QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 35 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 517 bài trong đề mục
vyvy 18.06.2006 19:59:59 (permalink)
0


VỪA GIẬN VỪA THƯƠNG
(thân gửi những ai vừa giận vừa thương !)

Tơ nhện chừng không khéo lại vương !
Ðường chiều quanh quẩn chốn tha phương
Duyên soi đáy nước duyên xơ xác
Bóng dọi đầu non bóng chán chường
Mượn mấy vần thơ trêu chúng bạn
Nướng vài canh bạc trốn tai ương*
Nam Tào ngao ngán chưa buồn gọi
Vừa giận vừa thương vốn sự thường.
Lá chờ rơi
* Nghe các bốc sư Ðông Tà và Diệp Khai dạy rằng :
“tán tài tiêu tai”


KÍNH HỌA:

LẼ THƯỜNG


Sợi gió qua đèo bỗng vấn vương
Màu hoa tao nhã nét chân phương
Bén duyên tao ngộ rồi hoan hỉ
Sống dậy niềm yêu đã chán chường
Ai chẳng đôi lần vui hạnh phúc
Ai hoài mang mãi sầu tai ương
Bình minh sẽ đến sau giông gió
Âu cũng là mưa nắng lẽ thường


Kính họa:

Chiều buồn

Chiều rải chân đồi giọt nắng vương
Mây buồn bảng lảng trời tha phương
Bâng khuâng cơn gió lùa xao xác
Lặng lẽ bàn chân bước chán chường
Nửa mảnh trăng lơi sầu lữ thứ
Muôn đời sao* lỡ mộng uyên ương
Tà dương phủ bóng chiều sâu thẳm
Mỏi cánh chim hoang vỗ mộng thuờng

Vv.
(*)sao Hôm
lá chờ rơi 20.06.2006 09:11:19 (permalink)
0
TRẢ LẠI CHO NHAU
(thân tặng những kẻ đang yêu)

trả lại cho nhau tuổi học trò
trả nguồn thi hứng, trả vu vơ
trả câu lặng lẻ khi hờn dỗi
trả những nôn nao lúc hẹn hò
trả nét yêu thương tràn khoé mắt
trả niềm u uất nghẹn trang thơ
trả ai một mối duyên không nợ
trả cả con tim luống đợi chờ !
lá chờ rơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.06.2006 12:45:14 bởi lá chờ rơi >
ĐuyênHồng 20.06.2006 17:29:11 (permalink)
0


Trích đoạn: lá chờ rơi

TRẢ LẠI CHO NHAU
(thân tặng những kẻ đang yêu)

trả lại cho nhau tuổi học trò
trả nguồn thi hứng, trả vu vơ
trả câu lặng lẻ khi hờn dỗi
trả những nôn nao lúc hẹn hò
trả nét yêu thương tràn khoé mắt
trả niềm u uất nghẹn trang thơ
trả ai một mối duyên không nợ
trả cả con tim luống đợi chờ !
lá chờ rơi


Kính họa

NHỚ


Nhớ về một thuở chung trời mơ
Nhớ bến yêu thương chốn đợi chờ
Nhớ dỗi nhớ hờn ngày lỗi hẹn
Nhớ buồn nhớ giận phút làm ngơ
Nhớ vàng trời mộng lời thề ước
Nhớ đỏ giấc nồng cánh phượng xưa
Nhớ buổi tan trường tà áo bước
Nhớ đôi gót ngọc đẹp như thơ…

Nguyễn Hoàng
Diep Khai 20.06.2006 22:15:37 (permalink)
0


Trích đoạn: vyvy

VỪA GIẬN VỪA THƯƠNG
(thân gửi những ai vừa giận vừa thương !)

Tơ nhện chừng không khéo lại vương !
Ðường chiều quanh quẩn chốn tha phương
Duyên soi đáy nước duyên xơ xác
Bóng dọi đầu non bóng chán chường
Mượn mấy vần thơ trêu chúng bạn
Nướng vài canh bạc trốn tai ương*
Nam Tào ngao ngán chưa buồn gọi
Vừa giận vừa thương vốn sự thường.
Lá chờ rơi
* Nghe các bốc sư Ðông Tà và Diệp Khai dạy rằng :
“tán tài tiêu tai”


KÍNH HỌA:

LẼ THƯỜNG


Sợi gió qua đèo bỗng vấn vương
Màu hoa tao nhã nét chân phương
Bén duyên tao ngộ rồi hoan hỉ
Sống dậy niềm yêu đã chán chường
Ai chẳng đôi lần vui hạnh phúc
Ai hoài mang mãi sầu tai ương
Bình minh sẽ đến sau giông gió
Âu cũng là mưa nắng lẽ thường


Kính họa:

Chiều buồn

Chiều rải chân đồi giọt nắng vương
Mây buồn bảng lảng trời tha phương
Bâng khuâng cơn gió lùa xao xác
Lặng lẽ bàn chân bước chán chường
Nửa mảnh trăng lơi sầu lữ thứ
Muôn đời sao* lỡ mộng uyên ương
Tà dương phủ bóng chiều sâu thẳm
Mỏi cánh chim hoang vỗ mộng thuờng

Vv.
(*)sao Hôm


ĐIỀM GỞ

Trước mắt nhện sa ấy ... bất thường
rõ ràng điềm gở báo tai ương
Vừa thương vừa giận hai tâm sự
Vừa ghét vừa yêu đậm chán chường
Bỏ giận choàng yêu chừa ... một kẻ !(?)
Trút hờn luyến ái đủ mười phương
Khi mô tới ... số thì chân bước
Trả hết cho đời mọi vấn vương

DK
Đông Tà 21.06.2006 12:51:23 (permalink)
0


Trích đoạn: lá chờ rơi

VỪA GIẬN VỪA THƯƠNG
(thân gửi những ai vừa giận vừa thương !)

Tơ nhện chừng không khéo lại vương !
Ðường chiều quanh quẩn chốn tha phương
Duyên soi đáy nước duyên xơ xác
Bóng dọi đầu non bóng chán chường
Mượn mấy vần thơ trêu chúng bạn
Nướng vài canh bạc trốn tai ương*
Nam Tào ngao ngán chưa buồn gọi
Vừa giận vừa thương vốn sự thường.
Lá chờ rơi
* Nghe các bốc sư Ðông Tà và Diệp Khai dạy rằng :
“tán tài tiêu tai”

Nghe Bác gọi là "bốc sư" mà tủi quá hic..nếu Cháu giỏi thế thì đã "bói" cho đời nó bớt khổ rồi Bác ạ.:-)

Kính họa : Ẩn cư

Nửa đời lẳng lặng mối sầu vương
Thân lạc giang hồ kiếp bốn phương
Chán ngán tranh danh thêm mệt xác
Điềm nhiên lánh mặt quyết không chường
Thân tình thiên hạ kêu bè bạn
Đơn độc người ta bảo ễnh ương
Thôi chẳng giành nhau hơn tiếng gọi
Nay xin yên ổn sống bình thường

21/06/2006
CSL
motyphu 22.06.2006 17:39:03 (permalink)
0

VỪA GIẬN VỪA THƯƠNG
(thân gửi những ai vừa giận vừa thương !)

Tơ nhện chừng không khéo lại vương !
Ðường chiều quanh quẩn chốn tha phương
Duyên soi đáy nước duyên xơ xác
Bóng dọi đầu non bóng chán chường
Mượn mấy vần thơ trêu chúng bạn
Nướng vài canh bạc trốn tai ương*
Nam Tào ngao ngán chưa buồn gọi
Vừa giận vừa thương vốn sự thường.
Lá chờ rơi
* Nghe các bốc sư Ðông Tà và Diệp Khai dạy rằng :
“tán tài tiêu tai”


Xin họa:

VỊNH CÁI TẰM

Hóa kiếp Tằm cầu thoát vấn vương
Mười thương vạn nhớ, mịt mù phương
Xa đời Nhộng ngủ vùi thân xác
Biết phận Ngài bay ngán dặm trường
Rút ruột buông sầu vây cái kén
Guồng tơ vướng vít sợi uyên ương
Nương dâu trả nghĩa đời ai bắt
Mộng ảo quên nhau phải nhẽ thường???!

MTP
KimGiang 29.06.2006 10:12:09 (permalink)
0
DÕI BÓNG NHỚ NGƯỜI

Dõi bóng Cha khuất tràn nỗi nhớ !
Bàng hoàng...khi lơ lớ giống thôi
Con nhặt gom trên nẻo đường đời
Chút bóng hình, chút tình, câu nói
Ý tứ khuyên răn - Cha mong mỏi...
Hòng xếp đầy hụt hẫng, Cha ơi!
Có bác tóc xanh bóng mướt trời
Mắt con bám sợ người heo hút
Câu nói hóm ý lời hài hước
Con mừng như bắt được - Giống Cha
Cứ mờ dần khuất mãi lìa xa!
Con cố níu ướt nhòa mắt lệ
Niềm thương nỗi nhớ nào hơn thế
Bóng người thân đâu dễ khuất rời!
Con cứ tìm cứ dõi..Cha ơi
Mong vướt lại nét Người vỡ vắng!!!

Kim Giang
lá chờ rơi 02.07.2006 11:02:19 (permalink)
0

SAU TRĂM NĂM

Sau trăm năm ai cũng thành bụi cát
Trở về nơi trước đó đã đi ra
Vũ trụ mênh mông ... muôn vạn thiên hà
Muôn vạn cõi đâu cũng là chốn cũ

Tôi sẽ đến nơi có trời thơ rực rỡ
Tình vấn vương trong từng chữ từng lời
Giấy mực kia âu yếm nói thay người
Ðem rung cảm sớt chia vào nét bút

Sau trăm năm ta như luồng gió mát
Lượn theo mây lên tới được cung Hằng
Bỏ những ngày nhớ Cuội mơ trăng
Chờ đêm đến nhìn nhau trong đáy nước

Sau trăm năm ai vẹn lời hẹn ước
Sống bên nhau đến lúc bạc đầu ?
Tình nào cũng sâu, lúc mới yêu nhau
Với năm tháng tình ai không lợt lạt ?

Khi yêu nhau lều tranh tràn hạnh phúc
Hai quả tim cùng nhịp tiếng đam mê
Lòng nôn nao những lúc đợi ai về
Ðể ngây ngất trong vòng tay siết chặt

Sau trăm năm sẽ ai còn ai mất ?
Rồi một người đưa tiển một người đi

Và cõi trần ... có những quả tim côi
Ðang đếm lại ngày vui trong tiếc nhớ !

Lá chờ rơi
Đông Hòa 02.07.2006 14:16:34 (permalink)
0
xin xoá
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.07.2006 14:21:59 bởi Donghoa >
Đông Hòa 02.07.2006 14:17:00 (permalink)
0
xin xoá
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2006 17:53:09 bởi Donghoa >
vyvy 02.07.2006 15:33:50 (permalink)
0


Trích đoạn: lá chờ rơi

SAU TRĂM NĂM

Sau trăm năm ai cũng thành bụi cát
Trở về nơi trước đó đã đi ra
Vũ trụ mênh mông ... muôn vạn thiên hà
Muôn vạn cõi đâu cũng là chốn cũ

Tôi sẽ đến nơi có trời thơ rực rỡ
Tình vấn vương trong từng chữ từng lời
Giấy mực kia âu yếm nói thay người
Ðem rung cảm sớt chia vào nét bút

Sau trăm năm ta như luồng gió mát
Lượn theo mây lên tới được cung Hằng
Bỏ những ngày nhớ Cuội mơ trăng
Chờ đêm đến nhìn nhau trong đáy nước

Sau trăm năm ai vẹn lời hẹn ước
Sống bên nhau đến lúc bạc đầu ?
Tình nào cũng sâu, lúc mới yêu nhau
Với năm tháng tình ai không lợt lạt ?

Khi yêu nhau lều tranh tràn hạnh phúc
Hai quả tim cùng nhịp tiếng đam mê
Lòng nôn nao những lúc đợi ai về
Ðể ngây ngất trong vòng tay siết chặt

Sau trăm năm sẽ ai còn ai mất ?
Rồi một người đưa tiển một người đi

Và cõi trần ... có những quả tim côi
Ðang đếm lại ngày vui trong tiếc nhớ !

Lá chờ rơi


Xin kính họa ý thơ của bác Lá :

Sau trăm năm...còn thơ !

Trăm năm …cát bụi cõi phù hoa !
Luyến ái , đau thương cũng nhạt nhòa .
Mang kiếp nhân sinh sầu mộng ảo,
Vướng tình thế thái chuốc phong ba
“Luân hồi” thay đổi tựa mưa nắng
Sinh tử vòng xoay dưới rạng-tà .
Còn lại tình thơ của bạn hữu
Quan hà ngăn cách chẳng phôi pha !

Vv.
Đông Tà 02.07.2006 20:13:39 (permalink)
0

Trích đoạn: lá chờ rơi

SAU TRĂM NĂM

Sau trăm năm ai cũng thành bụi cát
Trở về nơi trước đó đã đi ra
Vũ trụ mênh mông ... muôn vạn thiên hà
Muôn vạn cõi đâu cũng là chốn cũ
...
Và cõi trần ... có những quả tim côi
Ðang đếm lại ngày vui trong tiếc nhớ !

Lá chờ rơi

Đơn côi

Mệnh tài trong cuộc bể dâu
Trăm năm chuốc lấy nỗi sầu thế nhân
Thân vui cười được mấy lần
Lòng cay đắng nuốt mùi trần đảo điên

Chân đi hụt hẫng đoàn viên
Tay còn níu mộng thần tiên thuở nào
Úa vàng hoài bão xanh xao
Nhạt màu xanh tóc gượng chào tuổi xuân

Hỏi thầm bao nỗi phân vân
Ngược xuôi gầy dựng thế thân được gì?
Trăng tà chênh chếch từng khi
Nhìn quanh mỗi gió thầm thì cùng mây

Hỏi rằng ví ngược dòng xoay
Người ôi..chẳng lẽ đổi thay ý niềm?
Đêm sâu hoa rụng trước thềm
Sương rơi thấm lá ướt mềm bóng khuya

02/07/2006
CSL


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2006 14:30:10 bởi Huyền Băng >
lá chờ rơi 03.07.2006 07:44:51 (permalink)
0

Trích đoạn: vyvy

Xin kính họa ý thơ của bác Lá :

Sau trăm năm...còn thơ !

Trăm năm …cát bụi cõi phù hoa !
Luyến ái , đau thương cũng nhạt nhòa .
Mang kiếp nhân sinh sầu mộng ảo,
Vướng tình thế thái chuốc phong ba
“Luân hồi” thay đổi tựa mưa nắng
Sinh tử vòng xoay dưới rạng-tà .
Còn lại tình thơ của bạn hữu
Quan hà ngăn cách chẳng phôi pha !

Vv.



THƠ NHUỘM MÀU TRĂNG
(thân họa Sau 100 năm còn thơ)

Trong ánh tơ vàng nhuộm cỏ hoa
Tình trăng vằng vặc chẳng phai nhòa
Thơ ai lắm Họa năm thành tám
Nghĩa bạn nhiều thương sáu bổ ba*
Tha thướt thơ giăng tầng nguyệt khuyết
Vấn vương tình đọng ánh trăng tà
Trăng thơ nối nhịp cầu mai trúc
Rực rở trời thơ tựa ráng pha
Lá chờ rơi

*Thương nhau cau sáu bổ ba

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2006 14:33:02 bởi Huyền Băng >
lá chờ rơi 05.07.2006 09:18:42 (permalink)
0


THƯỞNG THỨC CUỘC ÐỜI
(ngẫu hứng đến khi đọc câu quảng cáo như trên)

Thượng đế sinh ta với cuộc đời
Lắm trò vân cẩu để mà chơi
Trăm năm nối tiếp nhiều tan họp
Một kiếp chen đua lắm đổi dời
Thương bạn không tiền tình chẳng cạn
Nhớ người hết gạo nghĩa chưa vơi
Lều tranh mái dột tim đầy mộng
Xây một tương lai chói rạng ngời.
Lá chờ rơi
KimGiang 05.07.2006 13:47:09 (permalink)
0

THƯỞNG THỨC CUỘC ÐỜI
(ngẫu hứng đến khi đọc câu quảng cáo như trên)

Thượng đế sinh ta với cuộc đời
Lắm trò vân cẩu để mà chơi
Trăm năm nối tiếp nhiều tan họp
Một kiếp chen đua lắm đổi dời
Thương bạn không tiền tình chẳng cạn
Nhớ người hết gạo nghĩa chưa vơi
Lều tranh mái dột tim đầy mộng
Xây một tương lai chói rạng ngời.
Lá chờ rơi


BÌNH TÂM

Trải kiếp nhân sinh sống với đời
Tâm bình sóng dập cũng như chơi
Nhìn mây để tránh trời giông bão
Ngắm đất mà ra vật đổi dời
Nói hết cùng ai lòng chẳng cạn
Dãi bày giận đó những mong vơi
Tình xưa nghĩa cũ chưa hồi lại
Đã biết trong Tâm ánh sáng ngời!

Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.07.2006 17:54:06 bởi Huyền Băng >
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 35 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 517 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9