Ký ức mùa thu
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 5 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 70 bài trong đề mục
tieuphuong_loihai 22.04.2006 15:06:58 (permalink)
Ký ức mùa thu

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Có một chiều cha nhặt chiếc lá vàng rơi
Mái đầu xám bạc chợt cúi buồn u ẩn
Nhớ thuở chiến tranh mẹ một đời lận đận
Gồng gánh thương chồng đánh giặc miền xa.

Mấy mươi mùa xuân rồi lặng lẽ trôi qua
Cha cô độc trong nỗi buồn nhớ mẹ
Thời trăng mật,trái tim hồng tươi trẻ
Lại phải chia xa cách trở hai đầu…

Có nước mắt nào dập tắt được nỗi đau
Có hương khói nào làm nguôi ngoai nỗi nhớ
Con khôn lớn trong từng đêm cha trăn trở
Nghe biển khơi xa khắc khoải gọi về.

Rồi ngày lại ngày nắng rực chân đê
Cha vẫn bước lê trên con đường đến lớp
Ngôi trường ấy có tàng cây bóng rợp
Có mơ ước mẹ xưa tha thiết, ngọt ngào...

Môt bàn chân mình cha đã gởi lại rừng sâu
Một trái tim đau cha cũng gởi vào dĩ vãng
Ký ức cũ tưởng đã lặn vào năm tháng
Lại chợt hiện về lấp lánh mùa thu!

#1
    tieuphuong_loihai 22.04.2006 15:08:18 (permalink)
    Con đường xưa đi học

    Thanh Trắc Nguyễn Văn



    Con đường xưa đi học
    Nắng mượt vàng chân đê
    Có người em gái nhỏ
    Từng buổi đợi nhau về.

    Em một thời leo nhãn
    Anh một thời lội sông
    Một thời ôm cặp sách
    Hát chạy rong trên đồng.

    Con đường xưa đi học
    Đôi bướm vàng chợt bay
    Tóc em ngỡ là gió
    Áo em ngỡ là mây.

    Em một thời ép lá
    Anh một thời làm thơ
    Một thời nhặt phượng đỏ
    Tiếng ve sầu lơ ngơ.

    Con đường xưa đi học
    Hai đứa giờ hai nơi
    Em theo người xứ lạ
    Anh lưu lạc phương trời.

    Em quên thời áo trắng
    Rơi nỗi buồn đâu đây
    Con đường anh trở lại
    Thăm thẳm một màu mây.

    #2
      tieuphuong_loihai 22.04.2006 15:10:25 (permalink)
      Lăn Trầm Nỗi Nhớ

      Cao Thoại Châu



      Tôi nhớ người cho hết mùa đông
      Mùa của loài chim đi trốn tuyết
      Không thấy lạnh vì cơn gió bấc
      Mà tê lòng vì cái rét bên trong

      Hết mùa đông tôi ngồi đợi
      Loài chim về, trả lại phương Nam
      Một chút ấm trên cành sai trái
      Nặng bằng nỗi nhớ của tôi không ?

      Tôi nhớ người và tôi hiểu mùa đông
      Của xa cách không có kỳ có han
      Và bởi thế tôi thành lúng túng
      Cả tâm hồn, ê ẩm cả tay chân

      Mùa xuân trong mắt người ấm áp
      Tóc người thơm ngát cuộc đời xanh
      Tình yêu đâu phải là cổ tích
      Kể một lần rồi lãng quên luôn

      Nhớ thương người sông nước trẻ thêm hơn
      Không vội vã tìm đường ra biển
      Qua mỗi bến nhận thêm lời hò hẹn
      Cảm lòng đời, gợn sóng lăn tăn

      Tôi vẫn biết, giả như người cũng biết
      Mùa xuân không đoàn tụ thực bao giờ
      Mưa rắc bụi cũng đủ làm cho ướt
      Những cuộc tình và nỗi nhớ thương xa

      #3
        tieuphuong_loihai 22.04.2006 15:12:26 (permalink)
        Âm Vang Của Sóng

        Nguyễn Hải Thảo


        Sóng vỗ vào lòng ta
        Một thời lãng mạn
        Em chạm vào tim ta
        Bằng vòng tay của cát
        Bằng đôi mắt của đêm
        Bằng đôi môi mặt trời

        Một ngày
        Đôi Mắt đêm kia
        biến - mất
        Đôi môi mặt trời
        chim - khuất
        Vòng ta của cát
        buông - xuôi
        Và, em cũng theo sóng
        trôi đi... trôi xa...

