SAU TRĂM NĂM
Sau trăm năm ai cũng thành bụi cát
Trở về nơi trước đó đã đi ra
Vũ trụ mênh mông ... muôn vạn thiên hà
Muôn vạn cõi đâu cũng là chốn cũ
Tôi sẽ đến nơi có trời thơ rực rỡ
Tình vấn vương trong từng chữ từng lời
Giấy mực kia âu yếm nói thay người
Ðem rung cảm sớt chia vào nét bút
Sau trăm năm ta như luồng gió mát
Lượn theo mây lên tới được cung Hằng
Bỏ những ngày nhớ Cuội mơ trăng
Chờ đêm đến nhìn nhau trong đáy nước
Sau trăm năm ai vẹn lời hẹn ước
Sống bên nhau đến lúc bạc đầu ?
Tình nào cũng sâu, lúc mới yêu nhau
Với năm tháng tình ai không lợt lạt ?
Khi yêu nhau lều tranh tràn hạnh phúc
Hai quả tim cùng nhịp tiếng đam mê
Lòng nôn nao những lúc đợi ai về
Ðể ngây ngất trong vòng tay siết chặt
Sau trăm năm sẽ ai còn ai mất ?
Rồi một người đưa tiển một người đi
Và cõi trần ... có những quả tim côi
Ðang đếm lại ngày vui trong tiếc nhớ !
Lá chờ rơi