AN PHẬN...
Cái khó đường thi quá lắm rồi
Trắc bằng niêm luật đủ lôi thôi
Tài non “thuận nghịch” nghe chưa đả
Sức kém “hồi văn” viết chẳng trôi
Vần chết cố theo tròn lại méo
Tình son mong gửi nước cùng trời
Mặc ai thích khó tìm thêm khó
An phận ta tìm cái dễ chơi.
Lá chờ rơi
ĐÂU VÀO Đó
Cứ ngỡ gian lao...cũng đến rồi.
Đường xa vất vả muốn ngưng thôi.
Suy đi nghĩ lại lòng không dám.
Tính tới tính lui dạ chẳng trôi.
Chút xiú khó khăn bèn trách đất.
Ít lần trở ngại lại than trời
Bắt tay vào việc đâu vào đó.
Càng khó ta càng háo hức chơi
Trần Mạnh Hùng
CUỘC CHƠI
Có có không không biết cả rồi
Khoái lên thì nghịch chán thời thôi
Dẫu là kiểu lạ chơi cho đã
Đâu nghĩ trò hay nuốt khó trôi
Một thưở dọc ngang cày vượt núi
Đôi lần xuôi ngược bút đâm trời
Cũng trong ba sáu trò kia ấy
Thua thắng gì đâu một cuộc chơi!
January 31, 2008
Đuyên Hồng