ĐÂU CHỈ LÀ TÌNH YÊU
@Trăng Quê: mừng mảnh Trăng rớt xuống vườn Quê ĐH
Trích đoạn: Nguyên Hùng
ĐÔI LỜI THỎ THẺ
Hoàn môn chàng hé để em vào
Thân mọn xin đừng chấp thấp cao
Lối cũ ai còn thăm gốc mận(*)
Đường xưa người vẫn nhớ hoa đào
Đưa tay sao nỡ buông tình cạn
Nắm áo chi đành thả nghĩa sâu
Hương cũ đã luồn qua cửa khác
Đêm tàn lệ nhỏ bóng quỳnh giao
Ốc rạ
Tranh thủ lúc chủ nhà đang bận đi ngắm trăng, NH xin được ghé vào đóng vai ngài một lúc nhỉ?
Mời Ốc vào
Cửa ngỏ không cài, mời Ốc vào
Nhớ đi cẩn thận, bậc hơi cao
Đến rồi, hãy hát câu quan họ
Ngồi lại, cho nghe điệu ả đào
Câu nệ mà chi lời nặng nhẹ
Chấp nê gì chứ nghĩa nông sâu
Nơi đây không kể cao hay thấp
Ai miễn có lòng, đều kết giao.
25.0.06
N.H.
Cho ĐH được họa ngược nhé!
Cửa Thơ Đêm tàn lệ ướt cánh Quỳnh Dao
Một tấc lòng vàng dạ khắc sâu
Tơ tưởng có ngày qua ngõ Trúc
Ước mơ giây phút chạm lòng Đào
Những mong một miếng chua Mơ Mận
Đừng để hai lòng chấp thấp cao
Đã ghé thăm nhà sao khách khí
Cửa thơ bạn quý dắt tay vào….
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2006 21:23:27 bởi Đuyên Hồng >
CHUYỆN TRÊN TRỜI
Em kể câu này anh biết không?
Trên trời cũng có một giòng sông
Nhịp cầu Ô Thuớc bao mong đợi
Bến nước Ngân Giang mấy ngóng trông
Kẻ lụy ái tình trêu Tạo Hóa
Người vương duyên nợ ghẹo Thiên Công
Trần gian không mắc cầu Ô Thuớc
Mà biết bao nhiêu kẻ chán chồng!
OCRA
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.09.2006 09:39:24 bởi ocra5965 >
Trích đoạn: ocra5965
CHUYỆN TRÊN TRỜI
Em kể câu này anh biết không?
Trên trời cũng có một giòng sông
Nhịp cầu Ô Thuớc bao mong đợi
Bến nước Ngân Giang mấy ngóng trông
Kẻ lụy ái tình trêu Tạo Hóa
Người vương duyên nợ ghẹo Thiên Công
Trần gian không mắc cầu Ô Thuớc
Mà biết bao nhiêu kẻ chán chồng!
OCRA
Cho ĐH chỉ họa vần thôi nhé!
(Mà này, lò mờ cũng đoán được ocra là ai thì phải)
Tương Tư Người ơi! Còn nhớ đến ta không
Từ độ tiễn ai trên bến sông
Ngày vắng âm thầm nhìn nước nghĩ
Đêm khuya mòn mỏi ngắm sao trông
Chim trời dõi bóng bao sầu tiếc
Tăm cá tìm hơi những luống công
Khắc khoải năm canh tàn giấc mộng
Tương tư đâu cứ phải là chồng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2006 21:49:17 bởi Đuyên Hồng >
Huynh "lờ mờ" đoán hả?
Vậy thì Em xướng nhé
CHÂN DUNG TỰ HOẠ
Mờ mờ , ảo ảo, hỡi hiền huynh!
Hoa nở về đêm, giống dạ quỳnh
Tóc tém "đờ-mi", đầu gật gật
Chân đi "chữ bát", gối khuỳnh khuỳnh
Anh trai ngao ngán: đồ con ốc
Chị gái chanh chua: loại ánh huỳnh(*)
Ngỡ ngàng con nước mười hai bến
Lỡ bước sang ngang té cái... uỳnh!
_________
(*)- Con đom đóm
OCRA
Xin kính mời đại huynh hoạ cùng em cho vui.
À mà này, phải hoạ cho đúng vần "uynh" em mới "chịu" à nghen!
Trân trọng!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.09.2006 23:26:43 bởi ocra5965 >
Trích đoạn: ocra5965
Huynh "lờ mờ" đoán hả?
Vậy thì Em xướng nhé
CHÂN DUNG TỰ HOẠ
Mờ mờ , ảo ảo, hỡi hiền huynh!
Hoa nở về đêm, giống dạ quỳnh
Tóc tém "đờ-mi", đầu gật gật
Chân đi "chữ bát", gối khuỳnh khuỳnh
Anh trai ngao ngán: đồ con ốc
Chị gái chanh chua: loại ánh huỳnh(*)
Ngỡ ngàng con nước mười hai bến
Lỡ bước sang ngang té cái... uỳnh!
_________
(*)- Con đom đóm
OCRA
Xin kính mời đại huynh hoạ cùng em cho vui.
À mà này, phải hoạ cho đúng vần "uynh" em mới "chịu" à nghen!
Trân trọng!
Tự Họa Vô phúc gặp tôi! Đúng ác huynh
Thương hoa chỉ một giống là quỳnh
Nghênh ngang thân bước hình cà cưỡng
Dặt dẹo tay vung kiểu luýnh khuỳnh
Đầu gấu vái dài ghê đít thớt
Dân buôn ngắc ngoải hắc lưu huỳnh
Long đong muôn nẻo không ai chứa
Tức bực đôi khi muốn đánh… uỳnh
CHÂN DUNG TỰ HOẠ
Mờ mờ , ảo ảo, hỡi hiền huynh!
Hoa nở về đêm, giống dạ quỳnh
Tóc tém "đờ-mi", đầu gật gật
Chân đi "chữ bát", gối khuỳnh khuỳnh
Anh em ngao ngán: đồ con ốc
Cô bác rêu rao: gái họ Huỳnh
Ngỡ ngàng con nước mười hai bến
Lỡ bước sang ngang té cái... uỳnh!
OCRA
Tự Họa
Vô phúc gặp tôi! Đúng ác huynh
Thương hoa chỉ một giống là quỳnh
Nghênh ngang thân bước hình cà cưỡng
Dặt dẹo tay vung kiểu luýnh khuỳnh
Đầu gấu vái dài ghê đít thớt
Dân buôn ngắc ngoải hắc lưu huỳnh
Long đong muôn nẻo không ai chứa
Tức bực đôi khi muốn đánh… uỳnh
Đuyên Hồng
Tình Huynh Muội
(Họa thơ Ocra và Đuyên Hồng)
Mới biết chưa thân cũng muội, huynh
Nhận nhau kết nghĩa kiểu dao - quỳnh
Tướng “huynh” ngổ ngáo tay vung lượn
Dáng “muội” ngông nghênh chân dạng khuỳnh
Đi đứng kỳ khôi như…ốc nhảy(*)
Nói năng đắng sít tựa…lưu huỳnh
Gặp nhau như thể trời đang vỡ
Cái phản gỗ mun bỗng sập uỳnh. 27.9.06
Nguyên Hùng
(*) ốc nhảy: một loại ốc làm mồi nhậu khá ngon
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2006 13:57:04 bởi Nguyên Hùng >
Trích đoạn: Nguyên Hùng
CHÂN DUNG TỰ HOẠ
Mờ mờ , ảo ảo, hỡi hiền huynh!
Hoa nở về đêm, giống dạ quỳnh
Tóc tém "đờ-mi", đầu gật gật
Chân đi "chữ bát", gối khuỳnh khuỳnh
Anh em ngao ngán: đồ con ốc
Cô bác rêu rao: gái họ Huỳnh
Ngỡ ngàng con nước mười hai bến
Lỡ bước sang ngang té cái... uỳnh!
OCRA
Tự Họa
Vô phúc gặp tôi! Đúng ác huynh
Thương hoa chỉ một giống là quỳnh
Nghênh ngang thân bước hình cà cưỡng
Dặt dẹo tay vung kiểu luýnh khuỳnh
Đầu gấu vái dài ghê đít thớt
Dân buôn ngắc ngoải hắc lưu huỳnh
Long đong muôn nẻo không ai chứa
Tức bực đôi khi muốn đánh… uỳnh
Đuyên Hồng
Tình Huynh Muội
(Họa thơ Ocra và Đuyên Hồng)
Mới biết chưa thân cũng muội, huynh
Nhận nhau kết nghĩa kiểu dao - quỳnh
Tướng “huynh” ngổ ngáo tay vung lượn
Dáng “muội” ngông nghênh chân dạng khuỳnh
Đi đứng kỳ khôi như…ốc nhảy(*)
Nói năng đắng sít tựa…lưu huỳnh
Gặp nhau như thể trời đang vỡ
Cái phản gỗ mun bỗng sập uỳnh.
27.9.06
Nguyên Hùng
(*) ốc nhảy: một loại ốc làm mồi nhậu khá ngon
Giao lưu mạng ảo
Thư quán đôi vần gọi đệ huynh
Tự khen hương ngát tựa hoa quỳnh
Văn mình nhất đẳng, xiêm y khoác
Vợ cậu tuyệt nhân, đắc ý khuỳnh
Mạng ảo giao thoa mờ Đậu - Đỗ
Cõi trần kết nối rõ Lưu - Huỳnh
Muốn thêm gia vị đời tăng ngọt
Thỉnh thoảng xô nhau ngã đánh “uỳnh”
27.9.06
HBĐ
Cám ơn các anh Nguyên Hùng, HBD, Ốc rạ đã ghé chơi và họa thơ!
Lòng Thu
Thu vừa ghé lại trên cành
Cho cây thả chiếc lá xanh vào chiều
Thu hờ hững giỡn cánh bèo
Để hồ hiu hắt trong veo mắt trời
Đừng quên một chút thu rơi
Cho người mỏi mắt nhớ người nơi đâu
Thu, ừ nhỉ! Ngọn gió đau
Run trong lòng những kẻ sầu vì yêu
Lòng ta tiếc biết bao nhiêu
Những mùa thu rụng gió gieo may buồn
Lòng ta lơ lửng bồn chồn
Thương người xa ấy nhớ vần thơ thu…
Nỗi buồn thoang thoảng trời mơ
Hay là thu thả tâm tư với mình
Lắng nghe tiếng thở trời xanh
Sầu ngưng tụ giữa lòng anh… nặng dần…
Cơn Lũ Chẳng thể nhìn nhau người hỡi
Ta về hóa trận mưa bay
Dập tắt nhớ thương ngày ấy
Ngâm lòng trong vũng tình say
Thương nhớ gửi về bên đấy
Tương tư gối trọn đêm này
Dìm lòng chặn cơn cuồng nộ
Ước mong thành cánh hạc bay…
Biếng ngủ mắt cay môi khát
Tứ thơ chất ngất sầu vây
Mai rồi ai đi đường ấy
Mộng tròn nốt giấc đêm nay…
Ngày mai những lời chưa nói
Quên đi gói trọn trong lòng
Đóng băng tình nồng một thuở
Mộng vàng thả hết bến sông…
Cần chi nói lời vĩnh biệt
Mưa ơi xin quét sạch lòng
Xin tình như cơn lũ ấy
Tràn bờ cuốn chảy băng băng…. r Hát khúc muôn đời
Loanh quoanh rồi cũng cơn mưa
Để rơi rớt nhớ bên bờ ruộng xanh
Xa xăm cũng ánh trăng thanh
Để cho tròn những đêm rằm tuổi hoa
Thuyền ơi! Có cập bến mơ
Cho ta gửi chút tình thơ xuôi dòng
Gửi thương gửi nhớ gửi mong
Gửi buồn hiu hắt gửi long đong tìm
Nghe chăng tim đập trong tim
Phải đâu ta ở trong mình đấy thôi
Mà sao khi gặp bồi hồi
Khi xa luyến nhớ khi rời bâng khuâng
Lòng sang ta gửi chút lòng
Lòng về ta gửi mộng vàng đi theo
Xin làm một kiếp dây leo
Men theo nỗi nhớ sớm chiều bên nhau
Repost
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2006 22:23:47 bởi diên vỹ >
MỘT NGÀY THU Ngày thu gió thoảng thổi mười phương
Bóng nhạn tìm quê vẫy dọc đường
Leo lẻo trời xanh nằm đáy giếng
Võ vàng non biếc ẩn làn sương
Sầu vương mây trắng sầu lơ đãng
Cảnh nhuốm hồn thu cảnh dị thường
Dừng bước bên sông nghe sóng vỗ
Thuyền con tìm bến vắng hồi hương Thương nhớ Em hiện ra từ cái nick quen
Chẳng thấy hình đâu vẫn cứ thân
Chào em! Anh gõ đôi vần chữ
Thỏa chút lòng mong tiếng nhớ thầm
Hỡi người biền biệt chốn xa xăm
Có đến cùng ta chung mộng vàng
Hay chỉ là mây trên trời thoáng
Để lòng như nắng đợi mưa sang
Ta thương con chữ hay người nhỉ
Mà ngóng vần thơ đợi bóng hờ
Em là con gió hay nick đó
Cho thỏa lòng anh với cơn mơ
Ừ ta nhớ lắm, ta đợi đấy
Cả tứ thơ quen cái nick này
Mà ta thương quá ta say lắm
Trong những giấc nồng mộng lắt lay… REPOST
Cát
Còng gió chơi trốn tìm
Hàng phi lao nghiêng ngả
Biển chiều. Ồ lạ quá
Bóng hoàng hôn thắp đèn
Cát rạn dưới chân anh
Biển xanh ầm ì vỗ
Trời cao buồn vô cớ
Hững hờ vì sao băng
Le loi một vì sao
Trên trời cao lằng lặng
Rơi vào lòng cát lạnh
Sóng sánh từng bước chân
Cát ngân dưới chân anh
Rộn rạo từng bước dạo
Nghe thì thầm cát bảo
Nỗi nhớ ơi! Để dành
Cát nói lời biển xanh
Biển xanh hòa lời cát
Nửa đêm bờ biển hát
Ô kìa! Vầng trăng thanh
Vầng trăng lên thật nhanh
Che biển và bờ cát
Chỉ còn vàng bát ngát
Cát ngút ngàn lòng anh…. r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2006 11:03:38 bởi Huyền Băng >
CHỮ...& DUYÊN
Thăm Duyên Hồng
nhà đầy đong
vạn tấm lòng
ngóng chờ trông ...
bao năm vẫn một màu hồng
ngàn duyên mơ mãi nằm trong thơ tình.
em thắm xinh
anh lung linh
áng thơ tình
chung ý xinh
gửi trao đáy mắt sóng tình
muôn sao trong mộng lung linh cuộc đời
xin nghiêng nét bút thơ tươi
gửi vào nỗi nhớ trao người...tri âm.
YeuDieuLongNu
kính chào huynh -lâu quá rùi muội bận,,,hôm nay có mấy vần kính tặng huynh cuối tuần vui nhiều nhé
@YeuDieuLongNu: Cám ơn Muội cho Huynh nhiều lời chúc... Chưa có thơ đáp lại.. thông cảm hen!
Chút Thu Thu rớt thêm kỷ niệm vào nỗi nhớ
Nắng như tờ giấy mỏng rụng bên song
Em hong gió gom lời thơ tình tự
Ngóng nỗi buồn đếm chiếc lá long đong
Vàng sóng sánh trên cành hồng trĩu quả
Bớt lanh chanh trong nét gái thị thành
Na mở mắt nhìn đời, ồ lạ quá
Rụng trên trời một tiếng hạc bay nhanh
Sen tàn lá đồng xa trơ gốc rạ
Sợi khói chiều thả nỗi nhớ vu vơ
Có một chút gì nghe là lạ
Bên dòng sông sương khói phủ bến bờ
Bày cỗ đợi Trung Thu đàn em ngóng
Hồng đèn lồng rám nắng trái bưởi chua
Tiếng trống ếch rộn ràng đầu ngõ
Trong lao xao hơi gío chuyển mùa… r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2006 11:04:52 bởi Huyền Băng >
Thu nay
Những vần thơ mỏng tựa như tơ
Tôi đã từng thương đã mộng mơ
Những mùa thu nắng đầy bướm trắng
Lắng đọng đôi mình chút tình thơ
Thu nay tôi lại ngẩn ngơ tìm
Bóng cũ người xưa sao lặng im
Chỉ thấy ao xưa sen rũ lá
Hạ tàn thu thắm nắng lim dim
Còn đâu bướm mộng vườn xưa ấy
Những buổi hong thơ mỏi mắt nhìn
Chờ bước chân về trên lối cũ
Rộn ràng nghe một tiếng chân quen
Em ở nơi nao hay đã quên
Một chút tình thơ ta trao duyên
Hay em lận đận cùng số phận
Trót cảnh sang sông ván đóng thuyền
Ta thả rất nhiều những cánh thư
Theo lá vàng trôi tới bến mơ
Em nơi xa thẳm nơi mong nhớ
Có nhặt xem không hoặc hững hờ
Thu nay đọc lại vần thơ cũ
Nhớ lắm người xưa bước lạc đường
Thu nay ta gom sầu vào hũ
Đem về ngâm rượu nhớ tình nương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2006 12:59:38 bởi Đuyên Hồng >
Bão
Ồn ào như được báo
Táo bạo từ biển đông
Mưa lũ ngập miền Trung
Dân đen trùng trùng khổ
Trời cớ sao giận giữ
Hú từng cơn liên hồi
Biển xanh gầm gừ rú
Nát chiếc thuyền mồ côi
Cổ thụ bật gốc rồi
Nhà mái tranh tơi tả
Những mặt người nhớp nhúa
Mập mờ nhòa hơi mưa
Nước đổ xuống từ trời
Nước mắt tràn qua mũi
Bóng cụ già còm cõi
Ngả nghiêng bàn chân run
Cành gẫy cây nghiêng ngả
Nước ngập chìm tàu xe
Những kiếp người mệt lả
Bươn bả lòng nước trôi
Cơn bão quật quê tôi
Nồi cơm dân chìm nổi
Bao giọng buồn bối rối
Khản dần lời cứu kêu…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2006 14:48:08 bởi Đuyên Hồng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: