Anh Có Là Anh?!
Và chiều nay, Paris ..
Chiều nay
Paris buồn
Mưa lại rơi!
Rơi... lã chã
Nửa hồn tôi
Rời rã
Đi tìm người
Phương xa
Gió khẽ...
Lao xao!
Hàng cây
Dường...
Như khóc!!
Bên lề đường
Nặng nhọc...
Đợi chờ gì,
Nắng lên?
Ừ, mưa!
Đã mang tên
Cuộc đời tôi rồi đó
Quanh năm vương...
Khốn khổ!!
Những đoạn trường...
Chông gai!!!
Làm màu sắc
Tàn phai ..
Những dải mây
Loang tím ..
Gió hờn
Ru ngọt lịm ..
Vũ điệu
"Hoàng hôn say!"
Người về
Có buồn thay
Cơn mưa này
Tuôn mãi
Sao lòng tôi
Sợ hãi
Tiếng mưa chiều
Rơi!
Rơi!! 25/06/2006
Hoàng Thy Mai Thảo
Trích đoạn: Hoàng Thy Mai Thảo
Và chiều nay, Paris ..
Chiều nay
Paris buồn
Mưa lại rơi!
Rơi... lã chã
Nửa hồn tôi
Rời rã
Đi tìm người
Phương xa
25/06/2006
Hoàng Thy Mai Thảo
Mưa Mưa rơi
tí tách
rơi vào
ngỏ ngách
hồn người
lãng tử
Mưa ướt
trang thơ
lặng lẽ
bất ngờ
gợi niềm
cố xứ
Mưa rơi
vội vã
mưa rơi
âm thầm
trập trùng
nỗi nhớ
Mưa rơi
trên lá
mưa rớt
trong tim
chạnh chạnh
bâng khuâng
Mưa ơi
"răng mà mưa chi lạ rứa!"
Hihi! Phá Hoàng thượng!
-------------------------------
tđ HH
Trích đoạn: Trầm Thi
Trích đoạn: Hoàng Thy Mai Thảo
Và chiều nay, Paris ..
Chiều nay
Paris buồn
Mưa lại rơi!
Rơi... lã chã
Nửa hồn tôi
Rời rã
Đi tìm người
Phương xa
25/06/2006
Hoàng Thy Mai Thảo
Mưa
Mưa rơi
tí tách
rơi vào
ngỏ ngách
hồn người
lãng tử
Mưa ướt
trang thơ
lặng lẽ
bất ngờ
gợi niềm
cố xứ
Mưa rơi
vội vã
mưa rơi
âm thầm
trập trùng
nỗi nhớ
Mưa rơi
trên lá
mưa rớt
trong tim
chạnh chạnh
bâng khuâng
Mưa ơi
"răng mà mưa chi lạ rứa!"
Hihi! Phá Hoàng thượng!
-------------------------------
tđ HH
Đa tạ khanh tướng HH-TT! "phá" đi cho thỏa chí "thơ-thơ", nếu điều đó còn làm cho khanh thấy cuộc đời là thi vị đâu đó nơi ngôn từ và chữ nghĩa?
*mấy hôm này Trẫm rất bận rộn với các "nàng-thơ" của mình từ bốn phương hội tụ tại Paris. Ừ, mưa rơi
Rơi giọt dài
Giọt ngắn
Thơ với người
Mặn đắng
Những giọt buồn trên môi
Tình Yêu
Không hiểu tôi
Cho lối về lặng vắng
Thật bẽ bàng
Duyên kiếp nợ
Tình-thi?? HTMT
Khi Tình Yêu... bay đi
Khi Tình yêu đã vỗ cánh bay đi
Tôi khác Em phút trở giấc muộn màng
Người hờn dỗi trách trời làm mưa-nắng
Tôi lặng thầm gói lại những giấc mơ
Ngăn tủ lòng em buộc tội vần thơ
Nhốt con tim khóa ngả kẻ đi tìm
Tôi vẫn để cánh cửa đời không kín
Có lối về cho chính trái tim tôi
Hai con người, hai giấc mộng đơn côi
Chẳng bên nhau nên hai nửa đôi đường
Thuyền lạc bến, con đò trôi hoài vọng
Nửa địa-cầu dẫu chắng có bao xa
Em nghĩ gì cho biển mãi bao la
Giận câu thơ hay giận chính nỗi niềm
Tôi vẫn thế, trong miên man tình mến
Tặng cõi đời thi-tứ thật vô tư
Ngó em buồn thơ tôi bỗng hoang vu
Gió theo mưa rơi ướt những hàng dài
Ngôn từ lạc khiến tàn phai nắng Hạ
Đoạ đày gì chữ nghĩa hỡi Thơ-Thơ
Con phố chiều in đổ bóng bơ vơ
Biết nói chi khi tất cả đã thừa
Đừng thêm nữa tóc tang đời tơ-lụa
Chưa kịp gì cho-nhận, đã tiếc sao??? 28/06/2006
Hoàng Thy Mai Thảo R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.07.2006 01:17:55 bởi Viet duong nhan >
Vĩnh cửu!!!
