Ký ức mùa thu
Thay đổi trang: << < 45 | Trang 5 của 5 trang, bài viết từ 61 đến 70 trên tổng số 70 bài trong đề mục
tieuphuong_loihai 17.06.2006 03:58:26 (permalink)
Suốt đời để nhớ

Mai Kim Quang



( Tặng Út )

Mình chia tay nhau rồi đó
Một lần - vĩnh viễn - em ơi!
Ngôi trường với hàng Phượng đỏ
Khóc nhìn hai đứa đôi nơi.

Năm học cuối rồi... chấm dứt
Xa... ! buồn như dấu chấm than
Thôi em đừng rơi nước mắt
Cho ngày mai chia đôi đàng.

Anh về dỗ dành kỷ niệm
Tình yêu theo thánh năm dài
Em đi - sầu vương tím - mắt
Môi - vàng thương nhớ - cho ai?

Chỉ còn cơn mưa hạ đổ
Bất ngờ như thuở quen nhau
Tình cũng bất ngờ... tan vỡ
Để suốt đời ta nhớ nhau!

#61
    tieuphuong_loihai 17.06.2006 03:59:36 (permalink)
    Một phút


    Lặng lẽ xuân lại sang
    Ngỡ ngàng nghe hơi thở
    Không phải lá thu vàng
    Không phải mùa đông hoang

    Có ai về nơi ấy?
    Gởi chút tình yêu thương
    Cho trái tim bỏ ngỏ
    Chiều vàng biển Đồi Dương

    Em ơi em có biết?
    Phú Thủy mãi còn vương…
    Nhớ đêm trăng Mũi Né
    Đá "Ông Địa… chỉ đường…"

    Lầu Ông Hoàng còn đó
    Hàn Mộng Cầm… Mạc Tử
    Có chút tình gởi gió
    Có thật nhiều cho em…

    Em ơi ra đây xem…
    Trăng say đùa ngọn sóng
    Tung tăng vút lên cao
    Cùng anh, em… và sao…

    "Cội Nguồn" "… ở bên đó…"!
    Đến chi làm sao quên ?!
    Đêm đông Phan Thiết lạnh
    Sao nghe ấm trong lòng…

    Một phút vui chợt đến
    Một phút lén nhìn ai !?
    Một phút cười dễ "ghét"
    Một phút mãi không phai…

    Mai ra đi biền biệt
    Nhớ mãi bóng hình em
    Đêm về ôm gối mộng
    Dệt mơ… giấc thật dài

    Nuôi hoài trong ký ức
    Mật ngọt làn môi xinh
    Thon thả đôi vai gầy
    Tóc bồng dệt đưa mây

    Hây hây lún đồng tiền
    Mặn mà làn da ngâm
    Mai về buông lời ngỏ
    Đỏ hồng môi má ai?!…

    Chợt đến cơn mưa phùn
    Nhẹ rơi vai áo em
    Che mưa lòng khó tả
    Bồi hồi nhịp con tim

    Lắng nghe hải âu muộn
    Bay về chân trời xa
    Mang theo đôi mắt ấy
    Ngất ngây nhịp yêu đương

    Chiều nay lòng xốn xang
    Ríu rít xuân đã về…
    Thầm mong em từng phút
    Thầm nhớ em từng giây…

    Em ơi em có thấy?
    Rực rỡ ngoài chân mây
    Lòng uyên ương rộng mở
    Chúm chím nụ tình yêu…
    #62
      tieuphuong_loihai 17.06.2006 04:00:41 (permalink)
      Trở về sau cơn mưa

      Lãm Du



      Rồi nỗi buồn cũng tự nó gọi tên
      Loay hoay với màn mưa làm chi em,
      Chỉ càng thêm lạc lối
      Chỉ càng thêm lẻ loi
      Những giọt nước mắt không bao dung
      Chúng ích kỉ để sẻ chia cho em tiếng huýt sáo bình yên rộn rã
      Rồi chỉ có tiếng em tự gọi tên mình
      Thành phố nghiêng vai cho cơn mưa chảy về một phía - phía khát mưa
      Em đuổi theo cơn khát
      Cố nghiêng mình để giọt nước mắt tràn về đuôi mắt
      Chiếc lá buông mình theo một điệu gió cũng nghiêng nghiêng
      Hóa thân vào giấc mơ sâu thành chiếc gậy hồi sinh
      Cứu rỗi những bước chân mưa già nua và em tập tễnh
      Trở về sau cơn mưa
      Em biết cười mim mím với loài hoa đất vừa thức giấc
      Sữa trời lại nuôi những bước em đi, những giấc mãi còn thao thức
      Hoa chua me lấp ló vàng đâu đó góc phố mưa
      #63
        tieuphuong_loihai 17.06.2006 04:01:33 (permalink)
        Nghe vẫn còn thương

        Lâm Hảo Dũng



        Nghe vẫn còn thương đằm thắm quá
        Một dòng Hương Thủy nhớ Hương Giang
        Một em nghiêng nón khoe màu má
        Tôi biết lòng tôi rực nắng vàng

        Nghe vẫn còn thương không nói hết
        Mùa hoa kinh sử trạng nguyên xưa
        Phải em quận chúa ngồi hong tóc
        Cho ý thơ tràn ngập đế đô
        Nghe vẫn còn thương se sắt lắm
        Ðường quê Văn Xá bóng thôn Truồi
        Nguyệt Biều mưa lũ vườn hoang vắng
        Ai khóc ai chiều vong quốc xưa?

        Nghe vẫn còn thương cho đến chết
        Hồn xuôi Mang Cá một đêm trăng
        Thấy chăng? - cô tịch trong lòng gió
        Thiên Mụ buồn nghiêng những miếu lăng...
        #64
          tieuphuong_loihai 17.06.2006 04:02:18 (permalink)
          Tôi có bao đêm trắng

          Lâm Thị Mỹ Dạ



          Tôi có bao nhiêu đêm trắng.
          Đâu chỉ phải một đêm.
          Cuộc đời trần gian ngắn lắm.
          Thức nhiều chắc được dài thêm.

          Tôi có bao đêm trắng.
          Khổ đau, mơ mộng, giận hờn.
          Cuộc đời trần gian ngắn lắm.
          Sao người không thương người hơn.

          Có ai đi qua mùa xuân.
          Cho tôi làn hương tinh khiết.
          Cho tôi cái nhìn xanh biếc.
          Xa xưa - tôi đánh mất rồi.

          Ước được vô tư như gió.
          Đêm trắng cũng như ban ngày.
          Không nghĩ suy, không thao thức.
          Yên lành như quả trên cây.

          Ước có bao đêm trắng.
          Được đem bán hết cho đời.
          Đổi về cho tôi vạt nắng.
          Ấm lòng đêm - một chút thôi.
          #65
            tieuphuong_loihai 17.06.2006 04:03:11 (permalink)
            Biển

            Lâm Thị Mỹ Dạ



            Biển trời soi mắt nhau
            Cho sao về với sóng
            Biển có trời thêm rộng
            Trời xanh cho biển xanh

            Mặt trời lên đến đâu
            Cũng lên từ phía biển
            Nơi ánh sáng bắt đầu
            Tỏa triệu vòng yêu mến

            Biển ơi! Biển thẳm sâu
            Dạt dào mà không nói
            Biển ơi cho ta hỏi
            Biển mặn từ bao giờ

            Nhặt chi con ốc vàng
            Sóng xô vào tận bãi
            Những cái gì dễ dãi
            Có bao giờ bền lâu

            Biển chìm trong đêm thâu
            Ðể chân trời lại rạng
            Khát khao điều mới lạ
            Ta đẩy thuyền ra khơi
            Dù bão giông vất vả
            Không quản gì biển ơi!
            #66
              tieuphuong_loihai 17.06.2006 04:04:18 (permalink)
              Có những nỗi buồn

              Lãnh Ngọc Tâm




              Có những nỗi buồn ta gởi thầm trong gió
              nên thu về cuốn chiếc lá vàng bay
              Có những nỗi buồn ta gởi thầm trong mây
              nên mây khóc trên dòng đời phiêu lãng

              Có những nỗi buồn ta trả về dĩ vãng
              lại vơi đầy như con nước chiều nay
              Có những nỗi buồn ta quên hết đắng cay
              sao lệ tình vẫn còn đầy trên má

              Có những nỗi buồn lòng ta tưởng đã
              có hay đâu niềm đau vẫn gọi về
              Có những nỗi buồn ngủ mãi trong cơn mê
              mà mặt trời chẳng bao giờ ló dạng

              Có những nỗi buồn làm hồn ta nứt rạn
              nhói trong tim bao mảnh nát cuộc đời
              Có những nỗi buồn ta không nói nên lời
              nhưng gào thét giữa đất trời tan vỡ

              Có những nỗi buồn ta không còn bỡ ngỡ
              nhưng một đời luôn tự hỏi "vì sao"?

              #67
                tieuphuong_loihai 17.06.2006 04:05:34 (permalink)
                Lữ khách chiều Đông

                Lê Bích Sơn



                Tháng ngày ngút ngàn,
                Cuộc đời đưa ta đến những bến bờ xa lạ.
                Chiều nay, xứ người lất phất hạt mưa giăng,
                Giăng lên trái tim giá lạnh kẻ lữ hành,
                Giăng vào khoảng không đong đầy nỗi nhớ.

                Nhớ Mẹ lưng còng mong con mòn mỏi,
                Tháng năm buồn vương lên tóc Mẹ phai màu,
                Mẹ gánh thời gian cơ cực trên vai,
                Mang nỗi buồn nhớ con qua ánh mắt,
                Chiều Đông về, Mẹ héo hắt ngóng tin xa.

                Ở phương xa, con thầm nhũ khúc "Du tử ca",
                Nhờ gió, gởi mây dâng lên Mẹ bài ca "Xuân viễn xứ"!
                Nhớ em thơ ghi vội dòng thư chúc Tết,
                "Tết năm này, anh có "GHÉ" nhà không?"
                Em nhìn ảnh anh trên tường, lòng thầm nhũ:
                "Chỉ vì Má nhớ anh, nên em viết nặng lời!"
                Giọt nước mắt rơi trên trang thư chưa ráo mực,
                Em có bao giờ hiểu cho lòng kẻ tha hương!
                Nhớ mưa mùa Đông lạnh lẽo quê xưa,
                Anh chia cho em tấm áo len Mẹ vừa mới vá.
                Nhớ con đường hai anh em lội qua trong bão tố,
                Dù gió, dù mưa, nhưng anh chẳng sờn lòng.
                Siết chặt tay em, ngượng nghịu nhìn vào khoảng không:
                "Anh đâu có khóc, nước mưa làm anh cay mắt.
                Gắng đi em!
                Qua bão giông sẽ đến bờ bến bình an trước mặt.
                Em có còn nhớ bài học anh dạy hôm nào!"
                Rồi theo thời gian, anh đi và đi mãi,
                Mang hình ảnh thơ ngây và con đường xưa đi khắp bốn phương trời.

                Chiều nay, phố xa có kẻ lữ hành không tên tuổi,
                Viết những dòng buồn gởi về chốn quê xa,
                Dâng lên Mẹ, gởi về em, tặng con đường năm cũ.
                Lại một Xuân về, lữ khách ngâm khúc “Độc hành ca"!
                #68
                  tieuphuong_loihai 17.06.2006 04:07:19 (permalink)
                  Nếu một ngày anh chẳng còn em

                  Lê Chí



                  Sẽ khổ sở vô cùng, nếu chẳng có em
                  Ðường phố trở nên vắng vẻ
                  Em yêu quý, sao em "ác" thế
                  Anh biết tìm nụ cười ở đâu?

                  Dẫu một lời chưa nói với nhau
                  Mà ngọn gió vô tình nghe hết
                  Có lẽ nào lại chết
                  Hạt tình yêu gieo giữa trái tim mình!

                  Có lẽ nào...
                  Anh thức với bình minh
                  Anh thức với từng ngày trăn trở
                  Những hoa tím xương rồng vừa nở
                  Con đường đá nhỏ
                  Chông chênh

                  Năm tháng vui buồn có thể rồi quên
                  Nhưng đôi mắt thì anh vẫn nhớ
                  Bàn chân bước thì anh vẫn nhớ
                  (mà nhớ làm chi)
                  Anh bỗng biết "giận hờn"

                  Ðường phố buổi chiều lất phất mưa trơn
                  Ðường phố buổi chiều hửng nắng
                  Người tấp nập... mà sao xa vắng
                  Anh ngó bâng quơ, em biết nơi nào?

                  Anh ngó bâng quơ giữa phố, nôn nao
                  Có ai biết nỗi cồn cào ghê gớm
                  Biết rồi mặt trời có còn mọc sớm
                  Nếu một ngày anh chẳng còn em!
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2006 04:09:02 bởi tieuphuong_loihai >
                  #69
                    tieuphuong_loihai 27.07.2006 10:04:39 (permalink)
                    Lăn Trầm Nỗi Nhớ

                    Cao Thoại Châu



                    Tôi nhớ người cho hết mùa đông
                    Mùa của loài chim đi trốn tuyết
                    Không thấy lạnh vì cơn gió bấc
                    Mà tê lòng vì cái rét bên trong

                    Hết mùa đông tôi ngồi đợi
                    Loài chim về, trả lại phương Nam
                    Một chút ấm trên cành sai trái
                    Nặng bằng nỗi nhớ của tôi không ?

                    Tôi nhớ người và tôi hiểu mùa đông
                    Của xa cách không có kỳ có han
                    Và bởi thế tôi thành lúng túng
                    Cả tâm hồn, ê ẩm cả tay chân

                    Mùa xuân trong mắt người ấm áp
                    Tóc người thơm ngát cuộc đời xanh
                    Tình yêu đâu phải là cổ tích
                    Kể một lần rồi lãng quên luôn

                    Nhớ thương người sông nước trẻ thêm hơn
                    Không vội vã tìm đường ra biển
                    Qua mỗi bến nhận thêm lời hò hẹn
                    Cảm lòng đời, gợn sóng lăn tăn

                    Tôi vẫn biết, giả như người cũng biết
                    Mùa xuân không đoàn tụ thực bao giờ
                    Mưa rắc bụi cũng đủ làm cho ướt
                    Những cuộc tình và nỗi nhớ thương xa
                    #70
                      Thay đổi trang: << < 45 | Trang 5 của 5 trang, bài viết từ 61 đến 70 trên tổng số 70 bài trong đề mục
                      Chuyển nhanh đến:

                      Thống kê hiện tại

                      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                      Kiểu:
                      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9