở đâu , chấm dứt ở đâu ...
        và từ đó mình bế cái hình nhân tôn thờ đó ... đăng quang vào sự bất tử ... bước bên trên cái dĩ vãng vô hồn

        rỉ máu của thể chất là vậy ... còn rỉ máu của nhân duyên ... của linh hồn thì sao ??
        sự cộng hưởng của những nốt nhạc vỡ nát ... khóc thương một chữ duyên bất hạnh của một người nhân tình trong đêm vắng có giống như nỗi đau của một hành giả tịnh thiền suốt cuộc đời mà vẫn uất ức chưa nhìn được Thượng Đế !!
        có nỗi bất hạnh nào giống nỗi bất hạnh nào .. và bao nhiêu bất hạnh sẽ đầy được thành một bất hạnh vẹn toàn ...
        nhân duyên chỉ là một nỗi khổ đi tìm một ý thức trong tuần hoàn vô thức ...
        ôi ta buồn ta đi lang thang bởi vì đâu (nhạc ... mà không rõ tác giả ... có lẽ là bài Thiếu Phụ Nam Xương) ....
        #4
          sóng trăng 21.04.2006 12:33:49 (permalink)

          trích phù phiếm

          chữ mệnh hệ là chữ pp dùng đó sóng trăng
          giao là điểm khởi và là điểm kết của chữ duyên
          không có giao ... cuộc đời vĩnh viễn là những chủng tử vô sanh vô nhiễm ...
          chủng tử là mầm của khí lực ... giao là mầm của thể lực
          mệnh hệ là ý trời là luồng điện tự nhiên gieo vào duyên
          để khởi duyên ... để tận duyên



          hay quá.

          chúng ta loanh quanh trong những mối thắt tình cờ
          giao nhau
          mai sau có mệnh hệ nào
          thì coi như trận mưa rào ngẫu nhiên...


          "ý trời" mà phù phiếm nói ở đây, phải chăng chỉ là những ngẫu nhĩ trong giờ ngẫu nhiên của Bùi Giáng?

          như vậy thì mệnh hệ chẳng là một cái gì cả, mà lại giăng giăng thành một mảng lưới lồng lộng trong trí tưởng tượng của con người, đó có là cái "định mệnh" giả tạo mà chúng ta tự giam mình vào trong?




          Trích đoạn: phuphiem

          chữ nhân chứng mình dùng trong xót xa vì chỉ cho hạn hẹp là người ... nhưng mình cần nhân chứng của vạn vật để so sánh sự thay đổi của tình yêu đem lại cho mình ...
          cái điểm mình yêu người ... vươn ra cảm thụ bắt đầu ở đâu , chấm dứt ở đâu ...
          và từ đó mình bế cái hình nhân tôn thờ đó ... đăng quang vào sự bất tử ... bước bên trên cái dĩ vãng vô hồn



          như vậy nhân chứng là cái neo giả tạo cho một tình yêu mong được thánh hóa?

          những endophin và dopamine
          làm đỏ thắm cánh hồng và phập phồng nhịp tim?
          giọt trăng ngọt tan thành mưa đắng?
          khi đời bỗng đâm phù phiếm vô tình?




          Trích đoạn: phuphiem

          rỉ máu của thể chất là vậy ... còn rỉ máu của nhân duyên ... của linh hồn thì sao ??
          sự cộng hưởng của những nốt nhạc vỡ nát ... khóc thương một chữ duyên bất hạnh của một người nhân tình trong đêm vắng có giống như nỗi đau của một hành giả tịnh thiền suốt cuộc đời mà vẫn uất ức chưa nhìn được Thượng Đế !!



          như vậy hành giả phải ám sát Thượng Đế,
          nhìn tận mặt thây ma không quyền phép
          nghe thinh không rỉ máu đỏ hồng
          nốt nhạc vỡ
          làm sao cộng hưởng?



          Trích đoạn: phuphiem

          có nỗi bất hạnh nào giống nỗi bất hạnh nào .. và bao nhiêu bất hạnh sẽ đầy được thành một bất hạnh vẹn toàn ...



          thầy giảng khó theo quá

          bất hạnh là duyên không mệnh hệ nên chẳng thể giao
          trăm ngàn bất hạnh chỉ vẹn toàn khi sấm chớp nổi
          defibrilate những nhịp tim không thể đập
          cho vẹn toàn một hạnh ngộ cao tần


          Trích đoạn: phuphiem

          nhân duyên chỉ là một nỗi khổ đi tìm một ý thức trong tuần hoàn vô thức ...



          hay nhân duyên là sự sung sướng ngọt ngào tẩm mình trong nuông chiều của vô thức, vượt qua những tuần hoàn để có thể giao?

          vì mọi tuần hoàn vốn không ý thức
          và mệnh hệ chỉ là ngẫu nhiên
          thì nhân duyên là dầm mưa hay tắm nắng
          nhận năng lượng từ hạt sóng vô tình


          trích phù phiếm

          ôi ta buồn ta đi lang thang bởi vì đâu (nhạc ... mà không rõ tác giả ... có lẽ là bài Thiếu Phụ Nam Xương) ....



          Nếu sóng trăng nhớ không lầm thì đây là câu hát trong bài Sự Tích Trầu Cau gì đó thì phải, hình như là lời người em hát lúc bỏ nhà ra đi... như vậy là có sự lựa chọn rõ ràng giữa các mối giao - hủy nhân duyên này để nhân duyên khác bền vững.

          mệnh hệ?

          đôi khi cũng là chọn lựa.


          _______

          Cám ơn Thầy.



          sóng trăng
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.04.2006 12:37:36 bởi sóng trăng >
          #5
            phuphiem 21.04.2006 15:54:20 (permalink)
            hì hì hì ... sóng trăng nhìn nhân duyên qua Analytical mind ... và map bằng logics thì pp cũng nhe răng thui .... nhưng sẵn mình đang có trớn .... pp cũng làm con ễnh ương đem sở đoản của mình là Luận Lý để chọi thử sóng trăng ... chừng nào thua là bỏ của chạy lấy người đó nha ... giao hẹn đó !!! hehehheheeheeee


            cái mệnh hệ không thể diễn tả là cái định mệnh giả tạo
            vì khi túc duyên nó là một chủng tử khiêu vũ để lôi cuốn những chủng tử khác tạo thành một bó nhân duyên ...
            vì chẳng có chủng tử nào đầu mối giống nhau dầy mỏng giống nhau để mà lôi cuốn bằng nhau so với các nguồn chủng tử khác ... nên chẳng bó nhân duyên nào giống bó nhân duyên nào ...
            đầu mối khác thì hậu vận phải khác
            do đó ; có khi là cửa ngục lớn nhất , có khi là lâu đài tráng lệ nhất ...
            có bước qua bóng tối mình mới nhìn được và giá trị điều sáng .. nhân duyên lại khác đi nhiều rồi
            và bó thành thụ cảm của Thọ Diệt đế trong Thọ Tưởng Hành Thức tứ đại diệt nhưng đã ai diệt trong cõi hằng sống



            endophin và entropine đi ra từ muscles's mitochondria nodes giúp mang sự sống nhưng đã chắc gì là riềng mối của thụ cảm ... của nerves ...
            có messages nào của nerves mà tim nhận được hay ngược lại ...
            sự sống đâu có mang giá trị của cách sống hay cái choice của sự sống ...
            fears và needs có khi cũng có giá trị tự nhiên gần bằng sự sống vì chúng mở ra con đường trao đổi ... nhân chứng mang theo giá trị giao lưu với vạn vật .. và dường như làm cho cuộc đời có ý nghĩa hay không ...
            phải chăng ???



            Thượng Đế tuy đã chết trong quá khứ .. nhưng đường Thượng Đế đi đến thì chưa mở ra trước mặt ...
            nốt nhạc cộng hưởng trước khi dẫy chết còn mảnh vỡ mà chẳng có thanh âm ...
            mình có bằng chứng của sự chết mà mình không có bằng chứng của sự sống ...
            phải chăng sự giao và vệt máu đánh dấu bước đi của con đường sống mà mình luôn luôn ơ thờ không đếm xỉa ???


            khi bất hạnh toàn vẹn thì cánh cửa sự chết mở ra ...
            và điều bước qua có nghĩa là điều không trở lại ...
            do đó mình chẳng quen thuộc với điều bất hạnh vẹn toàn .. gần chết thì chưa chết ... bước qua thì không trở lại
            phải chăng where the flowers go là một vòng tròn tuyệt đối ... defibrilating a heart is cheating death ... would it be forever or just a bridge over a gap until another wider gap ??



            ai nói làn sóng vô tình khi biến ảo khởi đầu là một cực tìm đường về cực bên kia .. dương âm gây sóng ... nếu mình còn để dĩ vãng day động hiện tại và tương lai .. thì ai dám nói con tim vô tình ... dầm mưa hay tắm nắng cũng là sóng động ngày đêm
            và con tim có bụi bụi một chút thì mới nhận ra được cái nuông chiều của ý thức bơ vơ



            và ai dám nói là pp luôn luôn đúng vì sự tích trầu cau lại sọ sang thiếu phụ Nam Xương ... lỗi lầm này nhỏ to ... chuyện chưa hết bàn ... ai biết quan trọng xúc tích ra sao ????

            mèng ... tui nói chuyện coi vậy cũng suông ghê nơi !!!
            nhưng sắp bí rùi á nha ... vây nữa là .. nhè á !!



            #6
              huyennguyen 21.04.2006 19:35:09 (permalink)
              Một âm, một dương, một đẩy, một kéo, một cong, một thẳng, một chùng, một căng, một tối, một sáng, một a, một b, một ta, một người... là Một hay là Hai?
              Giao là Thật? Hay chỉ là Ảo Ảnh?
              Từ một Giao, cộng hưởng lan sóng nhân duyên?
              bó thành thụ cảm của Thọ Diệt đế trong Thọ Tưởng Hành Thức tứ đại diệt nhưng đã ai diệt trong cõi hằng sống
              đầu mối khác thì hậu vận phải khác
              nhân duyên lại khác đi nhiều rồi
              Haha là có lý, haha là vô lý... sóng trăng phù phiếm thật...
              Nhưng âu là có Giao thì mới Giao được và từ đấy mà nảy cành "Hợp" sum vầy?

              Nguyên.

              Từ điểm Giao này, sẽ đi đến đâu nhỉ? Hahha...
              #7
                sóng trăng 25.04.2006 10:45:01 (permalink)

                Trích đoạn: phuphiem

                giao là điểm khởi và là điểm kết của chữ duyên
                không có giao ... cuộc đời vĩnh viễn là những chủng tử vô sanh vô nhiễm ...



                nhưng vì cuộc đời vẫn là cuộc đời
                nên những núi cao vực sâu vẫn giao nhau... đâu đó
                biển bao quanh núi
                nước bay lên trời
                mây rơi xuống đất
                ...

                có trăm tỷ đời sống và ức vạn cuộc đời
                thì có bao nhiêu cách
                giao?

                ...

                tìm ra những cách
                giao
                mà không rỉ máu
                hay sự rỉ máu là một hạnh phúc tuyệt đối cúa
                dâng hiến
                và hòa nhập
                có phải đó
                là câu trả lời màu nhiệm của
                tin
                yêu
                ?

                ...

                vậy
                ta + ta = chúng ta = giao hợp = nẩy nở và phát triển
                còn
                ta + ta = chúng. ta = giao đấu = đổ máu và tử vong

                ...

                có phải?


                <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2006 14:10:45 bởi sóng trăng >
                #8
                  huyennguyen 25.04.2006 22:17:03 (permalink)


                  Trích đoạn: sóng trăng


                  Trích đoạn: phuphiem

                  giao là điểm khởi và là điểm kết của chữ duyên
                  không có giao ... cuộc đời vĩnh viễn là những chủng tử vô sanh vô nhiễm ...



                  nhưng vì cuộc đời vẫn là cuộc đời
                  nên những núi cao vực sâu vẫn giao nhau... đâu đó
                  biển bao quanh núi
                  nước bay lên trời
                  mây rơi xuống đất
                  ...

                  có trăm tỷ đời sống và ức vạn cuộc đời
                  thì có bao nhiêu cách
                  giao?

                  ...

                  tìm ra những cách
                  giao
                  mà không rỉ máu
                  hay sự rỉ máu là một hạnh phúc tuyệt đối cúa
                  dâng hiến
                  và hòa nhập
                  có phải đó
                  là câu trả lời màu nhiệm của
                  tin
                  yêu
                  ?

                  ...

                  vậy
                  ta + ta = chúng ta = giao hợp = nẩy nở và phát triển
                  còn
                  ta + ta = chúng. ta = giao đấu = đổ máu và tử vong

                  ...

                  có phải?





                  Cuộc đời màu nhiệm như là...
                  Chung ta là chủng ta bà tái sinh?
                  Cho nên mãi mãi vô minh?
                  Cho nên mãi mãi u tình rối ren?

                  Thế nên nhớ nhớ quên quên
                  thế nên ta chúng say mềm đấu nhau?
                  Tìm ra một cách tương giao?
                  bằng lời phù phiếm như màu vôi bôi?

                  Thế nên hạnh phúc tuyệt đối như là một cách định nghĩa khờ khạo xa xôi và không thực nhất cho những giao thoa ức vạn giữa ba đào sinh linh?
                  Tuy nhiên, phải nói tuy nhiên, vì không thể không nói tuy nhiên, rằng, đã sống là lụy từ đầu cuộc oa oa chào đời. Cuộc đời từ muôn ngàn năm vẫn thế, sống là hòa về với biển? với mẹ thiên nhiên hiền hòa đẫm sương mai nội cỏ mưa nguồn?
                  Có những chạm, tiếp, chõi... nhau vẫn đâu đó ẩn hiện quanh đây. Có những rỉ máu? Có những phụng dâng ngây ngất và đớn đau không cùng? Có những thênh thang mộng triệu ung dung? e là... như mây và núi kia, cứ sừng sững từ tòa thiên nhiên vô ngần đã ban bố lòng yêu...? cứ chơi vơi và u uất như đêm đen đặc bóng tối như ly cafe đắng chát, như chưa thể có đường? hung dữ và nhiệm mật như câu kinh cầu cho những hòa âm của những tâm hồn, những thể chất, những mộng ảo phiêu diêu?...
                  Là... phải chăng vì đã thế? Là... phải chăng vì đã sinh và đang sống...?
                  Là... phải chăng đáo cục cũng là.. huyệt mộ âm u?
                  thì đâu là oán với thù, và tương giao huyễn mộng?
                  Là phải chăng, cuộc đời vẫn cứ Đời? Và Ta vẫn cứ Ta?


                  #9
                    sóng trăng 25.04.2006 22:59:33 (permalink)


                    Trích đoạn: huyennguyen

                    Cuộc đời màu nhiệm như là...
                    Chung ta là chủng ta bà tái sinh?
                    Cho nên mãi mãi vô minh?
                    Cho nên mãi mãi u tình rối ren?

                    Thế nên nhớ nhớ quên quên
                    thế nên ta chúng say mềm đấu nhau?
                    Tìm ra một cách tương giao?
                    bằng lời phù phiếm như màu vôi bôi?





                    vôi giao với trầu cau vôi thắm
                    họa mi giao hưởng tấu khúc trong
                    đời chỉ tuyệt vời trong giây sống
                    sao chẳng giao nhau với tình nồng?


                    .

                    #10
                      sóng trăng 26.04.2006 14:32:22 (permalink)


                      Trích đoạn: phuphiem

                      cái mệnh hệ không thể diễn tả là cái định mệnh giả tạo
                      vì khi túc duyên nó là một chủng tử khiêu vũ để lôi cuốn những chủng tử khác tạo thành một bó nhân duyên ...
                      vì chẳng có chủng tử nào đầu mối giống nhau dầy mỏng giống nhau để mà lôi cuốn bằng nhau so với các nguồn chủng tử khác ... nên chẳng bó nhân duyên nào giống bó nhân duyên nào ...
                      đầu mối khác thì hậu vận phải khác
                      do đó ; có khi là cửa ngục lớn nhất , có khi là lâu đài tráng lệ nhất ...
                      có bước qua bóng tối mình mới nhìn được và giá trị điều sáng .. nhân duyên lại khác đi nhiều rồi
                      và bó thành thụ cảm của Thọ Diệt đế trong Thọ Tưởng Hành Thức tứ đại diệt nhưng đã ai diệt trong cõi hằng sống



                      nhân sẽ tạo nên duyên tương ứng khi giao
                      nhưng mệnh hệ vẫn là định mệnh giả tạo
                      vì nếu không giao thì
                      nhân sẽ không được gọi là nhân vì chẳng có duyên tương ứng
                      như vậy không giao sẽ không duyên sẽ vô nhân
                      và mệnh hệ là hư không
                      điều gì từ hư không bỗng hiện hữu qua trí tưởng của con người
                      phải gọi là gì nếu không là giả tạo?

                      huyễn






                      #11
                        phuphiem 26.04.2006 14:35:44 (permalink)


                        Trích đoạn: sóng trăng



                        nhưng vì cuộc đời vẫn là cuộc đời
                        nên những núi cao vực sâu vẫn giao nhau... đâu đó
                        biển bao quanh núi
                        nước bay lên trời
                        mây rơi xuống đất
                        ...

                        có trăm tỷ đời sống và ức vạn cuộc đời
                        thì có bao nhiêu cách
                        giao?

                        ...

                        tìm ra những cách
                        giao
                        mà không rỉ máu
                        hay sự rỉ máu là một hạnh phúc tuyệt đối cúa
                        dâng hiến
                        và hòa nhập
                        có phải đó
                        là câu trả lời màu nhiệm của
                        tin
                        yêu
                        ?

                        ...

                        vậy
                        ta + ta = chúng ta = giao hợp = nẩy nở và phát triển
                        còn
                        ta + ta = chúng. ta = giao đấu = đổ máu và tử vong

                        ...

                        có phải?













                              mầm mống của sự sống chói chang
                              có phải là khi cái bào thai
                              dẫy dụa đi qua một chặng đường
                              rất xa từ sự khởi thủy
                              của sự giao khắng khít khi hai bóng đổ dài
                              để hình thành trong cung điện của thượng đế
                              quên điều mãn nguyện khoảnh khắc ở sau lưng
                              để bước vào cuộc hành trình trước mặt
                              đi tìm sự giao biệt lập thất thoát nỗi buồn
                              và như là có điềm báo trước
                              sự sống là vết thương
                              ngày mai trong đau đớn
                              đứa trẻ ré từ tâm cái nỗi hờn
                              khi rời xa thượng đế
                              một ngần ngại giao thời




                              khi ánh nắng chói chang thiêu đốt giáp mạc che cửa sổ linh hồn
                              gã lãng tử đón mặt trời của một vùng đất hoang vu
                              đại mạc của thời gian
                              mắt mở không đo lường được
                              tâm không chứa đựng được bao la
                              cho dù có là thiên thần gãy cánh
                              cũng vẫn phải bước đi trong thời gian
                              từng bước một
                              và cơn nắng cơn gió
                              vẫn vô tình




                              cái giá của sự sống đâu có rẻ
                              bao nhiêu lần kẻ hành khất bước qua
                              những đền đài đổ vỡ
                              những vết thương không lành
                              những cơn đau loang mủ
                              những giếng khô không nước
                              để thách thức cuộc đời



                              hmmmmmmmmm ................





                        #12
                          sóng trăng 26.04.2006 14:59:49 (permalink)

                          Trích đoạn: phuphiem

                          mầm mống của sự sống chói chang
                          có phải là khi cái bào thai
                          dẫy dụa đi qua một chặng đường
                          rất xa từ sự khởi thủy
                          của sự giao khắng khít khi hai bóng đổ dài
                          để hình thành trong cung điện của thượng đế
                          quên điều mãn nguyện khoảnh khắc ở sau lưng
                          để bước vào cuộc hành trình trước mặt
                          đi tìm sự giao biệt lập thất thoát nỗi buồn
                          và như là có điềm báo trước
                          sự sống là vết thương
                          ngày mai trong đau đớn
                          đứa trẻ ré từ tâm cái nỗi hờn
                          khi rời xa thượng đế
                          một ngần ngại giao thời




                          khi ánh nắng chói chang thiêu đốt giáp mạc che cửa sổ linh hồn
                          gã lãng tử đón mặt trời của một vùng đất hoang vu
                          đại mạc của thời gian
                          mắt mở không đo lường được
                          tâm không chứa đựng được bao la
                          cho dù có là thiên thần gãy cánh
                          cũng vẫn phải bước đi trong thời gian
                          từng bước một
                          và cơn nắng cơn gió
                          vẫn vô tình




                          cái giá của sự sống đâu có rẻ
                          bao nhiêu lần kẻ hành khất bước qua
                          những đền đài đổ vỡ
                          những vết thương không lành
                          những cơn đau loang mủ
                          những giếng khô không nước
                          để thách thức cuộc đời



                          hmmmmmmmmm ...............






                          khát
                          khát
                          khát

                          khao khát
                          khao?

                          giếng cạn
                          thì sự sống không bao giờ toàn vẹn
                          vậy mọi cố gắng định nghĩa sống sẽ vô cùng sai lạc


                          sống không là trả giá
                          mà là
                          uống cho cạn giọt sương vừa đọng trong đêm
                          giữa sa mạc
                          để kéo dài thêm một tích tắc thời gian
                          thấy mặt trời

                          thán khí
                          giao
                          dưỡng khí

                          qua giọt sương thẩm vào tế bào máu li ti

                          đỏ

                          ngời



                          .
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2006 03:31:49 bởi sóng trăng >
                          #13
                            sóng trăng 06.05.2006 03:33:10 (permalink)
                            .


                            1.

                            chập


                            2.

                            trùng


                            3.

                            thẩm thấu nhau


                            4.

                            hoan



                            .
                            #14
                              sóng trăng 19.09.2006 00:52:52 (permalink)
                              .




                                      g

                                      i

                                      a

                                      o



                              những con chữ này có khả năng ảnh
                              hưởng hành động con
                              người
                              tới mức nào?

                              nhưng nếu không giao,
                              thì con . người
                              sẽ không bao giờ thành
                              con người.

                                      thảm kịch con. người
                                      có bắt đầu từ
                                      ta
                                      hay chúng ta?


                                      sợi giây vô hình
                                      níu kéo
                                      ràng buộc
                                      cái ta
                                      và chúng ta


                                      đó có phải là
                                      bi hài kịch lớn nhất của
                                      con.
                                      người?

                                      núi
                                      biển

                                      mây
                                      mưa

                                      ta
                                      chúng ta


                                      đất
                                      trời


                                      con.
                                      người


                                      một sợi chỉ vàng xuyên suốt ấy
                                      giăng giăng buộc kéo tiếng khóc cười




                              .
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2006 01:16:22 bởi sóng trăng >
                              #15
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9