        Ta lại trở về ta
        Của tháng năm dài phiêu dạt
        Đêm đêm ôm đàn
        Hát những khúc tình ca
        Một thời ngây ngất
        Vô tình quên
        Mặt trời đã thấp cuối chân mây
        Ta còn gì
        Ngoài âm vang của sóng?!

        #4
          tieuphuong_loihai 22.04.2006 15:15:20 (permalink)
          Lá Tương Tư

          Mường Mán

          Sáng nay anh thấy mộng rất đâỳ
          Mộng về theo những cánh me bay
          Bay từ vai quên sang vai nhớ
          Xanh cả hồn anh bé có hay ?

          Sáng nay anh thấy hai sao mai
          Một trong mắt bé một trên trơì
          Tim vui anh thốt lên thành tiếng
          Chợt thấy tình cươì trong miệng ai

          Sáng nay anh thất mưa rất dài
          Mưa từ quá khứ tơí tương lai
          Mưa trong coĩ vắng anh ngồi đợi
          Mưa ngập ngừng chân bé coĩ ngoài

          Sáng nay anh thấy một cánh diêù
          Mang tiếng cươì ai vút lên cao
          Anh vội xếp lòng thành đôi cánh
          Ước đươc làm chim để bay theo

          Sáng nay anh thấy một trơì hương
          Hương dâng lụt lội cả tâm hồn
          Ô hay ! mắt bé là thuyền giấy
          Vưà chở Thu về đậu bến hương

          Theo trong mắt bé một vầng trăng
          Sáng từ mồng một đến đêm rằm
          Soi đường tình ái cho anh tớí
          Dẫn lối cho hoa tìm đến ong

          Quàng lên vai bé một giòng sông
          Mêng mông non nước thuở tang bồng
          Sông ru tóc ngủ sầu xa ngái
          Sông chở phù sa ươm mắt trong

          Vẽ lên trán bé những ngày mưa
          Khăn quàng áo lụa dài rất thơ
          Đôi bàn tay yếu như lá cỏ
          Lùa xuống lòng anh lửa bốn mùa

          Gắn giưã môi bé một măt trời
          Đỏ chùm mộng chín tuổi lên mươì
          Cùng bâng khuâng nhớ năm mươì bảy
          Và nụ hôn tròn thơm ô mai

          Thổi vào lòng bé một tiếng đàn
          Anh nghe chầm chậm bước Xuân sang
          Những đường tơ nõn rung như nắng
          Thứ nắng không màu nhưng rất nhung

          Lăn vào hồn bé một cỗ xe
          Hai con ngựa trắng bước trong mê
          Nhạc vàng khuya rộn đôi vòng ngọc
          Nhủ bé rằng anh sẽ trở về

          #5
            tieuphuong_loihai 22.04.2006 15:18:32 (permalink)
            Nhớ lại, đừng quên

            -Đoàn Vị Thượng-


            Bỗng nhớ lại con đường ta đã dạo
            Cây co ro treo lá rét mùa đông
            Tay em ấm cớ gì ta dại dột
            Lỡ buông ra , sơ ý , lá rơi thầm

            Bỗng nhớ lại những ngày xuân êm ả
            Mới quen nhau tôi chẳng dám thăm nhà
            Cứ quanh quẩn bên đường như mất trộm
            Trái tim mình , ai lấy kiếm chưa ra

            Bỗng nhớ lại cơn mưa chiều tháng bảy
            Ta chia tay không rõ lý do gì
            Chưa thấm thía những dòng mưa khi ấy
            Là những dòng mùa hạ sắp chia ly

            Bỗng nhớ lại ...mọi điều sao giản dị
            Tôi như em vụng dại đến đau lòng
            Chỉ cần một trong hai người biết nghĩ
            Lúc bấy giờ ta dễ mất nhau không ?

            #6
              tieuphuong_loihai 22.04.2006 15:20:02 (permalink)
              Buổi Chiều Vàng Góc Phố

              Phan Văn Quang


              Tạm biệt buổi chiều vàng góc phố
              Cái vẫy tay - dấu hỏi em chào
              Có thể lắm mai này gặp lại
              Cứ nhìn anh cười mỉm, làm cao.

              Anh là gã trai làng bướng bỉnh
              Đã ngu ngơ lên tỉnh học vài năm
              Em xa lạ khua gót giày trên sỏi
              Tóc em bay có nhột ót - anh nhìn

              Phải lớn dần thôi - buổi chiều buồn như thế
              Những chiều em tan học qua đây
              Sẽ mãi mãi gã trai lì góc phố
              Với chiều vàng
              Và áo em bay.

              #7
                tieuphuong_loihai 22.04.2006 15:21:03 (permalink)
                Thơ Anh và Đời Em

                Viễn Phương

                Đêm mịt mù... em bán tình yêu
                Sương... Cỏ ướt hay lệ em tràn ướt cỏ
                Tiếng ân ái lả lơi chìm trong gió
                Nhưng tình yêu... em có biết bao giờ!

                Anh suốt đời mê mải việc làm thơ
                Thơ anh viết, chữ ngọt ngào trong sáng
                Anh những tưởng nhởn nhơ con bướm trắng
                Giương cánh xinh là hương sắc đến cho đời

                Nhưng bão gầm, vũ trụ cũng đầy vơi!
                Cánh bướm mỏng bài thơ sao mỏng quá?!
                Như chiếc lá qua bến bờ xa lạ
                Muốn chở che nhưng gió dập sóng dồị

                Anh thương em bán hương sắc cho đời
                Đời trả lại đắng cay và tủi nhục.
                Thơ anh viết những dòng xanh bất lực
                Gởi cho em và để khóc cho mình.

                #8
                  tieuphuong_loihai 22.04.2006 15:22:47 (permalink)
                  Ví dụ ta yêu nhau

                  -Đoàn Vị Thượng-

                  Ví dụ anh chờ em được không
                  Bên đường, sẽ đứng tựa cây thông
                  Em có khi nào quên đội nón
                  Đứng cạnh anh che bớt nắng hồng

                  Ví dụ anh theo, thử đến nhà
                  Cũng ngồi xem báo cũng giống như ba
                  Sẽ đọc em nghe tin thời sự
                  Hay là ngâm mấy đoạn thơ ca?

                  Ví dụ anh ngồi lâu được không
                  Ngồi hoài, như tảng đá rêu phong
                  Chớ tưởng tay em là yếu đuối
                  Chạm thử anh lăn được mấy vòng

                  Ví dụ hai mình ra phố chơi
                  Vào quán cà phê kiếm chỗ ngồi
                  Nhạc ồn em nói nghe không rõ
                  Mình cúi vai gần như lứa đôi.

                  #9
                    tieuphuong_loihai 22.04.2006 15:24:44 (permalink)
                    Cánh Phượng Hồng Thuở Ấy

                    Trịnh Bửu Hoài


                    Chiều nay nhặt cánh phượng hồng bỗng nhớ
                    Dấu chân xưa ai để lại sân trường
                    Ta có một thời yêu không dám ngỏ
                    Ngày chia tay em chợt đẹp lạ thường.

                    Bốn năm em vẫn làm kẻ lạ
                    Mỗi ngày chân giẫm nát hồn tôi
                    Tôi như ngọn gió ngoài song cửa
                    Mang chút bụi buồn đi xa xôi

                    Có lúc hồn tôi bừng tỉnh ngộ
                    Em vẫn là em giữa mọi người
                    Hỡi ơi, ánh mắt vô cùng lặng
                    Mà ở trong tôi gió ngập trời

                    Tôi với em chỉ là khoảnh khắc
                    Nhưng tình yêu thì bất tận trong đời
                    Em cũng như muôn người con gái khác
                    Sao môi hồng cứ cháy đỏ lòng tôi.

                    Chiều nay nhặt cánh phượng hồng bỗng tiếc
                    Mắt ai xưa chợt thức giữa sân trường
                    Tự trách mình chẳng nói được yêu thương
                    Để bay mất cánh phượng hồng thuở ấy.

                    #10
                      tieuphuong_loihai 22.04.2006 15:26:24 (permalink)
                      Chân Trời Xưa

                      Phan Hoàng


                      Ờ nhỉ? Thoắt mà đã bốn năm
                      ai thành ông cử, ai thành nhân?
                      văn chương bê bếch lêng đênh mãi
                      dễ kiếm đâu ra một chữ mẫn!

                      Đêm lạnh bút nghiên lơ bóng nguyệt
                      tơ trời xơ cứng giữa hồn thơ
                      luận văn cũ rích lời hoa mỹ
                      tâm tưởng chìm trong ý vật vờ.

                      Ờ nhỉ! thoắt mà đã bốn năm
                      ai là Minh-Trực, ai Trịnh Hâm?
                      sáng khoai chiều sắn còn mấy đứa
                      có tỏ lòng ta ánh nguyệt rằm?

                      Soi bóng lần đi trong nhớ thương
                      tình em bướm mộng chết bên đường
                      ta ôm hình ảnh vùi trong sách
                      ngơ ngẩn hồn yêu một giảng đường

                      Ờ nhỉ! thoắt mà đã bốn năm
                      chân trời xưa ấy vẫn xa xăm
                      bất đông một mình tự ta hỏi!
                      còn lại gì đây hỡi bốn năm?

                      #11
                        tieuphuong_loihai 22.04.2006 15:28:00 (permalink)
                        Chia Tay



                        Thôi đừng buồn anh nữa
                        Có những khi lòng bất chợt hoang vu
                        Anh nhìn xuyên em cái nhìn lạ lắm
                        Cái nhìn rêu rong, mọt mối, ơ thờ...

                        Thôi đừng buồn anh nữa
                        Đôi khi tình yêu chỉ còn như một thói quen
                        Anh có em như ngàn năm đã có
                        Và mất em như từng đã không em!

                        Thôi đừng buồn anh nữa
                        Sáu mặt tường kia vẫn thế lâu rồi
                        Anh trút khỏi lòng từng đêm hoảng sợ
                        Một cái giật mình giờ cũng hiếm hoi!

                        Thôi đừng buồn anh nữa
                        Những đến và đi, những mất và còn...
                        Anh ngồi đợi chiếc bóng mình trên vách
                        Rồi đến một ngày nó cũng sẽ theo em!

                        #12
                          tieuphuong_loihai 22.04.2006 15:32:01 (permalink)
                          Chia Xa

                          Nguyễn Vân Thiên


                          Tình học trò mong manh giấy vở
                          Trang thương trang nhớ ghép chung tờ
                          Ai đem tình chia hai thương nhớ?
                          Để tim mình nhói buốt nửa câu thơ?

                          Lần cuối trường tan, cổng trường sao khép vội?
                          Chia hai phần đời: Hè phố - sân chơi
                          Lần cuối chia tay, cầm tay nhau bối rối
                          Bỗng hai lối chia xa, chưa kịp nói nửa lời

                          Người vội về, sợ chiều mưa ướt tóc
                          Mưa không về, sao ướt mắt nâu thương?
                          Ta thơ thẩn đường xưa nghe lá khóc
                          Qua phố quen, sao chân lại lạc đường?

                          Thế rồi xa, xa hoài, xa mãi,
                          Phượng bao mùa hoa đỏ mắt rưng rưng
                          Có nhớ có thương, thôi em đừng ngoái lại
                          Sóng lở bờ, sông kỷ niệm - sau lưng.

                          #13
                            tieuphuong_loihai 22.04.2006 15:34:08 (permalink)
                            Mùa thu xa em


                            Thôi đừng
                            nhặt lá vàng rơi…
                            Mùa thu thả lá sang phơi
                            đầy thềm
                            Thôi đừng…
                            theo bước thu êm
                            Kẻo thu bối rối im lìm
                            Quay đi…
                            Thôi đừng tiếc nuối mà chi
                            Bởi mùa thu
                            cũng có khi…
                            ngại ngùng.
                            Thôi đừng réo gọi nghìn trùng
                            Ta quên lỗi hẹn…
                            Thôi đừng chờ mong .
                            Thôi đừng mang lá sang hong
                            Kể từ khi nắng đem lòng sang ngang
                            Mùa thu
                            thôi dệt lá vàng…
                            Em thôi một thuở mênh mang
                            Ru hời…
                            Ta thôi nhặt lá vàng rơi
                            Mùa thu đã lỡ một thời…
                            Xa mơ.

                            #14
                              tieuphuong_loihai 22.04.2006 15:36:07 (permalink)
                              Chiều Buông


                              Lẻ loi
                              cò trắng
                              bay mau
                              Bạn mày đâu?
                              Bạn mày đâu?
                              chẳng về?

                              Đồng xanh vời vợi tứ bề
                              Cánh cò -
                              lẻ bạn
                              nói gì -
                              chiều buông...

                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 5 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 70 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9