LẠI DÂNG MỜI
Bởi vì tên gọi Lá Chờ Rơi
Còn sợ chi mà chẳng chịu chơi
Dựng quán làm duyên duyên sập quán
Đánh hơi tìm rượu rượu bay hơi
Lão bà nổi giận là cơm bữa
Lão quán che mình có áo tơi
Roi vọt đáng chi mà phải sợ
Đánh xong bà lão lại dâng mời !
Lá chờ rơi
Thương không đánh
( Thân họa Lại dâng mời)
Than ôi chiếc Lá đang chờ Rơi
Gắng chút hơi tàn nuối tiếc chơi
Quán chiếu không đường ai dẫn lối
Lều thơ nhạt muối hỏi còn hơi
Đành lòng thế nhé không còn mới
Tiếc nuối làm chi rách tả tơi
Biết phận an thân thương chẳng đánh
Đâu còn dai sức để mà mời
hoahn
ĐẾN GHẸO MỜI
(thân họa Thương Không Đánh)
Chiếc Lá Chờ Rơi chửa muốn rơi
Hơi tàn nắm níu vẫn còn chơi
Quán khô đường muối nhưng còn mỡ
Lều dột ngoài trong vẫn ngộp hơi
Thoạt đến thoạt đi đi đúng cách
Lá lành lá rách rách thành tơi
Biết thân an phận thời không đánh
Dành sức đêm đêm đến ghẹo mời !
Lá chờ rơi
DỰA TÍ HƠI
Thôi tiếc làm chi những vật rơi.
Người đời chê cũ chả thèm chơi.
Người thừa đem bỏ không thương tiếc.
Ta thiếu rinh về dựa tí hơi.
Đồ cũ chắc bền tòan hảo hạng.
Vật nay tốt mã cũng tan tơi.
Cũ người, ta mới tròn mong ước.
Khoe khắp bạn thân gióng tiếng mời
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2008 07:10:29 bởi Trần Mạnh Hùng >