tieuphuong_loihai
-
Số bài
:
852
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.12.2005
- Nơi: Sài Gòn
|
RE: Một Thoáng Bâng Khuâng Với Thơ Du Tử Lê
-
05.05.2006 11:44:08
Trả Lại Cho Người Người muốn trả lại người sân nắng cũ Vườn thanh xuân nhiều hạt mộng ươm mầm Tóc mênh mông chiều chưa gió một lần Mắt chưa rụng những cành me lá biếc Môi chưa đắng cay đơm lời oan nghiệt Chân chưa run trên từng bậc thang đời Mưa chưa bay trong vòm tối tình người Má chưa lạnh những mùi son phấn nhạt Người muốn trả lại người đêm gió tạt Cơn mơ hồng hồn khép vạt hương non Những vì sao chưa biết ngủ một mình Những chiếc lá quen gối đầu to nhỏ Người muốn trả lại người mùa xuân áo đỏ Những giòng sông không dám chảy ra nguồn Những con chim không dám bỏ xa rừng Những con bướm không biết đời sấp ngửa .... ( thiếu 12 dòng .. ) Nếu người muốn thôi cũng đành ta trả Đây hương xưa còn ép mãi trong lòng ... (Du Tử Lê)
------Chợ buồn đi bán những vui.------- Đã mua được cái ngậm ngùi chưa em ???
|
|
tieuphuong_loihai
-
Số bài
:
852
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.12.2005
- Nơi: Sài Gòn
|
RE: Một Thoáng Bâng Khuâng Với Thơ Du Tử Lê
-
05.05.2006 11:45:28
Chết Đuối Con vi trùng không tên Đục rỗng tôi tự đó Cơn sốt người bao năm Hôm nay còn vật vã Tháng năm tôi dựng ngược Mắt mù cơn mưa say Trán khô vùng bão rớt Cát ngủ trong đầu già Vai nhô vùng rét buốt Trông chừng cánh chim qua Hồn dài con nước lớn Chia nghìn chân đi xa Có sự trở lại nào Không kèm theo mất mát Như tình tôi yêu người Kiếp sau còn chua xót Con vi trùng không tên Đục rỗng tôi tự đó Cơn sốt người bao năm Hôm nay còn vật vã Dĩ vãng tôi tấy sưng Trong tình em mưng mủ Lời ru nào níu được Lúc những cánh me xanh Bay mềm con lộ nhớ Tôi nhìn tôi nức nở Mà không hiểu vì đâu Giọt úa vàng cứ chảy Sao bàn tay xẻ năm Để lọt hoài ước vọng ? Tôi thường tự hỏi tôi Bao giờ mày mới chết Sống mãi để làm gì Khi cam đành thất chí Đời sống ta không thể hồi sinh Như cây cỏ mỗi năm còn có một mùa nảy lộc Tôi không thể lột da Biến màu như rắn độc Cơn sốt người bao năm Hôm nay còn vật vã Đêm vuốt mãi mắt mình Sáng ngày ra vẫn mở Với những năm xa đó Em đã hiểu gì chưa Giữa tháng ngày chết đuối Mặt trống nào không kêu Khóe mi nào chả ướt ? Tôi không thể muối mặt Chối không hề yêu ai Nhưng trước mặt mọi người Tôi nhận tôi khốn khổ ...
------Chợ buồn đi bán những vui.------- Đã mua được cái ngậm ngùi chưa em ???
|
|
tieuphuong_loihai
-
Số bài
:
852
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.12.2005
- Nơi: Sài Gòn
|
RE: Một Thoáng Bâng Khuâng Với Thơ Du Tử Lê
-
05.05.2006 11:46:31
Với những cây me trên đường trần quý cáp tiếng cười thét đã quen âm dãy me đôi phố vàng thâm máu người khi buồn , khi nhớ, khi vui khi đau , lúc tủi , đứng ngồi hoang mang cây tôi mộng sớm ra ràng lá tôi thoắt đã bay dàn sân mưa nắng mềm thiếp ngủ hè trưa thêm ai cất giọng hò đưa đẩy đời xe qua, máy nổ. khói nhồi em đi tiếng dội từng hồi dối gian dưa thưa điện nối dăm hàng cây me thu bóng muộn màng ngó theo gác cao kẻ đứng bơ phờ ngực trần áo mỏng tôi vờ quay đi
------Chợ buồn đi bán những vui.------- Đã mua được cái ngậm ngùi chưa em ???
|
|
tieuphuong_loihai
-
Số bài
:
852
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.12.2005
- Nơi: Sài Gòn
|
RE: Một Thoáng Bâng Khuâng Với Thơ Du Tử Lê
-
05.05.2006 11:47:18
1997c, hay cá và, khỉ trong em, cùng lúc Bây giờ là đêm liệu có đêm như thế này / ở những hành tinh khác / hãy tin tiền thân của loài người (theo thuyết Darwin) là cá dù cho cả nghìn năm nay chúng ta không ngừng săn đuổi, đánh lưới chúng để ăn thoả thích và / trong giấc mơ ta / mỗi đêm / hằng thấy em quẫy, đạp bây giờ là ngày liệu có ngày như thế này / ở những tinh cầu khác / hãy tin tiền thân của loài người (theo thuyết Darwin) là khỉ dù cho cả nghìn năm nay chúng ta không ngừng đập óc khỉ để ăn thoả thích và / trong hình dung ta / lâu lâu / lại thấy em như ... khỉ lí lắc giữa trò chơi cút bây giờ là đêm liệu có ngày lúc này / ở một hành tinh khác/ hay tiền thân của loài người là... con người do Thượng đế? bởi sau bao triệu năm vẫn chẳng thấy có con cá nào che đuôi, làm chân vươn vẫy làm tai /.../ tiến lần tới ... khỉ trừ em / hằng đêm / trong ta là khỉ và, cùng lúc, cá
------Chợ buồn đi bán những vui.------- Đã mua được cái ngậm ngùi chưa em ???
|
|
tieuphuong_loihai
-
Số bài
:
852
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.12.2005
- Nơi: Sài Gòn
|
RE: Một Thoáng Bâng Khuâng Với Thơ Du Tử Lê
-
05.05.2006 11:48:19
Ai nhớ ngàn năm một ngón tay ? Tháng tư tôi đến rừng chưa thức Mưa vẫn chờ tôi ở cuối khuya Có môi chưa nói lời chia biệt Và mắt chưa buồn như mộ bia Tháng tư nao nức chiều quên tắt Chim bảo cây cành hãy lắng nghe Bước chân ai dưới tàng phong ốm Mà tiếng giày rơi như suối reo Tháng tư khao khát, đêm, vô tận Tôi với người riêng một góc trời Làm sao anh biết trăng không lạnh Và cánh chim nào sẽ bỏ tôi Tháng tư hư ảo người đâu biết Cảnh tượng hồn tôi : một khán đài Với bao chiêng, trống, bao cờ xí Tôi đón anh về tự biển khơi Tháng tư xe ngựa về ngang phố Đôi mắt nào treo mỗi góc đường Đêm ai tóc phủ mềm da lụa Tôi với người chung một bến sông Tháng tư nắng ngọt hoa công chúa Riêng đoá hoàng lan trong mắt tôi Làm sao anh biết khi xa bạn Tôi cũng như chiều : tôi mồ côi Tháng tư chăn gối nồng son, phấn Đêm với ngày trong một tấm gương Thịt, xương đã trộn, như sông, núi Tôi với người, ai mang vết thương ? Tháng tư rồi sẽ không ai nhớ Rừng sẽ vì tôi nức nở hoài Mắt ai rồi sẽ như bia mộ Ngựa có về qua cũng thiếu đôi Tháng tư người nhắc làm chi nữa Cảnh tượng hồn tôi đã miếu thờ Trống, chiêng, cờ, xí như cơn mộng Mưa đã chờ tôị Mưa . . .đã . . .mưa Mai kia sống với vầng trăng ấy người có còn thương một bóng cây Góc phố còn treo đôi mắt bão Ai nhớ ngàn năm một ngón tay ?
------Chợ buồn đi bán những vui.------- Đã mua được cái ngậm ngùi chưa em ???
|
|