ĐÂU CHỈ LÀ TÌNH YÊU
Người ơi về đi thôi
Hỡi người ngắm thu rơi
Buồn ư? Nào ngó coi
Trời cao mây dần trôi
Chim xa đôi từng đôi…
Nàng bên nao mùa thu
Mà nghe từ xa xưa
Mà thấy như rất lạ
Thực ư hay là mơ…?
Phất phơ chờ dưới thu
Nàng nơi nao xa mù
Có nghe lời trong gió
Heo may buồn lưa thưa…
Ai qua cùng con mơ
Ai thương trong mộng mị
Ai nhớ từng nét nghĩ
Mùa thu… chờ… mùa thơ…
Nàng run! Bờ vai gầy
Phất phơ bay gió lạnh
Chờ ai về cùng đây
Về đi! Buồn mau tạnh…
Một mùa thu liêu trai
Vàng giấc mơ nam kha
Tình xa như sương khói
Tình khi nao về nhà…!?
Ô kìa! Một nhành mai
Ô kìa! Bóng hạc bay
Thu sang… hề… trăng gầy
Khói lan… hề… buồn vây…
Hanh hao một kiếp người
Xanh xao một bầu trời
Vàng rơi mùa thay lá
Thang lang… mây dần trôi…
Nàng ơi! Về đi thôi
Mong chi người xa xôi
Nhìn chi trời xa ấy
Thu sang… người ơi… cười…! Repost
Gửi Kim Giang
Mấy lần ta tới tìm em
Sao mà chẳng một lần nên, hả Trời!?
Em mong những chuyện xa xôi
Còn ta ghép chữ tìm vui thôi mà…
Em chờ bướm lạ hoa mơ
Thân ta bướm lạc hoa mua một thời
Nỗi lòng chất nghất buồn vui
Muốn sang ngỏ ý, mà thôi… đành chờ…
Nhà em tài tử, trai tơ
Người gà chín cựa, kẻ voi chín ngà
Ta mang giấy điệp, chiếu hoa
Mang theo hoa mướp hoa cà làm duyên…
Đời ta ưa ngắm trăng lên
Còn em thích cảnh đua chen thị thành
Em mơ những bóng thiên thần
Còn ta chân chất người trần mắt thô…
Ta về viết nốt vần thơ
Nhủ lòng đừng có đợi chờ nhớ mong
Kim Giang ơi! Hỡi Kim Giang
Em ta hai kẻ…. đôi đường… còn chi…!
Ta Và Em
Em là khói và ta làm gió nhé
Cùng rong chơi khắp thành thị đồng quê
Chẳng cần biêt đông sang hay hạ tới
Ta vi vu giữa non nước bốn bề
Ta biết em hóa thân từ con chữ
Nhà của ta chốn phiêu đãng vườn mơ
Ta sẽ ghép những vần thơ tình tự
Đưa niềm yêu say trong mộng dật dờ
Ta tìm thơ, ta yêu từng con chữ
Ta mơ hoang ngưỡi có lữ thứ theo?
Cất lời yêu trong ngút ngàn gió thoảng
Mang tình thơ rải khắp chốn địa đàng…
Ta và em hai nỗi buồn vơ cớ
Nhặt niềm đau rồi xây cất lầu thơ
Kết bạn cùng trăng sao sông núi
Trọn đời vui với bầu rượu túi thơ… Repost
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2006 08:59:26 bởi Đuyên Hồng >
ANH VÀ EM
Nỗi buồn em nỗi buồn anh
Kéo hai kẻ lạ trở thành thân quen
Anh thương ai thức trắng đêm
Niềm riêng em ngóng giật rèm... động lay
Anh như gió em như cây
Gió buồn im lặng, cây lây mất hồn
Mộng mơ cứ mãi chập chờn
Ngóng trăng sao, lắng tiếng đờn tri âm...
Tình thơ muốn hóa mưa dầm
Mong lâm thâm có thấm dần tới ai!
Em ngọn cỏ anh nắng mai
Đừng quên anh nhé... Đường dài có em.
Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2006 11:54:05 bởi KimGiang >
Cảm Thu Thăm thẳm trời cao mây vẩn vơ
Núi yên sông vắng lặng đôi bờ
Đò con một chiếc chèo khươ nước
Đồng rộng dăm bầy trâu nhởn nhơ
Cánh nhạn tìm quê phiêu bạt vẫy
Cố hương dõi bóng thả lòng chờ
Non sông đất nước bao thu ấy
Biển cạn đá mòn tiếc ngẩn ngơ…
Biển cạn đá mòn tiếc ngẩn ngơ
Tha hương lòng nhớ dạ mong chờ
Trăng thu vằng vặc lười trông ngắm
Nắng hạ rộn ràng biếng nhởn nhơ
Thương bạn heo may thương đứt ruột
Nhớ quê gió sớm nhớ vô bờ
Một đời rong ruổi buồn xa xứ
Thu thắm thu sầu giữa vẩn vơ... Tiếng điện thoại quen
Nghe em cười trong điện thoại
Thấy như nắng hửng lên rồi
Những tiếng cười tươi roi rói
Chảy vào tràn ngập tim tôi
Em buồn gì trên điện thoại
Mà sao giọng thổn thức hoài
Ai làm tim em tức tối
Anh bắt hắn yêu bằng hai!
Đùa dai chi trên điện thoại
Đành hanh xiên xỏ giả dò
Có kẻ nghe xong bải hoải
Thấy lòng như sắp mưa to...
Hận lắm! Không thèm nghe nữa
Nửa đêm nổi điệu nhạc quen
Bật mình chạy ra tận cửa
Vô duyên! Sao chẳng là em...
Mẹ Việt Nam
Mẹ tôi là mẹ Việt Nam
Một đời lao khổ muôn vàn đớn đau
Máu hồng đỏ đất đã lâu
Can qua mấy trận âu ầu bao năm
Nông phu nắng dãi mưa dầm
Đồng xa nắng hạn, lũ tràn, lụt qua
Mồ hôi vẫn đổ…. Từ xưa
Con trâu đi trước cái bừa theo sau
Xanh đồng lúa, thắm nương dâu
Tằm tơ ai mặc sang giàu ai mang?
Tre xanh cứ mọc quanh làng
Dừa đong nước ngọt chuối vàng ươm ươm
Chôm chôm trĩu quả miệt vườn
Sầu riêng thơm nức , bưởi, bòng, chanh na
Đồng bằng trù phú phù sa
Cao nguyên đỏ đất cà phê trĩu cành
Cá tôm đặc nước kín kênh
Trời cao mây thắm tranh thanh bốn mùa…
Ai gieo lũ lụt can qua
Ai gây tang tóc nhà nhà thương đau
Rừng thiêng chôn mộng ước đầu
Thịt xây Thành Cổ, máu ngầu Đồng Nai
Nhà nhà khăn trắng bi ai
Xương khô lớp lớp lệ rơi trùng trùng…
Kẻ lạc loài, kiếp tha hương
Hôn quân xa xỉ, quan sang quên tình
Ái oan thấu tận trời xanh
Non cao chất ngất dân lành kêu than...
Mẹ ơi! Ơi mẹ Việt Nam
Non sông Hồng Lạc ngàn năm đâu rồi…!
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2006 18:32:31 bởi Viet duong nhan >
Những người con gái những người con gái khi xưa ấy
nay đã bỏ ta đã lấy chồng
chỉ có mùa thu là ở lại
vẫn còn thi thoảng ghé bên song
ta dõi từng thu nắng nhạt màu
lòng buồn vời vợi chẳng vì đâu
một vài cơn gió nơi nao tới
thấp thoáng đêm sâu một nỗi sầu
những người con gái ta từng theo
có nhớ thu xưa những buổi chiều
giơ tay đón lá theo gió rụng
gom về từng đống xếp hình yêu
những người con gái của khi xưa
còn tiếc đông sang nhớ thu về
hay đã quen rồi tình duyên mới
hững hờ nhớ tới được là bao
những người cón gái chẳng còn mơ
vui thú tình lang quên cả thơ
ta thương ta tiếc bông hoa đó
nên buồn theo gió rụng lưa thưa…
Em Hay Mưa Giữa đêm
Mưa dội vào giấc ngủ
Em biết không
Anh thức giấc giữa chừng
Nghe tiếng mưa lạnh lùng trên mái
Lải rải
Mưa rơi….
Em ơi!
Giọt mưa nào từ trời bắt nguồn từ nỗi nhớ
Giọt mưa nào từ mây bắt nguồn từ trăn trở
Giọt mưa nào từ gió hoang vần vũ
Có giọt mưa nào không mang nỗi nhớ em…
Mưa đêm….
Mình anh thao thức
Mưa đêm…
Dội lòng anh từng ký ức
Em hay mưa đánh thức giấc anh nồng…?
Em hay mưa dừng lại bên song
Cho anh neo lòng vào nỗi nhớ
Mưa hay em rơi vào anh tầm tã
Uớt át giấc mơ hoang…!
EM VÀ BIỂN
Quái ác chi thế biển
Mà đập bờ cuồng điên
Biển hay em hiển hiện
Dội lòng anh ngày đêm!
Cả đời anh đợi em
Như bờ xanh đợi sóng
Cả đời anh thèm em
Theo thủy triều trông ngóng
Có nhiều khi bỗng thấy
Biển lặng yên thẫn thờ
Có phải em khi đấy
Dệt nhớ thương thành thơ…
Rồi từng hôm biển động
Giận hờn chi đất liền
Mà triên miên sóng lớn
Thuyền đau lòng nghả nghiêng…
Có những hôm em dỗi
Chẳng thèm nhìn mặt anh
Là những đêm trời tối
Biển không thèm trăng thanh…
Lòng anh như con suối
Tình anh như con sông
Đời anh làm con sóng
Chở Em về biển Đông…
XA EM RỒI Cố nhắm mắt nói lời tiễn biệt
Xa em thôi, dẫu biết chẳng dễ dàng
Đến lúc này anh giật mình chợt hiểu
Em thân thương quen thuộc muôn vàn!
Ngày bên nhau ta cứ tưởng bình thường
Như lẽ tất nhiên như hình với bóng
Em đã ngấm vào anh từ sự sống
Như thịt da hơi thở của riêng mình
Giờ chia xa trời đất bỗng chông chênh
Cuộc sống cũng chia thành hai nửa
Nửa thân quen... là em... nỗi nhớ
Nửa bơ vơ... anh lạc lõng... vô bờ …
Từng nụ cười từng nét vui tinh nghịch
Ngày hôm nay bỗng vời vợi cách xa
Em nơi nao giữa năm châu bốn bể
Để lòng anh thương nhớ chợt vỡ òa…
Ngày em đi vần thơ như giận dỗi
Cũng ngậm hờn chuếch choáng buồn đau
Xa nhau rồi biết có còn gặp nữa
Hay cuộc đời mãi lận đận nhớ nhau… R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.09.2006 01:09:04 bởi Viet duong nhan >
Xuyên
Em đi xuyên chữ vào Thơ
Cho anh hy vọng đợi chờ mong manh
Em xuyên qua cuộc đời anh
Dịu êm không biết ngọn ngành tại đâu…
Anh xuyên qua tháng mưa ngâu
Anh xâu cả một chuỗi sầu thành mong
Anh gom từng hạt nắng trong
Thành trời mùa hạ đốt lòng nhớ em….
Anh xuyên qua cả bóng đêm
Tìm em trong mộng giữa niềm khát ao
Anh xuyên qua cả ngàn sao
Chờ em đến cả hư hao… lòng mình…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2006 22:20:47 bởi Đuyên Hồng >
Đan áo Len
Que đan chị xiên vào len
Chờ anh chị dệt cả miền ước ao
Anh đi thưở mới quen nhau
Chị xâu ngày tháng lòng rầu đợi mong…
Anh đi biền biệt chiến trường
Biết đâu sinh tử vô phương kiếm tìm
Que đan chị xỏ một mình
Đan len thì ít đan tình chị thôi…
Tháng năm bạc tóc nhạt môi
Anh tôi xanh cỏ trắng rồi nắm xương
Que len đan dọc đan ngang
Che cho kín nỗi chán chường từ tim…
Bao ngày ngồi đợi chiến chinh
Bao năm đan áo cho mình mà thôi
Trời ơi! Trời biết không trời
Chị tôi đợi rét cái thời nàng Bân…!
Chị ngồi đợi hết tuổi xuân
Chị ngồi đợi hết kiếp trần mới thôi…!
VU VƠ MƯA Mưa rơi…
Hay lòng anh
Rơi…
Tả tơi trên mái ngói
Tiếng mưa rơi
Hay
Lòng anh nói…
Lời tạ từ giữa đêm
Mưa…
Ngấm vào lòng anh
Nỗi nhớ
Mưa
Đầy lòng anh
Bao trầm tư
Vô cớ..
Mưa đổ
Ngập hoang vu…
Em đâu giờ!?
Có nghe tiếng mưa
Trăn trở
Biết còn nhớ
Một lời hứa
Dưới mưa….
Mưa vu vơ…
Mưa buồn vô cớ…
Bong bóng rơi
Bong bóng vỡ…
Chuyện chúng mình
Như một thoáng mưa thôi….! Repost
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2006 23:33:24 bởi diên vỹ >
Nhút nhát Không dám nói lời yêu
Chỉ tại anh nhút dát
Yêu em có rất nhiều
Mà không dám nói thật
Bao đêm mong chờ em
Năm canh tròn thao thức
Suy tư một nỗi niềm
Cháy lòng anh rạo rực
Từng đêm nằm ấm ức
Nhìn em qua đời anh
Lòng ngực như đau thắt
Mộng mơ vỡ tan tành…
Em lướt qua đời anh
Đốt cháy niềm hy vọng
Sao anh dối lòng mình
Một lần… không dám ngóng!
Sao anh dối lòng mình
Để quả xanh chín rụng
Sao anh chẳng dám mong
Để lỡ làng giấc mộng… Nói với Em Tìm chi em
Giữa đống lá vàng nhợt nhạt
Xác chiếc lá xanh…
Kiếm chi em
Giữa sầu đau buồn tủi
Tìm được gí
Chút hy vọng mong manh…
Lá đã hết xanh
Tình thôi không đượm
Hạnh phúc nào
Sót trên cuống đớn đau…
Âu sầu rồi sẽ qua
Yêu thương một ngày cũng hết
Mộng mơ một thời thuê dệt
Cứ để ngủ yên…
Nụ hôn xưa đã xanh rờn
Rêu phong phủ kín
Xa rồi
Xin đừng bịn rịn
Tiếc nhớ chi
Lời cũ gió bay rồi… Repost
Chiều nay Chiều nay
Một con chích chòe
Đã chết
Trong khu vườn
Không biết nhớ thương
Chiều nay
Một con đường
Ùn tắc
Không biết mệt
Những chiếc bô xe máy
Nổ oang oang
Chiều nay
Một vệt mây loang
Nhòa trên trời đầy gió
Biết không thu
Gió chở nhớ xưa về
Chiều nay
Một gã khờ
Ngu ngơ chép đầy trang vở
Có biết chăng
Khi đó
Nhớ thương gì mà nét bút ngẩn ngơ….
Tình Thu Mùa thu trời cao xa mơ hồ
Tình thu vi vu như mong chờ
Lòng thu hanh hao buồn vô bờ
Người thu bơ vơ ngồi hong thơ…
Thương người bao thu thương vô bờ
Yêu người ta yêu lòng bơ phờ
Chờ ai trời xanh bao la hơn
Cho thu buông rơi lời yêu hờn…
Mong em thu sang thăm một lần
Mong em về trong ta tình nhân
Yêu thương vòng tay ta cùng nàng
Thương yêu tràn môi dâng lời ngân…
Nàng ơi! Mùa vui đang chờ nàng
Thu rơi! Cơn mơ về hoang tàn
Thương yêu từ rày ta bên nàng
Thương yêu tình này chung cung Hằng..
Xa xăm tình ai lên men nồng
Say sưa ta say men tình hồng
Mênh mông thu đưa sầu trong lòng
Ngày thu em về trong mơ hồng…
Thương ta trời xanh trong mênh mông
Ngàn thu ru lời ta bên nàng
Tình ta muôn đời nay lên hương
Lòng anh thu đầy men tình thương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: