QUÁN KHÔNG ĐƯỜNG
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 33 của 35 trang, bài viết từ 481 đến 495 trên tổng số 517 bài trong đề mục
giotsuongthu 19.08.2008 07:28:39 (permalink)
0
MỘT ĐỜI PHIÊU LÃNG
(thân họa TỰ BẠCH)
 
Khiêm cung ai sánh được đâu mà…
Mới nửa đường thôi đã mấy xa
Thế sự ngọt chua nào nếm hết
Nhân tình đen trắng đã nhìn qua
Đẹp từ nết trẻ vui lòng mẹ
Tài rạng trời khuya lộng ánh nga
Tứ tuyệt kỳ thi cầm họa đủ
Vui đời phiêu lãng biết đâu là.
 
Lá chờ rơi 18/08/08 

TỰ BẠCH 2
 
(thân hoạ MỘT DỜI PHIÊU LÃNG)
 
Cũng chỉ là Thu lụn đấy mà.
Xuân xanh một thuở đã lùi xa.
Thanh trầm mấy khúc, dường nghe đủ.
Mặn nhạt bao cân, cũng nếm qua.
Lúc tủi tâm tình cùng giấy bút.
Khi vui dàn hát với hằng nga.
Mươi trang nghệch ngoạc,cờ mươi nước,
Dám sánh cùng ai! chỉ gọi là...
 
           giotsuongthu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2008 08:04:06 bởi giotsuongthu >
giotsuongthu 20.08.2008 20:11:21 (permalink)
0
Rụng -Rơi

Tuổi bẩy mươi rồi đâu có chơi
Mà sao cái ấy chẳng chịu rơi
Còn mấy cái răng thì cứ rụng
Oái oăm con tạo khéo trêu ngươi
Hết răng rượu nhắm bằng đậu phụ
Đọc câu "Ứ hự" mặc thây đời
Cái không dùng nữa thì không rụng
Cái vẫn luôn dùng lại cứ rơi

 
nguyễn thế duyên


LẮM NGHỀ CHƠI
 
Bẩy mươi là tuổi lắm nghề chơi
Của quý nào ai nỡ bỏ rơi
Răng rụng thay ngay thành cái mới

Mồi ngon đâu chịu để trêu ngươi

Rượu nồng dê béo lo gì thiếu
Đêm bảy ngày ba mặc kệ đời
‘Ứ hự’ giữa đồng không kẻ sánh

Bẩy mươi là tuổi lắm nghề chơi !
 
Lá chờ rơi 19/08/08



< Sửa đổi bởi: lá chờ rơi -- 19.8.2008 1:14:43 >


_____________________________

QUẲNG  CÁI  SỰ CHƠI
 
             kính họa
 
Quẳng hết cho người cái sự chơi.
Bác nào Bác nấy LÁ CHỜ RƠI!
Thăng trầm,vinh nhục, đều qua cả,
Kinh kệ là vừa há dễ ngươi.
Bỏ lại sau lưng bao tiếc nuối.
Bon chen hơn thiệt mặc cho đời,
Nhớ chi 'ứ hự' thêm  buồn tủi,
Quẩng hết cho người cái sự chơi !
 
                               giotsuongthu.
 
                             kính hoạ.
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2008 20:20:20 bởi giotsuongthu >
nguyễn thế duyên 20.08.2008 22:41:57 (permalink)
0

QUẲNG CÁI SỰ CHƠI

kính họa

Quẳng hết cho người cái sự chơi.
Bác nào Bác nấy LÁ CHỜ RƠI!
Thăng trầm,vinh nhục, đều qua cả,
Kinh kệ là vừa há dễ ngươi.
Bỏ lại sau lưng bao tiếc nuối.
Bon chen hơn thiệt mặc cho đời,
Nhớ chi 'ứ hự' thêm buồn tủi,
Quẩng hết cho người cái sự chơi !

giotsuongthu.

kính hoạ.

        
Sao lại quăng đi cái sự chơi?
Đó là tam bảo của cuộc đời
Xuân hương nhờ nó mà thành tiếng
Danh lợi chao ôi được mấy mươi
Gõ mõ muốn vào hàng cắc cớ         "1"
Chày kình Lan -Điệp cũng buông xuôi    "2"
Làm quỷ phong lưu bao nhiêu kẻ
Bạc tóc vẫn mong hưởng sự đời                      
 
 
"1"  Vịnh hang cắc cớ    (Hồ xuân Hương)
"2"  Chuyện tình lan và điệp  
 
lá chờ rơi 20.08.2008 23:15:29 (permalink)
0

Rụng -Rơi

Tuổi bẩy mươi rồi đâu có chơi
Mà sao cái ấy chẳng chịu rơi
Còn mấy cái răng thì cứ rụng
Oái oăm con tạo khéo trêu ngươi
Hết răng rượu nhắm bằng đậu phụ
Đọc câu "Ứ hự" mặc thây đời
Cái không dùng nữa thì không rụng
Cái vẫn luôn dùng lại cứ rơi

 
nguyễn thế duyên


LẮM NGHỀ CHƠI
 
Bẩy mươi là tuổi lắm nghề chơi
Của quý nào ai nỡ bỏ rơi
Răng rụng thay ngay thành cái mới

Mồi ngon đâu chịu để trêu ngươi

Rượu nồng dê béo lo gì thiếu
Đêm bảy ngày ba mặc kệ đời
‘Ứ hự’ giữa đồng không kẻ sánh

Bẩy mươi là tuổi lắm nghề chơi !
 
Lá chờ rơi 19/08/08

 
Chớ chớ
 
Chớ chớ nghĩ càn, chớ nói chơi
Có ngày thèm khóc tiếc đồ rơi
Muốn làm thái giám cù thiên hạ?
Thích cải bê đê để dễ ngươi?
Nghé mộng ò e vòi thử lửa
Thuyền quyên ứ hự ghẹo trêu đời
Mất răng còn lợi than chi Cụ
Hay thử theo lời học bác Rơi...
 
Chu Hà

Tám Mươi Chơi...Tranh
 
Thiệt ngầu lứa tuổi tám mươi chơi
Vẻ buổi mây mưa lá rụng rơi
Yểu nguyệt không gian rần sắc máu
Xìu dương vạn vật choáng con ngươi
Ngo ngoe cán bút mần nên việc
Phe phẩy hàm râu hưởng thụ đời
Ngắm cảnh nên thơ cười khục khục
Thiệt ngầu lứa tuổi tám mươi chơi
 
Đồng Lão
 
Xin được nối bước Thế Duyên , Chu Hà kính tặng bác Lá lão đại đôi dòng góp vui  


THÔI THÌ

Càng già, càng dẻo chớ đùa chơi.
Ôm hận trong lòng nước miếng rơi.
Cái thuở huy hòang nay đã mất.
Nay thời hoang phế khéo khi ngươi.
Mỡ treo trước mắt đùa ông cụ.
Cám đậy sau lưng nhử sự đời.
Già tóc, già gân nên hỏng cẳng.
Thôi thì...mạnh miệng lại đùa chơi.

Trần Mạnh Hùng

Cò phải dzậy không  Bác Lá


QUẲNG  CÁI  SỰ CHƠI
 
             kính họa
 
Quẳng hết cho người cái sự chơi.
Bác nào Bác nấy LÁ CHỜ RƠI!
Thăng trầm,vinh nhục, đều qua cả,
Kinh kệ là vừa há dễ ngươi.
Bỏ lại sau lưng bao tiếc nuối.
Bon chen hơn thiệt mặc cho đời,
Nhớ chi 'ứ hự' thêm  buồn tủi,
Quẩng hết cho người cái sự chơi !
 
                               giotsuongthu. 
 

Chào quý thân hữu. Các bạn tới chơi đông vui quá, nên cũng… cứ chơi !
 
CHỊU CHƠI
 
Bảy tám mươi gì cũng chịu chơi
Nam Tào chưa gọi lá chưa rơi
Trăm năm bia đá đừng xem trọng
Một phút tơ lòng chớ hổ ngươi
Bước dọc bước ngang thôi cứ bước
Đời trong đời đục mặc thây đời

Mắt lờ tai lảng không là cớ
Bảy tám mươi gì cũng chịu chơi !
 
Lá chờ rơi 20/08/08

<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2008 08:33:55 bởi lá chờ rơi >
Chu Ha 21.08.2008 02:16:39 (permalink)
0
 
 
 
Rụng -Rơi

Tuổi bẩy mươi rồi đâu có chơi
Mà sao cái ấy chẳng chịu rơi
Còn mấy cái răng thì cứ rụng
Oái oăm con tạo khéo trêu ngươi
Hết răng rượu nhắm bằng đậu phụ
Đọc câu "Ứ hự" mặc thây đời
Cái không dùng nữa thì không rụng
Cái vẫn luôn dùng lại cứ rơi

 
nguyễn thế duyên


LẮM NGHỀ CHƠI

 
Bẩy mươi là tuổi lắm nghề chơi
Của quý nào ai nỡ bỏ rơi
Răng rụng thay ngay thành cái mới

Mồi ngon đâu chịu để trêu ngươi

Rượu nồng dê béo lo gì thiếu
Đêm bảy ngày ba mặc kệ đời
‘Ứ hự’ giữa đồng không kẻ sánh

Bẩy mươi là tuổi lắm nghề chơi !
 
Lá chờ rơi 19/08/08

 
Chớ chớ
 
Chớ chớ nghĩ càn, chớ nói chơi
Có ngày thèm khóc tiếc đồ rơi
Muốn làm thái giám cù thiên hạ?
Thích cải bê đê để dễ ngươi?
Nghé mộng ò e vòi thử lửa
Thuyền quyên ứ hự ghẹo trêu đời
Mất răng còn lợi than chi Cụ
Hay thử theo lời học bác Rơi...
 
Chu Hà

Tám Mươi Chơi...Tranh
 
Thiệt ngầu lứa tuổi tám mươi chơi
Vẻ buổi mây mưa lá rụng rơi
Yểu nguyệt không gian rần sắc máu
Xìu dương vạn vật choáng con ngươi
Ngo ngoe cán bút mần nên việc
Phe phẩy hàm râu hưởng thụ đời
Ngắm cảnh nên thơ cười khục khục
Thiệt ngầu lứa tuổi tám mươi chơi
 
Đồng Lão
 
Xin được nối bước Thế Duyên , Chu Hà kính tặng bác Lá lão đại đôi dòng góp vui  


THÔI THÌ

Càng già, càng dẻo chớ đùa chơi.
Ôm hận trong lòng nước miếng rơi.
Cái thuở huy hòang nay đã mất.
Nay thời hoang phế khéo khi ngươi.
Mỡ treo trước mắt đùa ông cụ.
Cám đậy sau lưng nhử sự đời.
Già tóc, già gân nên hỏng cẳng.
Thôi thì...mạnh miệng lại đùa chơi.

Trần Mạnh Hùng

Cò phải dzậy không  Bác Lá


QUẲNG  CÁI  SỰ CHƠI
 
             kính họa
 
Quẳng hết cho người cái sự chơi.
Bác nào Bác nấy LÁ CHỜ RƠI!
Thăng trầm,vinh nhục, đều qua cả,
Kinh kệ là vừa há dễ ngươi.
Bỏ lại sau lưng bao tiếc nuối.
Bon chen hơn thiệt mặc cho đời,
Nhớ chi 'ứ hự' thêm  buồn tủi,
Quẩng hết cho người cái sự chơi !
 
                               giotsuongthu. 
 

Chào quý thân hữu. Các bạn tới chơi đông vui quá, nên cũng… cứ chơi !
 
CHỊU CHƠI
 
Bảy tám mươi gì cũng chịu chơi
Nam Tào chưa gọi lá chưa rơi
Trăm năm thoáng chốc thôi đừng bận
Một kiếp phù du chớ dể ngươi
Bước dọc bước ngang cùng đếm bước
Đời thương đời mến phải yêu đời
Mắt lờ tai lảng không là cớ
Bảy tám mươi gì cũng chịu chơi !
 
Lá chờ rơi 20/08/08


 
 
 
Chơi, nhịn?
 
Chơi, nhịn, hỏi rằng có nhịn chơi?
Rơi chi? đâu dễ, dễ chi rơi
Nai tơ dụ khị em khoe mẻ
Cọp cái màu mè ẽm hổ ngươi
Đá dựng chập chùng hang Cắc Cớ
Cầu treo lắc lẻo cái sự đời
Trường Thành vạn lý còn không sá
Chơi, nhịn, hỏi rằng có nhịn chơi?
 
 
Chu Hà
lá chờ rơi 21.08.2008 08:38:08 (permalink)
0
Rụng -Rơi

Tuổi bẩy mươi rồi đâu có chơi
Mà sao cái ấy chẳng chịu rơi
Còn mấy cái răng thì cứ rụng
Oái oăm con tạo khéo trêu ngươi
Hết răng rượu nhắm bằng đậu phụ
Đọc câu "Ứ hự" mặc thây đời
Cái không dùng nữa thì không rụng
Cái vẫn luôn dùng lại cứ rơi


nguyễn thế duyên

LẮM NGHỀ CHƠI

 
Bẩy mươi là tuổi lắm nghề chơi
Của quý nào ai nỡ bỏ rơi
Răng rụng thay ngay thành cái mới

Mồi ngon đâu chịu để trêu ngươi

Rượu nồng dê béo lo gì thiếu
Đêm bảy ngày ba mặc kệ đời
‘Ứ hự’ giữa đồng không kẻ sánh

Bẩy mươi là tuổi lắm nghề chơi !
 
Lá chờ rơi 19/08/08
 
Chớ chớ
 
Chớ chớ nghĩ càn, chớ nói chơi
Có ngày thèm khóc tiếc đồ rơi
Muốn làm thái giám cù thiên hạ?
Thích cải bê đê để dễ ngươi?
Nghé mộng ò e vòi thử lửa
Thuyền quyên ứ hự ghẹo trêu đời
Mất răng còn lợi than chi Cụ
Hay thử theo lời học bác Rơi...
 
Chu Hà

Tám Mươi Chơi...Tranh
 
Thiệt ngầu lứa tuổi tám mươi chơi
Vẻ buổi mây mưa lá rụng rơi
Yểu nguyệt không gian rần sắc máu
Xìu dương vạn vật choáng con ngươi
Ngo ngoe cán bút mần nên việc
Phe phẩy hàm râu hưởng thụ đời
Ngắm cảnh nên thơ cười khục khục
Thiệt ngầu lứa tuổi tám mươi chơi
 
Đồng Lão
 
Xin được nối bước Thế Duyên , Chu Hà kính tặng bác Lá lão đại đôi dòng góp vui  


THÔI THÌ

Càng già, càng dẻo chớ đùa chơi.
Ôm hận trong lòng nước miếng rơi.
Cái thuở huy hòang nay đã mất.
Nay thời hoang phế khéo khi ngươi.
Mỡ treo trước mắt đùa ông cụ.
Cám đậy sau lưng nhử sự đời.
Già tóc, già gân nên hỏng cẳng.
Thôi thì...mạnh miệng lại đùa chơi.

Trần Mạnh Hùng

Cò phải dzậy không  Bác Lá

QUẲNG  CÁI  SỰ CHƠI
 
             kính họa
 
Quẳng hết cho người cái sự chơi.
Bác nào Bác nấy LÁ CHỜ RƠI!
Thăng trầm,vinh nhục, đều qua cả,
Kinh kệ là vừa há dễ ngươi.
Bỏ lại sau lưng bao tiếc nuối.
Bon chen hơn thiệt mặc cho đời,
Nhớ chi 'ứ hự' thêm  buồn tủi,
Quẩng hết cho người cái sự chơi !
 
                               giotsuongthu.  
 
Chào quý thân hữu. Các bạn tới chơi đông vui quá, nên cũng… cứ chơi !
 
CHỊU CHƠI
 
Bảy tám mươi gì cũng chịu chơi
Nam Tào chưa gọi lá chưa rơi
Trăm năm bia đá đừng xem trọng 
Một phút tơ lòng chớ hổ ngươi
Bước dọc bước ngang thôi cứ bước
Đời trong đời đục mặc thây đời
Mắt lờ tai lảng không là cớ
Bảy tám mươi gì cũng chịu chơi !
 
Lá chờ rơi 20/08/08

Chơi, nhịn?
 
Chơi, nhịn, hỏi rằng có nhịn chơi?
Rơi chi? đâu dễ, dễ chi rơi
Nai tơ dụ khị em khoe mẻ
Cọp cái màu mè ẽm hổ ngươi
Đá dựng chập chùng hang Cắc Cớ
Cầu treo lắc lẻo cái sự đời
Trường Thành vạn lý còn không sá
Chơi, nhịn, hỏi rằng có nhịn chơi?
 
 
Chu Hà

Bạn Chu Hà ra tay nhanh quá, nên xin chép lại để sửa phần quote bài của tôi. Sorry
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2008 08:40:38 bởi lá chờ rơi >
vancali96 21.08.2008 12:00:11 (permalink)
0
 



Rụng -Rơi

Tuổi bẩy mươi rồi đâu có chơi
Mà sao cái ấy chẳng chịu rơi
Còn mấy cái răng thì cứ rụng
Oái oăm con tạo khéo trêu ngươi
Hết răng rượu nhắm bằng đậu phụ
Đọc câu "Ứ hự" mặc thây đời
Cái không dùng nữa thì không rụng
Cái vẫn luôn dùng lại cứ rơi


nguyễn thế duyên

LẮM NGHỀ CHƠI

 
Bẩy mươi là tuổi lắm nghề chơi
Của quý nào ai nỡ bỏ rơi
Răng rụng thay ngay thành cái mới

Mồi ngon đâu chịu để trêu ngươi

Rượu nồng dê béo lo gì thiếu
Đêm bảy ngày ba mặc kệ đời
‘Ứ hự’ giữa đồng không kẻ sánh

Bẩy mươi là tuổi lắm nghề chơi !
 
Lá chờ rơi 19/08/08
 
Chớ chớ
 
Chớ chớ nghĩ càn, chớ nói chơi
Có ngày thèm khóc tiếc đồ rơi
Muốn làm thái giám cù thiên hạ?
Thích cải bê đê để dễ ngươi?
Nghé mộng ò e vòi thử lửa
Thuyền quyên ứ hự ghẹo trêu đời
Mất răng còn lợi than chi Cụ
Hay thử theo lời học bác Rơi...
 
Chu Hà

Tám Mươi Chơi...Tranh
 
Thiệt ngầu lứa tuổi tám mươi chơi
Vẻ buổi mây mưa lá rụng rơi
Yểu nguyệt không gian rần sắc máu
Xìu dương vạn vật choáng con ngươi
Ngo ngoe cán bút mần nên việc
Phe phẩy hàm râu hưởng thụ đời
Ngắm cảnh nên thơ cười khục khục
Thiệt ngầu lứa tuổi tám mươi chơi
 
Đồng Lão
 
Xin được nối bước Thế Duyên , Chu Hà kính tặng bác Lá lão đại đôi dòng góp vui  


THÔI THÌ

Càng già, càng dẻo chớ đùa chơi.
Ôm hận trong lòng nước miếng rơi.
Cái thuở huy hòang nay đã mất.
Nay thời hoang phế khéo khi ngươi.
Mỡ treo trước mắt đùa ông cụ.
Cám đậy sau lưng nhử sự đời.
Già tóc, già gân nên hỏng cẳng.
Thôi thì...mạnh miệng lại đùa chơi.

Trần Mạnh Hùng

Cò phải dzậy không  Bác Lá

QUẲNG  CÁI  SỰ CHƠI
 
             kính họa
 
Quẳng hết cho người cái sự chơi.
Bác nào Bác nấy LÁ CHỜ RƠI!
Thăng trầm,vinh nhục, đều qua cả,
Kinh kệ là vừa há dễ ngươi.
Bỏ lại sau lưng bao tiếc nuối.
Bon chen hơn thiệt mặc cho đời,
Nhớ chi 'ứ hự' thêm  buồn tủi,
Quẩng hết cho người cái sự chơi !
 
                               giotsuongthu.  
 
Chào quý thân hữu. Các bạn tới chơi đông vui quá, nên cũng… cứ chơi !
 
CHỊU CHƠI
 
Bảy tám mươi gì cũng chịu chơi
Nam Tào chưa gọi lá chưa rơi
Trăm năm bia đá đừng xem trọng 
Một phút tơ lòng chớ hổ ngươi
Bước dọc bước ngang thôi cứ bước
Đời trong đời đục mặc thây đời
Mắt lờ tai lảng không là cớ
Bảy tám mươi gì cũng chịu chơi !
 
Lá chờ rơi 20/08/08

Chơi, nhịn?
 
Chơi, nhịn, hỏi rằng có nhịn chơi?
Rơi chi? đâu dễ, dễ chi rơi
Nai tơ dụ khị em khoe mẻ
Cọp cái màu mè ẽm hổ ngươi
Đá dựng chập chùng hang Cắc Cớ
Cầu treo lắc lẻo cái sự đời
Trường Thành vạn lý còn không sá
Chơi, nhịn, hỏi rằng có nhịn chơi?
 
 
Chu Hà
 
Chào quý huynh cho em theo gót nhe hì hì
 
Còn chơi !
 
Còn trăng còn bạn hãy còn chơi
Mặc lá hoen vàng sắp sửa rơi
Múa gậy hồi xuân sang bóng hạc
Mài thơ dổ ngọt sáng con ngươi
Tỉa râu nhuộm tóc tìm hương lửa
Gọi nắng vờn hoa hái nụ đời
Quẳng gánh nhân tình vui xướng họa
Còn trăng còn bạn hãy còn chơi
 
Vancali 8.20.08
 
Chúc quý huynh mãi còn chơi cho vui nhà vui cửa hì hì....

<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2008 12:06:04 bởi vancali96 >
hoangminhhung 21.08.2008 22:56:20 (permalink)
0
Thân chào các bạn,
Hoangminhhung xin góp vui với các bạn nhé. Có gì không phải xin miễn chấp he!


                       LAI RAI CHƠI

             Ai bảo tớ già hết đường chơi
             Liêu xiêu cây đổ lá chờ rơi ?
             Đều đặn làm thơ khi đẽo đá
             Trượt đèo lại bảo tớ trêu ngươi!?

             Cua -rơ đôi lúc ham giành cúp
             Lao dốc gò lưng dễ phí đời
             Bánh lái Fờ- răng đâu thể hỏng
             Già dù , đến hẹn vượt đèo chơi.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2008 23:13:47 bởi hoangminhhung >
hoangminhhung 27.08.2008 16:33:03 (permalink)
0
 
ru tình,
 
 
À ơi tình đã bay rồi
để ta ở lại cút côi một mình
À ơi...ơi hỡi ơi tình
yêu em chi lắm để mình ru ta




<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2008 15:52:45 bởi hoangminhhung >
lá chờ rơi 29.08.2008 11:28:00 (permalink)
0
TƠ TRỜI

Làm sao
Dứt được người ơi
Chẳng duyên chỉ...Sợi tơ trời
Buộc nhau
Xa rồi
Nhắn với một câu
Đi thì đi
Nhé
Nhớ nhau lại về
Dẫu không non hẹn
Biển thề
Ta đong ánh mắt người về
Chiêm bao


Kim Giang



Thân họa :

TƠ LÒNG
 
Tơ lòng khó dứt ai ơi
Dẫu rằng đây đó một trời xa nhau
Thư hồng xem lại từng câu
Chim xanh kíp đến rồi mau quay về
Nước non chung một lời thề*
Nhớ ai những ước đêm về chiêm bao !

Nhớ ngày xưa mới quen nhau

Ngày trao nhau mối tình đầu ngây thơ
Ngày xưa không đợi không chờ
Như chim liền cánh như thơ liền vần
Giờ sao đôi ngã phong trần
Chỉ gần trong mộng không gần trong tim
 
Mong ngày rồi lại mong đêm
Ủ lòng chăn lạnh đi tìm chiêm bao.
 
Lá chờ rơi 29/08/08

* Thề Non Nước của Tản Đà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2008 11:35:54 bởi lá chờ rơi >
Trạc Tuyền 29.08.2008 15:29:12 (permalink)
0

              Hỏi thăm

Đã sắp rơi chưa Bác Lá ơi
Thu về vàng nhuộm lá khắp trời
Cam vàng trĩu nặng trên cành mộng
Trăng sáng chan hoà khắp cõi chơi
Bầy cháu vây quanh chia kẹo bánh
Bà nhà ngồi cạnh ngoáy trầu cơi
Tám mươi tuổi hạc còn sung sức
Bác được trời thương thật tuyệt vời

kimrbl 29.08.2008 16:13:22 (permalink)
0

 
CHỊU CHƠI
 
Bảy tám mươi gì cũng chịu chơi
Nam Tào chưa gọi lá chưa rơi
Trăm năm bia đá đừng xem trọng 
Một phút tơ lòng chớ hổ ngươi
Bước dọc bước ngang thôi cứ bước
Đời trong đời đục mặc thây đời
Mắt lờ tai lảng không là cớ
Bảy tám mươi gì cũng chịu chơi !
 
Lá chờ rơi 20/08/08
 
 
Còn chịu chơi
 
Trẻ phải lo làm chả dám chơi
Già lo sống gấp sợ đời rơi
Lăng nhăng ba cái * còn chưa tỏ
 Tứ khoái của người cứ hổ ngươi
Vẫn biết thời gian còn mấy nỗi
Nào hay danh phận được bao đời
Chán chường vô nghĩa  bao trò hão
Thôi mặc kệ đời ta cứ  chơi
kimrbl
 
*Một trà một rượu một đàn bà
Ba cái lăng nhăng nó hại ta
Nguyễn Khuyến
 
 
nguyễn thế duyên 29.08.2008 18:56:18 (permalink)
0
Sửa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2008 17:52:29 bởi nguyễn thế duyên >
lá chờ rơi 30.08.2008 00:03:44 (permalink)
0

Trích đoạn: Trạc Tuyền

            Hỏi thăm

Đã sắp rơi chưa Bác Lá ơi
Thu về vàng nhuộm lá khắp trời
Cam vàng trĩu nặng trên cành mộng
Trăng sáng chan hoà khắp cõi chơi
Bầy cháu vây quanh chia kẹo bánh
Bà nhà ngồi cạnh ngoáy trầu cơi
Tám mươi tuổi hạc còn sung sức
Bác được trời thương thật tuyệt vời



trả lời :
 
TUỔI HẠC VẤN VƯƠNG
 
Nam Tào chưa gọi dám nào ơi
Thu đến vàng gieo lá nhuộm trời
Đẹp cảnh thiên nhiên lòng nở mộng
Vui đời thế tục bước rong chơi
Bụng to ráng chịu cho gò ép
Nhà hẹp cam đành phải nới cơi

Tuổi hạc vấn vương tình với nghĩa
Trời thương mong thấy được xa vời !

 
Lá chờ rơi 29/08/08
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2008 00:06:22 bởi lá chờ rơi >
hoangminhhung 30.08.2008 17:34:48 (permalink)
0
 
 
                chẳng duyên
              nên dứt tơ trời
           đường mây tít tắp
           xa người tình xưa
                 làm sao
           đếm hết hạt mưa
                làm sao
           đếm hết tình ta
                với mình
 
                  tình tan
           cũng bởi bọt bèo
                  tan tình
           cũng bởi em theo
                 mắt người,
      
 
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 33 của 35 trang, bài viết từ 481 đến 495 trên tổng số 517 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9