Một số bài thơ sưu tầm
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 5 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 66 bài trong đề mục
conbo2 22.04.2006 19:40:59 (permalink)
Chiếc lá buổi đầu tiên

Hoàng Nhuận Cầm


Em thấy không - tất cả đã xa rồi
Trong hơi thở, và thời gian rất khẽ
Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế
Hoa súng tím vào trong mắt lắm mê say

Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay
Tiếng ve trong veo xé đôi bờ nước
Con ve tiên tri vô tâm báo thức
Có lẽ một người cũng bắt đầu yêu

Muốn nói bao nhiêu, muốn khóc bấy nhiêu
Khúc hát đầu tiên xin hát về trường cũ
Một lớp học buâng khuâng màu xanh rủ
Sân trường đêm - rụng xuống trái bàng đêm

Nỗi nhớ đầu anh nhớ về em
Nỗi nhớ trong tim em nhớ về với mẹ
Nỗi nhớ chẳng bao giờ nhớ thế
Bạn có nhớ trường, nhớ lớp, nhớ tên tôi

"Có một nàng Bạch Tuyết các bạn ơi
Với lại bảy chú lùn rất quấy"
Mười đấy chứ, nhìn xem trong lớp ấy
(Ôi những trận cười trong sáng đó lao xao)

Những chuyện năm nao, những chuyện năm nào
Cứ xúc động, cứ xôn xao biết mấy
Mùa hoa nở, rồi mùa phượng cháy
Trên trán thầy, tóc chớ bạc thêm

Thôi hết thời bím tóc trắng ngủ quên
Hết thời cầm dao khắc lăng nhăng lên bàn ghế cũ
Quả đã ngọt trên mấy cành đu đủ
Hoa đã vàng, hoa mướp của ta ơi

Em đã yêu anh, anh đã xa rồi
Cây bàng hẹn hò chia tay vẫy mãi
Anh nhớ quá, mà chỉ lo ngoảnh lại
Không thấy trên sân trường, chiếc lá buổi đầu tiên.
#16
    conbo2 22.04.2006 19:52:44 (permalink)
    Bao giờ trở lại

    Hoàng Trung Thông


    Các anh đi
    Ngày ấy đã lâu rồi
    Xóm làng tôi còn nhớ mãi
    Các anh đi
    Bao giờ trở lại
    Xóm làng tôi trai gái vẫn chờ mong
    Làng tôi nghèo
    Nho nhỏ bên sông
    Gió bắc lạnh lùng
    Thổi vào mái rạ
    Làng tôi nghèo
    Gió mưa tơi tả
    Trai gái trong làng vất vả ngược xuôi
    Các anh về mái ấm nhà vui
    Tiếng hát câu cười
    Rộn ràng xóm nhỏ
    Các anh về tưng bừng trước ngõ
    Lớp đàn em hớn hở theo sau
    Mẹ già bịn rịn áo nâu
    Vui đàn con nhỏ rừng sâu mới về
    Từ lưng đèo
    Dốc núi mù che
    Các anh về
    Xôn xao làng tôi bé nhỏ
    Nhà lá đơn sơ
    Nhưng tấm lòng rộng mở
    Nồi cơm nấu dở
    Bát nước chè xanh
    Ngồi vui kể chuyện tâm tình bên nhau
    Anh giờ đánh giặc nơi đâu
    Chiềng Vàng, Vụ Bản, hay vào Trị Thiên
    Làng tôi thắng lợi vụ chiêm
    Lúa thêm xanh ngọn, khoai lên thắm vồng
    Giảm tô hai vụ vừa xong
    Đêm đêm ánh đuốc dân công rực đường
    Dẫu rằng núi gió đèo sương
    So anh máu nhuộn chiến trường thấm chi

    Bấm tay tính buổi anh đi
    Mẹ thường vẫn nhắc: biết khi nào về ?
    Lúa xanh xanh ngắt chân đê
    Anh đi là để giữ quê quán mình
    Cây đa, bến nước, sân đình
    Lời thề nhớ buổi mít tinh lên đường
    Hoa cau thơm ngát đầu nương
    Anh đi là giữ tình thương dạt dào

    Các anh đi
    Khi nào trở lại
    Xóm làng tôi
    Trai gái vẫn chờ mong
    Chờ mong chiến dịch thành công
    Xác thù chất núi bên sông đỏ cờ
    Anh đi chín đợi mười chờ
    Tin thường thắng trận, bao giờ về anh ?
    #17
      conbo2 22.04.2006 20:13:27 (permalink)
      Mùa xuân đến chùa Hương

      Ngô Văn Phú


      Khe Yến mưa xuân, cánh én chao,
      Suối trong như ngọc, biếc rong rêu.
      Núi xô cửa động. Hoa tìm bướm,
      Chim ẩn tầng cây ríu rít chào.

      Chín mươi chín ngọn núi nghiêng nghiêng.
      Đất Phật cây, hoa đượm vị thiền,
      Thung mơ khoe đất và khoe quả,
      Thiên hình vạn trạng, xứ thần tiên.

      Đã suối Giải Oan, chùa Phật Tích,
      Lại am Phật Tích, động Hinh Bồng,
      Thiên Trù đãi khách cơm chay tịnh,
      Dáng Phật trong hồn những tiếng chuông.

      Sông suối quây quần, cây cỏ ngát,
      Đá gõ thành cung đàn thiên nhiên.
      Chùa trong mù mịt đầy nhang khói,
      Huy hoàng, đệ nhất động nam thiên!

      Thắp một tuần nhang, lòng hướng thiện,
      Đường về đá trải, cỏ xanh um,
      Lòng trần trút vợi bao phiền muộn.
      Hương Tích hôm nay mở cửa rừng.


      Chú thích: mở cửa rừng
      Ngày mồng 6 tháng giêng âm lịch, khởi đầu hội chùa Hương, cũng là ngày theo phong tục xưa, dân địa phương làm lễ hội "mở cửa rừng".
      #18
        conbo2 22.04.2006 20:20:58 (permalink)
        Mưa ngâu

        Ngô Văn Phú


        Thuở ấy, mưa ngâu cứ sụt sùi,
        Ðường về có một áo mưa thôi,
        Em đưa anh mặc, em về vội,
        Chiếc áo phong phanh ngược gió trời.

        Chẳng nói năng chi mà, hai phía thương.
        Mình đi nào có nhớ chi đường.
        Thương ai chiều rét về không áo,
        Mưa trời, hạt hạt mỗi dầy hơn.

        Rét lạnh lòng anh nhiều bữa khác,
        Bao giờ quên được chuyện đôi ta.
        Có ai ngờ thế mà dang dở,
        Trời mưa, mưa mãi đến bây giờ.


        1957
        #19
          conbo2 23.04.2006 18:31:30 (permalink)
          Ông đồ

          Vũ Đình Liên


          Mỗi năm hoa đào nở
          Lại thấy ông đồ già
          Bày mực tàu, giấy đỏ
          Bên phố đông người qua

          Bao nhiêu người thuê viết
          Tấm tắc ngợi khen tài
          Hoa tay thảo những nét
          Như phượng múa, rồng bay

          Nhưng mỗi năm, mỗi vắng
          Người thuê viết nay đâu
          Giấy đỏ buồn không thắm
          Mực đọng trong nghiên sầu

          Ông đồ vẫn ngồi đấy
          Qua đường không ai hay
          Lá vàng rơi trên giấy
          Ngoài trời mưa bụi bay

          Năm nay đào lại nở
          Không thấy ông đồ xưa
          Những người muôn năm cũ
          Hồn ở đâu bây giờ ?
          #20
            conbo2 23.04.2006 18:35:01 (permalink)
            Lũy tre xanh

            Vũ Đình Liên


            Lữ khách bao năm xa vời quê cũ
            Bỗng chạnh lòng nhớ tới lũy tre xưa
            Văng vẳng trong mơ tiếng sáo dật dờ
            Lồng trong gío như tiếng tơ trầm bổng

            Tiếng kẽo kẹt trong đêm khuya hiu quạnh
            Vờn trong sương vương điệu nhạc u buồn
            Hoà âm cùng tiếng gọi của ễnh ương
            Thoảng trong gío âm hồn muôn ngàn kiếp

            Có những lúc mưa nguồn tuôn như trút
            Lũy tre xanh oằn oại thật thê lương
            Cành lá tả tơi trông thật u buồn
            Như cố đứng trong tang thương vạn cổ

            Cũng có lúc lũy tre xưa bật khóc
            Lại bật cười giữa vận nước điêu linh
            Thăm thẳm tâm tư bầy tỏ chân tình
            Nào ai thấu nỗi buồn hằng u uất.
            #21
              conbo2 23.04.2006 18:36:42 (permalink)
              Nói với em

              Vũ Quần Phương


              Nếu nhắm mắt trong vườn lộng gió,
              Sẽ được nghe thấy tiếng chim hay,
              Tiếng ríu rít chim sâu trong lá,
              Con chìa vôi vừa hót vừa bay.

              Nếu nhắm mắt nghe bà kể chuyện,
              Sẽ được nhìn thấy các bà tiên,
              Thấy chú bé đi hài bảy dặm,
              Quả thị thơm cô Tấm rất hiền.

              Nếu nhắm mắt nghĩ về cha mẹ,
              Đã nuôi em khôn lớn từng ngày,
              Tay bồng bế sớm khuya vất vả,
              Mắt nhắm rồi lại mở ra ngay.
              #22
                conbo2 23.04.2006 18:38:09 (permalink)
                Là chút hồng phai

                Trịnh Công Sơn


                Chẳng có gì đâu em ở lại
                Một chút cỏ hoa giữa tâm hồn
                Tâm hồn một chút hồn cỏ lá
                Cỏ lá tâm hồn một chiếc hôn.

                Chiếc hôn xưa ấy là hôn cũ
                Đã phai mờ trên những lối đi
                Đường về là gió, là mưa, là bão lũ
                Nhưng gót chân em vẫn ấm áp một lời thề.

                Cứ ấm áp cho gót chân hồng mãi
                Hồng như chiếc hôn cũ đã tàn phai
                Em ơi em ạ hồng mất dấu
                Sẽ mất dấu hoài giữa hư không.

                Hư không là gì hư không nhỉ
                Là chút hồng phai chút hoài nghi
                Hoài nghi là chiếc hôn có lẽ
                Đã tàn phai quá giữa đường về
                #23
                  conbo2 23.04.2006 18:40:39 (permalink)
                  Thu về một nửa

                  Võ Văn Trực


                  Anh mở cửa ra
                  Thơm thảo quá...ai vừa tới gọi!
                  Thoáng gió mơ hồ như bàn tay mát rượi
                  Dắt tâm tư đi suốt chân trời.

                  Ðám mây huyền ảo xa vời
                  Nửa trắng xốp nửa viền màu tím ngát
                  Như kỷ niệm rất gần như nỗi chờ xa lắc
                  Mùa thu về rồi đó ư em!

                  Anh cầm trên tay tiếng hót chim khuyên
                  Ðang đọng lại ngọt lừ trong quả chín
                  Một nửa quả mùa thu chưa kịp đến
                  Còn mịn xanh sắc vỏ đợi bồi hồi.

                  Anh cầm trên tay giọt nắng vàng tươi
                  Lá lốm đốm thu mới về bỡ ngỡ
                  Một nửa màu xanh còn ấm nhựa
                  Cuống lá run lưu luyến đậu trên cành.

                  Anh vội vàng đi hết lòng anh
                  Mùa thu tới cứ ngập ngừng trước cửa
                  Anh muốn hóa cánh chim ngàn bạt gió
                  Gọi thu về trọn vẹn giữa chiều nay.
                  #24
                    conbo2 23.04.2006 18:43:37 (permalink)
                    Bầu trời trong quả trứng

                    Xuân Quỳnh


                    (Chuyện của một chú gà con)


                    Tôi kể với các bạn
                    Một màu trời đã lâu
                    Đó là một màu nâu
                    Bầu trời trong quả trứng
                    Không có gió có nắng
                    Không có lắm sắc màu
                    Một vòm trời như nhau:
                    Bầu trời trong quả trứng.
                    Tôi chưa kêu "chiếp chiếp"
                    Chẳng biết tìm giun, sâu
                    Đói no chẳng biết đâu
                    Cứ việc mà yên ngủ...
                    Tôi cũng không hiểu rõ
                    Tôi sinh ra vì sao
                    Tôi đạp vỡ màu nâu
                    Bầu trời trong quả trứng
                    Bỗng thấy nhiều gió lộng
                    Bỗng thấy nhiều nắng reo
                    Bỗng tôi thấy thương yêu
                    Tôi biết là có mẹ
                    Đói, tôi tìm giun dế
                    Ăn no xoải cánh phơi...
                    Bầu trời ở bên ngoài
                    Sao mà xanh đến thế!
                    Trời xanh mà tôi nghĩ
                    Trời xanh mà tôi yêu
                    Trời xanh ấy mang theo
                    Cả nỗi lo nỗi sợ:
                    Tôi lo bão lo gió
                    Tôi sợ cắt sợ diều
                    Thoáng bong nó nơi nào
                    Tôi nấp ngay cánh mẹ...
                    Nhưng ngoài trời xanh thế
                    Sao tôi lại ẩn đây!...
                    Khi đó tôi nghĩ ngay
                    Bầu trời trong quả trứng
                    Không có diều có cắt
                    Không có bão có mưa
                    Không biết đói biết no
                    Không bao giờ biết sợ...
                    Nhưng trời ấy chưa vỡ
                    Thì tôi cũng chẳng về
                    Tôi đâu còn như xưa
                    Tôi ngày nay đã lớn
                    Tôi ngồi trong chắc chật
                    Thế tôi cựa làm sao
                    Còn nỗi nhớ gắt gao
                    Màu trời xanh này nữa
                    Nhớ anh em nhớ mẹ
                    Tôi nhớ vui nhớ buồn…
                    Biết bao điều lớn hơn
                    Nỗi lo và nỗi sợ.

                    Này trời xanh tôi ở
                    Biết rằng tôi lớn khôn ?
                    #25
                      conbo2 23.04.2006 18:44:59 (permalink)
                      Cắt nghĩa

                      Xuân Quỳnh


                      Tặng Minh Vũ


                      Thằng em thì hay hỏi
                      Không kể chuyện như anh
                      (Tuy con, má chẳng sinh
                      Con vẫn quen gọi má)
                      - Má ơi ai sinh cá
                      Ai làm ra cái kem
                      Đêm sao lại màu đen
                      Ban ngày sao màu trắng?...
                      - Ban ngày làm bằng nắng
                      Màu xanh làm bằng cây
                      Quả ớt làm bằng cay
                      Tiếng ồn sinh tàu điện
                      Gió trong cơn lốc biển
                      Ghé tai nghe mà xem...
                      A lại còn cái kem
                      Thì làm bằng mùa rét
                      Bông hoa làm bằng tết
                      Tết làm cho hương thơm
                      Con làm bằng yêu thương
                      Của cha và của mẹ
                      Của bà và của ông
                      Của má nữa - Biết không
                      Con làm bằng tất cả
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2006 18:47:15 bởi conbo2 >
                      #26
                        conbo2 23.04.2006 18:46:12 (permalink)
                        Chỉ một mình anh

                        Xuân Quỳnh


                        Anh! Chỉ một mình anh
                        Biết trả cho em những ngày đã mất
                        Và mang đến mùa xuân trong những giờ lạnh nhất
                        Là anh, chỉ một mình anh


                        Có phải vì anh
                        Khi nghe anh nói
                        Mà tim em xao xuyến bồi hồi

                        Có phải chỉ vì anh mà cỏ xanh im lặng
                        Bỗng xôn xao xuân đến cựa mình
                        Có phả vì anh mà muà xuân đến vội
                        Mà mây mù trên nuoc bập bùng trôi
                        Có phải vì anh mà lòng em bừng nắng
                        Và diụ dàng, tất cả vì anh

                        Nhưng không, anh nói không
                        Là mặt trời rơi ngay xuống đất
                        Là tất cả trên đời em mất
                        Khi anh nói Không...
                        #27
                          conbo2 23.04.2006 18:48:04 (permalink)
                          Hoa cúc xanh

                          Xuân Quỳnh


                          Hoa cúc xanh có hay là không có
                          Trong lầm lầy tuổi nhỏ của anh xưa
                          Một dòng sông lặng chảy từ xa
                          Thung lũng vắng sương bay đầy cửa sổ

                          Hoa cúc xanh có hay là không có
                          Một ngôi trường bé nhỏ cuối ngàn xa
                          Mơ ước của người hay mơ ước của hoa
                          Mà tươi mát mà dịu dàng đến thế

                          Cỏ mới mọc con chim rừng thơ bé
                          Nước trong ngần thầm thì với ngàn lau
                          Trái tim ta như nắng thuở ban đầu
                          Chưa chút gợn một lần cay đắng

                          Trên thềm cũ mùa thu vàng gió nắng
                          Đời yên bình chưa có những chia xa
                          Khắp mặt đầm xanh biếc một màu hoa
                          Hương thơm ngát cả một vùng xứ sở
                          Những cô gái da mịn màng như lụa
                          Những chàng trai đang đọ tuổi hai mươi
                          Người yêu người, yêu hoa cỏ đất đai
                          Những câu chuyện xoay quanh mùa hái quả...
                          Hoa cúc xanh có hay là không có
                          Tháng năm nào ấp ủ thuở ngây thơ
                          Có hay không thung lũng của ngày xưa
                          Anh đã ở và em thường tới đó
                          Châu chấu xanh, chuồn chuồn kim thắm đỏ
                          Những ngả đường phơ phất gió heo may
                          Cả một vùng vương quốc tuổi thơ ngây
                          Bao mơ ước mượt mà như lá cỏ...

                          Anh đã nghĩ chắc là hoa đã có
                          Mọc xanh đầy thung lũng của ta xưa.
                          #28
                            conbo2 23.04.2006 18:49:32 (permalink)
                            Hoa dại núi Hoàng Liên

                            Xuân Quỳnh


                            Một ngày đường từ miền đất trung du
                            Tôi chỉ gặp bụi bay và nắng gắt
                            Sang thu rồi gió vẫn nồng da mặt
                            Tiếng ve nào còn sót trong lùm cây
                            Nghe nhói lòng nỗi nhớ cuối tình yêu
                            Chợt thấy lạc giữa bốn bề vắng ngắt
                            Lên cao... lên cao nắng như dần nhạt
                            Bỗng vui mừng bắt gặp một nhành hoa
                            Khắp Hoàng Liên trên một ngàn thước núi
                            Hoa nép mong manh trước tầm gió thổi
                            Hoa diếp vàng cô độc giữa thâm u
                            Và bên đường hoa nghệ dại ngẩn ngơ
                            Hoa sim tím một nỗi buồn hoang dã
                            Hoa lay ơn góc vườn xưa còn nhớ
                            Mà thấy người cành lá khẽ lung lay
                            Hoa mọc dưới chân người, hoa mọc đến chân mây
                            (Có nhiều thứ hoa còn chưa biết rõ...)

                            Anh đừng hỏi tên hoa làm chi nữa
                            Những hoa này chỉ hoa dại mà thôi!
                            Không phải hoa được ở cùng người
                            Được chăm sóc những mảnh vườn sạch cỏ
                            Được khoe đến muôn màu sắc lạ
                            Và được đời chiêm ngưỡng mùi hương
                            Không phải hoa được cắm trên bàn
                            Trong ngày hội của những niềm vui mới
                            Những hoa này lại nở cho triền núi
                            Lại nở cho vẻ đẹp của rừng chung
                            Nên ít ai để ý sắc từng bông
                            Chỉ thấy núi muôn màu rực rỡ
                            Đôi khi giẫm lên hoa mà chẳng nhớ...

                            Những hoa này chỉ hoa dại mà thôi.
                            #29
                              conbo2 23.04.2006 18:50:57 (permalink)
                              Những bông hoa đầu tiên ra đảo

                              Xuân Quỳnh


                              Chỉ có hoa Mẫu Đơn
                              Ở lâu rồi trên đảo
                              Dù lộng lẫy đến đâu
                              Một mình thành đơn điệu
                              Dù đẹp đến thế nào
                              Một mình buồn cũng héo

                              Giờ mới thêm hoa lựu
                              Như đốm lửa vừa nhen
                              Hoa ngâu còn mềm yếu
                              Sống xa nhà chưa quen
                              Lạc vài bông lay ơn
                              Nhưng dáng người thành phố
                              Cây ngọc lan còn nhỏ
                              Nên mùi hương chưa về
                              Phượng chưa đỏ màu ve
                              Hát trên miền đất lạ

                              Ở đây gió thì dữ
                              Biển thét gào quanh năm
                              Cát khô ít bóng râm
                              Chưa một hàng ghế đá
                              Không lối mòn sỏi nhỏ
                              Cho những người yêu qua
                              Nên những lời tình tự
                              Chưa một lần hoa nghe

                              Tôi biết quê của hoa
                              Là một dòng sông mát
                              Một vườn xanh cỏ mịn
                              Ngọn gió miền mơn man

                              Mặt hồ lặng như gương
                              Soi sắc màu rực rỡ
                              - Phải đâu không đất ở
                              Mà hoa tìm ra đây ?
                              - Vì thương bông mẫu đơn
                              Sống một mình trên đảo.


                              18-11-1970
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 5 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 66 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9