QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG

Thay đổi trang: << < 161718 > | Trang 16 của 18 trang, bài viết từ 451 đến 480 trên tổng số 517 bài trong đề mục
Tác giả Bài
Trần Mạnh Hùng
  • Số bài : 9422
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.07.2005
  • Nơi: Giấc Mộng
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 04.04.2008 20:16:53
0
Xướng Kính Mời
 
EM
Trăm năm cõi đọa đầy.
Không một phút nguôi khuây
Tình yêu em cay đắng.
Thắm lên da - mặt dầy
 ……
…… 
  

 
 EM
 
Có chăng là giấc mộng si ngây .
Có phải  men tình chuếch choáng say.
Có luỵ  đắm yêu  - tràn  vị đắng
Có mê muội nhớ  - thoảng hưong bay
Có trao nhau nỗi niềm cao  ngất
Có gởi nhau tâm sự  vun đầy.
Có trọn tin yêu lời ước nguyện.
Có nghe chăng hạnh phúc đâu đây
Trần Mạnh Hùng
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2008 07:05:46 bởi Trần Mạnh Hùng >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng

lá chờ rơi
  • Số bài : 6916
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.06.2005
  • Nơi: 6 tháng bên đông 6 tháng đoài
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 05.04.2008 22:27:17
0

Trích đoạn: Trần Mạnh Hùng

Xướng Kính Mời
 
EM
Trăm năm cõi đọa đầy.
Không một phút nguôi khuây
Tình yêu em cay đắng.
Thắm lên da - mặt dầy
 ……
…… 
  

 
 EM
 
Có chăng là giấc mộng si ngây .
Có phải  men tình chuếch choáng say.
Có luỵ  đắm yêu  - tràn  vị đắng
Có mê muội nhớ  - thoảng hưong bay
Có trao nhau nỗi niềm cao  ngất
Có gởi nhau tâm sự  vun đầy.
Có trọn tin yêu lời ước nguyện.
Có nghe chăng hạnh phúc đâu đây
Trần Mạnh Hùng



ANH
(thân họa Em)
 
Chớ hỏi ai làm em ngất ngây
Chớ đòi em tỉnh lúc đang say
Chớ buông lá thắm theo dòng nhớ
Chớ để chim hồng cất cánh bay
Chớ giận gió trăng tình thiếu vắng
Chớ buồn năm tháng mộng vơi đầy.
Chớ quên hẹn ước cùng non nước
Chớ tiếc sao người lại đến đây.
Lá chờ rơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2008 22:28:44 bởi lá chờ rơi >
Có mợ thời chợ thêm đông
Vắng mợ chợ cũng chẳng "không" bữa nào !

hoahn
  • Số bài : 326
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.04.2008
  • Nơi: Hà Nội
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 05.04.2008 23:46:05
0
Chị
(thân hoạ ANH  - EM) 
  
Hỏi ai có thấy vướng tình  ngây .
Hỏi lại luôn mình đã thắm say
Hỏi đất không nghe sầu giấc ngủ
Hỏi trời chẳng thấu mộng mơ bay
Hỏi thuơng có phải tình dư thiếu
Hỏi nhớ vì sao nghĩa ắp đầy 
Hỏi chị bằng lòng anh đến hỏi
Hỏi đi hỏi lại hỏi mình đây


Hoahn

vancali96
  • Số bài : 7552
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.12.2007
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 06.04.2008 01:38:39
0
 
EM
Trăm năm cõi đọa đầy.
Không một phút nguôi khuây
Tình yêu em cay đắng.
Thắm lên da - mặt dầy
 ……
…… 
  

 
 EM
 
Có chăng là giấc mộng si ngây .
Có phải  men tình chuếch choáng say.
Có luỵ  đắm yêu  - tràn  vị đắng
Có mê muội nhớ  - thoảng hưong bay
Có trao nhau nỗi niềm cao  ngất
Có gởi nhau tâm sự  vun đầy.
Có trọn tin yêu lời ước nguyện.
Có nghe chăng hạnh phúc đâu đây
Trần Mạnh Hùng
ANH
(thân họa Em)
 
Chớ hỏi ai làm em ngất ngây
Chớ đòi em tỉnh lúc đang say
Chớ buông lá thắm theo dòng nhớ
Chớ để chim hồng cất cánh bay
Chớ giận gió trăng tình thiếu vắng
Chớ buồn năm tháng mộng vơi đầy.
Chớ quên hẹn ước cùng non nước
Chớ tiếc sao người lại đến đây.
Lá chờ rơi
Ru em
(Thân họa)
 
Hãy ru em ngủ giấc thơ ngây
Hãy để đêm về lắm mộng say
Hãy hứng cành hoa chao gió thoàng
Hãy gieo phím nhạc vạc mây bay
Hãy tô sắc thắm đời cô độc
Hãy nói lời thương tuổi chất đầy
Hãy thật lòng yêu tình hiến tặng
Hãy quên dĩ vãng xấu gần đây
 
Vancali 4.6.08
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2008 05:05:18 bởi vancali96 >

Trần Mạnh Hùng
  • Số bài : 9422
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.07.2005
  • Nơi: Giấc Mộng
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 06.04.2008 03:24:55
0
Chị
(thân hoạ ANH  - EM) 
  
Hỏi ai có thấy vướng tình  ngây .
Hỏi lại luôn mình đã thắm say
Hỏi đất không nghe sầu giấc ngủ
Hỏi trời chẳng thấu mộng mơ bay
Hỏi thuơng có phải tình dư thiếu
Hỏi nhớ vì sao nghĩa ắp đầy 
Hỏi chị bằng lòng anh đến hỏi
Hỏi đi hỏi lại hỏi mình đây
Hoahn
 

 
TÌNH YÊU
Tình mơ là vướng luỵ hồn ngây.
Tình nhớ quay cuồng ước hẹn say.
Tình cuối nâng niu lòng quý mến.
Tình đầu lý tưỏng mộng cao bay.
Tình si luôn tưởng người yêu dấu.
Tình phụ thường chê kẻ đọa đầy.
Tình hiến cho người không tính toán.
Tình yêu tiếng nói trái tim đây.
Trần Mạnh Hùng
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2008 07:03:28 bởi Trần Mạnh Hùng >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng

hoahn
  • Số bài : 326
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.04.2008
  • Nơi: Hà Nội
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 06.04.2008 11:57:11
0
Hoa tình
 
(Thân hoạ Tình yêu)
 
Hoa tình chót ngắm đã vương ngây
Hoa nhớ còn đương dạ đắm say.
Hoa nụ cành tươi nhiều bướm lượn
Hoa tàn cánh rụng hết ong bay
Hoa tươi sắc thắm tình đang độ
Hoa héo hương phai nghĩa chẳng đầy
Hoa nhuỵ tâm giao nên nỗi nhớ
Hoa lòng hé nở trái tình đây
 
 
Khó quá thưa đại ca
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2008 23:00:03 bởi hoahn >

Trần Mạnh Hùng
  • Số bài : 9422
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.07.2005
  • Nơi: Giấc Mộng
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 06.04.2008 12:26:25
0

 
Hoa tình
 
(Thân hoạ Tình yêu)
 
Hoa tình chót ngắm đã vương ngây
Hoa nhớ còn đương dạ đắm say.
Hoa nụ cành tươi nhiều bướm lượn
Hoa tàn cánh rụng hết ong bay
Hoa tươi sắc thắm tình đang độ
Hoa héo hương phai nghĩa chẳng đầy
Hoa nhuỵ tâm giao nên nỗi nhớ
Hoa lòng hé nở trái tình đây
 
 
Khó quá thưa đại ca

                                                                                

                                                                            
KHÓ QUÁ
Khó quá lựa vần đứng ngớ ngây.
Khó vì hoa đẹp lả hồn say.
Khó trong ý tứ sao vừa đúng.
Khó bởi tơ lòng muốn chớm bay.
Khó thật mới quen lòng ngại quá.
Khó vì bởi lạ ý chưa đầy.
Khó sao ăn nói vừa lòng nhỉ???
Khó biết người vui hay trách đây
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2008 12:14:40 bởi Trần Mạnh Hùng >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng

hoahn
  • Số bài : 326
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.04.2008
  • Nơi: Hà Nội
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 06.04.2008 22:34:10
0
KHÓ QUÁ
Khó quá lựa vần đứng ngớ ngây.
Khó vì hoa đẹp lả hồn say.
Khó trong ý tứ sao vừa đúng.
Khó bởi tơ lòng muốn chớm bay.
Khó thật mới quen lòng ngại quá.
Khó vì bởi lạ ý chưa đầy.
Khó sao ăn nói vừa lòng nhỉ???
Khó biết người vui hay trách đây
Trần Mạnh Hùng



Dễ thôi
(Thân hoạ Khó quá)
 
Dễ nhìn lọt mắt đứng ngẩn ngây
Dễ quý thường thôi dạ chẳng say
Dễ mến nâng niu từng ý đối
Dễ thương chắp cánh áng thơ bay 
Dễ hờn tình lặng còn dư thiếu
Dễ tủi tình câm chưa đủ đầy
Dễ ghét hoa tàn cho bõ ghét
Dễ yêu chẳng phải thích ta đây!!!
Hoahn

Trần Mạnh Hùng
  • Số bài : 9422
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.07.2005
  • Nơi: Giấc Mộng
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 07.04.2008 12:59:52
0
KHÓ QUÁ
Khó quá lựa vần đứng ngớ ngây.
Khó vì hoa đẹp lả hồn say.
Khó trong ý tứ sao vừa đúng.
Khó bởi tơ lòng muốn chớm bay.
Khó thật mới quen lòng ngại quá.
Khó vì bởi lạ ý chưa đầy.
Khó sao ăn nói vừa lòng nhỉ???
Khó biết người vui hay trách đây
Trần Mạnh Hùng

Dễ thôi
(Thân hoạ Khó quá)
 
Dễ nhìn lọt mắt đứng ngẩn ngây
Dễ quý thường thôi dạ chẳng say
Dễ mến nâng niu từng ý đối
Dễ thương chắp cánh áng thơ bay 
Dễ hờn tình lặng còn dư thiếu
Dễ tủi tình câm chưa đủ đầy
Dễ ghét hoa tàn cho bõ ghét
Dễ yêu chẳng phải thích ta đây!!!
Hoahn
 
BỞI THẾ...
Bởi cảm đoá hồng bỗng hóa ngây.
Bởi hoa hàm tiếu cuốn hồn say.
Bởi chưng ấp ủ câu đưa đón.
Bởi thế ngập ngừng ý thoát bay.
Bởi nét kiêu sa tình mới chớm.
Bởi hương thanh thoát mộng ươm đầy.
Bởi vì...vì bởi tim đa cảm.
Bởi vậy... cho nên trộm nhớ đây.
Trần Mạnh Hùng
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2008 13:03:57 bởi Trần Mạnh Hùng >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng

hoahn
  • Số bài : 326
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.04.2008
  • Nơi: Hà Nội
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 07.04.2008 22:04:39
0
KHÓ QUÁ
Khó quá lựa vần đứng ngớ ngây.
Khó vì hoa đẹp lả hồn say.
Khó trong ý tứ sao vừa đúng.
Khó bởi tơ lòng muốn chớm bay.
Khó thật mới quen lòng ngại quá.
Khó vì bởi lạ ý chưa đầy.
Khó sao ăn nói vừa lòng nhỉ???
Khó biết người vui hay trách đây
Trần Mạnh Hùng

Dễ thôi
(Thân hoạ Khó quá)
 
Dễ nhìn lọt mắt đứng ngẩn ngây
Dễ quý thường thôi dạ chẳng say
Dễ mến nâng niu từng ý đối
Dễ thương chắp cánh áng thơ bay 
Dễ hờn tình lặng còn dư thiếu
Dễ tủi tình câm chưa đủ đầy
Dễ ghét hoa tàn cho bõ ghét
Dễ yêu chẳng phải thích ta đây!!!
Hoahn
 
BỞI THẾ...
Bởi cảm đoá hồng bỗng hóa ngây.
Bởi hoa hàm tiếu cuốn hồn say.
Bởi chưng ấp ủ câu đưa đón.
Bởi thế ngập ngừng ý thoát bay.
Bởi nét kiêu sa tình mới chớm.
Bởi hương thanh thoát mộng ươm đầy.
Bởi vì...vì bởi tim đa cảm.
Bởi vậy... cho nên trộm nhớ đây.
Trần Mạnh Hùng




 
Cho nên ....
 
Cho vướng tơ lòng hoá dại ngây
Cho Hoa hé nụ cuốn lòng say
Cho mình ước hẹn theo thư đến
Cho cậu câu thề gửi gió bay
Cho ý thâm sâu tình đương độ
Cho lời chìm lắng nghĩa vơi đầy
Cho nên đã thấy mình sao xuyến
Cho cảm nơi này lại đến đây
 
[sm=MexicanWave.gif][sm=MexicanWave.gif]
 
Hoahn

nguyễn thế duyên
  • Số bài : 1176
  • Điểm: 1
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.05.2008
  • Nơi: Hà nội
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 24.05.2008 01:48:56
0




                                    Thơ gửi lá chờ rơi
          
 
            Ngũ thập niên tiền nhị thập thôi “1”
         Bác còn trẻ lắm Lá chờ rơi
Uy Viễn tuổi này còn thêm thiếp  “2”
Làm sao bác  dễ chịu thua người
Lá mới chớm hoe sao đã rụng
Ba thứ lăng nhăng thiếu một thôi   “3”
Có trà, có rượu trong thơ ấy
Nhưng mà “Ứ Hự”lặn đâu rồi?       “4”
                                          Ôi! ! !
 
                                    12-5 -2008
 
“1”   Nguyễn công Trứ năm 73 tuổi cưới một nàng thiếp.Đêm tân hôn, tân nương hỏi tân lang năm        nay chàng bao nhiêu tuổi ông trả lời: Ngũ thập niên tiền nhị thập tam – Năm mươi năm trước ta mới có hai mươi  ba tuổi. Còn bác  50 năm trước mới có hai mươi tuổi.Còn trẻ chán
 “2” Nguyễn công Trứ sinh ở làng Uy Viễn nên dân gian thường gọi là Uy Viễn tướng công
“3”       Một trà một rượu một đàn bà
            Ba thứ lăng nhăng nó quấy ta
            Chừa được thứ nào hay thứ ấy
           Có chăng chừa rượu với chừa trà
                                         Tú Xương
“4” Lấy trong câu thơ của Nguyễn công Trứ
             Giang sơn một gánh giữa đồng
      Thuyền quyên Ứ Hự, anh hùng nhớ không?
          
 
 






 
Post #: 1

lá chờ rơi
  • Số bài : 6916
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.06.2005
  • Nơi: 6 tháng bên đông 6 tháng đoài
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 07.08.2008 08:45:25
0

Trích đoạn: nguyễn thế duyên

                                    Thơ gửi lá chờ rơi
          
 
            Ngũ thập niên tiền nhị thập thôi “1”
         Bác còn trẻ lắm Lá chờ rơi
Uy Viễn tuổi này còn thêm thiếp  “2”
Làm sao bác  dễ chịu thua người
Lá mới chớm hoe sao đã rụng
Ba thứ lăng nhăng thiếu một thôi   “3”
Có trà, có rượu trong thơ ấy
Nhưng mà “Ứ Hự”lặn đâu rồi?       “4”
                                          Ôi! ! !
 
                                    12-5 -2008
 
“1”   Nguyễn công Trứ năm 73 tuổi cưới một nàng thiếp.Đêm tân hôn, tân nương hỏi tân lang năm        nay chàng bao nhiêu tuổi ông trả lời: Ngũ thập niên tiền nhị thập tam – Năm mươi năm trước ta mới có hai mươi  ba tuổi. Còn bác  50 năm trước mới có hai mươi tuổi.Còn trẻ chán
 “2” Nguyễn công Trứ sinh ở làng Uy Viễn nên dân gian thường gọi là Uy Viễn tướng công
“3”       Một trà một rượu một đàn bà
            Ba thứ lăng nhăng nó quấy ta
            Chừa được thứ nào hay thứ ấy
           Có chăng chừa rượu với chừa trà
                                         Tú Xương
“4” Lấy trong câu thơ của Nguyễn công Trứ
             Giang sơn một gánh giữa đồng
      Thuyền quyên Ứ Hự, anh hùng nhớ không? 
           
Post #: 1

thân gửi bạn Nguyễn Thế Duyên
 
vì cố ý bỏ quán bỏ nhà nên ít khi ghé lại. Vả lại lúc sau này bận việc lung tung mà thư quán lại khó vào, thành ra nhận thư bạn quá chậm trễ. Xin thứ lỗi, thứ lỗi.
 
CHỊU PHẠT ĐÒN
 
Lỗi này phải chịu phạt đòn thôi
Bỏ quán lâu ngày thư lạc rơi

Uy Viễn nhiều duyên nên lắm thiếp 

Chờ Rơi kém phận khó theo người

Tạ tình bạn ngọc là duy nhứt
Cám cảnh duyên già vẫn lẻ đôi
Trà rượu ngỏa nguê xong ngủ quách
Hỏi chi « ứ hự » đến đâu rồi?       “1”


Lá chờ rơi 07/08/08
 
« 1 »
Về cụ Nguyễn thì nhớ dường như giai thoại là :
 
Lúc cụ bị thất sũng đang trên đường đi lưu đày vẫn mang theo ban hát cô đầu gồm một nghệ sĩ đánh đàn và cô gái ca ngâm sĩ. Đang đi giữa đường, giữa hai trạm nghỉ chân, cụ vờ bỏ quên gì đó ở trạm trước rồi bảo anh đánh đàn trở về đó lấy hộ. Còn lại mình cụ với cô gái đẹp giữa đồng. Cụ làm gì cô ấy quả tình không ai biết ! Nhưng về sau, khi cụ được phục chức, rước một ban hát đến trong một bữa tiệc vui, cô ả đào lại là người xưa, nhận ra cụ, muốn nhắc cho cụ nhớ, nên nghĩ ra hai câu ấy và ngâm lên :
 
Giang sơn một gánh giữa đồng
Thuyền quyên ‘ứ hự » anh hùng nhớ chăng ?
 
Cụ nghe và nhớ lại, nên gọi vào và nhận ra người cũ… nhưng giai thoại không cho biết có màn ‘ứ hự’ nào mới hay không !


Còn đây là toàn bài ca trù :
 
GIÀ CƯỚI NÀNG HẦU
 
Trẻ tạo hóa ngẩn ngơ lắm việc,
Già Nguyệt ông cắc cớ trêu nhau.
Kià những người mái tuyết đã phau phau,
Run rẩy kẻ tơ đào còn manh mảnh.
Trong trướng gấm ngọn đèn hoa nhấp nhánh,
Nhất tọa lê hoa áp hải đường.
Từ đây là tạc đá, ghi vàng.
Bởi đâu trước lựa tơ, chắp chỉ.
Tân nhân dục vấn lang niên kỷ,
Ngũ thập niên tiền nhị thập tam.
Tình đã chung lứa cũng phải vàm,
Suốt kim cổ lấy làm phận sự,
Trong trần thế duyên duyên, nợ nợ,
Duyên cũng đành mà nợ cũng đành.
Xưa nay mấy kẻ đa tình,
Lão Trần là một với mình là hai.
Càng già, càng dẻo, càng dai !

Nguyễn-Công-Trứ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2008 08:52:38 bởi lá chờ rơi >
Có mợ thời chợ thêm đông
Vắng mợ chợ cũng chẳng "không" bữa nào !

Trạc Tuyền
  • Số bài : 1370
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.03.2008
  • Nơi: hư vô
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 07.08.2008 09:02:45
0
          Nguyên do
 
"Ứ hự" thì nhiều lắm bác ơi
Không người chắp bút bỏ trôi thôi
Phải chăng vì thế mượn tên Lá
Giả bộ nhắc người tớ sắp Rơi
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2008 09:04:58 bởi Trạc Tuyền >

kimrbl
  • Số bài : 2805
  • Điểm: 9
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.07.2008
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 07.08.2008 17:01:12
0

Trích đoạn: hoahn

Bởi vì tên gọi Lá Chờ Rơi
Còn sợ chi mà chẳng chịu chơi
Dựng quán làm duyên duyên sập quán
Đánh hơi tìm rượu rượu bay hơi
Lão bà nổi giận là cơm bữa
Lão quán che mình có áo tơi
Roi vọt đáng chi mà phải sợ
Đánh xong bà lão lại dâng mời !









Thương không đánh
( Thân họa Lại dâng mời)

Than ôi chiếc Lá đang chờ  Rơi
Gắng chút hơi tàn nuối tiếc chơi
Quán chiếu không đường ai dẫn lối 
Lều thơ nhạt muối hỏi còn hơi
Đành lòng thế nhé không còn mới
Tiếc nuối  làm chi  rách tả tơi
Biết phận an thân thương chẳng đánh
Đâu còn dai sức để mà mời



Chờ Lá rơi
 
Tấp tểnh đứng chờ đợi Lá rơi 
Về dùng hoặc bán lại cho đời
Nhà ai mái dột đang mong kín
Người nọ sốt cao muốn tắm hơi
Thất nghiệp con kêu buồn tấm tức
Ốm đau vợ mắng ức la trời
Cầu cho sức khoẻ mình thừa sức
Cướp lấy chứ ai họ lại mời
kimrbl
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2008 14:38:04 bởi kimrbl >

lá chờ rơi
  • Số bài : 6916
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.06.2005
  • Nơi: 6 tháng bên đông 6 tháng đoài
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 07.08.2008 23:18:27
0

Hỏi thăm

Lão nào tên gọi Lá Chờ Rơi

Phiêu bạt nơi nao chả đến chơi

Dựng quán rồi vân du tứ xứ

Thả thơ để đợi mỏi mòn hơi

Có người bảo lão bà đang giận

Chờ lão về roi quất tả tơi

Chớ dại mà giơ đầu chịu báng

Trốn sang nhà bạn rượu bưng mời./.

 
Trạc Tuyền.

LẠI DÂNG MỜI
(thân họa Hỏi Thăm)


Bởi vì tên gọi Lá Chờ Rơi
Còn sợ chi mà chẳng chịu chơi
Dựng quán làm duyên duyên sập quán
Đánh hơi tìm rượu rượu bay hơi
Lão bà nổi giận là cơm bữa
Lão quán che mình có áo tơi
Roi vọt đáng chi mà phải sợ
Đánh xong bà lão lại dâng mời !


Lá chờ rơi 03/04/08

Thương không đánh
( Thân họa Lại dâng mời)

Than ôi chiếc Lá đang chờ  Rơi

Gắng chút hơi tàn nuối tiếc chơi

Quán chiếu không đường ai dẫn lối 

Lều thơ nhạt muối hỏi còn hơi

Đành lòng thế nhé không còn mới

Tiếc nuối  làm chi  rách tả tơi

Biết phận an thân thương chẳng đánh

Đâu còn dai sức để mà mời.

 
hoahn


ĐẾN GHẸO MỜI
(thân họa Thương Không Đánh)


Chiếc Lá Chờ Rơi chửa muốn rơi

Hơi tàn nắm níu vẫn còn chơi

Quán khô đường muối nhưng còn mỡ 

Lều dột ngoài trong vẫn ngộp hơi

Thoạt đến thoạt đi đi đúng cách

Lá lành lá rách rách thành tơi

Biết thân an phận thời không đánh

Dành sức đêm đêm đến ghẹo mời !


Lá chờ rơi 04/04/08


DỰA TÍ HƠI
 
Thôi tiếc làm chi những vật rơi.
Người đời chê cũ chả thèm chơi.
Người thừa đem bỏ không thương tiếc.
Ta thiếu rinh về dựa tí hơi.
Đồ cũ chắc bền tòan hảo hạng.
Vật nay tốt mã cũng tan tơi.
Cũ người, ta mới tròn mong ước.
Khoe khắp bạn thân gióng tiếng mời
 
Trần Mạnh Hùng

Đừng sang ghẹo
(thân hoạ Đến ghẹo mời)

Chiếc Lá Chờ Rơi sắp rụng rơi
Hơi tàn nuối tiếc vẫn muốn chơi 
Lều khô cần ướt nên bôi mỡ  
Quán dột muốn khô lại bở hơi 
Mới nắng đã mưa đâu đúng cách
Vừa mưa vội nắng hỏi còn tơi
Biết thân an phận đừng sang ghẹo 
Lỡ miệng là đây phải chối mời !

 
hoahn 
 
ĐỢI LÁ RƠI
 
Tấp tểnh đứng chờ đợi Lá rơi
Đem về để bán hoặc dùng chơi

Nhà ai mái dột mong bít kín

Người nọ sốt cao muốn xông hơi

Thất nghiệp con kêu buồn tấm tức

Ốm đau vợ mắng sợ tả tơi

Cầu Trời lạy Phật cho đủ sức

Cướp lấy chứ ai họ nhường mời


kimrbl
 
Chào bạn kimrbl
 
LÁ CHƯA RƠI
 
Thương người đợi lá lá chưa rơi
Chẳng lẽ kênh nhau đứng chịu chơi
Mỏi cẳng toan về ba bốn lượt
Thương tình nên nói một vài hơi
Con kêu nhớ bố tìm xao xác
Vợ mắng thương chồng rách tả tơi
Thôi vậy hãy thương con nễ vợ
Chia tay về quách khỏi ai mời.

 
Lá chờ rơi 07/08/08  
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2008 08:09:36 bởi lá chờ rơi >
Có mợ thời chợ thêm đông
Vắng mợ chợ cũng chẳng "không" bữa nào !

giotsuongthu
  • Số bài : 231
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 07.08.2008
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 16.08.2008 11:59:23
0
ĐỜI MÃI ĐẸP TƯƠI

Nhanh chậm tùy duyên cũng tới rồi
Tám mươi là lúc chỉ ngồi chơi
Mắt mờ mắt mỏi như còn một
Tai lảng tai ù khó đủ đôi
Bước nhỏ khéo đo từng thước đất
Thơ ngông quen gửi bốn phương trời
Góp vui tung hứng già đua trẻ
Cười giỡn cho đời mãi đẹp tươi.
Lá chờ rơi

 

THU NHỚ BẠN

Em hởi mùa Thu đã đến rồi,
Ngậm ngùi tiếc nhớ thuở rong chơi.
Chiều Thu một bóng anh đơn lẻ.
Em có về chăng để đủ đôi.
Sương rớt sương nằm im với đất,
Tình rơi tình vỡ khắp phương trời.!
Mờ xa tít tắp thời xuân trẻ,
Đời có còn chăng? một chút tươi!!!

              giosuongthu

Bác Lá ơi,thơ bác hay quá,có phải bác 80 rồi kg vậy,Thu cũng mê thơ Đường nhưng thơ Thu nó cứ buồn hiu hắt thế kia,hoạ thơ với Bác có làm Bác kém vui kg vậy?mong Bác đừng phiền nha,rất mong được học hỏi ở Bác nhiều,kính,gst
 
THU NHỚ BẠN

Em hỡi mùa Thu đã đến rồi

Khiến mình nhớ lại lúc vui chơi

Trăng chiều bóng dọi chung hai đứa

Ngõ tối khuya về chỉ một đôi

Sương xuống bờ vai hòa gió bãi
Tình lên ánh mắt tỏa sao trời

Ngày vui nay dẫu mờ xa tít

Đời tựa tình ta mãi thắm tươi!!!


                  lá chờ rơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2008 15:08:39 bởi giotsuongthu >

lá chờ rơi
  • Số bài : 6916
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.06.2005
  • Nơi: 6 tháng bên đông 6 tháng đoài
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 17.08.2008 08:02:40
0

Trích đoạn: giotsuongthu

ĐỜI MÃI ĐẸP TƯƠI

Nhanh chậm tùy duyên cũng tới rồi
Tám mươi là lúc chỉ ngồi chơi
Mắt mờ mắt mỏi như còn một
Tai lảng tai ù khó đủ đôi
Bước nhỏ khéo đo từng thước đất
Thơ ngông quen gửi bốn phương trời
Góp vui tung hứng già đua trẻ
Cười giỡn cho đời mãi đẹp tươi.
Lá chờ rơi

 

THU NHỚ BẠN

Em hởi mùa Thu đã đến rồi,
Ngậm ngùi tiếc nhớ thuở rong chơi.
Chiều Thu một bóng anh đơn lẻ.
Em có về chăng để đủ đôi.
Sương rớt sương nằm im với đất,
Tình rơi tình vỡ khắp phương trời.!
Mờ xa tít tắp thời xuân trẻ,
Đời có còn chăng? một chút tươi!!!

              giosuongthu

Bác Lá ơi,thơ bác hay quá,có phải bác 80 rồi kg vậy,Thu cũng mê thơ Đường nhưng thơ Thu nó cứ buồn hiu hắt thế kia,hoạ thơ với Bác có làm Bác kém vui kg vậy?mong Bác đừng phiền nha,rất mong được học hỏi ở Bác nhiều,kính,gst

 
Chào bạn Thu,
 
Quả thật là như vậy. Thật là ở chỗ « ngũ thập niên tiền ba chục xuân ». Còn hay thì không lấy gì làm chắc nhưng cám ơn lời khen.
Được người họa thơ là một sự hân hạnh, có đâu còn kén chọn vui buồn.
Thích thơ Đường thì cứ theo chơi. Loại Đường thi bát cú này, mỗi bài có thể giống như một gói quà nhỏ gọn xinh đẹp để trao tặng cho nhau nên rất thích hợp với sự Xướng Họa, đối đáp.
Muốn làm thơ vui thì vào xem và tham gia các trang thơ Đường « trào lộng ».
Thân mến chào bạn.
 
LCR
 
Có mợ thời chợ thêm đông
Vắng mợ chợ cũng chẳng "không" bữa nào !

giotsuongthu
  • Số bài : 231
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 07.08.2008
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 17.08.2008 08:49:44
0
LẠI DÂNG MỜI
Bởi vì tên gọi Lá Chờ Rơi
Còn sợ chi mà chẳng chịu chơi
Dựng quán làm duyên duyên sập quán
Đánh hơi tìm rượu rượu bay hơi
Lão bà nổi giận là cơm bữa
Lão quán che mình có áo tơi
Roi vọt đáng chi mà phải sợ
Đánh xong bà lão lại dâng mời !


Lá chờ rơi 03/04/08
 
VUI CÙNG BẠN

thân họa LẠI DÂNG MỜI,

Tên gì ngộ quá, LÁ CHỜ RƠI,
Mở quán không đường rước khách chơi.
Rượu bổ ,mồi ngon đâu chẩng thấy,
Thơ ,thơ,đọc mãi chẳng còn hơi.
Vào đây được cái không hao đạn,
Khỏi sợ bà nhà wánh tả tơi.
Bạn lạ,bạn quen ,cùng cạn chén,
Tình sâu,tình cạn ,rượu dâng mời.
 
                   giotsuongthu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2008 08:51:17 bởi giotsuongthu >

lá chờ rơi
  • Số bài : 6916
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.06.2005
  • Nơi: 6 tháng bên đông 6 tháng đoài
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 17.08.2008 09:17:09
0
Lại chào bạn Thu,
 
Tôi nghĩ thói quen các bạn trẻ hay làm thơ buồn có lẽ vì cho rằng thơ buồn mới ‘hay’ chăng ?
Tôi thì không cho như vậy. Vì thơ ‘hay’ là nhờ sự kết nối ý tứ bên trong, sự diễn đạt rõ ràng suôn sẻ, câu thơ có thứ lớp mạch lạc từ trên xuống dưới.
Nên để làm ví dụ, tôi thử sửa bài thơ của bạn lại như thế này.
Nó không buồn da diết nhưng vẫn gợi lại được chuyện xưa.
Theo tôi thì nghe cũng tạm được mà tránh được bệnh ‘bi quan’. Không biết các bạn trẻ có cùng thấy như vậy không.
 
THU NHỚ BẠN

Em hỡi mùa Thu đã đến rồi

Khiến mình nhớ lại lúc vui chơi

Trăng chiều bóng dọi chung hai đứa

Ngõ tối khuya về chỉ một đôi

Sương xuống bờ vai hòa gió bãi
Tình lên ánh mắt tỏa sao trời

Ngày vui nay dẫu mờ xa tít

Đời tựa tình ta mãi thắm tươi!!!


Thân mến,
 
LCR
 
P.S. bài này nếu được post trước bài thơ vui của bạn thì hợp lý hơn.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2008 09:40:18 bởi lá chờ rơi >
Có mợ thời chợ thêm đông
Vắng mợ chợ cũng chẳng "không" bữa nào !

kimrbl
  • Số bài : 2805
  • Điểm: 9
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.07.2008
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 17.08.2008 09:18:49
0

Trích đoạn: giotsuongthu

LẠI DÂNG MỜI
Bởi vì tên gọi Lá Chờ Rơi
Còn sợ chi mà chẳng chịu chơi
Dựng quán làm duyên duyên sập quán
Đánh hơi tìm rượu rượu bay hơi
Lão bà nổi giận là cơm bữa
Lão quán che mình có áo tơi
Roi vọt đáng chi mà phải sợ
Đánh xong bà lão lại dâng mời !


Lá chờ rơi 03/04/08

VUI CÙNG BẠN

thân họa LẠI DÂNG MỜI,

Tên gì ngộ quá, LÁ CHỜ RƠI,
Mở quán không đường rước khách chơi.
Rượu bổ ,mồi ngon đâu chẩng thấy,
Thơ ,thơ,đọc mãi chẳng còn hơi.
Vào đây được cái không hao đạn,
Khỏi sợ bà nhà wánh tả tơi.
Bạn lạ,bạn quen ,cùng cạn chén,
Tình sâu,tình cạn ,rượu dâng mời.
 
                   giotsuongthu

 
 
   Nào xin mời
 
Từ ngày có quán Lá chờ rơi
Thi hữu gặp nhau thả thơ chơi
Buồn cùng nhấm nháp cho cạn kiệt
Vui đua hoạ đối đến hết hơi
Mượn thơ che phận duyên khổ ải
Lấy quán giấu đời kiếp tả tơi
Tri âm cùng kết tình huynh đệ
Cùng nhấc chén lên nào xin mời
kimrbl
 

giotsuongthu
  • Số bài : 231
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 07.08.2008
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 17.08.2008 16:10:09
0
Lại chào bạn Thu,
 
Tôi nghĩ thói quen các bạn trẻ hay làm thơ buồn có lẽ vì cho rằng thơ buồn mới ‘hay’ chăng ?
Tôi thì không cho như vậy. Vì thơ ‘hay’ là nhờ sự kết nối ý tứ bên trong, sự diễn đạt rõ ràng suôn sẻ, câu thơ có thứ lớp mạch lạc từ trên xuống dưới.
Nên để làm ví dụ, tôi thử sửa bài thơ của bạn lại như thế này.
Nó không buồn da diết nhưng vẫn gợi lại được chuyện xưa
Theo tôi thì nghe cũng tạm được mà tránh được bệnh ‘bi quan’. Không biết các bạn trẻ có cùng thấy như vậy không. 
 
kính Bác Lá,
Cháu xin mạn phép kg đồng ý với Bác về điểm này,thơ là tiếng nói của tâm tư mỗi người tuỳ hoàn cảnh mà thể hiện,người ta kg thể vui suốt mà kg có lúc buồn và ngược lại,nên kg phải thơ buồn là hay hơn vui,miễn bài thơ vui hay buồn đều thâm thuý về ý,bóng mượt câu chữ và đi vào lòng người,cháu nói ví dụ như nếu một người ăn xin,khi đọc "đời có còn chăng một chút vui" chắc sẽ rất cảm động vì tác giả cũng cùng tâm trạng như mình.hihi,dẫu rằng sống là phải vui và vì nếu vui mà dễ dàng và ai cũng thừa thãi thì đâu cần phải chúc nhau vui khoẻ,hoặc vui nhiều hả Bác và nếu thơ có buồn một chút thì đó cũng chỉ là một khoảnh khắc rất nhỏ trong quỹ thời gian của một đời người,cháu kính chúc Bác luôn mạnh khoẻ và Lá sẽ kg bao giờ rơi,hihi,kính mến chào Bác,gst

TỰ BẠCH
          
               kính mến gửi Bác Lá,
 
Đâu có còn son trẻ nữa mà,
Đường đời quá nửa đã lùi xa.
Ngựa xe ,võng lọng , tưng lên xuống'
Suối cả,đèo cao, cũng trải qua.
Sắc đụng Hằng Nga,Thu bỏ dép.
Tài đương Tiểu Muội,* vội xin tha.
Cầm ,kỳ ,thi, hoạ, đều biết cả,
Dẫu chẳng bằng ai cũng gọi là!
 
                              giotsuongthu

  *TôTiểuMuội,em gái Tô Dông Pha,nổi tiếng thơ hay.
 
                       
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2008 00:45:35 bởi giotsuongthu >

lá chờ rơi
  • Số bài : 6916
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.06.2005
  • Nơi: 6 tháng bên đông 6 tháng đoài
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 18.08.2008 09:41:01
0

Trích đoạn: kimrbl

LẠI DÂNG MỜI
Bởi vì tên gọi Lá Chờ Rơi
Còn sợ chi mà chẳng chịu chơi
Dựng quán làm duyên duyên sập quán
Đánh hơi tìm rượu rượu bay hơi
Lão bà nổi giận là cơm bữa
Lão quán che mình có áo tơi
Roi vọt đáng chi mà phải sợ
Đánh xong bà lão lại dâng mời !


Lá chờ rơi 03/04/08

VUI CÙNG BẠN

thân họa LẠI DÂNG MỜI,

Tên gì ngộ quá, LÁ CHỜ RƠI,
Mở quán không đường rước khách chơi.
Rượu bổ ,mồi ngon đâu chẩng thấy,
Thơ ,thơ,đọc mãi chẳng còn hơi.
Vào đây được cái không hao đạn,
Khỏi sợ bà nhà wánh tả tơi.
Bạn lạ,bạn quen ,cùng cạn chén,
Tình sâu,tình cạn ,rượu dâng mời.
 
                   giotsuongthu

   Nào xin mời
 
Từ ngày có quán Lá chờ rơi
Thi hữu gặp nhau thả thơ chơi
Buồn cùng nhấm nháp cho cạn kiệt
Vui đua hoạ đối đến hết hơi
Mượn thơ che phận duyên khổ ải
Lấy quán giấu đời kiếp tả tơi
Tri âm cùng kết tình huynh đệ
Cùng nhấc chén lên nào xin mời
kimrbl
 

 
TRÁCH CÔ HÀNG RƯỢU
 
Tuy chờ nhưng lá vẫn chưa rơi
Vui tiếp bạn hiền ghé lại chơi
Rượu bổ mồi thơm chưa cạn dĩa
Thơ ngông lời ghẹo vẫn còn hơi
Suốt tuần bạn tới xài vung vít
Cuối tháng nợ đòi thiếu tả tơi
Chớ trách ma men sao lắm nợ
Trách cô hàng rượu mãi rao mời.
 
Lá chờ rơi 18/08/08
Có mợ thời chợ thêm đông
Vắng mợ chợ cũng chẳng "không" bữa nào !

lá chờ rơi
  • Số bài : 6916
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.06.2005
  • Nơi: 6 tháng bên đông 6 tháng đoài
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 18.08.2008 11:21:26
0

Trích đoạn: giotsuongthu
kính Bác Lá,
Cháu xin mạn phép kg đồng ý với Bác về điểm này,thơ là tiếng nói của tâm tư mỗi người tuỳ hoàn cảnh mà thể hiện,người ta kg thể vui suốt mà kg có lúc buồn và ngược lại,nên kg phải thơ buồn là hay hơn vui,miễn bài thơ vui hay buồn đều thâm thuý về ý,bóng mượt câu chữ và đi vào lòng người,cháu nói ví dụ như nếu một người ăn xin,khi đọc "đời có còn chăng một chút vui" chắc sẽ rất cảm động vì tác giả cũng cùng tâm trạng như mình.hihi,dẫu rằng sống là phải vui và vì nếu vui mà dễ dàng và ai cũng thừa thãi thì đâu cần phải chúc nhau vui khoẻ,hoặc vui nhiều hả Bác và nếu thơ có buồn một chút thì đó cũng chỉ là một khoảnh khắc rất nhỏ trong quỹ thời gian của một đời người,cháu kính chúc Bác luôn mạnh khoẻ và Lá sẽ kg bao giờ rơi,hihi,kính mến chào Bác,gst

TỰ BẠCH
          
               kính mến gửi Bác Lá,
 
Đâu có còn son trẻ nữa mà,
Đường đời quá nửa đã lùi xa.
Ngựa xe ,võng lọng , tưng lên xuống'
Suối cả,đèo cao, cũng trải qua.
Sắc đụng Hằng Nga,Thu bỏ dép.
Tài đương Tiểu Muội,* vội xin tha.
Cầm ,kỳ ,thi, hoạ, đều biết cả,
Dẫu chẳng bằng ai cũng gọi là!
 
                              giotsuongthu

  *TôTiểuMuội,em gái Tô Dông Pha,nổi tiếng thơ hay.
                        

 
Cái mà tôi muốn nói là những cái buồn không có động cơ thúc đẩy, chỉ vì thích làm thơ buồn.
Còn cái buồn do tâm sự như Thu nói thì rất cần phải viết ra. Và ai cũng phải tôn trọng khi đọc cái tình huống của tác giả.
 
Như khi đọc Tự Đức :
 
Đập cổ kính ra tìm lấy bóng, Xếp tàn y lại để dành hơi.
 
hoặc của Nguyễn Khuyến :
 
Cờ đương dỡ cuộc không còn nước, Bạc chửa thâu canh đã chạy làng.
 
Bài TỰ BẠCH rất hay đã cho tôi hứng thơ làm bài họa sau đây (họa theo phiên bản trước với chữ ‘nga’ ở câu6. Sẽ tìm cách sửa lại sau) :
 
TỰ BẠCH
          

               kính mến gửi Bác Lá,

 
Đâu có còn son trẻ nữa mà,

Đường đời quá nửa đã lùi xa.

Ngựa xe ,võng lọng , từng lên xuống'

Suối cả,đèo cao, cũng trải qua.

Sắc có hơn chăng nàng Thị Nở,

Tài đâu dám ghẹo với  Hằng Nga.

Cầm ,kỳ ,thi, hoạ, đều chơi được,

Dẫu chẳng bằng ai cũng gọi là!

 

                       giotsuongthu

 
MỘT ĐỜI PHIÊU LÃNG
(thân họa TỰ BẠCH)
 
Khiêm cung ai sánh được đâu mà…
Mới nửa đường thôi đã mấy xa
Thế sự ngọt chua nào nếm hết
Nhân tình đen trắng đã nhìn qua
Đẹp từ nết trẻ vui lòng mẹ
Tài rạng trời khuya lộng ánh nga
Tứ tuyệt kỳ thi cầm họa đủ
Vui đời phiêu lãng biết đâu là.
 
Lá chờ rơi 18/08/08 
Có mợ thời chợ thêm đông
Vắng mợ chợ cũng chẳng "không" bữa nào !

lá chờ rơi
  • Số bài : 6916
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.06.2005
  • Nơi: 6 tháng bên đông 6 tháng đoài
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 18.08.2008 11:35:32
0
Và đây là bài họa cho phiên bản mới của Tự Bạch :
 
TỰ BẠCH
          

               kính mến gửi Bác Lá,

 
Đâu có còn son trẻ nữa mà,

Đường đời quá nửa đã lùi xa.

Ngựa xe ,võng lọng , tưng lên xuống'

Suối cả,đèo cao, cũng trải qua.

Sắc đụng Hằng Nga,Thu bỏ dép.

Tài đương Tiểu Muội,* vội xin tha.

Cầm ,kỳ ,thi, hoạ, đều biết cả,

Dẫu chẳng bằng ai cũng gọi là!

 
                              giotsuongthu


  *TôTiểuMuội,em gái Tô Dông Pha,nổi tiếng thơ hay.
 

MỘT ĐỜI PHIÊU LÃNG
(thân họa TỰ BẠCH)
 
Khiêm cung ai sánh được đâu mà…
Mới nửa đường thôi đã mấy xa
Thế sự ngọt chua nào nếm hết
Nhân tình đen trắng đã nhìn qua
Học theo gương mẹ lòng nhân ái
Noi dấu đời cha nết vị tha
Tứ tuyệt kỳ thi cầm họa đủ
Vui đời phiêu lãng biết đâu là.
 
Lá chờ rơi 18/08/08
Có mợ thời chợ thêm đông
Vắng mợ chợ cũng chẳng "không" bữa nào !

Lưu Diệc Phi
  • Số bài : 7
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 28.06.2008
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 18.08.2008 13:35:42
0
Tứ tuyệt kỳ thi cầm họa đủ
Vui đời phiêu lãng biết đâu là.

Thế còn "tuyệt ngũ" là bà nhà
Không tròn trách nhiệm chớ trách nha



nguyễn thế duyên
  • Số bài : 1176
  • Điểm: 1
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.05.2008
  • Nơi: Hà nội
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 18.08.2008 23:12:22
0
     Rụng -Rơi
Tuổi bẩy mươi rồi đâu có chơi
Mà sao cái ấy chẳng chịu rơi
Còn mấy cái răng thì cứ rụng
Oái oăm con tạo khéo trêu ngươi
Hết răng rượu nhắm bằng đậu phụ
Đọc câu "Ứ hự" mặc thây đời
Cái không dùng nữa thì không rụng
Cái vẫn luôn dùng lại cứ rơi

lá chờ rơi
  • Số bài : 6916
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.06.2005
  • Nơi: 6 tháng bên đông 6 tháng đoài
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 19.08.2008 02:10:43
0
Trích đoạn: nguyễn thế duyên


Rụng -Rơi

Tuổi bẩy mươi rồi đâu có chơi
Mà sao cái ấy chẳng chịu rơi
Còn mấy cái răng thì cứ rụng
Oái oăm con tạo khéo trêu ngươi
Hết răng rượu nhắm bằng đậu phụ
Đọc câu "Ứ hự" mặc thây đời
Cái không dùng nữa thì không rụng
Cái vẫn luôn dùng lại cứ rơi

 
nguyễn thế duyên


LẮM NGHỀ CHƠI
 
Bẩy mươi là tuổi lắm nghề chơi
Của quý nào ai nỡ bỏ rơi
Răng rụng thay ngay thành cái mới

Mồi ngon đâu chịu để trêu ngươi

Rượu nồng dê béo lo gì thiếu
Đêm bảy ngày ba mặc kệ đời
‘Ứ hự’ giữa đồng không kẻ sánh

Bẩy mươi là tuổi lắm nghề chơi !
 
Lá chờ rơi 19/08/08
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2008 02:14:43 bởi lá chờ rơi >
Có mợ thời chợ thêm đông
Vắng mợ chợ cũng chẳng "không" bữa nào !

Chu Ha
  • Số bài : 537
  • Điểm: 10
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.03.2008
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 19.08.2008 02:41:57
0
 



Trích đoạn: nguyễn thế duyên



Rụng -Rơi

Tuổi bẩy mươi rồi đâu có chơi
Mà sao cái ấy chẳng chịu rơi
Còn mấy cái răng thì cứ rụng
Oái oăm con tạo khéo trêu ngươi
Hết răng rượu nhắm bằng đậu phụ
Đọc câu "Ứ hự" mặc thây đời
Cái không dùng nữa thì không rụng
Cái vẫn luôn dùng lại cứ rơi

 
nguyễn thế duyên


LẮM NGHỀ CHƠI
 
Bẩy mươi là tuổi lắm nghề chơi
Của quý nào ai nỡ bỏ rơi
Răng rụng thay ngay thành cái mới

Mồi ngon đâu chịu để trêu ngươi

Rượu nồng dê béo lo gì thiếu
Đêm bảy ngày ba mặc kệ đời
‘Ứ hự’ giữa đồng không kẻ sánh

Bẩy mươi là tuổi lắm nghề chơi !
 
Lá chờ rơi 19/08/08



 
Chớ chớ
 
Chớ chớ nghĩ càn, chớ nói chơi
Có ngày thèm khóc tiếc đồ rơi
Muốn làm thái giám cù thiên hạ?
Thích cải bê đê để dễ ngươi?
Nghé mộng ò e vòi thử lửa
Thuyền quyên ứ hự ghẹo trêu đời
Mất răng còn lợi than chi Cụ
Hay thử theo lời học bác Rơi...
 
Chu Hà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2008 02:46:57 bởi Chu Ha >

Đồng Lão
  • Số bài : 1089
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 05.07.2007
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 19.08.2008 03:56:58
0


Rụng -Rơi

Tuổi bẩy mươi rồi đâu có chơi
Mà sao cái ấy chẳng chịu rơi
Còn mấy cái răng thì cứ rụng
Oái oăm con tạo khéo trêu ngươi
Hết răng rượu nhắm bằng đậu phụ
Đọc câu "Ứ hự" mặc thây đời
Cái không dùng nữa thì không rụng
Cái vẫn luôn dùng lại cứ rơi

 
nguyễn thế duyên


LẮM NGHỀ CHƠI
 
Bẩy mươi là tuổi lắm nghề chơi
Của quý nào ai nỡ bỏ rơi
Răng rụng thay ngay thành cái mới

Mồi ngon đâu chịu để trêu ngươi

Rượu nồng dê béo lo gì thiếu
Đêm bảy ngày ba mặc kệ đời
‘Ứ hự’ giữa đồng không kẻ sánh

Bẩy mươi là tuổi lắm nghề chơi !
 
Lá chờ rơi 19/08/08



 
Chớ chớ
 
Chớ chớ nghĩ càn, chớ nói chơi
Có ngày thèm khóc tiếc đồ rơi
Muốn làm thái giám cù thiên hạ?
Thích cải bê đê để dễ ngươi?
Nghé mộng ò e vòi thử lửa
Thuyền quyên ứ hự ghẹo trêu đời
Mất răng còn lợi than chi Cụ
Hay thử theo lời học bác Rơi...
 
Chu Hà

Tám Mươi Chơi...Tranh
 
Thiệt ngầu lứa tuổi tám mươi chơi
Vẻ buổi mây mưa lá rụng rơi
Yểu nguyệt không gian rần sắc máu
Xìu dương vạn vật choáng con ngươi
Ngo ngoe cán bút mần nên việc
Phe phẩy hàm râu hưởng thụ đời
Ngắm cảnh nên thơ cười khục khục
Thiệt ngầu lứa tuổi tám mươi chơi
 
Đồng Lão
 
Xin được nối bước Thế Duyên , Chu Hà kính tặng bác Lá lão đại đôi dòng góp vui  
Ai công hầu ai khanh tướng trong trần ai ai dễ biết ai
Thế chiến quốc thế xuân thu gặp thời thế thế thời phải thế

Trần Mạnh Hùng
  • Số bài : 9422
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.07.2005
  • Nơi: Giấc Mộng
RE: QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG - 19.08.2008 04:07:00
0
Trích đoạn: nguyễn thế duyên



Rụng -Rơi

Tuổi bẩy mươi rồi đâu có chơi
Mà sao cái ấy chẳng chịu rơi
Còn mấy cái răng thì cứ rụng
Oái oăm con tạo khéo trêu ngươi
Hết răng rượu nhắm bằng đậu phụ
Đọc câu "Ứ hự" mặc thây đời
Cái không dùng nữa thì không rụng
Cái vẫn luôn dùng lại cứ rơi

 
nguyễn thế duyên


LẮM NGHỀ CHƠI
 
Bẩy mươi là tuổi lắm nghề chơi
Của quý nào ai nỡ bỏ rơi
Răng rụng thay ngay thành cái mới

Mồi ngon đâu chịu để trêu ngươi

Rượu nồng dê béo lo gì thiếu
Đêm bảy ngày ba mặc kệ đời
‘Ứ hự’ giữa đồng không kẻ sánh

Bẩy mươi là tuổi lắm nghề chơi !
 
Lá chờ rơi 19/08/08



 
Chớ chớ
 
Chớ chớ nghĩ càn, chớ nói chơi
Có ngày thèm khóc tiếc đồ rơi
Muốn làm thái giám cù thiên hạ?
Thích cải bê đê để dễ ngươi?
Nghé mộng ò e vòi thử lửa
Thuyền quyên ứ hự ghẹo trêu đời
Mất răng còn lợi than chi Cụ
Hay thử theo lời học bác Rơi...
 
Chu Hà
 
...

THÔI THÌ
Càng già, càng dẻo chớ đùa chơi.
Ôm hận trong lòng nước miếng rơi.
Cái thuở huy hòang nay đã mất.
Nay thời hoang phế khéo khi ngươi.
Mỡ treo trước mắt đùa ông cụ.
Cám đậy sau lưng nhử sự đời.
Già tóc, già gân nên hỏng cẳng.
Thôi thì...mạnh miệng lại đùa chơi
Trần Mạnh Hùng
 
Cò phải dzậy không  Bác Lá
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2008 04:20:15 bởi Trần Mạnh Hùng >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng

Thay đổi trang: << < 161718 > | Trang 16 của 18 trang, bài viết từ 451 đến 480 trên tổng số 517 bài trong đề mục