THÙ HẬN LÀM CHI
Thù hận làm chi đời nhọc nhằn
Xanh xao ngày tháng nỗi ăn năn
Khổ não trần ai tràn thương hận
Nỗi niềm ưu ái quá xa xăm
Thù hận làm chi tình bọt bèo
Gió hiền ru giấc phấn hương theo
Hợp tan đôi ngả sầu ly biệt
Tiếng khóc tiếng cười ai mãi đeo
Thù hận làm chi người dại khờ
Chén thù chén tạc lúc sa cơ
Một mai bán đứng tình tri kỷ
Núi biếc sông sâu cũng nhạt mờ
Ðời học chẳng xong được chữ ngờ
Hư hư ảo ảo tựa giấc mơ
Ðịa ngục trần gian là thù hận
Phá xiềng đập vách viết câu thơ ..
Vũ kim Thanh
Họa:
NGƯỜI ĐI - KHI VỀ
Chỉ nghỉ ngơi thôi bớt nhọc nhằn
Đừng xa mãi để trẻ ăn năn
Buồn lòng một chút nào ai hận
Quảy túi thơ về chốn xa xăm.
Nghĩa ấy! sao tan giống bọt bèo
Đi còn gạt lệ kẻ trông theo
Biết rằng chẳng phải lần ly biệt
Mà buồn chĩu nặng tựa đá đeo.
Chẳng sống vô tâm chẳng phải khờ
Nhưng đành giải biến phải tùy cơ
Còn chưa được xứng tầm tri kỷ
Ân nghĩa trong tâm chẳng nhạt mờ.
Vẫn ước một mai có bất ngờ
Người về xướng, sửa, họa... như mơ
Tênh tênh quên hết gì vướng bận
Thả túi thơ đầy: Thơ tuyệt - Thơ !
Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2006 19:29:06 bởi KimGiang >