thơ Vi Thùy Linh
sóng trăng 27.04.2006 03:36:41 (permalink)
.


Giao cảm Ea Sola
Vi Thùy Linh





Ðừng nhắc loài tử đinh hương nào
Nàng mắt nâu da trắng tóc chạm eo đoá hoa bí ẩn
Sáng tạo và múa câu chuyện của đồng loại
Múa câu chuyện của mình với thân thể ma lực quyến rũ diễn tả cảm giác quá khứ ẩn ức tương lai, đương đại chính đáng
Bằng toàn bộ cơ thể bằng tóc, tiếng ngân
22 diễn viên thể hiện quan niệm và ý tưởng của sự chuyển động đến nơi người cảm thấy
Khúc cầu nguyện (1)
Khúc cầu hồn cho người chết lẫn người sống cho sự biến đi và xuất hiện, ở lại và vĩnh biệt, lưu luyến và đoạn tuyệt
(Hiếm khi người ta có đủ lạnh lùng để đoạn tuyệt điều gì)
Mỗi người đều mang những câu chuyện công khai và bí ẩn
Ðối thoại với cộng đồng, đám đông huyên náo
Sự tĩnh lặng ngự trị trong ký ức
Luôn luôn làm con người chấn động
Tất cả chúng ta đều không thể bình lặng
Khuôn mặt tương lại không cần chờ đợi
Ðất nước nhiều thiên tai, độ ẩm
Mang vóc dáng người đàn bà đòi hỏi
Người đàn bà không thét gào. Tự phá phách và cam chịu
Người đàn bà không muốn vô danh

Nơi hạn hán và cơn mưa, ngày xưa
Ngày xưa, cánh đồng âm nhạc, khúc cầu nguyện (2) đã cật lực bùng nổ và cất lên thanh thoát
Cật lực tự vỗ về quá trình tìm kiếm
Cật lực một lịch sử truyền qua những cơ thể sống - chết
Của những người bị lãng quên và được nhớ tên
Khủng bố dữ dội tận cùng chiều kích
Những điều người nghĩ đến
Rồi buồn bã tháo gỡ cho mình trong cam phận lầm lũi
Không phải luôn hoà đồng bằng sự vị tha, cao thượng
Hiền hoà, bao dung nổi xung với khắt khe nham hiểm
Những con người vô hình treo khắp không gian đầy ánh mắt tự tin và mặc cảm
Thực dụng và lãng mạn quả quyết lẫn yếu hèn; đầy thân thể cuồng nhiệt và lãnh cảm

Váy đụp quần thâm
Yếm đào mớ ba mớ bảy
Lẳng lơ và cục mịch
Ði bên nhau đan vào nhau
Ruộng bậc thang, đồng chiêm trũng
Lưu sự Sống và cái Chết
Của những người vô danh thật thà không dừng kêu gọi
Cơn khát thèm nhục dục không chịu nổi;
Người đàn ông vùng vẫy cật lực nhưng không chế ngự được cơ thể mình

Liền ôm lấy thân thể người đàn bà vừa chết bọc kín trong vải liệm màu đất nâu
Sự tắt thở của người đàn bà kín mít vải liệm đứng sững đối thoại
Với những cuộc đổ vạ và cãi vã của những người đàn bà nông dân chân đất mắt toét

Khi chị và tôi cùng cô độc với một cuộc sống riêng tư không đơn thuần không thông thường
Sự an bài yên phận ở bên ngoài đường viền chiếc váy nổi loạn

Những chu kỳ sáng tác diễu hành
Cuộc đời chiêm nghiệm của chúng ta
Khúc cầu hồn dựng từ cổ xưa đến thời miên viễn
Nguyên nhân các loại bệnh nan y không cắt nghĩa, không rõ tên, không thể chữa đi dọc hành trình sống - chết

Tôi kinh sợ khi nhìn thấy trong những vở kịch múa ấy
Những tiền kiếp của chúng ta
Trong âm thanh, ánh sáng của tương lai cảm thấy định đoạt mạnh hơn mọi vẫy vùng từ chối
Các loại không gian hợp lại bằng ám ảnh và dự đoán
Bản năng gốc bản năng sinh tồn thì không hề khác trước
Những cơ thể nối thành bản đồ vũ trụ
Chúng ta múa hư vô phận kiếp
Chúng ta múa mang tang sự sống







http://www.ivce.org/magazine/ns8/ns7.html

Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2006 14:52:45 bởi diên vỹ >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9