ĐÂU CHỈ LÀ TÌNH YÊU
CÂU CÁ ĐÊM
Non xanh rừng thẳm cảnh như mơ
Sương phủ bờ xa ánh nguyệt mờ
Suối biếc lững lờ mây trốn bóng
Thuyền trăng hờ hững khách mong thơ
Rượu vơi bầu cạn ông kia gật
Mồi thả câu buông lão đó chờ
Nhập nhoạng gió đùa làn nước động
Giật mình tưởng cá tiếc ngu ngơ…
Đuyên Hồng
VẦN THƠ BẤT CHỢT
trăng nghiêng lá thẳm với ngàn mơ
gió hát vu vơ ý mập mờ
nỗi nhớ chuyện xưa làm mất ngủ
cuối hè hoa nở gọi làm thơ.
quỳnh hoa trắng muốt mong manh đợi
thi sĩ gieo thơ...thỏa ý chờ
mất ngủ vẫn vui trong cảnh mộng
tiếng gà báo sáng làm ngu ngơ.
YeuDieuLongNu
VƯỜN HOANG Anh đến nhà em chẳng có nhà
Vườn xưa quạnh quẽ vắng người xưa
Cỏ hoang lối cũ nay loang lổ
Lá úa thu qua đổ túa đường
Nhàn nhạt tường vôi rêu từng mảng
Âm u đầu ngõ dơi bay hoang
Chân dẫm lá vàng hồn phiêu đãng
Đâu chốn vườn hoa tiếng oanh vàng
Em xa chẳng một câu từ giã
Trăng vắt đầu nhà gió vu vơ
Bướm bay lạc bạn buồn lã chả
Vọng tiếng ao bèo ếch lưa thưa
Có con dế lạ vụt bay qua
Mối ùn từng đống góc vườn kia
Em qua vườn cũng trông tàn tạ
Hồng biếng đâm bông chẳng trổ hoa… Đầu Đông Ông mặt trời ngái ngủ
Đỏ quạch trùm mây đen
Vỉa hè vương lá phủ
Ngỡ ngàng bàn chân quen
Heo may ùa xuống phố
Tím tái làn da khô
Dáng ai về trong gió
Rùng mình giọt mưa thưa
Đã nghe hương bếp lửa
Thơm lừng mùi ngô khoai
Đã thèm hơi chăn gối
Tiếng đôi cô thở dài…
Sương mù rơi xuống vội
Chén chè xanh bốc hơi
Không mồi, mấy thằng bợm
Rót rượu… từng ly vơi…
Có một người cô lữ
Nhìn mây bay trên trời
Thả lòng theo ngọn khói
Nhớ nhà buồn khơi khơi… ĐÔNG CẢM
Đầu đông rụng rơi nỗi nhớ
Người xưa xa cách mù khơi
Lá vàng sầu cây cằn cỗi
Sợi buồn bám riết tim côi
Xa em mùa đi thu hết
Đường mơ cụt lối ngõ hoang
Cúi đầu vần thơ xưa khép
Thương người mong đợi héo hon…
Xa em chim đi trú rét
Ta còn đâu chốn ấm êm
Một nửa phương trời cách biệt
Mênh mang vương vấn nỗi niềm...
Đông về nhuộm đen mây trắng
Nắng thưa không ấm môi hồng
Giọt buồn chợt lăn nằng nặng
Rơi đầy trong chốn hư không… Repost
ĐÔNG CẢM
Đầu đông rụng rơi nỗi nhớ
Người xưa xa cách mù khơi
Lá vàng sầu cây cằn cỗi
Sợi buồn bám riết tim côi
Xa em mùa đi thu hết
Đường mơ cụt lối ngõ hoang
Cúi đầu vần thơ xưa khép
Thương người mong đợi héo hon…
Xa em chim đi trú rét
Ta còn đâu chốn ấm êm
Một nửa phương trời cách biệt
Mênh mang vương vấn nỗi niềm...
Đông về nhuộm đen mây trắng
Nắng thưa không ấm môi hồng
Giọt buồn chợt lăn nằng nặng
Rơi đầy trong chốn hư không…
AI CẤT DẤU MÙA THU.? ai cất dấu mùa thu để cây lặng sương mù như dáng người khắc khoải kẻ đi tìm mùa thu... hôm qua còn nắng ấm trăng còn dạo vi vu lá còn mơ vàng thắm trải ngàn xa mộng ru. hôm nay chẳng còn nữa những tâm tư tình ru hồn hắt hưu theo gió gửi heo may...buồn ru. trăng mùa đông bước vội ngại gió heo lạnh lùng đường xưa quên giọng nói của mấy mảnh tình chung. sao anh cất mùa thu trong hành trang chân bước em tìm làm sao được màu sắc đẹp không cùng. biết mùa thu theo anh khi trở lại sẽ thắm biết khoảng đông im lặng nỗi nhớ đành đóng băng. mùa thu anh cất đâu trong câu đầu thơ viết cho tim mình mãi dệt một mùa thu...bền lâu. YeuDieuLongNu chúc huynh vui
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2006 15:39:58 bởi YeuDieuLongNu >
Vườn Nhà
(Đọc xuôi)
Xao lòng một tiếng cất meo meo
Biếng ngủ mèo con nằm quắn queo
Nao núng hồ đùa vịt quạc quạc
Xác xơ cây héo hoa teo teo
Dâu ôm kén cuộn thân khin khít
Bướm vãn Ong bay cánh véo veo
Đau quặn quả bầu cong nọc độc
Chao nghiêng chuồn rớt lá rơi vèo
(Đọc ngược)
Vèo rơi lá rớt chuồn nghiêng chao
Độc nọc cong bầu quả quặn đau
Veo véo cánh bay ong vãn bướm
Khít khin thân cuộn kén ôm dâu
Teo teo hoa héo cây xơ xác
Quạc quạc vịt đùa hồ núng nao
Queo quắn nằm con mèo ngủ biếng
Meo meo cất tiếng một lòng xao Chiều Thu
Lững lờ dòng chảy suối trong veo
Cá lượn tung tăng chim vút vèo
Trên bến rộm vàng phong nhuộm lá
Dưới cầu bóng trắng áng mây treo
Tầng tầng hoa dại mênh mang trải
Lớp lớp thông ngàn vi vút reo
Ngô nướng thơm lừng theo gió tới
Chiều hoang sợi khói cứ dần leo…
TƠ TƯỞNG
Sao mong người thế! Cả trong mơ
Dâu bể bao năm chẳng nhạt mờ
Ngày tưởng vu vơ cùng cõi mộng
Đêm nằm trằn trọc với vần thơ
Tâm tư luấn quấn lòng chờ đợi
Luyến nhớ vấn vương dạ ngóng chờ
Trói buộc tơ hồng ai thắt nhỉ?
Canh tàn một giấc tiếc ngu ngơ
Sự đời
Trẻ khỏe thích đùa chơi
Già rồi chỉ muốn ngồi
Ngày vui ham cảnh đẹp
Niên tận chán hoa tươi
Hợp tan dòng đời chảy
Vơi đầy thế sự trôi
Trăm năm dài một khắc
Chớp mắt đà thiên thu
Repost
Đọc thư em Em kể bên kia em buồn lắm
Lang thang thơ thẩn ngắm trời mây
Xứ lạ người thân đều vắng bóng
Buồn chẳng có ai để giãi bày…
Em nói thu về tuyết lạnh bay
Lá phong vàng nhuộm cả đường cây
Em chia nỗi nhớ thành hai nửa
Lệ cạn cho người phía chân mây…
Sao chẳng chia anh ít nỗi buồn
Những chiều lạnh lẽo tiễn hoàng hôn
Những đêm thức giấc nằm nghe gió
Ước ấm môi hờn một nụ hôn…
Giá mà gánh được cho em nhỉ
Thân gái dặm trường cảnh tuyết sương
Lạc bước tha hương đành dứt áo
Hận mình lỗi hẹn với người thương…
Cười lên một chút thôi rơi lệ
Anh gửi về em triệu bông hồng
Chia giấc mộng vàng đêm quạnh quẽ
Sang làm tia nắng ấm tầng không… Đường Thu
Trời cao vi vút chút heo hanh
Thu đã tới ư? Trơ trụi cành
Lá biếc buông mình rơi lả tả
Cầu con thả bóng đứng buồn tanh
Sông bên núi ẩn che sương mỏng
Xóm dưới cây mờ phủ khói xanh
Chiều xuống hoàng hôn về lằng lặng
Đường xa tím ngắt nắng mong manh PHẢI CHI
Phải chi đừng nhớ tên em
Thơ anh đã đỡ đảo điên câu từ
Phải chi đừng có mộng mơ
Ta đâu thành kẻ sống thừa bên nhau
Phải chi đừng có ước ao
Giữa đường chỉ một câu chào rồi xong
Đũa thần đừng có mơ hoang
Lỡ làng cả chuyến đò sang một ngày…
Phải chi mơ ước chợt bay
Em đừng nhung nhớ đọa đày lòng anh
Thà đành hóa kiếp cỏ xanh
Thà đành làm ánh trăng thanh giữa trời…
Người ơi! Xin chớ thả lời
Phải chi bên đó là người hữu duyên
Giữa đường gặp mặt xin quên
Tình thơ hỏi có thắm bền được lâu…
Phải chi dò được lòng nhau
Phải chi biết được biển sâu chung tình
Phải chi em mãi lặng im
Com tim anh đã lim dim ngủ vùi…
Repost
Rung Khế
Rụng đi! Quả khế vàng! -Đừng động em hỡi chàng Nếu em mà rụng xuống Chim vàng còn có sang! Rụng đi quả khế xanh! -Em còn chua lắm anh Anh ơi! Nếu đã ngọt Em chẳng treo trên cành… Rụng đi! Sao không nói Hỡi đám lá vàng ơi! -Gió heo may đã tới Cớ gì tôi không rơi… Một ngày nọ, chim vàng không đến Quả khế già đành rụng với lá khô Rồi ngày nữa người rung cây thưở trước Cầm khế ngồi dáng ưu đãng trầm tư… r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2006 18:31:19 bởi Huyền Băng >
Đêm Trăng….
Liêu xiêu bóng bước dưới trăng
Vùng vằng cơn gío tung tăng chân trời
Vẫy tay một tiếng trăng ơi
Làm sao nháy mắt mỉm cười trao duyên
Hàn huyên ngọn gió con thuyền
Buồm căng rẽ sóng sang miền mộng mơ
Bờ xa gà gáy lưa thưa
Sao Hôm mất mặt sao Vua ngang đầu
Dạ hương trốn bạn đi đâu
Vương trên mái tóc một màu trắng tinh
Thình lình rớt tiếng hạc thanh
Thoáng hình tiên nữ mây xanh hiện về
Sương lan giăng cả bốn bề
Nhạc mê dìu dặt rủ rê giấc nồng…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2006 22:04:19 bởi Đuyên Hồng >
TÌNH ONLINE Ta vẫn nhớ mắt em buồn se lệ
Vần thơ em sao nhè nhẹ xốn xao
Tâm hồn em thật trong trắng ngọt ngào
Mà yểu điệu, ôi chao tuyệt thế
Ta vẫn nghe bước em về khe khẽ
Từng hơi thơ run rẩy nét yêu đương
Như trong mơ ta nức nở từng cơn
Em không thấu sao còn hờn còn dỗi
Anh hy vọng rồi ngóng trông chờ đợi
Bao đêm ngồi mê mải đọc thơ em
Tìm bóng em trong câu chữ êm đềm
Giữa hư hảo, mong manh vời vợi
Tình online chính là tình chân thật
Nơi lòng yêu gặp gỡ nói lời yêu
Chẳng đắn đo xinh đẹp sang nghèo
Xa bốn biển mà gần trong gang tấc
Em ơi em! Vần thơ chung đã cất
Thay con tim thơ cũng nói như mình
Là yêu thương anh gửi tự lòng anh
Là nhung nhớ ta dành trên câu chữ
Vui lên nhé! Đừng để lòng tư lự
Trong câu từ ta vẫn giữ thủy chung
Dù nay mai chằng thể bưóc cùng đường
Tình Online vẫn ngát hương mãi mãi....
Đường Thu
Trời cao vi vút chút heo hanh
Thu đã tới ư? Trơ trụi cành
Lá biếc buông mình rơi lả tả
Cầu con thả bóng đứng buồn tanh
Sông bên núi ẩn che sương mỏng
Xóm dưới cây mờ phủ khói xanh
Chiều xuống hoàng hôn về lằng lặng
Đường xa tím ngắt nắng mong manh Cơn Mưa
Gió thổi cát mù trời
Sông gầm cuộn sóng trôi
Thuyền con tìm bến nấp
Cá lớn trốn bùn hôi
Sấm giật cây nghiêng ngả
Mưa tràn nước đổ rơi
Đường xa không chỗ đợi
Lỡ bước khách buồn thiu
Gió im nước hết bay
Lấp lánh ngọc treo cây
Cá ngược dòng tìm bạn
Chim tung cánh kiếm bầy
Cầu vồng nằm vắt núi
Nắng đốt rát ngang vai
Rảo bước người không ngoái
Về nhà hẳn sớm mai…
Bất tri
Hơi đâu để ý tính mau lâu
Xét nét làm gì chuyện cạn sâu
Nghịch cảnh gặp thời không mở mắt
Chanh chua dẫu biết chẳng quay đầu
Thấp cao giống tiếng cua trong lỗ
Khôn dại như đàn gảy nhĩ trâu
Biết lắm thông nhiều càng thấy khổ
Bất tri sướng nhất khỉ người Tàu!
** phố Tàu luôn có bán 3 con khỉ,
một bịt tai, một bịt mắt, một bịt mồm,
tượng trưng cho các tiếng: không nghe, không thấy, không nói.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2006 18:37:48 bởi Đuyên Hồng >
Chào Thu kỷ niệm
Em đi rồi mùa thu cũng qua nhanh
Chỉ còn đọng trong lòng anh nỗi nhớ
Gió cứ thương đêm đêm về trăn trở
Và trăng buồn nên cũng ít hiện ra…
Ai hát bên trời một khúc du ca
Lời thoang thoảng như mây ngàn man mác
Hay em gửi lòng về qua từng lời hát
Khúc hát cuối mùa khúc hát bi ca…
Thượng Đế đôi lần cũng sắp xếp qua loa
Nên chẳng thể ghép anh vào cái hư không của gió
Cũng chẳng thể buộc em vào nồng nàn nắng lửa
Rồi chúng mình phải vật vã xa nhau…
Đứng bên cầu nhìn xuống dòng sâu
Nước vẫn cuộn về xuôi mê mải
Em đã đi! Trôi về miền xa ngái
Ai một dòng tắm mãi được lần hai…
Nhặt chiếc lá vàng đếm bước một hai
Thôi chào nhé mùa thu kỷ niệm
Ta đón đông dẫu lòng còn xao xuyến
Một trời thu quến luyến mắt nai…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2006 22:29:37 bởi Đuyên Hồng >
Ngại Chiều nay hẹn đợi em đầu phố
Em thẹn thùng ngại lắm chẳng đến đâu
Lỡ bạn bè bắt gặp nói làm sao
Xấu hổ lắm lẽ nào như thế
Ngày hôm nọ hẹn về ra mắt mẹ
Thoáng ngại ngùng em nói chẳng dám đâu
Lỡ mẹ không bằng lòng bắt phạt đánh roi đau
Em sợ lắm làm sao mà chịu được…
Ngày hôm qua hai đứa mình trễ học
Em thẹn thùng che cặp ngang mi
Bạn bè nhìn kìa em ngại quá đi
Bữa đến lớp sao chung đường tới muộn…
Hôm mãn khóa tặng em chùm phượng sớm
Loang quanh nhìn nhét vội chiếc cặp xinh
Sao ngại ngùng em chẳng dám nhìn anh
Để giọt nắng chín hồng đôi má đỏ
Hẹn chúng mình vào trang thơ gửi nhớ
Những ngày hè vời vợi cách xa
Ngại làm sao khi bè bạn biết nick ta
Nên chẳng dám, em thẹn thùng lý sự
Rồi bữa nọ cùng xem xi nê Mỹ
Thấy người ta ôm ấp thẹn làm sao
Úp mặt vào vai anh em nức nở tuôn trào
Em ngượng lắm bất đền anh ý..!
Ôi thẹn thùng đôi môi hờn mọng đỏ
Tay anh rung đỡ lấy bàn tay
Phút mê ly nghe trời đất chuyển xoay
Hai đôi mắt ngại ngùng quên chớp mắt…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2006 21:14:38 bởi Đuyên Hồng >
Đừng xa giấc mơ hoang Chiều mơ hoang ngắm theo làn tóc rối
Em thả tung vời vợi trời xa
Gió ngừng thở mây lững lờ quên chạy
Và chiều quên bỏ sót bóng trăng gầy… Ai thả lòng theo những lời ca
Để sương sớm hững hờ hôn cành lá
Để trời cao những vì sao nghiêng ngả
Theo những lời tình tự nguyệt hoa… Anh đứng coi vẹt mắt tít đằng xa
Gió thì thoảng mà trăng mờ ảo quá
Chỉ có ánh lung linh là rất lạ
Từ ngoài kia chĩa thẳng tim mình… Xin đừng thả tình hỡi những vì sao xinh
Đừng động bóng hồ xanh im lìm ngủ
Rên khe khẽ hỡi những vì tinh tú
Cho đêm say một giấc ngủ mộng vàng Xin đừng xa hỡi những giấc mơ hoang…!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2006 10:37:36 bởi Đuyên Hồng >
Có Một Mùa Có một mùa còn ở mãi trong ta Khi hoa nở ngát trời đầy gió Mùa hạ thắm, mùa nồng nàn hoa đỏ Nhắc lại mình một thuở bên nhau… Những vui buồn đã lặn tận sâu Trong ký ức chỉ còn lòng nhung nhớ Ôi những mùa rực một trời phượng lửa Tím một lời người hứa lúc chia ly… Có những ngày trong sáng đến mê ly Trang sách trắng trắng như tà áo trắng Những khúc ca thanh cao thoáng đãng Mang tiếng cười rạng rỡ hồn nhiên… Ta đã hứa cùng nhau, lời ước đầu tiên… Rồi xa cách chia lìa trang sách Áo em đen ta một lần trót nghịch Ghi tên mình sau lưng… Có một mùa nghĩ lại cứ rưng rưng Thương yêu thế chưa một lần dám gọi Nhớ nhung quá mà sao không thể nói Trói lòng mình từ ánh mắt tiễn đưa… Người đã xa có còn nhớ ngày xưa Mùa hạ sót trên khung trời một thưở Mắt em mơ màng đốt cả đời rực lửa Ta mang hoài theo những lời thơ… [sm=heart.gif][sm=heart.gif][sm=heart.gif][sm=heart.gif][sm=heart.gif][sm=heart.gif][sm=heart.gif][sm=heart.gif][sm=heart.gif][sm=heart.gif][sm=heart.gif][sm=heart.gif][sm=heart.gif][sm=heart.gif][sm=heart.gif] LỜI HOA Có một bông hoa trắng Ngại ngần chẳng dám đưa Cầm một bông hoa đỏ Biết ai kia có chờ… Chân bước vào đầu ngõ Lòng hỏi lòng vu vơ Bông hoa vàng một thuở Có còn tươi đến giờ… Cắm một bông hoa trắng Vào chiếc bình hôm qua Chiều hôm nay màu trắng Rủ rê hồn mơ Hoa… Có thêm một bông hoa Ngày qua ngày đến cắm Hơn một nỗi nhớ thầm Tỏa hương thơm lằng lặng
Có một bông hoa trắng
Ta đưa sang tặng nàng
Có một trời yên ắng
Đợi một lời lên hương… REPOST
LỜI HOA
Có một bông hoa trắng
Ngại ngần chẳng dám đưa
Cầm một bông hoa đỏ
Biết ai kia có chờ…
Chân bước vào đầu ngõ
Lòng hỏi lòng vu vơ
Bông hoa vàng một thuở
Có còn tươi đến giờ…
Cắm một bông hoa trắng
Vào chiếc bình hôm qua
Chiều hôm nay màu trắng
Rủ rê hồn mơ Hoa…
Có thêm một bông hoa
Ngày qua ngày đến cắm
Hơn một nỗi nhớ thầm
Tỏa hương thơm lằng lặng
Có một bông hoa trắng
Ta đưa sang tặng nàng
Có một trời yên ắng
Đợi một lời lên hương…
MỘNG ĐƯỜNG lời hoa đan thầm lặng gió vẩn những làn hương có một bông hoa trắng tựa áo em tan trường. làm tâm ta xao xuyến vu vơ một chữ thuơng mấy bông hoa trong nắng hay nón em nghiêng đường anh muốn là giọt nắng hòa trong sắc em vương hay anh làm ngọn gió ủ tóc em ngàn hương. anh thầm thì mơ mộng với bông hoa mình thuơng chưa tỏ lời say đắm với bóng yêu bất thuờng bây giờ trong xa cách thoáng nhớ bóng người thuơng màu thiên thần lấp lánh tìm đâu thấy bóng vương. YDLN muội thăm huynh nè.chúc huynh vui
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2006 00:23:36 bởi YeuDieuLongNu >
@Yeudieulongnu: Cám ơn Muội đã tặng Huynh hoa đẹp... Thực tình Huynh rất thích hoa trắng đó.... Huynh sẽ qua nhà Muội trả thơ sau nhé!
Cô hàng xóm
Năm xưa hai đứa gần nhau
Tắm sông lột áo nhảy ào mà vui
Dè đâu khi lớn khôn rồi
Gặp: em thèn thẹn, mặt tôi đỏ bừng…
Nhà anh có cây lộc vừng
Mỗi ngày hoa rụng ra vườn nhặt hoa
Xâu thành chuỗi đỏ mượt mà
Giả trò đám cưới em là cô dâu…
Ngày xưa mình thích cưỡi trâu
Làm ngựa đánh trận bỗng đâu chuốc thù
Em thua ngồi khóc hu hu
Ta đành mất túi bỏng ngô dỗ dành…
Trao anh mấy trái ổi xanh
Thương em chỉ có hoa chanh làm quà
Từ ngày nàng học trường xa
Ta ngồi ngắt đám rễ đa đếm buồn…
Hôm nay lòng đổ mưa tuôn
Nàng về mời lễ kết hôn trên thành…
Repost
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2006 21:32:07 bởi Đuyên Hồng >
Cô hàng xóm
Năm xưa hai đứa gần nhau
Tắm sông lột áo nhảy ào mà vui
Dè đâu khi lớn khôn rồi
Gặp: em thèn thẹn, mặt tôi đỏ bừng…
Nhà anh có cây lộc vừng
Mỗi ngày hoa rụng ra vườn nhặt hoa
Xâu thành chuỗi đỏ mượt mà
Giả trò đám cưới em là cô dâu…
Ngày xưa ta thích cưỡi trâu
Mê đánh trận giả em ta giặc- thù
Em thua ngồi khóc hu hu
Ta đành mất túi bỏng ngô dỗ dành…
Trao anh mấy trái ổi xanh
Thương em chỉ có hoa chanh làm quà
Từ ngày nàng học trường xa
Ta ngồi ngắt đám rễ đa đếm buồn…
Hôm nay lòng đổ mưa tuôn
Nàng về mời lễ kết hôn trên thành…
Repost
_____________________________
GẦN NHÀ . nhà kề gần ,tình không ta tự khi em lớn như là xa xôi chuyện xưa kỷ niệm đầy vơi nghe ai nhắc lại em thời bỏ đi. ước gì mãi bé tý ty chơi vui chẳng biết giữ gì cho duyên khi hái lá,lúc gấp thuyền khi làm chồng vợ, chợ phiên bán hàng. hàng cây bông bụt xanh lam lá cây ta xếp một làn tiền tiêu bông hoa đỏ mặt trời chiều cánh mong manh thể một chiều tuổi thơ. MINH TUẤN.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2006 20:58:07 bởi Minh Tuấn >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: