Anh Có Là Anh?!
Trích đoạn: nguyenthoai
Đất đá tự tình
Ai bảo...đá ngây ngô
Ai bảo...đất dại khờ
Đôi lần đá vỡ
Đôi lần đất khô
Có lúc tình cờ
Đá nên chồng nên vợ
Có lúc bở ngỡ
Đất đợi chờ cơn mưa
Ai bảo...nắng lang thang
Ai bảo...giọt mưa hồng
Nắng đôi lần chân mõi
Mưa có lần sang sông
Có lúc ngập ngừng
Nắng buông tình trong lá
Có lúc ngiệt ngã
Mưa chạnh lòng bên hoa...
Nguyên Thoại
Cỏ may tự truyện
Ừ, đôi lần đá vỡ
Và đôi lần đất khô
Bởi đá ngây ngô
Đất quá dại khờ
Lúc tại tình cờ
Khi vì bỡ ngỡ
Nên vẫn hoài lỡ dở
Chuyện mặn nồng phôi pha
Tại nắng mải lang thang
Nên đôi chân mệt mỏi
Còn mây hồng chán đợi
Nên mây hồng sang ngang
Như nắng ta trốn mình
Trong ngọn cỏ may
Như mưa ta lẫn hình
Bên nhành hoa dại HTMT
....
Nên vẫn hoài lỡ dở
Chuyện mặn nồng phôi pha
....
Biết nói mấy cho vừa
Ôi đời đất đời đá
Ôi đời nắng đời mưa
Biết mấy cho vừa
Trong cuộc đời phôi pha
Hỡi ánh mắt nhiệm mầu
Cho ta lời tình tự
Ơi con thuyền viễn xứ
Về đâu về đâu...
Vĩ Cầm Hỡi!!
Vĩ cầm hỡi!!
Có nghe không trong gió
Hạ mới về đầu ngõ ..
Đàn Em rung
Cho ta vỡ nhịp hồn hoang!!!
Ta lại lang thang...
Lang thang...
Trong chiều nay ..
Ngoài kia nắng vạt đầy
Mà lòng ta quạnh vắng
Mưa bỗng rơi... rơi...
Cho héo nát tim gầy!!
Thì thầm cùng Mây:
Ta muốn chi Gió trở về bên mộng
Thêm một lần nâng nhẹ tấm thân-không
Cho ta bay... bay... tới thiên-ảo kỳ cùng
Của nhạc, của thơ... xen bức họa trùng trùng
Biển xanh và sóng động!
Cho ta say qua mộng
Thêm một lần rồi thôi
Cung La trầm
Bản nhạc cũ ta mê-si
Hãy cuốn ta đi...
Cho hết sạch một con đường
Dù dài-ngắn,
Thêm một đoạn trường
Dẫu có khốn khổ đến ngàn năm!?
Xa xăm... xa xăm...
Thoảng trôi vào thinh lặng
Tiếng...vĩ cầm lần sau cuối Em ngân...
Ta vẫn phân vân
Ai cho ta nghe thấy
Dây đứt.
Giữa giòng...???
Đêm! Tịnh không...
Giọt nước mắt ta
Rơi!
Hòa tan trong vị
Đắng!!
Lẫn
Ngọt ngào!!
Thương đau!!! 8h30- 13/05/2006 * thêm một bên Gió, ta và Thơ nghe tiếng Em về?! Hoàng Thy Mai Thảo
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2006 15:06:02 bởi Hoàng Thy Mai Thảo >
Trích đoạn: nguyenthoai
Biết nói mấy cho vừa
Ôi đời đất đời đá
Ôi đời nắng đời mưa
Biết mấy cho vừa
Trong cuộc đời phôi pha
Hỡi ánh mắt nhiệm mầu
Cho ta lời tình tự
Ơi con thuyền viễn xứ
Về đâu về đâu...
Lời bài ca của Đất
Đất hiểu đời của Đất
Như giữa lòng biển sâu
Vẫn có khoảng gối đầu
Cho nỗi buồn của Đá
Đời ta như chíếc lá
Trôi giữa trời bão giông
Mong đây-đó tình hồng
Về trái tim nhân loại HTMT
Cho Con Về Gặp Mẹ
Cho con về gặp mẹ
Chiều nay trong nắng hanh
Để tình thương mưa-nắng
Hắt xuống lòng mong manh
Con xin nối dòng kênh
Của nhịp cầu xa vắng
Bớt đi sợi tóc trắng
Trên đầu hai mẹ con
Cơn gió ở đầu non
Theo nhau về cuối bến
Chở ắp dòng thương mến
Suốt cuộc đời con mang
Trong nỗi nhớ đổ loang
Dòng sữa xưa chiu chắt
Mẹ dành con trong vắt
Quên nhọc nhằn lo toan
Mộng làm chút hân hoan
Cho mẹ cha ngày cuối
Con dệt dòng đắm đuối
Bên kiếp người lãng du
Mẹ ơi những ngày thu
Khi rã trời trước sóng
Con lặng thầm trông ngóng
Bóng con đường mẹ đi
Ở nơi đó bẻ ghi
Lòng con về thơ trẻ
Nương bến bờ mát mẻ
Tình mẹ làn nước dâng
Tàu con sẽ nhẹ tâng
Chạy qua vùng bão táp
Trôi về miền ấm áp
Xóa dòng đời hoang vu
Còn đây tiếng mẹ ru
Như những ngày xưa ấy
Lòng con ngân chậm rãi
Những câu hò mênh mang
Xin hạt nắng chạy ngang
Trời Đông- Tây hai ngả
Mang nỗi niềm thi-nhã
Nhớ mẹ hiền nguôi ngoai 25/04/2006 Hoàng Thy Mai Thảo R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2006 01:05:39 bởi Viet duong nhan >
...
Còn đây tiếng Mẹ ru
Như những ngày xưa ấy
...
Ơi à à ơi.
Ơi à à ơi
Lời ru năm xưa hãy còn
Ơi à à ơi
Lời ru thắp nến yêu thương
Những lúc trong đời
Lòng con nghe buồn nghe chán
Lời ru nâng bước
Cho con đi tiếp đoạn trường
Gió từ tay Mẹ
Vỗ về con những ngày vui
Gió từ tay Mẹ
Xua tan bóng đêm cuộc đời
Một mai kia Trời
Gọi Mẹ về bên kia núi
Gió từ bê ấy
Mang sang hơi ấm tình Người.
Nhớ chốn quê !
Chiều nay con lại nhớ chốn quê
Thương nghĩ mẹ cha hẳn mỏi mòn
Ngóng trông con đã bao năm tháng
Con hẹn sẽ về- chẳng thấy đâu
Mẹ ơi! Con lỡ việc nơi đây
Dạ con năm tháng vẫn nhớ hoài
Trầm bổng lời ru khi xưa ấy
Mẹ hát, con nằm- gió bốn phương
Nơi đây trời lạ nhớ thật xa
Nhớ bóng cha bên chốn ruộng đồng
Đôi vai cha gánh- trời xế bóng
Con vẫn tưởng đời tựa bóng cha
Gió ở trời Đông mãi bay bay
Con ở trời Tây thấy mây đầy
Bao tình êm ái con gởi gắm
Tặng mẹ tặng cha- đám mây bay!!! 20/5/2005 Hoàng Thy Mai Thảo
Trích đoạn: nguyenthoai
...
Còn đây tiếng Mẹ ru
Như những ngày xưa ấy
...
Ơi à à ơi.
Ơi à à ơi
Lời ru năm xưa hãy còn
Ơi à à ơi
Lời ru thắp nến yêu thương
Những lúc trong đời
Lòng con nghe buồn nghe chán
Lời ru nâng bước
Cho con đi tiếp đoạn trường
Gió từ tay Mẹ
Vỗ về con những ngày vui
Gió từ tay Mẹ
Xua tan bóng đêm cuộc đời
Một mai kia Trời
Gọi Mẹ về bên kia núi
Gió từ bên ấy
Mang sang hơi ấm tình Người.
Gió từ nơi Mẹ!
Gió từ nơi Mẹ
Vỗ về ôm con
Như ngày thơ bé
Khắc bền như son
Mẹ ơi! Mẹ ơi!!
Giờ chiều xế bóng
Con trông con ngóng
Mẹ hiền thảnh thơi
Như nước ra khơi
Lại quay về cội
Hôm nay con vội
Gởi dòng thương yêu
Lễ Mẹ sẽ vui
Ngày vui dài mãi
Còn bao khổ ải
Mẹ nhường con mang
Làm gió lang thang
Con đem trải rãi
Tình thương Mẹ dạy
Cho đời mênh mang ! HTMT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2006 14:35:26 bởi Hoàng Thy Mai Thảo >
Em Có Là ..
Em có là mùa thương
Để lòng Anh trắc trở
Em có là mùa nhớ
Để nỗi niềm tơ vương
Mãi như những hàng sương
Long lanh bên lối vắng
Khẽ du dương trầm lắng
Dòng nhạc buồn mênh mang
Bên những khoảnh trời loang
Mây thẫn thờ theo gió
Chuỗi hờn tan nhỏ giọt
Tím lạnh hoàng hôn buông
Anh gom nắng nhạt tuôn
Bên lề đường sự sống
Nuôi sao cho đủ mộng
Ướp kín chiều Em trông
Dòng sông vẫn mênh mông
Cánh đồng xanh ắp gió
Đồi cỏ xưa còn đó
Dấu ngựa hoang tìm về
Anh ước nguyện lời thề
Cùng nàng-thơ dệt mãi
Tấm thảm mây huyền thoại
Đưa Em vào nhân gian!!! 04/05/2006 Hoàng Thy Mai Thảo
...
Chiều nay con lại nhớ chốn quê
Thương nghĩ mẹ cha hẳn mỏi mòn
Ngóng trông con đã bao năm tháng
Con hẹn sẽ về- chẳng thấy đâu
...
Có còn không Mẹ
Có còn không Mẹ
Những nắng và mưa
Nhớ mấy cho vừa
Những ngày bên Mẹ
Được nghe Mẹ kể
Chuyện ngày xa xưa
Có còn không Mẹ
Nặng trĩu âu lo
Mắt Mẹ đã mờ
Theo ngày theo tháng
Tóc Mẹ bạc trắng
Theo tháng theo năm
Những lần về thăm
Rồi con đi lại
Để mình Mẹ mãi
Sâu mắt đợi chờ
Có còn không Mẹ
Một chút thảnh thơi
Gần đất xa trời
Mẹ còn lam lũ
Chiều nay xa xứ
Nhớ quá đi thôi
Con kêu con gọi
Ơi Mẹ Mẹ ơi...
Có còn không Mẹ
Một sớm con về
Có còn... Mẹ không?
Nguyên Thoại.
Dâng Mẹ!
Giả có một vườn hồng
Con sẽ không tặng Mẹ
Nếu chỉ vì nghi lễ
Thể hiện tình Mẹ-Con
Giả có một dòng sông
Con sẽ không dâng Mẹ
Nếu chỉ vì sĩ diện
Cho chính đời con thôi
Giả sẽ có núi cao
Tiền nong và danh vọng
Con sẽ không khoe Mẹ
Khiến Mẹ đành ngợi khen
Nhưng nếu có tình yêu
Từ thẳm sâu con đó
Cho người dưng qua lối
Con gọi thầm Mẹ ơi:
Đây là đóa hoa tươi
Đây là dòng sông mát
Đây là đồng-tiền-Thánh
Con xin dâng Mẹ hiền! 10h30- 14/05/2006 Hoàng Thy Mai Thảo
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2006 14:15:00 bởi Hoàng Thy Mai Thảo >
Em Là Gió...
Em có về
Trong đêm nay không nhỉ
Cánh cửa Đời
Chúa vẫn để mở toang
Khắc tên Em
Trên mọi lối đi vào
Thảm vẫn trải
Chỉ một màu tím ngát!!
Em buông nhạc
Cho lòng ta khẽ hát
Cung điệu đàn
Tuyệt đắm mãi du dương
Tên bài ca:
"Yêu Em đến muôn đời"
Người-Tình hỡi
Em nghe chăng, nghìn xa ấy?!
Đêm vẫn về
Gọi ta đúng phút+giây
Mở mắt ra
Đã có bóng Em chờ
Đưa tay dắt
Đôi ta vào huyền thoại
Thy và Thơ
Khung trời nhỏ đẹp như mơ...
Trái đất này
Rồi sẽ nở hoa thơm
Cho riêng ta
Một đóa
Đặt tên người
Em làm Mộng +
Em ươm Thơ =
Em là Gió!
Ngọn gió lành
Thổi mát lạnh
Cõi thi-ca
Nhạc trôi xa
Đi về phía bao la....
Về đi Em
Ru Ta-Thơ
Trọn một giấc êm đềm!? 9h20- 13/05/2006 * Gió- Em, nàng-thơ! Hoàng Thy Mai Thảo
Mưa Rơi!!
Mưa rơi!
Trên tay tôi
Từ mùa Xuân năm ấy...
Mưa rơi!!
Trên trang thơ
Từng giờ xưa .. qua giấy...
Mưa rơi!!!
Trên môi Em
Mới đêm qua, tôi thấy...
Mưa thấm đầy
Nỗi khốn khổ mối tình-si
Thơ- Em-Tôi
Đã ướt đẫm khung trời!?
Mưa ơi! Mưa ơi!
Bay về miền xa vắng
Hãy thì thầm trong lằng lặng
Với người tình ta thương:
"Mình đã bên nhau dẫu một lần cay đắng
"Hình bóng nào có xóa vết trọn đời mưa..."
Mưa rơi!! Mưa rơi!!
Nốt đêm này mưa nhé
Cho Em tôi vui lại quãng đường trưa
Hạ mới về chớ bắt nắng chịu hạt thưa
Em khóc mãi tim tôi đà như đá rữa!!!
Mưa muốn rơi?
Trôi về tôi thôi vậy
Đã quen rồi cái biển nhớ của riêng Thy
Xin đem mưa tưới lên đám cỏ tàn
Cho nở lại một vườn mơ trinh mới!
Mai Em về
Đem hoa mơ dâng tặng
Nụ tình đời sẽ rực rỡ tựa bằng lăng
Rót trao Em tất cả hũ rượu nồng
Yêu say đắm cho đoạn tình-mưa theo quên lãng!! 15/05/2006 *cho mây đang rong ruổi cuối trời .. lại thêm một vần vô-vi cùng "Giọt Mưa và Mùa Hạ" HLy Hoàng Thy Mai Thảo
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2006 15:23:40 bởi Hoàng Thy Mai Thảo >
Dâng Mẹ!
Giả có một vườn hồng
Con sẽ không tặng Mẹ
Nếu chỉ vì nghi lễ
Thể hiện tình Mẹ-Con
Giả có một dòng sông
Con sẽ không dâng Mẹ
Nếu chỉ vì sĩ diện
Cho chính đời con thôi
Giả sẽ có núi cao
Tiền nong và danh vọng
Con sẽ không khoe Mẹ
Để Mẹ đành ngợi khen
Nhưng nếu có tình yêu
Từ thẳm sâu con đó
Cho người dưng qua lối
Con gọi thầm Mẹ ơi:
Đây là đóa hoa tươi
Đây là dòng sông mát
Đây là đồng-tiền-Thánh
Con xin dâng Mẹ hiền!
10h30- 14/05/2006
Hoàng Thy Mai Thảo
Dâng Mẹ !
( Học theo Sư Phụ )
Nếu có một vườn hồng
Con sẽ đem tặng Mẹ
Mẹ nhận đi Mẹ nhé
Chút cuộc đời thật hương
Nếu có một dòng sông
Con xin ghi tên Mẹ
Bao hy sinh lặng lẽ
Lắng đọng những ngọt ngào
Nếu lên được đỉnh cao
Tiền tài và danh vọng
Con xin mua cuộc sống
Bình an Mẹ xế chiều
Nhưng Mẹ là Tình Yêu
Từ thẳm sâu Trời Đất
Cái được và cái mất
Chẳng làm Mẹ đầy vơi
Con thôi là hoa tươi
Con thôi là sông mát
Con xin làm câu hát
Tiến dâng lên Mẹ hiền !
Đệ tử :
Nguyên Thoại.
Ta Xin Em!
Ta muốn xin Em
Đừng gợi thêm nỗi nhớ
Cánh hoa dầu, phong thư mở
Nhạc gam La trầm bổng những luyến lưu
Nhắc gió xoay... xoay... thêm xa xót cõi lòng
Người đã vắng... tim ta hoài trong mộng tưởng!!
Ta muốn lắm
Hát bài ca vui vẻ
Cho đời tươi bên cuộc sống lê thê
Mà trong ta như đã tự bao giờ
Buồn xâu xé... chút linh hồn trăm mảnh vỡ
Khi hối hả
Bay theo làn gió trắng
Ta hiểu đời như những cánh hoa băng
Thắp sáng lên ở những mốc vô thường
Biết thương nhớ người tình-thi trìu mến
Với những đêm
Con gió về ru-tỉnh
Kể cho mình chữ định-mệnh, thiên-sinh
Ta bỗng như thấy cánh cửa cuộc đời
Khe khẽ mở trước mắt đường một lối
Đó là ngã
Đưa ta về nhận thức
Sống làm người ngoài nghĩa thực áo-cơm
Vẫn đâu đây những góc nhỏ diệu kỳ
Ôi thần-bí cõi tâm-linh, lòng nhân-vị
Và cả nữa
Tình yêu người lữ-thứ
Chỉ riêng hồn mới có thể gặp nhau
Giữa hư-không rất lắm ánh nhiệm màu
Qua con chữ ta nối cầu duyên-nợ
Người phương đó
Ta nơi đây ngàn dặm
Mà nghe như trái đất xích lại gần
Đưa tay ra... là đã chạm môi mềm
Lời lưu luyến cho thi-thơ về đậu bến
Ừ, ta quên
Một hôm này Em nhé
Nỗi buồn đau ai đã gánh giúp rồi
Mong nơi ấy người vui cùng Thánh-Chúa
Còn nơi này mình vui rãi thơ+thơ.......... 13/05/2006 *cám ơn bài thơ của SS "Ngọn Gió" Hoàng Thy Mai Thảo
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2006 18:37:20 bởi Hoàng Thy Mai Thảo >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: