Thu đến thu đi với những buồn vui, xin REPOST đôi bài về mùa Thu để thân chào các thi hữu.
MỖI ĐỘ THU VỀ
Chợt thấy Thu về bóng lượn nhanh
Hương Thu ngây ngất quyện trên cành
Lá Thu rộn rả bay từng đợt
Ðuổi áng mây về rặng núi xanh.
Một lá ngô-đồng, tách nhẹ rơi (1)
Rừng Thu theo nhịp đỗ tơi bời
Nhởn nhơ trước gió đàn chim nhỏ
Tung cánh nô đùa một chút thôi !
Chân muốn đi, nhưng bước nghẹn ngào
Trăng Thu lồng lộng chiếu trong ao
Duyên trăng nhuộm thắm tình Thu-thủy
Dưới ngọn Thu-phong sóng dạt dào.
Non cao che rợp bóng mây lồng
Chứa cả trời Thu có đủ không ?
Thu đến mang muôn vàn kỹ-niệm
Tình Thu khơi lại lửa hương lòng.
Gió dậy từng cơn thổi lá bay
Ðường lên cung Quảng ngắn hay dài ?
Lá tung lên Cuội mùi Thu-thảo
Cuội nhớ trần-gian, mắt đỏ cay !
Lá chờ rơi
(1) Ngô-đồng nhất diệp lạc, thiên hạ cộng tri thu.
*****
LÁ ĐỔ ĐẦU THU
Thấp thoáng bên song lá đổ rồi
Buồn thu nhen nhúm dậy nơi nơi
Võ vàng lối cũ cây tàn úa
Trơ trọi cành khô lá rụng rời
Cuối bãi dã tràng ngưng lấp bể
Đầu tường con nhện đứng im hơi
Nhớ chi nhựa sống chìm trong đất
Còn chút dư hương trải cuối trời.
Lá chờ rơi
*****
DUYÊN DÁNG SÔNG THU
Tha thướt quanh co nước ngắm trời
Vơi đầy hương ngát tự trùng khơi
Đỏ vàng lá động sôi tình nước
Qua lại đò đưa rộn tiếng người
Vẫy cánh chim bằng vang một bóng
Tuôn dòng thu thủy đến muôn nơi
Câu hò lưu luyến dù ngưng dứt
Tình gửi hư không chửa cạn lời !
Lá chờ rơi
*****
TRUNG THU HOÀI CẢM
Vẫn dáng thanh tao của thuở nào
Chân trời góc bể lại tìm nhau
Nhấp nhô nỗi nhớ thời xanh tóc
Rào rạt niềm thương lúc bạc đầu
Mượn ánh trăng vàng soi tám cõi
Mang dòng thơ ngọc trải năm châu
Ấm nồng hương gió tình mai trúc
Man mác trời thu nối nhịp cầu.
Lá chờ rơi
*****
BUỒN TÀN THU
Chợt thấy hoang liêu xuống nửa vời
Không chờ sao đến vậy đành thôi
Lối mòn lá phủ nai ngơ ngác
Mây đọng mù giăng nắng sụt sùi
Vương vấn thề xưa cành liễu rủ
Chập chờn mộng cũ bóng chiều rơi
Tàn thu ray rức sương thành giá
Thấp thoáng đầu non tuyết đổ rồi.
Lá chờ rơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.09.2006 10:19:43 bởi lá chờ rơi >