lá chờ rơi
-
Số bài
:
6916
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2005
- Nơi: 6 tháng bên đông 6 tháng đoài
|
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG
-
18.08.2008 11:21:26
Trích đoạn: giotsuongthu kính Bác Lá, Cháu xin mạn phép kg đồng ý với Bác về điểm này,thơ là tiếng nói của tâm tư mỗi người tuỳ hoàn cảnh mà thể hiện,người ta kg thể vui suốt mà kg có lúc buồn và ngược lại,nên kg phải thơ buồn là hay hơn vui,miễn bài thơ vui hay buồn đều thâm thuý về ý,bóng mượt câu chữ và đi vào lòng người,cháu nói ví dụ như nếu một người ăn xin,khi đọc "đời có còn chăng một chút vui" chắc sẽ rất cảm động vì tác giả cũng cùng tâm trạng như mình.hihi,dẫu rằng sống là phải vui và vì nếu vui mà dễ dàng và ai cũng thừa thãi thì đâu cần phải chúc nhau vui khoẻ,hoặc vui nhiều hả Bác và nếu thơ có buồn một chút thì đó cũng chỉ là một khoảnh khắc rất nhỏ trong quỹ thời gian của một đời người,cháu kính chúc Bác luôn mạnh khoẻ và Lá sẽ kg bao giờ rơi,hihi,kính mến chào Bác,gst TỰ BẠCH kính mến gửi Bác Lá, Đâu có còn son trẻ nữa mà, Đường đời quá nửa đã lùi xa. Ngựa xe ,võng lọng , tưng lên xuống' Suối cả,đèo cao, cũng trải qua. Sắc đụng Hằng Nga,Thu bỏ dép. Tài đương Tiểu Muội,* vội xin tha. Cầm ,kỳ ,thi, hoạ, đều biết cả, Dẫu chẳng bằng ai cũng gọi là! giotsuongthu *TôTiểuMuội,em gái Tô Dông Pha,nổi tiếng thơ hay. Cái mà tôi muốn nói là những cái buồn không có động cơ thúc đẩy, chỉ vì thích làm thơ buồn. Còn cái buồn do tâm sự như Thu nói thì rất cần phải viết ra. Và ai cũng phải tôn trọng khi đọc cái tình huống của tác giả. Như khi đọc Tự Đức : Đập cổ kính ra tìm lấy bóng, Xếp tàn y lại để dành hơi. hoặc của Nguyễn Khuyến : Cờ đương dỡ cuộc không còn nước, Bạc chửa thâu canh đã chạy làng. Bài TỰ BẠCH rất hay đã cho tôi hứng thơ làm bài họa sau đây (họa theo phiên bản trước với chữ ‘nga’ ở câu6. Sẽ tìm cách sửa lại sau) : TỰ BẠCH kính mến gửi Bác Lá, Đâu có còn son trẻ nữa mà, Đường đời quá nửa đã lùi xa. Ngựa xe ,võng lọng , từng lên xuống' Suối cả,đèo cao, cũng trải qua. Sắc có hơn chăng nàng Thị Nở, Tài đâu dám ghẹo với Hằng Nga. Cầm ,kỳ ,thi, hoạ, đều chơi được, Dẫu chẳng bằng ai cũng gọi là! giotsuongthu MỘT ĐỜI PHIÊU LÃNG (thân họa TỰ BẠCH) Khiêm cung ai sánh được đâu mà… Mới nửa đường thôi đã mấy xa Thế sự ngọt chua nào nếm hết Nhân tình đen trắng đã nhìn qua Đẹp từ nết trẻ vui lòng mẹ Tài rạng trời khuya lộng ánh nga Tứ tuyệt kỳ thi cầm họa đủ Vui đời phiêu lãng biết đâu là. Lá chờ rơi 18/08/08
Có mợ thời chợ thêm đông Vắng mợ chợ cũng chẳng "không" bữa nào !
|