Có giây phút đã trở thành vĩnh cửu
Không còn Em và cũng chẳng còn tôi
Chỉ còn đây cái cảm giác tuỵệt vời
Tình yêu đó lại trở về hiển hiện
Bàn tay Em trong tay tôi màu nhiệm
Truyền cho nhau tất tận những dư hương
Của yêu thương chất ngất gọi "vô thường"
Cho tôi biết ánh hào quang hư-thực
Giữa không gian của đất-trời vô cực
Tôi tự mình rơi lọt gữa đời Em
Trong mong manh, diệu vợi đến yếu mềm
Nhìn vạn vật ra chung màu huyền hoặc
Ôi tất cả đã trở thành dòng mạch
Suối ngàn trong cho sự sống hồi sinh
Chắp cánh bay vào giữa cõi yên bình
Tôi bỗng hiểu- Tình Yêu, Em đơn giản
Chính nơi đây, dưới mặt trời tỏa rạng
Giữa muôn người đang hiện-hữu quanh ta
Sự sống vương những dây dợ ngọt ngào
Thiên-Đường đó, đâu phải chi ảo vọng
Em cho tôi một hoàng hôn thơ mộng
Nửa hồn thơ bỗng gặp lại nửa mơ
Con tim côi run rảy đập loạn hồi
Rồi tất cả hòa tan trong đồng loại
Em yêu tôi, biến tôi không ngần ngại
Tặng lại Đời tất tận những niềm yêu
Nên thi-thơ hội tụ trọn yêu chiều
Xin gởi lại Tình yêu này cho nhân-thế
Khắc tên Em phút giây kia vĩnh cửu
Khắc tên mình bên cạnh mỗi bài thơ
Khắc nên mơ đày đọa mối tình hờ
Là sự thật tôi hôm này lên tiếng!! 27/06/2006
*Em, nàng-thơ!
Hoàng Thy Mai Thảo R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.07.2006 01:23:21 bởi Viet duong nhan >
Hạ Về Chưa ..
Hạ về chưa em nhỉ
Mà sao buồn thê lương
Nhạt nắng vàng... mải nghĩ
Bước muộn phiền... cô liêu
Nghe em nói .. tôi hay
"Tình .. áng mây"*... trôi dạt
Cố nhân sao xa mãi
Trắng bao mùa hoa Mai
Ơi tiếng hát mãi vây
Quanh hồn tôi... đẹp quá
Như màu mây .. chiều lạ
Như sóng hờn .. bao la
Trở lại nhé, đừng đi,
Về khung trời xưa đó
Nằm trên đồi hoa cỏ
Lặng nghe lời thông reo
Em ơi, hãy thả mau
Nỗi niềm thương .. muôn thuở
Cho bay về tìm nhớ
Bóng dáng .. giờ nơi nao
Tôi làm gió bên mây
Tôi làm đời bên mộng
Tôi làm thơ nhịp rộng
Gọi Hạ về mênh mông
Hạ ơi, có biết không
Em tôi còn vương vấn ..
Và vẫn còn lấn cấn ..
Giọt tình buồn .. xa xăm!! Paris- BT- 14/06/2006
*bài hát"tình như áng mây" BT
Hoàng Thy Mai Thảo
Em trở về
Tháng ngày trôi,
Tôi đã ngỡ mất Em thêm lần nữa
Linh hồn thơ và nốt nhạc trên tay
Gió thổi bay mọi ý nghĩ mơ hồ
Mây thôi chở bao nỗi niềm thầm kín
Em ở đâu, chiều nay thêm vô định
Như sao trời đã lạc bến thiên-thu
Như sương rơi vội vã thoát hình hài
Như sóng biển, lặng... thôi rồi rộn rã
Chút thương yêu tôi gởi vào dĩ vãng
Biết nói gì cho em hiểu trời mưa
Giọt ... giọt rơi... trên trang giấy dư thừa
Cho dài mãi cung điệu đàn lỡ dở
Phút chia li, chỉ có tôi và nhớ
Một góc trời diệu vợi những mây thưa
Tiễn đưa Thơ... nghe buốt giá lạc loài
Em có biết, có nghe lời nhắn nhủ
Giữa không gian là Đất-Trời liền dải
Cho tiếng lòng nối lại những đường tơ
Giấc mơ đi... rồi sẽ lại tìm về
Không thể nói: "tình yêu là vô tưởng"
Chiếc lá xanh, rơi... khi vừa Hạ sớm
Nói với Đời tất tận những thương đau
Bất chấp chi mọi nguyên lý cũ nhàu
Khi ta đã một lần say sóng gió
* * * * * * * * * * * *
Rồi bất chợt,
Em trở về như thiên thần mộng nở
Đóa hoa lòng sắp héo bỗng hồi sinh
Khiến cho thơ run rảy hóa bóng hình
Người con gái bước ra từ huyền thọai
Hát đi em, nhạc cung trầm ngây dại
Biến vô thường tất cả tiếng lòng Thy
Dưới hoàng hôn tím lịm chợt nhả màu
Thơ hóa nắng, hóa mưa Tình Yêu đó??? Paris-11h29- 04/07/2006
Hoàng Thy Mai Thảo
Chiều, thương... dòng thơ
Chiều, thương... dòng thơ
Cơn mê hóa dư thừa
Chiều, đưa... cành thưa
Như ru bước chân về
Chiều, nghe hồn hoang
Lang thang bến địa-đàng
Chiều, bỗng ngẩn ngơ
Sao Hôm rớt mơ màng
Chiều, vương... màu mây
Nỗi nhớ thoáng rung lay
Chiều, nghe nhạt nắng
Tình rẽ lối vội vàng
Chiều nay tôi nhớ
Trên môi tiếng cuộc đời
Chiều theo tôi mơ
Miên man nhớ một người
Chiều, mang lênh đênh
Câu thơ dáng bồng bềnh
Chiều, buông mau mau
Tím ngát mắt môi mềm
Chiều, trôi về đâu
Cho thơ khóc tình sầu
Chiều, kêu ngàn sau
Cho nhau kiếp đợi chờ
Chiều ơi mênh mang
Bao nhiêu những trái ngang
Chiều mai thu sang
Tinh có nhớ tên mình?! 17h45 - 04/07/2006
Hoàng Thy Mai Thảo
Mưa buồn đêm Hạ
Mưa buồn đêm Hạ nhắc chi
Giọt dài, giọt ngắn... mắt mi nhạt nhòa
Thương vừa một tấm tình hoa
Đong đưa trước gió... mù lòa con tim
Người ơi sao mãi đi tìm
Quẩn quanh sướng-khổ, nổi-chìm... lênh đênh
Biển đời- cánh nhạn thênh thênh
Tình đời- một khúc chênh vênh qua cầu
Sông sâu, con sóng bạc đầu
Lòng sâu, chở mộng dãi dầu sớm hôm
Cung sầu, nốt nhạc, vần ôm
Vũng sầu, lệ đắng... hoàng hôn nhuộm màu
Tím môi, tím mắt lo âu
Đem rầu vào Hạ còn đâu nắng vàng
Em về chớ để đò ngang
Qua sông nhớ bến, qua làng nhớ anh
Mưa buồn đêm Hạ mong manh
Ngọt như trái cấm trên cành ru em
À ơi... giấc ngủ thật mềm
Nhẹ êm cánh gió bên thềm nắng nôi?!
Paris- 05/07/2006
Hoàng Thy Mai Thảo
Paris, Em Nhớ!!!
Nhớ lắm, phải không Em
Cái phút giây gặp gỡ
Chiều sân ga ồn ã...
Bỗng đất-trời lặng im!?
Mây theo gió mải đi
Về góc trời xa quá
Kéo bao nhiều mộng mị
Cho em lời mong manh
Anh làm gió trong xanh
Thổi cho ra ý tưởng
Đây xin em hãy hưởng
Nụ tình hồng lung linh
Trong vườn nở hoa xinh
Hãy chọn đi "cô bé"
Tình Yêu nào chợt hé
Ấp ủ mềm đêm mơ
Cho Anh mãi là Thơ
Bên Em ngày lặng vắng
Bến cõi đời mặn đắng
Bên khoảnh trời thơ-Thy!!! Paris- 14h33- 04-07-2006
Hoàng Thy Mai Thảo
Em nghĩ gì?!
Em nghĩ gì
Khi màn đêm buông phủ
Tên con đường...
Nhắc nhủ
Bóng hình xưa?
Những cơn mưa
Chợt đi rồi chợt đến
Như con thuyền đợi bến
Bên dòng đời thênh thang
Anh đã đi ngang
Một chiều mưa vội vã
Nắm bàn tay... trượt ngã
Mưa hóa mềm, dịu êm
Đêm của màu đêm
Hẳn không còn- bóng tối
Giữa khung trời rẽ lối
Hiện một quầng sáng xanh
Em hẳn thấy mong manh
Lời của thơ chở nhớ
Tiếng anh là hơi thở
Tình anh là trăng thanh
Chân mải chạy thật nhanh
Về nơi đồng cỏ dại
Thắp con tim bỏng cháy
Em đi vào tin yêu
Đêm quá yêu chiều
Tặng em
Giấc mê say
Đêm vẫn tìm về
Cho em
Biết lắng nghe
Tiếng của riêng
Lòng mình
Lẫn trong tiếng
Đêm mưa...
Mưa
Nói gì ..
Em có hiểu
Một cơn mưa?!
Paris- 17h30- 05/07/2006
Hoàng Thy Mai Thảo
Trích đoạn: Hoàng Thy Mai Thảo
Trích đoạn: Trầm Thi
Trích đoạn: Hoàng Thy Mai Thảo
Và chiều nay, Paris ..
Chiều nay
Paris buồn
Mưa lại rơi!
Rơi... lã chã
Nửa hồn tôi
Rời rã
Đi tìm người
Phương xa
25/06/2006
Hoàng Thy Mai Thảo
Mưa
Mưa rơi
tí tách
rơi vào
ngỏ ngách
hồn người
lãng tử
Mưa ướt
trang thơ
lặng lẽ
bất ngờ
gợi niềm
cố xứ
Mưa rơi
vội vã
mưa rơi
âm thầm
trập trùng
nỗi nhớ
Mưa rơi
trên lá
mưa rớt
trong tim
chạnh chạnh
bâng khuâng
Mưa ơi
"răng mà mưa chi lạ rứa!"
Hihi! Phá Hoàng thượng!
-------------------------------
tđ HH
Đa tạ khanh tướng HH-TT! "phá" đi cho thỏa chí "thơ-thơ", nếu điều đó còn làm cho khanh thấy cuộc đời là thi vị đâu đó nơi ngôn từ và chữ nghĩa?
*mấy hôm này Trẫm rất bận rộn với các "nàng-thơ" của mình từ bốn phương hội tụ tại Paris.
Ừ, mưa rơi
Rơi giọt dài
Giọt ngắn
Thơ với người
Mặn đắng
Những giọt buồn trên môi
Tình Yêu
Không hiểu tôi
Cho lối về lặng vắng
Thật bẽ bàng
Duyên kiếp nợ
Tình-thi??
HTMT
Còn đâu
Nếu vô tình con chữ sẽ về đâu?
Nếu thiếu nắng
cây chết non lặng lẽ
Vắng cơn mưa
đất hoang hóa bạc màu
Trời vắng gió mây chết chìm xa thẳm
Chăng hiện hữu
Chăng chỉ là màu sắc?
Chăng sót còn
Chăng chỉ có âm thanh?
Đời vô tận
hay phút giây, âu chỉ
Hồn trái tim
vang động giữa ngàn năm!
Người vui,
hỏi thử bởi vần thơ?
Không tình, lời tự đâu người hỡi
Người cười,
chỉ khúc nhạc lâng lâng...
Không thương, nốt vẫn cứ vương vương?
Cuộc cờ
và bức họa tuyệt trần
Tự đâu, thiên đường hay cõi sống mông lung?
- Từ tâm ý hiện muôn ngàn sắc giới
Chẳng sắc trần... vũ trụ có - còn - không?
Đời thi vị bởi ngọt - cay - mặn - đắng...
Chỉ một màu,
còn đâu nữa
thi
văn
Còn đâu nữa
nào tri âm
tri kỷ?
Nào đâu còn
lời
nốt
để
ưu tư...
(Cho người và cho ta...)
Trích đoạn: Hoàng Hoa
Trích đoạn: Hoàng Thy Mai Thảo
Trích đoạn: Trầm Thi
Trích đoạn: Hoàng Thy Mai Thảo
Và chiều nay, Paris ..
Chiều nay
Paris buồn
Mưa lại rơi!
Rơi... lã chã
Nửa hồn tôi
Rời rã
Đi tìm người
Phương xa
25/06/2006
Hoàng Thy Mai Thảo
Mưa
Mưa rơi
tí tách
rơi vào
ngỏ ngách
hồn người
lãng tử
Mưa ướt
trang thơ
lặng lẽ
bất ngờ
gợi niềm
cố xứ
Mưa rơi
vội vã
mưa rơi
âm thầm
trập trùng
nỗi nhớ
Mưa rơi
trên lá
mưa rớt
trong tim
chạnh chạnh
bâng khuâng
Mưa ơi
"răng mà mưa chi lạ rứa!"
Hihi! Phá Hoàng thượng!
-------------------------------
tđ HH
Đa tạ khanh tướng HH-TT! "phá" đi cho thỏa chí "thơ-thơ", nếu điều đó còn làm cho khanh thấy cuộc đời là thi vị đâu đó nơi ngôn từ và chữ nghĩa?
*mấy hôm này Trẫm rất bận rộn với các "nàng-thơ" của mình từ bốn phương hội tụ tại Paris.
Ừ, mưa rơi
Rơi giọt dài
Giọt ngắn
Thơ với người
Mặn đắng
Những giọt buồn trên môi
Tình Yêu
Không hiểu tôi
Cho lối về lặng vắng
Thật bẽ bàng
Duyên kiếp nợ
Tình-thi??
HTMT
Còn đâu
Nếu vô tình con chữ sẽ về đâu?
Nếu thiếu nắng
cây chết non lặng lẽ
Vắng cơn mưa
đất hoang hóa bạc màu
Trời vắng gió mây chết chìm xa thẳm
Chăng hiện hữu
Chăng chỉ là màu sắc?
Chăng sót còn
Chăng chỉ có âm thanh?
Đời vô tận
hay phút giây, âu chỉ
Hồn trái tim
vang động giữa ngàn năm!
Người vui,
hỏi thử bởi vần thơ?
Không tình, lời tự đâu người hỡi
Người cười,
chỉ khúc nhạc lâng lâng...
Không thương, nốt vẫn cứ vương vương?
Cuộc cờ
và bức họa tuyệt trần
Tự đâu, thiên đường hay cõi sống mông lung?
- Từ tâm ý hiện muôn ngàn sắc giới
Chẳng sắc trần... vũ trụ có - còn - không?
Đời thi vị bởi ngọt - cay - mặn - đắng...
Chỉ một màu,
còn đâu nữa
thi
văn
Còn đâu nữa
nào tri âm
tri kỷ?
Nào đâu còn
lời
nốt
để
ưu tư...
(Cho người và cho ta...)
hehe!! HH ơi, khanh luôn làm "trẫm" cảm động về ý thơ của đệ!
Vẫn đang được lu bu với nàng-thơ SMai cho tới vài ngày nữa cơ HH à.
Vui vẻ nha và chăm vườn thơ giúp trẫm với hỉ!!!
Đa tạ! Đa tạ!!!!
HTMT
HOANG
Hoang như những dòng sông
Giữa một mùa lũ lớn
Cuốn băng ra biển rộng
Hết trọn viền sóng xanh
Hoang như gió chiều hanh
Mang đi mùa thu sớm
Để hồn nghe đườm đượm
Tiếng gọi miền viễn du
Hoang như mộng về ru
Chỉ những điều hư hão
Trời không mưa, giông, bão
Mà lòng buồn mênh mang
Hoang như nốt nhạc ngang
Chợt rơi từ quên lãng
Bờ môi Em mặn đắng
Ngôn từ thành lang thang
Hoang như giọt nắng hoang
Rớt giữa đường hoang vắng
Vụt trôi vào thinh lặng
Mặc dòng đời mong manh
Hoang niềm vắng phong phanh
Như một tà áo mỏng
Khoác vội vàng trong mộng
Để mộng hờn tan hoang!!! Hoàng Thy Mai Thảo
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2006 17:16:31 bởi Hoàng Thy Mai Thảo >
Tôi với người, và Thơ
Tôi với người một chiều qua nỡ hẹn
Tay trong tay giữa chốn mộng phồn hoa
Paris thay những chiếc lá xanh màu
Làm mới lại mùa Xuân cho trời-đất
Thơ vương bay bên con đường chất ngất
Bỗng hòa vào bóng dáng của tình-thi
Cho tôi say mê mệt ... hết biết gì
Ngoài ánh sáng tỏa ra từ Em đó
Dòng linh-cảm như con thuyền rộng mở
Đón ta vào thế giới chỉ thơ- thơ
Giấc mơ-hoa .. hoa, lá cũng thẫn thờ
Rung lay nhẹ bản tình ca "chiều mến"
Nơi ta đến, một vùng hoang hiển hiện
Chữ cuộc đời thay màu sắc nhân-gian
Không vương chi tội lỗi lẫn điêu tàn
Không súng đạn và không lời độc ác
Chỉ có gió của tình yêu làm nhạc
Khúc giao mùa luyến ái, dấu bình yên
Chân em đi mê mải bước diệu huyền
Thơ chắp nối đưa ta về thiên-giới
Thuở mộng mơ ta hay đòi vươn tới
Những khung trời lồng lộng tựa vô biên
Với bao nhiêu ý tưởng đẫm bên thềm
Cuộc sống đó .. ta chọn làm nền móng...
Hôm nay đây Đời cuồng quay nhanh chóng
Giữa đất-trời chỉ còn lại mình ta
Bên Em- Thơ trao tình mến mặn mà
Em cây bút mà chính tôi dòng nhựa
Tôi sẽ viết tên Em mang đề tựa
Những ngôn từ như hơi thở của sông
Con sông mơ uốn lượn khắp cánh đồng
Đem thắm đỏ giòng phù sa nuôi Đất
Cho mai đây mặt đất này thành mật
Hương-hoa-tình dễ đắm mượt hồn ngơ
Cho ta quay về một thoáng dại khờ
Làm đứa trẻ đi truy lùng sự sống
Cám ơn thơ chở ta về biển rộng
Tìm chiếc chìa khóa mộng mở nhân-tâm
Để tôi hay ngay chính giữa gian-trần
Là vườn ái thuở khai thiên lập địa
Xin giữ nhé, Em ơi tình cùng nghĩa
Dù mai ngày sông-núi có phân chia
Trái đất quay dẫu hết trọn chu kỳ
Thì đã có giấc mơ chiều nay gọi
Thơ ơi Em, hãy bay về tụ hội
Bên cửa đời để dẫn dắt đường đi
Cho bao nhiêu thế hệ sắp ra đời
Hiểu được chữ tình yêu cho chân thật!!! Hoàng Thy Mai Thảo R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.07.2006 06:18:36 bởi Viet duong nhan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: