Thơ Du Tử Lê
Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 35 bài trong đề mục
tieuphuong_loihai 24.04.2006 20:22:26 (permalink)
VÀ, HAI BÀI THÁNG SÁU, KHÁC

1.
sông độ nhật những ngày tôi khát, cháy
nhớ thương khuya, nến nhiễu giọt hôn...thiền
mắt nhiễu xuống lòng tôi / đêm / nguyệt thực
môi ai nguyền: đỏ / độ / một sinh linh!?!


2.
ngày tóc ngắn, sao quá dài nỗi nhớ
đời mênh mông! của cải chỉ đôi giờ!
thân tháng sáu - hay tình yêu sáu...ngón
tâm từ bi, người bố thí:
- tôi? - -
- đâu?

#1
    tieuphuong_loihai 24.04.2006 20:27:00 (permalink)
    MỖI NGÓN TAY: - THƠM MỘT NỖI NIỀM.

    như / con sông / sẽ không ra biển!?!
    nhan sắc đi / về ngang vết thương.
    thịt / da từng tấc thơm cay, nghiệt - -
    mỗi ngón thơm thêm:
    -một nỗi niềm.

    như / mưa, nắng / sẽ không lưu, trú!?!
    lọn tóc xin tình mãi thiếu niên - -
    nuôi vai chia nhánh vào ly, biệt...
    thương, nhớ bền / xanh /
    nệm. gối. chăn!?!!!

    như / hoa, lá / sẽ không về đất!?!
    nỗi buồn kia rụng giữa hư không.
    mắt, môi người cẩn theo năm, tháng
    tôi, bóng:
    quỳ, hôn giọt thánh đường.

    như / con chim / sẽ không về núi
    giọt lệ lên mầm trong hạt kinh - -
    liu điu tiếng mõ: - không thân thế - -
    rớt lại nghìn sau: - rừng,
    lặng, thinh.
    lặng, thinh.
    lặng, thinh.

    #2
      tieuphuong_loihai 24.04.2006 20:28:01 (permalink)
      MỖI CHÚNG TA LÀ: - NHỮNG ĐÃ, ĐANG LÀ...!!!
      và, ngđ.cung & rev. tc.tường

      tôi là tôi! và, cũng là: tất cả:
      là con giun, cái kiến ở bên đường
      là con dế, con sâu chờ hóa kiếp
      là côn trùng: cho khao khát chim muông.

      tôi là tôi! và, cũng là: tất cả:
      là ngọn cây, chiếc lá, rác, phân người
      là đất, đá dưới chân người vẫn bước
      là hơi sương; hạt nắng tự bao đời.

      tôi là một! và, cũng là: tất cả:
      là quan tòa / tội phạm / con tin /
      là kẻ chặt đầu; khủng bố; ôm bom
      (thay Thượng Đế: tôi điên cuồng phán xét!!!!!)

      tôi là kẻ bán đàn bà, con gái
      cho người mua nô-lệ-dục-tình
      tôi cũng là một trong những nạn nhân;
      (hoặc máu mủ với bày nô lệ ấy!)

      tôi là bé cưa bom; ông già bươi rác- -
      đem tử / sinh...đổi chác miếng ăn.
      tôi cũng là xác chết chẳng ai chôn
      mùi xú uế khiến mọi người nôn mửa.

      tôi là một! và, em cũng là một.
      (một nhân lên: vẫn một em à.)
      tôi là một! chia đều cho tất cả:
      tôi thành không: tự khởi, hiện xa, xưa.

      tôi, còn nữa, chân dung khôn tả hết...!!!
      mỗi chúng ta là:
      - những đã, đang...là!!!

      #3
        tieuphuong_loihai 24.04.2006 20:29:13 (permalink)
        VAI BỒ TÁT GÁNH TỬ, SINH THÍ, PHÁT


        tôi sống lại từ ngôi mồ đã lấp
        mỗi căn nhà gìn giữ giấc mơ, riêng.
        thiên đàng vốn chia đôi cùng địa ngục
        như môi em treo lửng vết thương, hiền.

        tôi sống lại từ dòng sông thuở mẹ - -
        lượng bao dung / em / mở cửa tôi vào.
        con đê nhỏ thắt nơ trời, đất rộng.
        dăm cánh cò chở hết tử, sinh đi.


        tôi sống lại từ ngọn đèn đã tắt.
        theo tháng, năm / đeo nặng hạt sương, chờ - -
        hiên oan khuất những lời nguyền, vây bủa(!!!!!)
        em / lênh đênh / nghiệp lực / níu tôi về /.

        tôi sống lại từ mắt chim cứu rỗi.
        xanh / sợi mưa / khâu vá vết thương, tươi.
        vai bồ tát gánh niềm vui thí, phát - -
        hạt sa-di cẩn, nạm biết ơn người.

        tôi sống lại từ trang kinh tháng sáu;
        (và,) dòng thơ truyền nhiễm tội: em / tôi /!?!!


        CHẲNG LỚN LAO NÀO HƠN NIỀM CÔ ĐƠN.

        cảm ơn kỷ niệm nuôi em lớn
        như bóng nuôi hình lúc thiếu nhau
        cảm ơn ngực ấm nôi thương bạn
        giọt lệ nuôi tình sâu kiếp sau.

        cảm ơn xa, vắng nuôi em lớn
        như lá nuôi rừng thuở thiếu niên
        cảm ơn chăn, gối cho mưa, nắng
        qúa khứ như người có tuổi, tên

        cảm ơn định mệnh nuôi em lớn
        hạt giống ân tình kia tự tâm
        cảm ơn lênh láng / đêm / da, thịt
        những ngón tay thơm chọn lựa mình.

        cảm ơn thần thánh nuôi em lớn
        như gió nuôi trời lúc bão lên.
        cảm ơn núi nhắc sông xa, nhớ
        chẳng lớn lao nào hơn niềm cô đơn.

        cảm ơn sách vở nuôi em lớn
        con chữ nuôi người trong giấc mơ.
        hồn cũ rưng rưng từng khối đá
        tôi trầm mình trong em: đời sau.

        cảm ơn hiện tại: không sau, trước.

        #4
          tieuphuong_loihai 24.04.2006 20:31:22 (permalink)
          và, v.nguyên, nq.giao, tr3.

          em đừng khóc. kẻo mưa buồn, lấm đấy
          quay giáp vòng: mây, nắng, gió, sương, rơi...
          sông sẽ gặp hạt mưa nàng (trước nhất;)
          (tiếp theo) tôi lẫm lỡ uống em, vơi.

          kể từ đó, trong tôi là tất cả:
          -em và, tôi và mẹ...(cả trăm người...)
          và gỗ, đá, chim, muông, và thú dữ
          qua môi em: tôi thở biết bao đời!?.

          #5
            tieuphuong_loihai 24.04.2006 20:33:06 (permalink)
            tôi sẽ trả lại đời: thân, xác mượn.
            chỉ mang tình ai đó, tới mai sau.
            linh hồn lá, rét, lay từng tiếng kệ
            qua câu kinh:
            - mừng!
            - ngỡ bước em về.
            #6
              tieuphuong_loihai 24.04.2006 20:34:22 (permalink)
              TA ĐÃ CHUNG! - CÙNG MỘT CHỮ KHÔNG.

              đừng tìm nhau nữa: trong kinh kệ
              con chữ khôn cùng: những hóa thân.
              đừng chờ nhau nữa: trong hơi thở
              ta đã chung!
              - cùng một chữ không.
              #7
                tieuphuong_loihai 24.04.2006 20:35:59 (permalink)
                ĐI TÌM BÓNG CỦA CHIẾC BÓNG
                và, n.quan, orchid.

                ngày rất sớm và, đêm rất ngắn
                nhưng chẳng nhờ thế
                (mà,) những con chim sẻ tìm được xác con chúng.

                (con chim sẻ non chưa kịp mở mắt
                đã trở thành bữa tiệc thịnh soạn của bày kiến gió.)

                mùa hè qủa quyết:
                tôi chính là chiếc bóng
                của “...đêm rất ngắn!”
                (và,) tình yêu tôi là con chim sẻ chưa kịp mở mắt kia- -
                Nó cũng là bữa tiệc thịnh soạn,
                cuối cùng
                của linh hồn tôi
                lẻ, lạnh;
                khi em ném tôi ra khỏi tổ.
                lúc tình yêu đã cháy
                tới phần cuối cùng (sót lại,)
                nơi chiếc bóng
                của chính nó.

                #8
                  tieuphuong_loihai 24.04.2006 20:39:48 (permalink)
                  “CỨ THẾ VÀ, ĐỦ THỨ”

                  bình minh chỉ dẫn mặt trời
                  cách cử hành thánh lễ tình yêu từ mặt biển.
                  những ngón chân nàng chỉ dẫn tôi
                  cách cử hành hành thánh lễ tình yêu;
                  từ nơi chúng,
                  với đầy đủ nghi thức tụng niệm.

                  buổi trưa chỉ dẫn bóng cây
                  cách cử hành thánh lễ tình yêu từ mặt đất.
                  những ngón chân nàng chỉ dẫn tôi,
                  cách cử hành thánh lễ tình yêu
                  vẫn...từ nơi chúng.
                  (đương nhiên, nàng không quên nhắc nhở:
                  “với đầy đủ nghi thức tụng niệm.”)

                  đêm tối chỉ dẫn những vì sao
                  cử hành thánh lễ tình yêu
                  từ bầu trời.
                  những ngón chân nàng chỉ dẫn cách cử hành thánh lễ tình yêu giữa chúng tôi
                  (vắn tắt):
                  “như thế.
                  và,
                  “...đủ thứ!?.!...”

                  bằng xác tín
                  nơi tín ngưỡng riêng của mình,
                  tôi nào dám có hành động nào khác hơn việc
                  quỳ dưới chân nàng - -
                  trân trọng cử hành thánh lễ tình yêu tôi:
                  “như thế!”
                  (và,)
                  “đủ thứ.”

                  #9
                    tieuphuong_loihai 24.04.2006 20:42:51 (permalink)
                    DU TỬ LÊ,YÊU DẤU NỢ, T. ƠI NGÀY NƯỚC LỚN


                    yêu dấu nợ! biết vì răng anh dớ
                    chiều thầu đâu lá mặn /ướt/ hương: môi
                    búp ân, nghĩa chộ lầm than mạc máu
                    em nửa đời dìn dự hắn, ưng nơi.

                    yêu dấu nợ! trời nép mình lá sắn
                    chiều chi mô buồn thấu suốt bên tê
                    mưa do dỏ, ướt chùm hoa do dỏ
                    chân chưa đi; hồn tợ cửa sông, về.

                    yêu dấu nợ! ưa chi ngày nước lớn
                    nối đôi bờ, lụa dớ, trắng, tương tư
                    mơi nước rút, ôm lụa về may, cắt
                    áo thiên thu, chăn phủ, hẫng, đêm, hờ.

                    yêu dấu nợ! đời sau và, kiếp khác
                    ta sẽ làm hoa khế ngát sân sau
                    chân lỡ bước xin dẹ giùm chút hỉ
                    kẻo lưới sầu xao động vỡ, tan, đi.

                    lênh láng /chảy/ một đời sông An Cựu
                    biết bên mô: trong, đục nữa, bây chừ?
                    yêu dấu nợ! hồn ta lăng tẩm đó
                    phá, rời đi, tình vẫn dớ quay về.
                    Du Tử Lê
                    #10
                      tieuphuong_loihai 24.04.2006 20:53:01 (permalink)
                      Phố Chiều
                      Nguyễn Duy Anh


                      Chiều nay cà tàng xuống phố
                      Theo ai áo trắng đi về
                      Đoạn đường xa bao nỗi nhớ
                      Âm thầm anh tập làm thơ

                      Chiều nay cà tàng xuống phố
                      Lá vàng rơi dấu chân đi
                      Ước gì anh là cơn gió
                      Theo mây về cuối chân trời

                      Chiều nay cà tàng xuống phố
                      Thấy ai cũng đẹp như em
                      Lặng thầm anh đâu dám hỏi
                      Sợ người ta nói chẳng quen

                      Chiều nay cà tàng xuống phố
                      Tìm hoài chẳng thấy em đâu
                      Chiều nay cà tàng xuống phố
                      Lòng vòng đi tìm mãi chưa về.


                      #11
                        tieuphuong_loihai 24.04.2006 20:55:48 (permalink)
                        Phố Mưa
                        Trương Nam Hương


                        Chiều nào anh cũng đợi
                        Em về ngang lối này
                        Cơn mưa ào ạt tới
                        Long lanh buồn trên tay

                        Anh ngồi thương mái tóc
                        Vòm trời nghiêng cánh dù
                        Phin cà phê nhỏ giọt
                        Đặc quánh niềm tương tư

                        Anh ngồi lo áo lụa
                        Gió ngừng trên đôi tà
                        Chiều sâu như mắt nhớ
                        Mưa dài như cách xa...

                        Anh cả tin mình quá
                        Khói vàng trên ngón gầy
                        Mưa rây mềm mặt lá
                        Nỗi mong chờ... ai hay

                        Chiều nào anh cũng đợi
                        Hôm nào anh cũng chờ
                        Lúc đi đầu đội nắng
                        Khi về tay dắt mưa.

                        #12
                          tieuphuong_loihai 24.04.2006 20:56:43 (permalink)
                          Phố Núi
                          Lưu Chí Thiện


                          Xe leo vừa đến lưng đèo
                          Đã nghe vách núi thông reo chập chùng
                          Dẫu mang áo ấm theo cùng
                          Mà sao vẫn lạnh quá chừng ... em ơi.

                          Cũng là thành phố của tôi
                          Bên kia phố nắng bên đồi này mưa?
                          Em yêu Đà Lạt trăng mờ.
                          Chuyến xe thổ mộ bên hồ mù sương.

                          Phút giây tình tự yêu thương
                          Chèo loang mặt sóng sương buông đẫm thuyền
                          Thắm màu hoa áo trạng nguyên
                          Đồi xanh gió gợn nắng nghiêng nghiêng chiều.

                          Ngại gì khi đã yêu nhau
                          Dối gian câu hát qua cầu làm chi?
                          Em như dòng thác Cam Ly
                          Lúc say đắm lúc thầm thì khát khao...

                          Cho anh xin vẫy tay chào
                          Xa em, phố núi, chiều nôn nao buồn
                          Giã từ thành phố cao nguyên
                          Anh xin gửi lại một niềm nhớ thương !

                          #13
                            tieuphuong_loihai 24.04.2006 20:58:25 (permalink)
                            Phố Núi, Mưa Thu
                            Tạ Văn Sỹ


                            Mùa thu rồi, Phố núi trời mưa
                            Anh chợt nhớ vô cùng em yêu dấu
                            Cây đứng buồn chim không về đậu
                            Anh đứng buồn nhớ lại dáng hình xưa

                            Mùa thu rồi, phố núi trời mưa
                            Ôi, nhớ thuở "trời mưa chưa ướt áo"
                            Em áo trắng sân trường xưa, một dạo
                            Bài thơ buồn anh viết có mưa bay
                            Tình yêu đầu khờ vụng quá đâu hay
                            Anh để mất từ khi thu vừa tới
                            Ánh mắt cứ ngóng tìm nhau vời vợi
                            Em xa rồi, gửi lại buổi chia ly
                            Anh khởi đầu cho những chuyến ra đi
                            Âm vọng mãi lời ca buồn hư ảo
                            Ôi, tiếng hát còn vương mùi thạch thảo
                            Nghe bâng khuâng sương khói thưở xa người.

                            Anh bây giờ chìm lạc giữa mưa đời
                            Hồn rét mướt nép hiên người gió tạt
                            Ôi, nhớ thuở "trời mưa chưa dứt hạt"
                            Để mưa trời giăng mãi suốt chiều nay

                            Mùa thu rồi, phố núi có mưa bay...

                            #14
                              tieuphuong_loihai 24.04.2006 21:02:11 (permalink)
                              Phượng Sớm
                              Trần Hoàng Vy


                              Cái đóm lứa đỏ một đầu điếu thuốc
                              Ta chờ em xưa day dứt tận giờ
                              Băng ghế rộng ta ngồi. Đi xuôi ngược ...
                              Mắt mỏi tìm thôi lại ngó bâng quơ

                              Phượng nở từ bao giờ, chớm đỏ
                              Giữa tàn xanh lấm tấm dại khờ
                              Ta gởi phượng vào thơ, dạo đó ...!
                              Với cuộc tình buồn lẩn thẩn, lơ thơ.

                              Có thể là mươi, mười lăm năm không gặp
                              Phượng vẫn mỗi năm nhắc nhớ lạ kỳ
                              Mối tình không chia ly
                              Mối tình không đoạn kết!
                              Phượng chấm dùm ta: Dấu hết

                              Bỏ áo học trò thuở ấy xa xăm
                              Mang trong tim vết dằm Phượng đỏ
                              Khu phố nhỏ, bây giờ lặng ngó
                              Ai hái dùm ta phượng sớm mùa này

                              Cánh hồng bay, cát bụi, mờ xa ...

                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 35 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9