Anh Có Là Anh?!
Nhớ cố nhân
Viễn xứ
chiều buồn
nhớ cố nhân
Dẫu hết
phận duyên
cũng tơ mành
Trói buộc
đời ta
tình xưa vắng
Một thoáng
mộng hờn .. lặng…
mây tan…
Bao giờ
ta hết nhớ
cố nhân
Dưới chốn
trần-gian
hết nụ hồng
Trên trời
xanh biếc
không còn gió
Cửa ngõ
thiên-đường
trái cấm- không
Ngàn xưa
ai gọi tiếng
"cố nhân"
Người ở
trong tim
nốt nhạc buồn
Người cho
chút đắng cay
ngòn ngọt
Người tặng
người tình
chút men say?!
Hỡi cố nhân ơi!
Nhớ ta không??
26/5/2005
Hoàng Thy Mai Thảo
Quyến rũ!!!
Nàng-thơ
Em đã đến
Có thấy bình hồng hoa
Cái màu bông chi lạ
Như ngỡ từ mơ ra
Nàng-thơ
Tôi đã thấy
Hương ngạt ngào quanh đây
Mùi hoa hồng quyến rũ
Từ tay người gieo thương
Lòng tôi
Đã vấn vương
Bên vườn bông Em đó
Cứ hàng ngày nở rộ
Những khung trời xanh lơ
Vần thơ
Khẽ chao đưa
Gởi về nơi xa vắng
Chút tâm tình thầm lặng
Riêng thoáng này mình Em! Paris- 9h38 -19/06/2006 *ngày cuối cùng của mùa xuân 2006 Hoàng Thy Mai Thảo ***đa tạ những bông hồng thật hồng như tình bạn thi-thơ thoáng nở, nhưng đã ngập tràn hương thơm của tình người và tình nghệ thuật, phải thế không NĐồng?? Biết nói gì hơn là cảm nhận!!!!!!!!!!!
.
Nhớ cố nhân
...
Bao giờ
ta hết nhớ
cố nhân
Dưới chốn
trần-gian
hết nụ hồng
Trên trời
xanh biếc
không còn gió
Cửa ngõ
thiên-đường
trái cấm- không
Hoàng Thy Mai Thảo
Nhớ thương đong đầy Một chút nợ nần
Bỏ thêm vào nhớ
Tôi đi tôi ở
Cho tình long đong
Chẳng đợi chẳng mong
Làm sao tôi biết
Chữ buồn da diết
Mọc ở sau lưng
Ngày tháng ngập ngừng
Trong vòm trời ấy
Lòng lôi chợt thấy
Một thoáng mây tan
Một chút vội vàng
Trên tình vừa chớm
Đời tôi hôm sớm
Lạc dấu địa đàng
Cho dẫu đa mang
Khô cằn sỏi đá
Tình quen vội vã
Tình về tay không
Như gió phiêu bồng
Qua ghềnh qua thác
Tìm đâu câu hát
Nhớ thương … đong đầy
Ngoại Thoại Thưa sư phụ , đệ đã bỏ "bát" xài "chén".
VƯƠNG MANG
Đong đầy được nhớ thương?
Dường như rằng không thể
Tụ tán chuyện đời thường
Như mấy mùa hằng ngự!
Có nợ nần gì ư?
Triều sương dâng rồi cạn
Duyên hờ! chẳng bâng khuâng...
Nợ nần chi người hỡi!?
Trời sinh ta trái tim
Trời sinh hồn đa cảm
Sinh nhớ và sinh quên
Cho trăm năm nhẹ bổng!
Có nắng nên có mưa
Có trời và có đất
Trời đất ban sự sống
Trời đất cũng mang đi...
Người tìm chi câu hát?
Hữu duyên thiên lý ngộ
Vô duyên gần cũng xa!
Miên man chi người ạ!
Nhật nguyệt à ơi à!
Ta - người ơi à ơi
đầy - vơi rồi cũng vùi
Vào thiên thu huyễn hoặc!
Chẳng đầy - vơi khúc mắc
Dòng sông đời vẫn chảy
Dòng sông đời vẫn trôi
Cứ yêu thương mà thôi...
Vương mang chi đầy vơi
____________________________________
Chị MT ơi...
Nơi xa ấy chị có đang ngồi bên đàn buông những nốt trầm xao xuyến? Đệ lãng đãng áo cơm... Dạo thăm chị đây nè, đệ sẽ hát... hát bài Một cõi đi về của TCS tặng chị...
"...Đêm nay ta say ôm đời ngủ muộn
Để sớm mai đây lại tiếc xuân thì..."
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2006 15:49:04 bởi Huyền Băng >
Tiếng đàn và lời thơ!
Tôi nghe từ nơi ấy
Tiếng đàn anh ngân vang
Lời thơ miền xa vắng
Dập dờn xanh... mênh mang
Đã mấy độ xuân sang
Đã bao mùa hoa thắm
Đã bao chiều mộng đắm
Ta với mình chia nhau
Ơi Huế những đêm sâu
Tôi vẫn nghe trìu mến
Tình nghĩa anh là bến
Thơ tôi về neo duyên
Mình tìm khúc nhớ-quên
Để quên đi cay đắng
Mình tìm mơ bên nắng
Nghĩa đời thường bay xa
Phải thế không Hoàng Hoa
Phải thế không Thoại, a??????? *hehe !!! Đa tạ hai đệ-tử quí mến của huynh!!!! HTMT
Hạ Vắng ...............................
Giờ nắng hạ lang thang trời phố lạ
Vẫn màu trời ngày đó, phút chia phôi
Chòm mây trắng lại bay về hối hả
Ở đâu em có nhớ một màu trời?* Hạ thoáng về hoa đã rộ hương say
Nắng lung linh óng ả những ngả dài
Chân tôi bước lặng nghe lòng thổn thức
Ký ức nhòa bên bao sự đổi thay
Trái-Đất tròn... cho nỗi nhớ xoay xoay
Ngã về phương có con gió thổi hoài
Bên tất cả bao nhiêu niềm .. dĩ vãng
Trở lại nhiều- màu chiều ấy .. nguôi ngoai
Nắng không đầy, chỉ đủ nhạt bờ môi
Nhắc tên nhau .. thôi ta sẽ xa vời
Rời rạc quá... con đường không hạnh ngộ
Khắc tạ từ... còn theo tháng năm trôi
Giữa Đất-Trời vẫn ngập trắng mây bay
Giữa tim tôi vẫn còn khoảng vơi đầy
Ơi kỷ niệm của quãng đời thơ trẻ
Nhớ-quên gì màu sắc .. của chia ly
Mây cuối trời xin nhắn gởi về anh
Chút thương yêu tôi vẫn mãi dỗ dành
Riêng anh nhé một ngày xuân đã muộn
Đón Hạ vàng tôi mượn nắng nhuộm tình xanh! Paris, ngày vào Hạ- 22/06/2006
* "Hạ" -Charlie Hoàng Thy Mai Thảo R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2006 00:01:27 bởi Viet duong nhan >
Đêm đã về chưa Em?!
Đêm đã về chưa Em
Sao lòng tôi bỗng nhớ
Những vần thơ dang dở
Những giọt buồn âm i
Lời đồng vọng nói chi
Với Em chiều nay nhỉ
Khi mà tôi tự hỏi:
"Biển biết Tình Yêu không"
Sao hồn vía chênh chông
Ngả nghiêng về bên ấy
Để tôi dường như thấy
Đất dịu mềm dưới chân
Tôi muốn gió phát ban
Cho một lần sau chót
Lời Em như chim hót
Mãi ảo huyền như chuông
Trái Đất hóa hình vuông
Hết thôi là tròn trịa
Tên cuộc đời trọn nghĩa
Nợ cuộc đời trọn thương
Đêm về thả tình vương
Cho đôi bờ chung mộng
Con sóng xanh trải rộng
Những ngọt ngào quanh Em
Mơ trong đêm,
Hết phải vẽ những vòng tròn Sirius- 20/06/2006 Hoàng Thy Mai Thảo
.
Đêm đã về chưa Em?!
Đêm đã về chưa Em
Sao lòng tôi bỗng nhớ
Những vần thơ dang dở
Những giọt buồn âm i
Lời đồng vọng nói chi
Với Em chiều nay nhỉ
Khi mà tôi tự hỏi:
"Biển biết Tình Yêu không"
Sao hồn vía chênh chông
Ngả nghiêng về bên ấy
Để tôi dường như thấy
Đất dịu mềm dưới chân
Tôi muốn gió phát ban
Cho một lần sau chót
Lời Em như chim hót
Mãi ảo huyền như chuông
Trái Đất hóa hình vuông
Hết thôi là tròn trịa
Tên cuộc đời trọn nghĩa
Nợ cuộc đời trọn thương
Đêm về thả tình vương
Cho đôi bờ chung mộng
Con sóng xanh trải rộng
Những ngọt ngào quanh Em
Mơ trong đêm,
Hết phải vẽ những vòng tròn
Hoàng Thy Mai Thảo
Một cung trầm nhớ thương Đêm về thả tình vương
Cho đôi bờ mộng tưởng
Gió chiều nay còn vướng
Một chút mây ngại ngùng
“ Biển biết tình yêu không”
Sao đất trời còn động
Để hoài dâng mãi sóng
Xô lấp cả bến bờ
Tôi và người thơ – thơ
Đời vui bên thầm lặng
Chia nhau ly mật đắng
Bỗng tươm ngọt ước mơ
Ngọt cả bến cùng bờ
Ngọt cả thơ cùng nhạc
Tình chia đôi câu hát
Biển vỗ về vu vơ
Dẫu em thôi là thơ
Dẫu tôi thôi là nhạc
Vẫn còn đây xanh ngát
Một cung trầm nhớ thương
Nguyên Thoại Thơ mãi là thơ - Đệ muôn đời là đệ
Trích đoạn: nguyenthoai
.
Đêm đã về chưa Em?!
Đêm đã về chưa Em
Sao lòng tôi bỗng nhớ
Những vần thơ dang dở
Những giọt buồn âm i
Lời đồng vọng nói chi
Với Em chiều nay nhỉ
Khi mà tôi tự hỏi:
"Biển biết Tình Yêu không"
Sao hồn vía chênh chông
Ngả nghiêng về bên ấy
Để tôi dường như thấy
Đất dịu mềm dưới chân
Tôi muốn gió phát ban
Cho một lần sau chót
Lời Em như chim hót
Mãi ảo huyền như chuông
Trái Đất hóa hình vuông
Hết thôi là tròn trịa
Tên cuộc đời trọn nghĩa
Nợ cuộc đời trọn thương
Đêm về thả tình vương
Cho đôi bờ chung mộng
Con sóng xanh trải rộng
Những ngọt ngào quanh Em
Mơ trong đêm,
Hết phải vẽ những vòng tròn
Hoàng Thy Mai Thảo
Một cung trầm nhớ thương
Đêm về thả tình vương
Cho đôi bờ mộng tưởng
Gió chiều nay còn vướng
Một chút mây ngại ngùng
“ Biển biết tình yêu không”
Sao đất trời còn động
Để hoài dâng mãi sóng
Xô lấp cả bến bờ
Tôi và người thơ – thơ
Đời vui bên thầm lặng
Chia nhau ly mật đắng
Bỗng tươm ngọt ước mơ
Ngọt cả bến cùng bờ
Ngọt cả thơ cùng nhạc
Tình chia đôi câu hát
Biển vỗ về vu vơ
Dẫu em thôi là thơ
Dẫu tôi thôi là nhạc
Vẫn còn đây xanh ngát
Một cung trầm nhớ thương
Nguyên Thoại
Thơ mãi là thơ - Đệ muôn đời là đệ
** Đa tạ NThoại!! Nàng-thơ của huynh bữa nay chạy mất tiêu... vì còn lo phận sự "tình bạn" trước đã - có bạn thơ-thơ Net ghé thăm CN này rồi!!!! Cứ vui vẻ nha!! HTMT
Cơn mưa lạ! (viết thay cho một người ..) Cho anh làm cơn mưa
của lòng em đi nhá
trận mưa đầu mùa Hạ
vơi bớt niềm thương đau
Nhìn nắng gắt hàng cau
bóng hao mòn nghiêng xuống
nghe tim mình luống cuống
đập từng hồi thương em
Giá anh được làm đêm
anh sẽ mang mộng biếc
thả về miền đơn chiếc
cho em mềm cơn mê
Gió sẽ thổi lê thê
để cho mây vần vũ
đám mây kia làm lũ
Mưa! Mưa ào quanh em!!
Rồi anh sẽ chạy xem
nơi trước thềm vơi nắng
hái vội bông sứ trắng
nâng trên bàn tay thơ
Ôi có phải giấc mơ
cho em nhiều nỗi nhớ
để chiều nay em đợi
bóng một người đã xa
Ừ, trái đất bao la
tưởng như là xa lắm
tên cuộc đời mãi ngắm
đôi khi hoài mông lung
Riêng chỉ khúc tình chung
qua cơn mưa mộng mị
sẽ là điều giản dị
nói thật nhiều phải không?? Paris-19h20 -19/06/2006 Hoàng Thy Mai Thảo * cho bài "thèm một cơn mưa"- TeHat
Một thuở Em về
Một thuở Em về...
... giữa hồn tôi
Mênh mang, êm dịu...
... nhuốm Hạ vàng
Như gió mơn man...
... miền hoang vắng
Như chiều nhàn nhạt...
... ấm bờ môi
Một buổi trăng thề...
... lỡ trốn xa
Đường khuya lê bước...
... mỏi âm thầm
Em ơi có biết...
... bài ca lạ
Sóng biển ru hời...
... vọng ngàn năm
Một sớm ôm sầu...
... khóc bên thơ
Vần thương nỗi nhớ....
... gọi tên người
Bao nỗi đa đoan....
... tìm trả nợ
Đau!! Đứt dây đàn...
... cứa tim côi
Một khắc giã từ...
... lại tìm vương
Câu thơ, nốt nhạc...
... tự song hành
Như bóng Em-Tôi...
... đường sự-sống
Chẳng thể tách rời...
... dấu mong manh
Một thuở Em về...
... nắng tuôn rơi!!! Paris- 9h55- 23/06/2006 Hoàng Thy Mai Thảo
Anh có về miền biển
Anh có về miền biển
Trong một mùa bão giông
Nhìn những vì sao mộng
Rơi vào lòng đại dương
Nhip sống trỗi vấn vương
Mang theo lời của gió
Khi tâm tư lộ mở
Bao nhiêu niềm mến yêu
Đêm sẽ thắp lửa thiêu
Vào khung trời diệu vợi
Sáng soi điều ta đợi
Chảy thành giòng mênh mang
Biển ơi sóng lang thang
Mấy ngàn nắm rồi nhỉ
Không bao giờ ngơi nghỉ
Vỗ vô bờ lại ra
Biển cả mãi ngân nga
Những bài ca năm tháng
Bên con người mê sảng
Biến sóng hờn nên thơ
Tình yêu mãi như mơ
Dệt nên miền cổ tích
Viết những trang bi kịch
Vẽ bức tranh không màu
Chìm lặng ngắm chiều sâu
Của muôn vàn ý tưởng
Bỗng ngộp trời biển động
Tôi thấy mình lênh đênh
Trôi về phía dòng kênh
Của nơi anh từng ở
Con tim côi nhắc nhở
Nhớ gì hoàng hôn xưa
Ồ, chiều tím đong đưa
Tình thơ ngây bên nắng
Đôi tâm hồn mải ngắm
Sóng biển tràn mê man??? 21/06/2006 Hoàng Thy Mai Thảo
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2006 21:18:15 bởi Hoàng Thy Mai Thảo >
.
hehe !! "Sến" quá rồi đệ-tử ơi!!
huhu !! "Xin" rút lui Sư Phụ à !! Cám ơn Sư phụ thật nhiều với những chỉ bảo chân tình
Đa tạ
Nguyên Thoại.
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2006 16:44:36 bởi nguyenthoai >
Trích đoạn: nguyenthoai
.
Một thuở Em về
Một thuở Em về...
... giữa hồn tôi
Mênh mang, êm dịu...
... nhuốm Hạ vàng
Như gió mơn man...
... miền hoang vắng
Như chiều nhàn nhạt...
... ấm bờ môi
Một buổi trăng thề...
... lỡ trốn xa
Đường khuya lê bước...
... mỏi âm thầm
Em ơi có biết...
... bài ca lạ
Sóng biển ru hời...
... vọng ngàn năm
Một sớm ôm sầu...
... khóc bên thơ
Vần thương nỗi nhớ....
... gọi tên người
Bao nỗi đa đoan....
... tìm trả nợ
Đau!! Đứt dây đàn...
... cứa tim côi
Một khắc giã từ...
... lại tìm vương
Câu thơ, nốt nhạc...
... tự song hành
Như bóng Em-Tôi...
... đường sự-sống
Chẳng thể tách rời...
... dấu mong manh
Một thuở Em về...
... nắng tuôn rơi!!!
Hoàng Thy Mai Thảo
Ngủ yên mưa nhé...
Một thuở Em về... giữa hồn tôi
Thênh thang ghềnh bãi ... gió bùi ngùi
Mênh mang, êm dịu... tình ngan ngát
Chiều bỗng như thôi ... mây ngừng trôi
Như gió mơn man... nhẹ mấy lời
Như chiều nhàn nhạt... cả tình tôi
Tìm náu bên nhau... miền hoang vắng
Có lúc trong đời ... ấm bờ môi
Một buổi trăng thề... tình chẳng nguôi
Lỡ trốn xa … tôi những ngậm ngùi
Đường khuya lê bước... ơi da diết
Mỏi âm thầm … cả tiếng mưa rơi
Em ơi có biết... đời chia ngả
Đàn bỗng chơi vơi... bài ca lạ
Treo tình vơi … sóng biển ru hời
Vọng ngàn năm … úa nhàu màu lá
Một sớm ôm sầu... tình quên mơ
Tiếng đàn chợt rụng ... khóc bên thơ
Vần thương nỗi nhớ... chờ đây cả
Gọi tên người … lúc quá bơ vơ
Bao nỗi đa đoan... đến chẳng ngờ
Đau!! Đứt dây đàn... lìa cung nhớ
Em ơi tôi có ... tìm trả nợ
Trả cả bồi hồi … cứa tim côi
Một khắc giã từ... mây mãi trôi
Câu thơ, nốt nhạc... đã mòn rồi
Lại tìm vương … vương mang tìm ý
Tự song hành … tôi , ừ với tôi
Như bóng Em-Tôi... cuối chân trời
Chẳng thể tách rời... mây gió ơi
Mơ hồ đâu đó ... đường sự-sống
Dấu mong manh … cũng một lời mời
...
Một thuở Em về… Tôi gặp Tôi
Ngủ yên mưa nhé ... nắng tuôn rơi!!!
Nguyên Thoại
.
* hehe !! "Sến" quá rồi đệ-tử ơi!!
Đừng kể em nghe ..
Đừng kể em nghe
Chuyện tình yêu của biển
Đừng nhắc tới thuyền
Cùng những bến
Long đong
Gió sẽ thành giông
Cho lòng em bão tố
Mưa sẽ đầy trời
Tìm quên-nhớ
Bơ vơ
Cứ để mộng mơ
Cho dòng thơ mãi tím
Nốt nhạc dịu-chìm
Khuông nhạc bổng
Vu vơ
Chiều loãng sẽ rơi
Những viền mây hư-ảo
Vẽ lên nền trời
Mềm mại lối
Hoang vu
Ơi gió mùa thu
Cứ thổi tên nỗi nhớ
Hãy cứ mang về
Tất tận thoáng
Miên man
Em sẽ lang thang
Cùng anh theo năm tháng
Dẫu không được cùng
Lặng khoác bóng-hình chung
Biển có mông lung
Mới cần sông, cần suối
Cần em về
Khơi con sóng .. ngỡ
Mênh mang!!! 25/06/2006
Hoàng Thy Mai Thảo
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: