ĐÊM THU
Thu về tơ tưởng nghĩ về Thu
Mờ ảo trăng lên sương ảo mở
Chuyển động gió vờn cây động chuyển
Lưu luân lá rụng tiết luân lưu
Mộng mơ đưa đẩy lòng mơ mộng
Ru tiếng ơi à vẳng tiếng ru
Tiếc nhớ tình xưa ôi nhớ tiếc
Từ từ nguyệt rạng sáng từ từ…
NGẪM CẢNH
Một chèo sải bước dọc non sông
Khách chẳng buồn sang bến vắng không
Nước đục buông câu chờ cá dại
Mồi thơm thả lưới bắt chim hồng
Trời xanh vá đá người đâu tá
Đất hẹp buôn danh chợ mải đông
Nửa gánh gươm đàn vai trĩu nặng
Sao còn chia rẽ kẻ ngoài trong!
YÊU
Yêu đất nước tôi đất Lạc Hồng
Yêu non mây phủ sóng gầm Đông
Yêu đồng xanh lúa đêm trăng tỏ
Yêu quả trĩu cành giếng nước trong
Yêu buổi thu sang vàng lá úa
Yêu ngày hạ đến rực hương nồng
Yêu người yêu cả ngàn xưa ấy
Yêu bạn yêu ai cũng hết lòng
Yêu tiếng hoạ thơ lời tiếp vấn
Yêu xuân đào nở rực ngoài sân
Yêu ca dao cũ người quên áo
Yêu tứ thơ xưa tiếng hát văn
Yêu giọng hò đêm tràn sóng nước
Yêu lời đối đáp níu đôi chân
Yêu khăn mỏ quạ quần ba lĩnh
Yêu áo bà ba váy tứ thân…
Đêm Thu
Gà gáy nguyệt tà rọi mái hiên
Bóng vàng hoang hoải vãi quanh thềm
Mênh mang sương phủ tràn sông núi
Xào xạc gió lay rũ lá mềm
Trăng ngập đồng hoang cô quạnh thế
Dế kêu vườn cổ não nề thêm
Nam kha một giấc đà bừng tỉnh
Dâu bể vương mang ít nỗi niềm
Repost