ĐÂU CHỈ LÀ TÌNH YÊU
GẦN TẾT Gió lạ vài cơn thổi ngẩn ngơ Sương tan trời đất ấm từng giờ Nghe trong không khí mùa xuân ấy Cây cỏ vươn mình hứng nắng tơ… Vỉa hè chen chúc cảnh cây hoa Chuối bưởi hồng na bán tứ bề Bến xe chật chội người qua lại Tàu đến tàu về, đêm rộn ga… Đường quê nhộn nhịp bước người đi Nghỉ Tết con ai đứa đứa kìa Có cô thành thị trông lạ lẫm Chắc hẳn lần đầu ăn Tết quê… Thôn xóm vào trưa nhộn tiếng gà Mạ xanh phủ kín ruộng đồng xa Dăm dàn cò trắng bay nhơ nhả Trong gió hương trầm thơ thoảng đưa…
EM XA RỒI
Em đi xa có nhớ một đêm trăng Bên bờ cao anh thả con diều gió
Dòng Hoàng Hà bỗng reo mừng hớn hở
Có hai người bạn nhỏ dưới đêm xưa...
Em đi xa có nhớ mùa mưa
Sông Hồng đỏ xói lở bờ bên tả
Ngày Phúc Xá dập dềnh con thuyền nhỏ
Em học về quần xắn lội chân đê…
Em đi xa có nhớ mùa ve
Đường Lò Đúc cò về chiều muộn
Bằng lăng tím đón hè sang rất sớm
Chiều nao lòng Thợ Nhuộm bước chân quen…
Em xa rồi biết có nhớ trăng lên
Đường Thanh Niên thẩn thờ cơn gió tối
Đêm tím buông người qua người vồi vội
Em tìm gì trong bối rối tay anh…
Em đi xa có nhớ vườn xanh
Trưa Núi Nùng cây buông mành đợi gió
Tuổi học trò em đợi vần thơ ngỏ
Anh chơi trò đuổi bắt chạy loanh quanh…
Em xa rồi lành lạnh que kem
Đêm Tràng Tiền ngẩn ngơ cười vô cớ
Em xa rồi. Ở nơi nao có nhớ
Trăng Ba Đình khuyết nửa nhạt nhòe trôi… R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2007 19:13:33 bởi Viet duong nhan >
CUỐI NĂM
Gió khều rụng cánh đào phai
Năm đi rớt nỗi u hoài nhân gian
Cuối đông đặt nhánh mai vàng
Người về đón Tết đò sang chồng chềnh
Có ai ngồi gõ sang sênh
Câu ca lất phất lềnh bềnh cơn mơ
Rét chi như thể cho vừa
Co ro bõ một ngày mưa lòng thòng
Cuối năm đào đỏ vạt hồng
Hoa mai xóm cũ đã vàng buổi trưa..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2007 19:33:19 bởi Đuyên Hồng >
Trích đoạn: Đuyên Hồng
KHÔNG ĐỀ
Yêu em, chắc hẳn là không thể
Nhớ ư?
Nhưng nhớ để làm gì
Bao u uất ta dìm lòng lặng lẽ
Mê…
Yêu nhau đâu dễ là như vậy
Tiếc thay
Đường vắng kẻ đi về
Hai con tim mệt nhoài lê lết thở
Bỗng gặp mình trong ánh mắt kia..
Yêu nhau, không thể là như thế
Lòng đau lòng bởi lẽ vần thơ
Tim khờ khạo
Lòng hờ luôn lỡ nhịp
Đã gặp rồi
Sao cứ mãi bơ vơ…
Không Đề
Trường Phi Bảo
Yêu anh, làm sao em có thể,
Nhớ hở?
Không, chưa nhung nhớ bao giờ!
Đón đưa, ờ chỉ là sự tình cờ
Mơ...
Em đâu còn là con nhóc ngu ngơ
Anh cũng khác chẳng dại khờ hơn nữa
Níu kéo, thôi đừng có đùa
Nhắc làm chi chuyện ngày xưa bồng bột
Rồi sẽ có người thật sự tốt
Đến đời anh khiết thạch
Qua đời em trong trắng
Xin cho nhau âm thầm va lẳng lặng
Mình...
