GỬI AI...
TO WHOM IT MAY CONCERN
(than tặng bạn J. Carlos)
Một tiếng chân tâm nặng gánh tình
Hơn mười câu dối chỉ thêm khinh
Vụng về vui đợi ngày thông thạo
Gấp gáp cần chuyên phút tập tành
Cám cảnh nước bèo đương lắm bận
Mong tình mai trúc mãi càng xanh
Đường đời ví chẳng duyên tương ngộ
Thì nhận nơi đây tiếng chúc lành.
Lá chờ rơi
CHÚC PHÚC
Nhân thế hơn nhau một chữ tình
Cây ngay há lại sợ người khinh
Lòng nhân cố sức mong rèn luyện
Trí nhẫn gắng công nhớ tập tành
Mai hậu nghiệp duyên làn tóc bạc
Ngày sau phúc phận mái đầu xanh
Mảnh đời mấy vạn ai nào biết?
Dăm phút tương giao - chúc phước lành
Thân hoạ : Trách quên
Thế sự ngày nay thật thiếu tình
Giọng ngang , người trẻ nỡ lòng khinh
Lời êm với “ cụ “ sao lại tiếc
Tiếng dữ theo người lại tập tành
Khích lão : ” ông già nên tóc bạc “
Kiêu mình :” cô trẻ khoe đầu xanh “
Thầy xưa dạy lấy lời tôn kính
Há lại sao quên mất chữ lành
Đông Hòa
KHÔNG ĐỀ
Bọn trẻ ngày nay chẳng có tình
Người già lụ khụ chúng coi khinh
Đàng hoàng ngay thẳng không rèn luyện
Lếu láo xỏ xiên thích tập tành
Nẫu ruột chán đời nên tóc bạc
Vui mừng hí hửng thỏa đầu xanh
Người khôn tìm đến nơi phố chợ
Ta dại chỉ mong một chữ lành
( bài này làm theo ý bài trên , hoàn toàn không có ý gì với ai , mong mọi người đừng suy diễn. cám ơn )