Dan Bo Cau
ĐÀN BỒ CÂU
Đàn bồ câu đã lìa xa mái ngói
Những hạt thóc vàng vung vãi bên hiên
Tôi hát khẻ bài ca dao ngày nhỏ
Bồ câu không về , hạt thóc lặng im
Nắng vỡ oà cho màu vàng hoang dại
Gió xoay chiều đẹp mãi nắng phân vân
Tôi cố níu những ngày thơ đã mất
Để tìm quên những năm tháng phong trần
Trở lại đây lang thang nhìn cảnh lạ
Vẫn nhớ hoài mang máng dáng em xưa
Đứng thẩn thờ mắt nhìn qua song cửa
Bóng hoàng hôn tím ngắt lạnh bóng chiều
Ước ao gặp một bàn tay ấm áp
Chạm nhẹ thôi đủ vơi bớt ngại ngần
Mong vài phút ... xin cho tôi sống lại
Ôm mẹ già , ôm hết những người thân
Đàn bồ câu đã quay về mái ngói
Mùa thương yêu xây tổ ấm yêu thương
Từng cọng cỏ cho tôi nguồn cảm hứng
Viết vần thơ tình ... ca ngợi quê hương
Quê hương tôi hình cong chữ " S "
Đất nước tôi hùng vĩ " VIỆT NAM "
Vẫn cầu mong tuổi vàng tôi còn đẹp
Để có ngày
Bỏ dòng sông SEINE
Về ôm hôn dòng sông CỬU
Uống nước sông HƯƠNG
Và tắm nước sông HỒNG
Tôn Thất Phú Sĩ
02/09/2005
A FLOCK OF DOVES
Doves left far from tiles roofs
Yellow paddy grains littered at veranda sides
I softly sang a folklore song in childhood
Doves did not return paddy grains remained silent.
Sunlight broke off for wild yellow color
The wind changed its direction how beautiful sunlight
I strive for grasping infant days lost
To forget time of life vicissitudes.
Returning here wandering I watched strange views
Stiil vaguely remembered her old shadow
Standing distract I look through window
Sunset painted purple the cold evening shadow.
Wishing meeting a warm hand
Slightly touching lessened the hesitation
Wishing some minutes.., let me revive
Embracing old mother, embracing all my relatives.
The flock of doves returned to tiles roofs
Love season they made love nests
Each blade of grass gave me aspiration source
For composing love poem... in praise of native land
My fatherland curves as a letter “S”
My country, superb “VietNam”
I always expeet my old age remaining superb
For one day
I will leave Seine River
To return embracing Mekong River
To drink water from Perfume River
And to swim in Red River.
RGC 24-03 -2006
: Bài thơ đưa vào TV :
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2006 07:56:32 bởi Viet duong nhan >
CHỜ MUÀ THU TỚI
Con sóc nhỏ đùa trên hoa cỏ dại
Tim chưa buồn mà đã hoá ngẩn ngơ
Bởi chút nắng thu còn đang bỡ ngỡ
Chiều bên kia dãy núi nhớ nhung hờ
Đứng nơi đây ngóng chờ mùa thu tới
Chiếc lá đong đưa nửa vàng nửa xanh
Gió heo may hẹn hò chưa đến vội
Nên lá vẫn còn lưu luyến trên cành
Và từ đó tình yêu sao tha thiết
Sương đầu mùa rơi nhẹ rất êm đềm
Tâm hồn ơi bỗng nhiên rung động mạnh
Mùa thu về ướt thêm ánh trăng đêm
Nhiều êm ái mùa thu thêm lãng mạn
Lòng hoang mang theo trời đất xoay vần
Nhớ nhung ai chẳng biết nhớ nhung ai
Ta chợt thấy xôn xao như mới lớn
tôn thất phú sĩ
Canada * 01-Sept.-2004
_____________________________________________________________________
NGƯỜI THƯƠNG
Mai về gặp lại người thương
Hoa xoan ngày ấy vấn vương đến giờ
Em ngồi yên để ta mơ
Em xa một tí ta chờ ngàn thu
Thuyền đi ôm mộng viễn du
Đời ta mãi mãi ngục tù trong em
Đâu đây tiếng hát êm đềm
Cho dây tơ vướng một vòng ngũ cung
Tình ta một cõi vô cùng
Em bàn tay nhỏ lệ buồn bờ mi
Dặm ngàn một cánh chim di
Ta ôm gối mộng tình si giữa đường
Lối mòn mờ mịt hơi sương
Trong bao la đó sông Tương chập chùng
Tặng em một đoá lung linh
Để em quên hết chuyện mình buồn hiu
Chiều ni gió thổi trăm chiều
Ta dang tay rộng đón chiều thương yêu
Tôn Thất Phú Sĩ
21 * 08 * 2005*
r
_____________________________________________________
ĐỜI VẪN ĐẸP
Từ độ quen nhau đã biết rồi
Nhìn em chỉ thấy nụ cười thôi
Trái tim dấu kín điều chưa nói
Ẩn những ân tình trên bờ môi
Ngọn lửa hồng phơi phới trong lòng
Thương em thương cả nét mi cong
Tình yêu đến tưởng như vô tận
Mỗi một ngày là một đợi mong
Đời vẫn đẹp nhưng không vĩnh viễn
Chiếc Lá vàng rơi ... ghế công viên
Trời không yên trong ngày mưa bão
Tiếng hát nào còn mãi ngàn sau
Đôi khi trộm nhìn em ta thấy
Đôi mắt thơ ngây đã đổi màu
Mái tóc buông lơi ngày son trẻ
Bỗng thành mây trắng thoáng bay mau
Cuối đời giấc ngủ không còn mộng
Trời vẫn xanh xanh mãi trong hồn
Bỏ lại đằng sau tình diu vợi
Hạt bụi mờ trong cõi hư không
Tôn Thất Phú Sĩ
___________________________________________________________________
TIẾC THẦM
Bây giờ thì đã hết mộng mơ
Nhưng vẫn nhớ thời mơ mộng đó
Bên gốc phượng già em đứng đợi
Tiếc thầm chưa một lần hôn em
Anh vẫn biết mình còn run sợ
Vì tình yêu chỉ chớm ban sơ
Như sợi nắng rơi trên vũng tuyết
Mùa Xuân về một thoáng bâng quơ
Anh là cát chờ thuỷ triều đưa sóng
Xoá tan đi vết tích bước chân hoang
Em chợt lớn thì trái sầu vừa chín
Tự hỏi lòng sao tình quá xa xôi
***
Tuổi xuân qua lặng lẽ từ bao giờ
tôn thất phú sĩ
______________________________________________________
XIN MỘT ĐIỀU ƯỚC
Nếu bà Tiên cho một điều ước
Tôi ước về thăm Đà Nẳng XƯA
Nhà Ba Me trên đường Độc Lập
Mái ngói cong cong dợn sóng đùa
Tôi gom Đà Nẳng vào trong mắt
Và trải hồn ra để đợi chờ
Bên người em gái hay nhỏng nhẻo
Anh thương ai nhiều nhất trong mơ
Mỗi ngày đạp xe cùng lũ bạn
Qua Chợ Hàn sầm uất xôn xao
Ngôi Giáo đường chuông ngân thanh thoát
Lòng yên bình ngôi Chúa trên cao
Phan châu Trinh trường tôi yêu dấu
Xin gởi nơi này quảng đời thơ
Dù lênh đênh con thuyền trăm bến
Lòng vẫn yêu tuổi dại học trò
Chùa Tỉnh Hội hoa đào tươi thắm
Đi theo Me lễ Phật ngày rằm
Me quỳ dâng hương lòng khấn nguyện
Nhìn người tưởng đến dáng Quan Âm
Cổ viện Chàm âm u huyền bí
Nước mắt rưng rưng tượng đá buồn
Hồn oan khiên căm hờn mất nước
Ru hời Chiêm Quốc vọng cố hương
Một chiều dìu em qua Thanh Bồ
Gió gọi mây về lất phất mưa
Ngửa mặt lên trời hứng từng giọt
Hai đứa uống chung một ngụm mưa
Quang Trung ngõ vắng người qua lại
Hàng me lơi lả trái đong đưa
Gió bay mát rượi con đò nhỏ
Qua bến sông Hàn buổi chợ trưa
Em đi gót nhẹ vương tà áo
Làn tóc bay bay vướng phượng hồng
Con đường Lê Lợi em dừng bước
Tôi ngẩn ngơ rồi em biết không
Còn nhiều nhiều nữa Đà Nẳng ơi
Đà Nẳng xưa nay đã mất rồi
Lòng tôi còn lại tình thân ái
Hồn tôi tượng đá Cổ Viện Chàm
tôn thất phú sĩ
janvier 2004
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2006 17:11:12 bởi Huyền Băng >
CHỜ MÙA THU TỚI
Con sóc nhỏ đùa trên hoa cỏ dại
Tim chưa buồn mà đã hoá ngẩn ngơ
Bởi chút nắng thu còn đang bỡ ngỡ
Chiều bên kia dãy núi nhớ nhung hờ
Đứng nơi đây ngóng chờ mùa thu tới
Chiếc lá đong đưa nửa vàng nửa xanh
Gió heo may hẹn hò chưa đến vội
Nên lá vẫn còn lưu luyến trên cành
Và từ đó tình yêu sao tha thiết
Sương đầu mùa rơi nhẹ rất êm đềm
Tâm hồn ơi bỗng nhiên rung động mạnh
Mùa thu về ướt thêm ánh trăng đêm
Nhiều êm ái mùa thu thêm lãng mạn
Lòng hoang mang theo trời đất xoay vần
Nhớ nhung ai chẵng biết nhớ nhung ai
Ta chợt thấy xôn xao như mới lớn
tôn thất phú sĩ
Canada * 01-Sept.-2004
WAITING FOR NEXT AUTUMN
A small squirrel was playing on wild grass
Not yet sad heart yet became now astounded
By a few remaining autumn sunlight as newcomer
Evening in the other side pseudo remembering mountain
Standing here I hoped the coming next autumn
Rolling was half yellow haif green leaf
The breeze was not in a hurry for date
So leaf still stayed on branch
And since then my love was so passionate
Early seasonal dew softly fell down
My soull Why were you shaking so strongly
Coming back autumn wet further dark moonlight
Much softness autumn became more romantic
Puzzled heart turned around with the universe
Missing who I did not know be missing whom
I at a sudden felt as being just grown up.
RGC * 07-05-2006
http://blog.ifrance.com/phusi
http://nhacviet.vietshare.com:81/bannhacviet/thuquyenru01.asx
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: