Một số bài thơ sưu tầm
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 5 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 66 bài trong đề mục
conbo2 21.04.2006 19:53:10 (permalink)
Nguồn: annonymous.online.fr

Cho một ngày sinh

Đoàn Thị Tảo


Thế là chị ơi
Rụng bông gạo đỏ
Ô hay trời không nín gió
Cho ngày chị sinh

Ngày chị sinh trời cho làm thơ
Cho nét buồn vui bốn mùa trăng trở
Cho làm một câu hát cổ,
Để người lý lơi

Vấn vương với sợi tơ trời
Tình riêng bỏ chợ, tình người đa đoan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.04.2006 20:02:03 bởi conbo2 >
#1
    conbo2 21.04.2006 20:31:57 (permalink)
    Chút tình đầu

    Đỗ Trung Quân


    Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
    Em chở mùa hè của tôi đi đâu ?
    Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám
    Thuở chẳng ai hay thầm lặng - mối tình đầu

    Mối tình đầu của tôi có gì ?
    Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớp
    Lá áo người trắng cả giấc ngủ mê
    Lá bài thơ cứ còn hoài trong cặp
    Giữa giờ chơi mang đến lại.... mang về.

    Mối tình đầu của tôi là anh chàng tội nghiệp
    Mùa hạ leo cổng trường khắc nỗi nhớ vào cây
    Người con gái mùa sau biết có còn gặp lại
    Ngày khai trường áo lụa gió thu bay...
    Mối tình đầu của tôi có gì ?
    Chỉ một cây đàn nhỏ
    Rất vu vơ nhờ bài hát nói giùm
    Ai cũng cũng hiểu - chỉ một người không hiểu
    Nên có một gã khờ ngọng nghịu mãi... thành câm.

    Những chiếc giỏ xe trưa nay chở đầy hoa phượng
    Em hái mùa hè trên cây
    Chở kỷ niệm về nhà
    Em chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lại
    Nhớ ngẩn người tà áo lụa nào xa.
    #2
      conbo2 21.04.2006 20:44:42 (permalink)
      Khúc mưa

      Đỗ Trung Quân


      Tháng sáu
      Mưa
      Giá trời đừng mưa
      anh đừng nhớ
      Trời không mưa và anh không nhớ
      anh còn biết làm gì?...
      Em như hạt mưa trên phố xưa
      Nuôi kỷ niệm bám hoài trí nhớ
      Kỷ niệm như rêu...
      Giẫm vào anh trượt ngã
      tình xưa xa lắm rồi...
      Giá trời đừng mưa
      anh chẳng cần xuống phố
      Hoa cúc vàng nhà ai
      thả chừng chùm
      Hoài nhớ
      áo em vàng...
      Tháng sáu...
      Trời buồn...
      Lũ chim sẻ hiên nhà đi mất
      Như em...
      Như em...
      #3
        conbo2 21.04.2006 20:49:29 (permalink)
        To diên vỹ:
        Bài thơ lời cho bài nhạc Quê hương, có tên là Bài học đầu cho con, CB thấy trên trang thơ ở thư viện có tên là Quê hương, bạn thử kiểm tra lại xem sao?

        Oh CB gửi DV mà vô tình ngang wa nên tiện tay bn sửa rồi á....cảm ơn CB đã phát hiện nha...
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.04.2006 21:17:25 bởi BĂNG NGUYỆT >
        #4
          conbo2 22.04.2006 18:09:11 (permalink)
          Đề tặng một giấc mơ

          Lâm Thị Mỹ Dạ


          Con chim mang giấc mơ bay đi
          Chú bé ngủ dưới trời sao sáng
          Thanh thản
          Đêm qua em mơ gì ?
          Tôi mơ thành chim
          Con chim trong mơ giọng hót nơi nào
          Con chim trong mơ như nàng tiên cá
          Câm lặng
          Giọng hót rực rỡ
          Suốt đời cất giữ
          Riêng tặng cho người...

          Bay qua, bay qua nghìn đêm
          Bay qua, bay qua ngàn sao
          Những chiếc lá phát sáng mầu huyền thoại
          Những bông hoa mang hình bàn tay, ngón tay
          Ru ru ru ru
          Ru êm

          Chú bé là ai
          Chú bé là tôi
          Con chim là ai
          Con chim là tôi
          Giấc mơ là ai
          Giấc mơ là tôi

          Đêm qua
          Tôi mơ thành tôi
          Tôi mơ thành chim
          Tôi mơ thành giấc mơ.
          #5
            conbo2 22.04.2006 18:11:16 (permalink)
            Chuyện cổ nước mình

            Lâm Thị Mỹ Dạ


            Tôi yêu chuyện cổ nước tôi
            Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa
            Thương người rồi mới thương ta
            Yêu nhau dù mấy cách xa cũng tìm

            Ở hiền thì lại gặp hiền
            Người ngay thì gặp người tiên độ trì
            Mang theo chuyện cổ tôi đi
            Nghe trong cuộc sống thầm thì tiếng xưa
            Vàng cơn nắng, trắng cơn mưa
            Con sông chảy có rặng dừa nghiêng soi

            Đời cha ông với đời tôi
            Như con sông với chân trời đã xa
            Chỉ còn chuyện cổ thiết tha
            Cho tôi nhận mặt ông cha của mình
            Rất công bằng, rất thông minh
            Vừa độ lượng lại đa tình, đa mang.

            Thị thơm thì giấu người thơm
            Chăm làm thì được áo cơm cửa nhà
            Đẽo cày theo ý người ta
            Sẽ thành khúc gỗ chẳng ra việc gì
            Tôi nghe chuyện cổ thầm thì
            Lời cha ông dạy cũng vì đời sau.

            Đậm đà cái tích trầu cau
            Miếng trầu đỏ thắm nặng sâu tình người
            Sẽ đi qua cuộc đời tôi
            Bấy nhiêu thời nữa chuyển dời xa xôi
            Nhưng bao chuyện cổ trên đời
            Vẫn luôn mới mẻ rạng ngời lương tâm.


            1979
            #6
              conbo2 22.04.2006 18:14:46 (permalink)
              Em sợ

              Lâm Thị Mỹ Dạ


              Những lúc anh khen
              Mặt em trẻ đẹp
              Là lúc em buồn
              Và em thấy ghét...

              Một nỗi lo âu
              Buốt trong ngực trẻ
              Lời anh ngọt ngào
              Lòng em đau xé

              "Em tôi xinh đẹp"
              Xin anh đừng khen
              Tình yêu không ở
              Trên gương mặt em

              Năm tháng cuốn trôi
              Một thời con gái
              Trên gương mặt em
              Nét buồn đọng lại
              Em thôi xinh đẹp
              Anh còn yêu ai ?
              #7
                conbo2 22.04.2006 18:19:58 (permalink)
                Khoảng trời - hố bom

                Lâm Thị Mỹ Dạ


                Chuyện kể rằng: Em, cô gái mở đường
                Ðể cứu con đường đêm ấy khỏi bị thương
                Cho đoàn xe kịp giờ ra trận
                Em đã lấy tình yêu Tổ quốc của mình thắp lên ngọn lửa
                Ðánh lạc hướng thù, hứng lấy luồng bom...

                Ðơn vị tôi hành quân qua con đường mòn
                Gặp hố bom nhắc chuyện người con gái
                Một nấm mồ, nắng ngời bao sắc đá,
                Tình yêu thương bồi đắp cao lên...
                Tôi nhìn xuống hố bom đã giết em
                Mưa đọng lại một khoảng trời nho nhỏ
                Ðất nước mình nhân hậu
                Có nước trời xoa dịu vết thương đau.

                Em nằm dưới đất sâu
                Như khoảng trời đã nằm yên trong đất
                Ðêm đêm, tâm hồn em tỏa sáng
                Những vì sao ngời chói, lung linh.
                Có phải thịt da em mềm mại, trắng trong
                Ðã hóa thành những làn mây trắng ?
                Và ban ngày khoảng trời ngập nắng
                Ði qua khoảng trời em - Vầng dương thao thức
                Hỡi mặt trời, hay chính trái tim em trong ngực
                Soi cho tôi
                Ngày hôm nay bước tiếp quãng đường dài ?

                Tên con đường là tên em gửi lại
                Cái chết em xanh khoảng trời con gái
                Tôi soi lòng mình trong cuộc sống của em
                Gương mặt em, bạn bè tôi không biết
                Nên mỗi người có gương mặt em riêng.

                1972
                #8
                  conbo2 22.04.2006 18:25:06 (permalink)
                  Mưa

                  Lâm Thị Mỹ Dạ


                  Mưa
                  Qua đêm
                  Qua tôi
                  Qua cánh đồng trời
                  Mù khơi
                  Vồi vội
                  Mưa xóa đi chính mình
                  Như một gã điên
                  Không trí nhớ
                  Rối tung
                  Xiên và thẳng
                  #9
                    conbo2 22.04.2006 18:30:00 (permalink)
                    Nhỏ bé tựa búp bê

                    Lâm Thị Mỹ Dạ


                    Làm sao anh đủ sâu
                    Cho em soi hết bóng

                    Làm sao anh đủ rộng
                    Che mát cho đời em

                    Làm sao anh đủ cao
                    Để thấy em cho hết....

                    Cuộc đời bao nhọc mệt
                    Cuộc đời bao dịu êm
                    Người đàn bà bước lên
                    Người đàn bà lùi lại

                    Này tôi ơi, có phải
                    Làm một người đàn bà
                    Người ta phải nhỏ bé
                    Nhỏ bé tựa búp bê
                    Mới dễ dàng hạnh phúc ?
                    #10
                      conbo2 22.04.2006 18:39:36 (permalink)
                      Như lá

                      Lâm Thị Mỹ Dạ


                      Nhìn lá
                      Cứ ngờ là lá ngọt
                      Bởi lá tơ non mơn mởn quá chừng
                      Lá tươi thắm xua mùa đông rét buốt
                      Hỡi chiếc hôn em có như lá không?

                      Tôi đi giữa mùa non
                      Sững sờ trong bao dáng lá

                      Nhớ ai
                      Tôi gửi nụ hôn lên trời

                      Con người không có tình yêu
                      Như trái đất này không có lá
                      Là hơi thở đất đai không thể thiếu
                      Lá dịu dàng sâu thẳm của tôi ơi!

                      Nếu vẽ được chiếc hôn ở dưới ánh trời
                      Tôi sẽ vẽ chiếc hôn như lá.

                      1982
                      #11
                        conbo2 22.04.2006 18:48:07 (permalink)
                        Sự tích hoa đá

                        Lâm Thị Mỹ Dạ


                        Từng bông mầu xanh lá
                        Từng bông dáng nụ hồng
                        Sao gọi là hoa đá
                        Hoa này, hoa biết không?

                        Người ơi, người muốn hỏi
                        Ta trả lời người nghe
                        - Ngày xưa ta hồng thắm
                        Sáng ánh tựa mặt trời
                        Trái tim không gìn giữ
                        Cứ đỏ tràn lên môi

                        Tình yêu ta trĩu nặng
                        Chỉ riêng tặng cho chàng
                        Tâm hồn ta lạ lắm
                        ánh ỏi vì chàng thôi

                        Thế rồi xa cách nhau
                        Chàng đi chàng đi mãi
                        Ta như mảnh trăng gầy
                        Ôm mối tình thơ dại
                        #12
                          conbo2 22.04.2006 18:54:13 (permalink)
                          Tôi thấy mình...

                          Lâm Thị Mỹ Dạ


                          Tôi thấy mình như bầu trời thấy mình qua dòng sông
                          Mảnh vỡ các vì sao - triệu thiên thạch lao tung rơi rụng
                          Ánh sáng biến thành mầu đen
                          Ánh sáng chết bốn vạn năm sau mới thấy!

                          Tôi thấy mình như bầu trời thấy mình qua dòng sông
                          Những đám mây ướt mềm ngũ sắc
                          Những đám mây đủ hình hài kỳ lạ
                          Tan hiện như cõi người cổ kim lớp lớp...

                          Tôi thấy mình như bầu trời thấy mình qua dòng sông
                          Gió thì thầm, gió hắt, gió rên rỉ
                          Gió vò nhàu từng cơn mưa
                          Gió thăng hoa chính mình
                          Rồi lâng lâng nhẹ lướt
                          Điệu hát muôn đời sắc sắc không không

                          Tôi thấy mình như bầu trời thấy mình qua dòng sông
                          Mặt trời bừng lên đỏ chói rực rỡ mãnh liệt
                          Vậy mà có lúc chẳng thể nào xuyên nổi đám mây đen
                          ánh sáng bị giam cầm ư?
                          Không!
                          Sức mạnh phù du chỉ là thoáng chốc!

                          Tôi thấy mình như bầu trời thấy mình qua dòng sông
                          Muôn đời im lặng
                          Vầng trăng xanh biếc
                          Trái tim dịu dàng
                          Dịu dàng đến tận cùng trong suốt

                          Ước gì
                          Anh là dòng sông
                          Cho em soi thấy mình như trời cao rộng

                          Ước gì
                          Anh là dòng sông
                          Để tận cùng anh em gặp chính mình.
                          #13
                            conbo2 22.04.2006 18:56:23 (permalink)
                            Trước Nha Trang

                            Lâm Thị Mỹ Dạ


                            Ta đứng trước Nha Trang
                            Không có gì để nói
                            Biển xanh đến tận sắc trời
                            Ta bỗng như người có lỗi

                            Hỡi chiếc thuyền khơi
                            Trên bãi úp mình đợi chờ con nước
                            Ước chi ta như người
                            Nỗi khát ra khơi còn có được!

                            Bây giờ ta như vỏ ốc
                            Trống rỗng hết bao điều quên nhớ
                            Lơ lửng cả những câu thơ dễ vỡ
                            Tiếng gió u u
                            Ngột ngạt khí trời

                            Hãy nhặt ta lên
                            Nha Trang ơi
                            Và ném vào biển thẳm
                            Ta sẽ hiểu thế nào là muối mặn
                            Giọt mồ hôi chát đắng nỗi trần gian

                            Xin đập vỡ mình để đầy ắp Nha Trang
                            #14
                              conbo2 22.04.2006 19:05:14 (permalink)
                              Dáng đứng Việt Nam

                              Lê Anh Xuân


                              Anh ngã xuống đường băng Tân Sơn Nhất
                              Nhưng Anh gượng đứng lên tì súng trên xác trực thăng
                              Và Anh chết trong khi đang đứng bắn
                              Máu Anh phun theo lửa đạn cầu vồng.
                              Chợt thấy anh, giặc hốt hoảng xin hàng
                              Có thằng sụp xuống chân Anh tránh đạn
                              Bởi Anh chết rồi nhưng lòng dũng cảm
                              Vẫn đứng đoàng hoàng nổ súng tiến công
                              Anh tên gì hỡi Anh yêu quý
                              Anh vẫn đứng lặng im như bức tường đồng
                              Như đôi dép dưới chân Anh dẫm lên bao xác Mỹ
                              Mà vẫn một màu bình dị, sáng trong
                              Không một tấm hình, không một dòng địa chỉ
                              Anh chẳng để lại gì cho Anh trước lúc lên đường
                              Chỉ để lại dáng đứng Việt Nam tạc vào thế kỷ:
                              Anh là chiến sỹ giải phóng quân.
                              Tên Anh đã thành tên đất nước
                              Ôi anh Giải phóng quân!
                              Từ dáng đứng của Anh giữa đường băng Tân Sơn Nhất
                              Tổ quốc bay lên bát ngát mùa xuân.
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 5 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 66 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9