THƯƠNG ÁO VÁ QUÀNG
“chiều chiều lại nhớ chiều chiều
“nhớ người áo trắng khăn điều vắt vai
“áo vắt vai vợ ai không biết
“áo vá quàng chí quyết vợ anh !
Ðẹp thay lời nói chân thành
Tìm nhau trong chốn cơ hàn mà yêu
Khi yêu ba bảy còn liều
Sá chi áo rách đường thêu vá quàng !
Tôi không yêu em vì tóc dài tha thướt
Tôi không yêu em vì đôi mắt mơ màng
Tôi yêu em vì tay bùn chân đất
Miệng cười tươi theo tiếng nhịp chày buông.
Tôi yêu em vì người em mộc mạc
Sống hồn nhiên như cỏ dại hoa ngàn ...
“Sao vua chín cái nằm ngang
“Thương em từ thuở mẹ mang trong lòng
“Sao vua chín cái nằm chồng
“Thương em từ thuở mẹ bồng trên tay
Sao vua chín cái nằm xuôi
Thương em thương cả những ngày còn thơ
Trải bao tháng đợi năm chờ
Thương người mặc áo bà ba vá quàng !
Lá chờ rơi