Ngoảnh mặt về sau.
12-1-2007
KHỔ VÌ THƠ Phải lòng Thi Sĩ tập đề thơ
Tưởng dễ nào đâu khó đến khờ
Nghĩ đại dăm câu ghi kín vở
Viết nhàm bảy chữ rải đầy ô
Mộng mơ vơ vẩn văn buồn ngủ
Thi hứng biệt tăm chữ lập lờ
Quẳng bút xuống sàn nằm ngẫm nghĩ
Bạc đầu trắng tóc khổ vì thơ…
NAM NHI Làm trai đâu ngán cảnh hàn sương
Da ngựa chôn thây giữa chiến trường
Đã bước xuống đường vang bốn bể
Từng ra vào trận rạng quê hương
Chia vầng trăng khuyết tình cao thuợng
Sẻi túi thơ đầy nghĩa luyến thương
Một tấc lòng son xin giữ trọn
Nam nhi danh sáng tận mười phương…
MÂY VÀ GIÓ
Trọn một kiếp lang thang cùng gió
Trên trời xanh, đồng cỏ, trăng sao
Yêu thương hỡi! Khi nào dừng bước
Thân là Mây ai biết được về đâu…
Trọn một kiếp ta yêu ngọn gió
Níu làm chi hỡi dãy núi cao
Ta sẽ chết, ta sẽ là mưa bão
Bào mòn ngươi thành muôn lạch khe sâu!
Trọn một kiếp ta vi vu cùng gió
Nếu thiếu ta gió cô độc chừng nào
Gió sẽ thét, gió sẽ là bão cát
Nơi gió qua là sa mạc buồn đau…
Repost
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.01.2007 11:04:10 bởi Đuyên Hồng >
CUỐI NĂM Cuối năm bóc tờ lịch Còn trơ một tấm bìa Sờ lên cằm thinh thích Mấy ngày chưa cạo ria… Cuối năm vỗ cỗ lòng Bụng long tong bia rượu Thơ viết đọc không hiểu Giấy lộn mờ mắt chong… Cuối năm trồng cây si Nỗi đau lì như đá Người đi ùn phố xá Cuối năm nhìn Người đi… Cuối năm chẳng nói gì Nhấm nỗi buồn không rượu Vườn ngoài chim bắt sâu Thích gì mà không hiểu Cuối năm treo tờ lịch Ba trăm sáu lăm dày Bóc trần nỗi cô tịch Thả dần vào gió bay…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2007 21:01:15 bởi Đuyên Hồng >
KHUNG CỬA
Ô cửa màu đen
In trên khung trời màu đen
Dáng em quen
Bao đêm anh đã rõ…
Những khung cửa màu đen rải rác nằm đâu đó
Chỉ khung cửa này có bóng em…
Khung cửa nào chờ ánh trăng lên
Khung của nào ngó bước quen dưới phố
Khung cửa nào đêm đêm không ngủ
Khung cửa nào hết đóng lại mở ra…
Những khung cửa trên đường anh qua
Có một khung cửa là nỗi nhớ
Có một nơi là ước ao trăn trở
Bao đêm chong đèn…
Những buồn vui chẳng thể gọi tên
Khung cửa nhà em một thuở
Mây trôi qua trời
Niềm yêu tan vỡ
Bên khung cửa
Một lần…
Tần ngần soi khung cửa cũ
Bóng xưa rèm bỏ buông mành…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2007 18:04:47 bởi Đuyên Hồng >
Chuyện tình bên bến đò (I) Bến đò mưa lất phất Khách chờ vắng lơ thơ Cô lái đò buồn bã Hờ hững nghe gió lùa Bến đò một khách thơ Ngắm mưa chẳng muốn đi Cô lái chống chèo đợi Khách thơ mãi nghĩ gì… -Đi thôi không trời tối! Cô mời gã khách mơ -Tôi chờ cô một lối Chở tôi về bến Mơ…! Mưa cứ rơi lưa thưa Nước sông chảy lững lờ Khách thơ giờ bối rối Cô lái đò ngẩn ngơ…! Con đò bơi trong mơ Bờ mưa dần khuất bóng Bến vắng một khách chờ Ngóng đò sang. Câm lặng… Rồi hôm đó bến sông Cô lái trông người về (Gã khách thơ năm ấy) Nên vẫn không… chuyển nghề… CHUYỆN TÌNH BÊN BẾN ĐÒ (II)… Một chiều mưa lất phất Người về bến sông xưa Bóng ai mờ tấm mắt Ký ức buồn lưa thưa… Người qua đò một dạo Giờ nhìn đò ngẩn ngơ Cô lái đò năm ấy Còn nhớ chàng nhà thơ…? Lục bình trôi vật vờ Hoa chuối bờ bên đỏ Hỡi cô em bé nhỏ Nay dạt về bến nao… Duyên tình ánh mắt trao Cô lái đò dạo ấy Anh tuổi vừa mười bảy Đến trường qua đò đầy… Một tuần có sáu ngày Mười hai lần bịn rịn Có nụ cười chúm chím Rụng vào hồn nhà thơ… Một buổi chiều nắng tơ Chàng xa con đò nhỏ Có nỗi buồn không rõ Trong từng chiều Thủ Đô… Một buổi chiều đổ mưa Con đò không còn nữa Cô bé theo người ta Đi tìm miền đất hứa… Nhớ thương một lần lỡ Bỏ trôi theo con đò Năm rồi và năm nữa Con đò chìm trong mơ… Một buổi chiều nắng tơ Nhà thơ không tới nữa Một buổi chiều đổ mưa Người xưa về bên mộ… Con đò hoa một thuở Đã xuôi miền Hư Vô…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2007 18:11:09 bởi Đuyên Hồng >
NHẬN RA NHAU
Nhận ra nhau
Một lần rồi lạc
Trong veo hồ
Ngơ ngác
Bóng mây hoang…
Nhận ra nhau
Ngỡ đó là sự thật
Nào đâu ngờ em tia nắng vụt qua
Phút sững sờ lòng anh ngây ngất
Hóa cầu vồng bắc qua dải mộng mơ...
Nhận ra nhau một lần còn đâu nữa
Mà dư âm
Vụn vỡ
Đến bây giờ
Nửa hồn anh thoảng thơ theo làn gió
Trêu áo em một bữa qua cầu…
CUNG CHÚC TÂN XUÂN
THÂN CHÚC Đuyên Hồng VẠN SỰ NHƯ Ý
AN KHANG, PHÁT TÀI
TÂM THÂN AN LẠC
TMH
CHÚC XUÂN
Năm mới an khang tới mọi nhà
Chúc Người chúc Bạn một Xuân hoa
Lộc dư tiền lắm hồng ân hưởng
Tài đắc bạc nhiều tai nạn qua
Sức đủ bác già vui khỏe lại
Trí đầy con trẻ lớn khôn ra
Muôn dân bá tánh không lo đói
Thế giới hòa bình vui hát ca…. Đuyên Hồng
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2007 19:34:53 bởi Viet duong nhan >
Vui cùng cành mai của Đuyên Hồng chút nghen! Mừng xuân, Mai nở mừng xuân đến mọi nhà Người người hớn hở đón trăm hoa Bình an ai cũng mong vui hưởng Đau ốm luôn mơ được chóng qua. Xuân đến xuân đi rồi xuân lại Bèo trôi duyên lỡ phải chia xa Không lo cứ mặc tình thế sự Hoà bình ta chuộng, ai cùng ta...? Huyền Băng R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2007 19:36:11 bởi Viet duong nhan >
Cám ơn Tỷ đã ghé qua họa thơ! Chẳng mấy khi Rồng đến nhà mà Tôm còn lặn lội bờ sông. Thất lễ!
XUÂN ĐANG TỚI
Buổi sáng nay xuân vừa đang nụ Trong vườn yêu ong rủ rỉ tình
Trên trời xanh chim ả kiếm chim anh
Ngoài thác nước dòng xanh đùa mây bạc…
Ôi xuân sang! Vừng dương chờ tiếng hạc
Tiếng lao xao hạt nắng ấm tuôn trào
Cây trên cành cựa quậy nhựa xôn xao
Từng búp lộc trồi lên trên nhành gẫy…
Nghe náo nức muôn mầm cây rạn vỡ
Trên trời xa chim vỗ cánh về nhà
Mới hôm qua cảnh tàn tạ đồng xa
Nay lá biếc bừng muôn hoa. Đẹp quá… !
Áo thắm mầu sắc hồng trên đôi má
Trời vào xuân thiếu nữ đợi tình si
Ai hát gì mà thắm thiết đê mê Xuân đã tới dạt dào về khung cửa… Mây trắng mọc chân trời như vụn vỡ
Từng ánh hồng nhơn nhở mịt mù bay
Ngoài vườn xa nắng biếc tỏa đôi vai
Xanh đồng ruộng lúa khoai mơn mởn lạ…
Xuân đang tới nghĩa là mùa đông giá
Sẽ qua đi và nắng ấm tràn đầy
Xuân đang tới nghĩa là hè vội vã
Bước chân nồng hoa phượng đỏ cánh bay… Đuyên Hồng R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2007 19:39:39 bởi Viet duong nhan >
KHOẢNG CÁCH Khoảng cách giữa hai ta là nỗi nhớ Chưa một lần được đặt thành tên Ta cùng chung một nỗi buồn vô cớ Xuyên ngang đời bén như một mủi tên… Hư ảo quá ! Là cuộc tình thơ thoảng Đến rồi đi lấp loáng tự sao băng Người qua người bỗng như cơn mộng Thấy mất nhau mới sực tỉnh, bàng hoàng…! Nhẹ nhàng quá! Những cuộc tình mây gió Trên đường mơ lúc có lại lúc không Em thoáng hiện một lần như ảo giác Rồi bất thần thất lạc giữa hoang mang… Ngọt ngào quá! Một lần môi mắt ấy Cho ngu ngơ say tỉnh dại khờ Trái tim lạnh thêm một lần bốc cháy Và một lần hồn ngợp vạn cơn say… Ai đang đến đang đi ta không rõ Những xiêm y cũng phảng phất mùi hương Bước nhẹ quá gót hồng vương hoa nở Trong một đêm giấc mộng thiên đường… Khoảng cách của tình yêu là nỗi nhớ Hai tâm tình cách một sợi chỉ tơ Khoảng cách giữa hai ta là vụn vỡ Trót qua nhau nên thương nhớ dật dờ… Đuyên Hồng
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2007 19:42:29 bởi Viet duong nhan >
CHÚC XUÂN ĐINH HỢI
Đầu năm xin chúc mọi người vui
Thư Quán vào Xuân hớn hở cười
Đón Tết nhà nhà vui khỏe mãi
Chào Xuân chốn chốn nét hài tươi
Nghinh Tân Heo đón muôn tài đợi
Tống Cựu Chó đưa vạn hạn lùi
Vũ trụ xuân qua xuân đáo lại
Xuân này ắt hẳn mãi Xuân vui… R PHÚT XUÂN VỀ Ai chở nắng mới đầy trên phố
Hay Chúa Xuân đã đến ngõ lòng ta
Áo trắng mượt tóc xanh màu lá
Em qua đường trong ngơ ngẩn mắt thơ…
Cánh đào đỏ nhởn nhơ tay thiếu nữ
Nhành mai vàng hớn hở nụ cười mơ
Em nhẹ bước mùa qua muà vội vã
Hương xuân nồng thắm má gái đương tơ…
Em đang bước mùa Xuân theo ngọn gió
Em – Chúa Xuân muôn thuở của đời anh
Nét tươi trẻ giữa trời mơn mởn lạ
Đem xuân nồng lấp hết cả hao hanh…
Em cứ đến cho mùa đông bớt giá
Em cứ sang cho nắng ấm đầy tay
Ôi những bóng hồng trong tiên cảnh
Phút em về cây úa đổi mầm xanh… R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2007 19:49:05 bởi Viet duong nhan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: