ĐÂU CHỈ LÀ TÌNH YÊU
NGỒI NGHE Ngồi nghe gió thì thào trên cành lá Tiếng lá rung khe khẽ, bởi vì Yêu lá thế, không muốn làm lá rụng Chỉ mơ hồ mơn trớn chút tình si… Ngồi nghe sóng rì rầm với biển Đã bao đời biển là bạn tri âm Nên giây phút sóng buồn lòng, giận dỗi Biển lại tung những cột sóng gào gầm… Ngồi nghe nắng khẽ khàng rơi hồ nước Rồi vì yêu nên mặt nước hóa vàng Nắng sung sướng đắm mình trong đáy nước Nước mơ màng bốc khói buổi nắng sang…
Ngồi nghe ong thầm thì hút nhụy Nụ hôn tình lặng lẽ đậu đài hoa Hoa ngơ ngẩn dâng cả đời con gái Rồi một lần kết quả ngọt cho ai…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2007 22:36:27 bởi Đuyên Hồng >
EM CÓ BIẾT Em có biết Thu vàng phơi sắc lá Đám cưới đầu mùa Vội vã vượt chân đê Em có nhìn Chim từng đôi lặng lẽ Tìm vườn quen xây tổ Rủ nhau về.. Em có biết hừng đông rơi Nắng nhạt Bước xưa nhoè Giờ sương rắc lối quen Bóng ai đó qua nhà Lơi khúc hát Ta một lần nhặt lấy để làm quen... Em có biết xuân sang Hoa rộn rã Nở tưng bừng Cho kịp quả mùa sau Nếu bước qua Xin ngoái đầu em nhé Một kẻ khờ Khe khẽ đếm bước
Đau... March 19, 2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2007 16:28:01 bởi Đuyên Hồng >
NHỚ CÂU QUAN HỌ
Quen em giữa một ngày xuân
Hội làng bữa đó mưa xuân lưng trời
Anh về mắt ướt làn môi
Em vương
Quan Họ một lời đong đưa…
Anh về cởi áo qua cầu
Gió bay chẳng biết người đâu để tìm
Em xinh
Câu hát bên đình
Lẳng lơ liếc mắt trong vành quai thao….
Anh qua Kinh Bắc sông cầu
Em xinh em ở chỗ nào hỡi em
Miếng trầu cánh phượng ai quyên
Nhớ câu quan họ bên thềm hội Lim…
March 20, 2007
HƯƠNG TÓC Bữa đó đang xuân, chửa đến hè Hương đồng thơm ngát những đường quê Mê em, anh hái hoa bưởi trắng Mang tặng thay anh những lời thề Anh đã chờ em trong những đêm Trăng vàng rải ngọc bước chân êm Anh qua thơ thẩn trên đường cái Hứng ánh ngân ngà hương tóc em… Bên những hàng cây, mái tóc vương Hương hoa ngan ngát bưởi ven đường Anh ngồi ngơ ngẩn hương tóc ấy Yêu suối tóc em cái môi hường… Độ ấy hè sang em lớn hơn Gặp anh em đã biết giận hờn Vô duyên ai bảo là mình nhớ Cái ánh mắt men hương tóc vườn… Xa em từ đó không gặp lại Đã mấy xuân về bưởi đơm bông Biết em còn thích, ai có hái Gắt mái tóc em mấy nụ bòng…
THƯ CHO EM
Nhỏ ơi! Từ bữa tiễn nhau đi Em có mong không có mộng gì Anh vẫn ngày đêm da diết nhớ Canh tàn mắt đỏ ướt bờ mi Đừng trách tình ta không trọn vẹn Vần thơ dang dở tiếng thề nguyền Xa nhau đâu nghĩa là lỡ hẹn Khi lòng đã hiến trọn con tim Em có biết không những chiều buồn Đếm bóng chim về buổi hoàng hôn Có lẽ trời xa Người cũng vậy Thả lòng thương nhớ ánh sao Hôm Từ bữa em đi ngơ ngẩn trông Bóng mây, mưa cũ ghé non bồng Chắc hẳn xứ người đêm lạt lẽo Em cũng mơ làm ánh trăng trong Biết đến bao giờ ngày gặp gỡ Tay lặng trong tay cuộc tương phùng Em ơi! Hữu duyên còn hội ngộ Trời xanh không phụ kẻ tình chung Cho anh gửi cả trời thương nhớ Ấp ủ men nồng những đêm đông Cho anh gửi đến vần thơ ngỏ Một tiếng nồng nàn tiếng nhớ mong… r
Tháng Giêng em về
Em về
Gánh nắng hai vai
Tháng Giêng xanh mướt
Chiều dài đợi mong
Em về
Đường phủ ánh hồng
Con chim gọi bạn
Hát trong vườn nhà
Em về
Mắt nhỏ mưa sa
Nụ cười chúm chím
Vỡ òa câu thơ
Em về
Trắng xóa đôi bờ
Dòng sông
Hương bưởi đã chờ bến xưa
Em về
Chiều bỗng ngẩn ngơ
Trời xanh
Mây tím cũng vừa
Bay qua
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2007 22:01:34 bởi Huyền Băng >
HÀ NỘI TRONG TA Hà Nội trong ta tuổi ấu thơ
Tan trường phượng đỏ cả giấc mơ
Nhánh hồng hái tặng em có nhớ
Để sáng Bờ Hồ tiếc ngẩn ngơ
Hà Nội trong ta những đông về
Hồ Tây trời lộng rét ghê ghê
Ngõ quen đã ấm mùi ngô nướng
Cái thuở trao em một câu thề
Hà Nội trong ta nắng vàng hoe
Mùa hoa xuân tới chật phố hè
Ai đi ngọn gió theo chân bước
Đỏ thắm vườn đào xóm ven đê
Hà Nội trong ta mùa nước đỏ
Phố con ngõ nhỏ hóa dòng sông
Em đi làm muộn xe chết máy
Quần xắn ngang đùi ngơ ngẩn trông
Hà Nội trong ta buổi tắc đường
Đại lộ khói mờ ngạt hơi xăng
Đèn xanh đèn đỏ dăm bảy bận
Hè trên xe vội phóng băng băng
Hà Nội trong ta gió sông Hồng
Long Biên thốc váy những nàng ngông
Ai qua cầu cổ chiều xưa ấy
Ngó xuống dòng khô nẫu cả lòng
Hà Nội Tràng Tiền vẫn que kem
Người đi nhớ bạn ngẩn ngơ thèm
Ta thương em thế chiều nắng đổ
Xếp hàng ướt đẫm bóng lưng quen
Hà Nội Cổ Ngư say mộng êm
Vầng trăng khuất bóng giữa Ba Đình
Lối mơ hoa sữa vương vạt áo
Anh tiễn em về ngát phố đêm…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2007 21:15:37 bởi Đuyên Hồng >
Nhật Hạ chào anh Đuyên Hồng.
Xin được ghe' thăm và gởi tặng anh bài thơ.
Chúc anh luôn có thật nhiều niềm vui trong
cuộc sống.
Thân ái
ĐÊM
SÀI
GÒN
BÌNH
YÊN
Sài Gòn về đêm thật bình yên,
Những con đường thảnh thơi nằm tiếp nối,
Cơn mưa vừa đi qua...Hàng cây rũ lá,
Mặt đường ươn ướt như vừa được tắm gội !
Soi bóng những ánh đèn càng thêm sáng lung linh,
Đôi tình nhân nhẹ bước đi bên nhau,
Con đường êm ả cuốn những bước chân về phía trước,
Bao nhọc nhằn lo toan bỏ lại phía sau !
Tay trong tay mình vẫn bước bên nhau,
Trong im lặng như có ngàn lời muốn nói,
Vẫn bước bên nhau không hề biết mỏi,
Cuối con đường là hạnh phúc lứa đôi
Nhật Hạ
MỘT LẦN Một lần
Đã lỡ câu thương
Dở dang bài hát
Giữa đường áo bay...
Một lần trót nhớ nụ cười
Rồi thơ chết ngập vạn lời
Yêu em...
Một lần say ánh mắt men
Ai quen ai để
Tóc mềm buộc duyên!
Một lần gặp khách thuyền quyên
Tiếc vầng trăng muộn bỏ quên Giữa đời …
Một lần tôi nhặt lại tôi
Em đi
Bữa ấy đất trời hắt mưa! r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2007 22:14:05 bởi Huyền Băng >
CHIA TAY Em đốt nỗi buồn, tôi đốt tôi Chia tay đừng hận cũng đừng cười Tình ta thoảng tới như làn gió Rồi cũng thoáng bay tựa mây trôi Em hỡi xin quên kỷ niệm xưa Dấu yêu lúc trước cũng là mơ Phụ tình anh sẽ, anh là kẻ Xin chớ nặng lòng lúc bước đi Lối cũ em ơi đừng tiếc nuối Buồn vui thôi thế đã xong rồi Em đi, đi nhé chân trời mới Tôi ở một mình nhặt lá rơi…
EM CỨ VỀ Em cứ về trong mùa mây trắng Mùa thu vàng hay trong nắng tháng 3 Em cứ về âm thầm hay vội vã Đừng để gió hờn đêm lạnh ướt sương sa… Ôi những vần thơ êm dịu mặn mà Không đến nữa để khỏa đầy nỗi nhớ Ngày em đi câu thơ nào dang dở Em về đi cho thơ lại trổ hoa… Em hãy về dạo bước chân khe khẽ Nghe chờ mong nhè nhẹ vỡ dưới chân Em hãy về để thơ rung nhè nhẹ Lắng hồn đau xoa dịu nỗi phong trần… Em cứ để giọt sầu nguyên khóe mắt Thêm một lần cho dòng lệ lại lăn Và như thế những nỗi buồn sẽ mất Rồi niềm vui lại lấp lánh trong ngần r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2007 13:08:19 bởi Huyền Băng >
TÌNH ĐẸP Em thả nụ cười trong chiều gió Chao nghiênh cánh bướm lượn sân nhà Em đơm thi tứ vào trong nắng Trời ngậm mây vàng thoảng tiếng ca Anh nhặt lời thơ về ghép nhạc Dây rung tiếng phím lẫn trăng ngà Biển xa sóng vỗ dâng khúc hát Tình đẹp một ngày bỗng nở hoa r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2007 13:09:34 bởi Huyền Băng >
NÀNG ƠI Nàng ơi! Xuân sang ngang lưng trời Nàng ơi! Hương hoa lừng nơi nơi Về đi, ai ơi lời mong chờ Nghe chăng bài thơ buồn lưa thưa Lung linh trời sao nàng ơi kìa Long lanh bờ mi nào cay xè Đừng buồn khi mây trời còn bay Cầm tay! Cho hồn lâng men cay Nàng ơi! Lòng xuân đang chờ người Tình xuân thơm nồng trên bờ môi Lời yêu chưa trao lòng reo hoài Con tim ngân lên lời mê say Mùa xuân đang sang xanh lưng trời Nàng xem! Hoa tươi cười trong mưa Đàn ong reo vui cùng muôn hoa Rừng cây xanh mơ màu hiền hòa Nàng ơi! Con tim đang yêu nè Về đi bên ta. Đừng xa mà Mùa vui dâng hương vàng câu thề Lòng anh mênh mang. Nàng nghe chăng! r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2007 13:11:25 bởi Huyền Băng >
Về lại Hương Giang
Tôi về lại bến Hương Giang
Nụ cười năm cũ vẫn vàng giấc mơ
Nhớ về thăm nữa, “khi mô”
Chiều nay trăng lại lững lờ bến quen
Sông xưa trôi bóng thuyền quyên
Hoàng hôn bỗng tím mắt huyền khi nao
MƯA SÀI GÒN Sài Gòn đang nắng bỗng rồi mưa
Trú vội chung đôi một tán dừa
Nắng tạnh nhìn nhau cười bở ngỡ
Mưa lòng chợt đổ ướt ban trưa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2007 14:28:46 bởi Đuyên Hồng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: