ĐÂU CHỈ LÀ TÌNH YÊU
mưa
trời khóc
trong mưa
em khóc
bên em
tôi cung khóc
Vành Khuyên Đáng Thương
Tội nghiệp cho vành khuyên
Tưởng bầu trời bình yên
Mây xanh và nắng ấm
Cùng làn gió diụ hiền
Khuyên tung đôi cánh nhỏ
Tìm hạnh phúc cho mình
Trên một cành cây xinh
Chim liú lo ca hát
Riú rít tiếng sơn ca
Thiết tha trong nắng sớm
Uống giọt sương còn đọng
Trên cành lá non xanh
Vành khuyên đâu biết rằng
Mây đen đang kéo về
Gió mưa chờ ập đến
cả bầu trời tối đen
Tội nghiệp cho vành khuyên
Đau đến xé nát lòng
Từ nay chẳng dám mong
Tìm hạnh phúc cho mình
Em ao ước bình minh
Mơ một ngày nắng ấm
Cho em được hót ca
Giữa trời xanh hiền hòa
Nhật Hạ
NẾU ĐÃ… Nếu đã quên đừng bao giờ nhớ lại Bến sông xưa ai tắm được lần hai Những buồn vui sẽ qua đi mãi Bận lòng gì với một áng mây trôi Nếu đã qua ngoái đầu làm chi nữa Anh chỉ là một cột mốc thôi em Đường vạn lý những hoa thơm cỏ lạ Anh hơn gì một bông nhỏ không tên Nếu đã yên xin để lòng mãi thế Chuyện chúng mình như bóng nước thôi Xin chớ trách ngọn gió trời hoang dã Đã hơn lần vật vã thổi nơi nơi Nếu thỉnh thoảng có cơn mộng mị Cứ say sưa và đừng nhớ đều chi Những gặp gỡ chia ly thôi chẳng đủ Đời vá đời đâu bởi một cơn mê
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.04.2007 19:29:02 bởi Đuyên Hồng >
THÁNG NĂM Em đi xa từ khi mười lăm tuổi
Ngày phượng hồng mới lấp lửng đầu cây
Anh nhớ mãi chiều tháng Năm hôm ấy
Nụ cười hồng hây hẩy mắt thơ ngây
Tháng Năm ơi! Hà Nội thót tim ai
Con đường cũ vắng hơn từ độ đó
Con ve sầu giục chi bằng lăng nở
Người Ta giờ đã cách biệt tầm tay
Sáng hôm nay giọt nắng khẽ lung lay
Trên hè nhỏ rụng vài bông phượng đỏ
Tháng Năm về thắp một trời nhung nhớ
Tím một trời ngan ngán tuổi mộng mơ
Tháng Năm ơi những kỷ niệm học trò
Cứ sống lại sau cơn mưa đầu hạ
Cứ xanh ngắt sau vòm trời đầy lá
Cứ thẫn thờ trong một ngọn gió đưa
Em đi xa Hà Nội vẫn đầy hoa
Phượng vẫn đỏ, bằng lăng vẫn tím
Em đi xa, tháng Năm thành ngọt lịm
Nỗi nhớ mềm bỗng thấm cả thơ ca Đuyên Hồng R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2007 01:21:07 bởi Viet duong nhan >
GỬI EM Nói đi em cho lòng bớt nặng
Những nỗi buồn do cách biệt chia ly
Ta nhớ em trong từng giây ta sống
Và mong em theo mỗi ngọn gió về
Hãy nhỏ lệ ơi vần thơ da diết
Cho ngắn đi hao khuyết đêm gầy
Ta đã trao lẽ gì còn hối tiếc
Những tình nồng môi ngọt men say
Lời yêu nào chưa một lần được gọi
Xin cất đi gói trọn trong lòng
Sẽ có lúc cơn bão tình sẽ nổi
Khi đôi mình mắt soi đáy mắt trong
Nghĩ về nhau nhiều hơn tất cả
Những vần thơ chưa đủ nói đâu em
Em có biết đêm ngọt ngào giấc ngủ
Khi em về trong bóng một nàng tiên…
Trích đoạn: Đuyên Hồng
GỬI EM
Nói đi em cho lòng bớt nặng
Những nỗi buồn do cách biệt chia ly
Ta nhớ em trong từng giây ta sống
Và mong em theo mỗi ngọn gió về
Hãy nhỏ lệ ơi vần thơ da diết
Cho ngắn đi hao khuyết đêm gầy
Ta đã trao lẽ gì còn hối tiếc
Những tình nồng môi ngọt men say
Lời yêu nào chưa một lần được gọi
Xin cất đi gói trọn trong lòng
Sẽ có lúc cơn bão tình sẽ nổi
Khi đôi mình mắt soi đáy mắt trong
Nghĩ về nhau nhiều hơn tất cả
Những vần thơ chưa đủ nói đâu em
Em có biết đêm ngọt ngào giấc ngủ
Khi em về trong bóng một nàng tiên…
ĐỢI
Em ngồi lõm đất bờ sông ấy
Anh đợi trăng gầy, mong thấy Thiên Nga
Phía bờ kia mỗi lúc một xa
Nỗi nhớ ngày càng sâu đậm diết da
Ừ bạn đường cứ tưởng thoáng qua
Mới biết tri âm trong lòng đá tạc
Khi hạ nắng khi mưa dầm gió bấc
Bến sông Hồng mơ Cát Tiên Sa *
Mong mai này anh gặp được người ta
Thuyền của em trong cổ tích hiện ra
Tiếng nhạc lời ca đôi bờ rộn rã
Em cưới chồng, anh mừng đón kiệu hoa
Chung nỗi niềm cảm thông rất lạ
Gói tâm tình gửi vũ trụ bao la
* Chử Đồng Tử gặp Tiên Dung
Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2007 23:26:15 bởi KimGiang >
NỖI NHỚ THÁNG 5 Có gì dìu dịu như nỗi nhớ Cứ vô tình bám theo cả thời gian Tháng năm sang rộn rã tiếng ve ran Người ta ạ! Ngày xưa quay lại đó Tháng năm ơi! Nỗi nhớ đơm phượng đỏ Như tim hồng như máu giữa trời xanh Con đường cỏ mưa rào về mỗi độ Bước thời gian trên bóng nước tan nhanh Chỉ là của riêng ta, nỗi nhớ Sân trường xưa tím ngắt nụ bằng lăng Chung thủy mãi! Nên tình ta ngày đó Mùa qua mùa giăng nỗi nhớ vắt ngang Chỉ là nỗi nhớ thôi em nhỉ Trang thơ hồng lưu bút lật ra xem Thoáng ngập ngừng ưu tư mộng mị Em chợt về trong nỗi nhớ tháng năm Đuyên Hồng R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2007 01:25:56 bởi Viet duong nhan >
ĐÓN LÒNG
Đã mấy mùa trăng không gặp mặt Biết người nơi ấy nhớ ta chăng? Ta ngồi đọc NET buồn hiu hắt Nói chẳng nên lời khóc không xong…
Ai gửi tình yêu qua cánh chim Lời quen dạo khúc nhạc êm êm Ta nghe như bước chân hoa ấy Thấu nỗi ước mong đã bên thềm… Người hỡi! Từng đêm ta gọi tên Mơ sao cầu cũ nối duyên hiền Em xa để lại con tim nhớ Cho lòng ta mãi gọi không quên! Em xa ta đợi ngày mai ấy Một buổi trăng thề rải bên hiên Một buổi em về trong run rẩy Lòng ta hây hẩy đợi lòng em…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2007 22:03:55 bởi Đuyên Hồng >
THẾ LÀ
Thế là hồng bẻ cho người
Đò xưa bến đã neo rồi còn đâu
Thì thôi trầu thắm ruột cau
Vườn xưa khép lại để đau lòng đào
Thế là mắt đỏ nhớ nhau
Biết người thưở trước có đau nỗi vì
Đôi dòng thơ nhắc biệt ly
Tiễn người thôi, có vui gì hôm nay
Thế là thiếp cưới trao tay
Nàng mời dự lễ vui ngày vu quy
Lòng tôi, nhất quyết phải đi
Phải chi người tận nỗi si vì người
Lòng tôi dở khóc dở cười
Câu vui chợt hé nửa lời lại thôi
Hờn người? Không, chẳng là tôi
Người vui tôi đã trọn đời ước mong
Thế là hoa thắm rượu nồng
Lấy chồng xin chớ để lòng chia hai
Nắng mưa cũng bởi ở trời
Duyên mình chưa trọn
Thì thôi
Cũng đành…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2007 22:21:54 bởi Đuyên Hồng >
NÀY EM NHÉ Này em nhé sao quên về xứ cũ Con đường quê chim đậu trái mù u Sao em đã vội quên câu hát Cây trúc xanh đứng đó ngẩn ngơ chờ Em về nhé quê mình đang mùa gặt Lúa trĩu bông hoa trái nặng vườn nhà Sao em quên ánh dương chiều chợt tắt Khi chuông chùa vọng tiếng gọi ngân nga Này em nhé lấy chồng ra phố thị Cỏ may quê vẫn níu bước em về Giọt sương mai đang chờ em động khẽ Tan vào đời chút ảo vọng đê mê Em có nhớ dòng sông xưa xanh mát Sóng vỗ bờ trăng hát khúc dân ca Con nước đợi em về mùa tôm cá Nhuộm hồng da trong sắc đỏ phù sa Và đồng nội những bông sim bông cỏ Ngóng em về tím cả mắt nhớ nhung Thẳm trời biếc vi vu con diều gió Cánh chao nghiêng trong nắng vui mừng Này em nhé có nghe con chim hót Mặt trời vàng đang lơ lửng ngọn tre Em hãy về cho quả vườn chín ngọt Nhuộm lòng mình với một chút hương quê..
LY CÀ PHÊ THÁNG 4 Xin uống cạn ly cà phê tháng Tư Đừng sợ chát và đêm về mất ngủ Hãy uống cạn ly cà phê tháng Tư Nếu đắng quá cho thêm đường vào nhé Đã cạn rồi ly cà phê bên nhau Ánh mắt trao vẫn còn bở ngỡ Cứ tận hưởng vị đắng của đêm sâu Nỗi nhớ em ngọt ngào như sữa
Phin cà phê rỉ xuống những giọt sầu Chầm chậm rớt vào lòng anh như cứa Dẫu biết rằng, đắng dễ nhớ về nhau Nhưng tại sao em không còn sang nữa Ly cà phê đã nguội, trên tay Em không tới chiều sao dài đến thế Cà phê đen nhưng đâu còn mùi vị Uống làm chi ly cà phê vô tâm Anh ngồi nghe từng giọt tí tách vang Đếm nỗi buồn bên ly cà phê dở Nghe rất rõ con tim mình cựa khẽ Trong bồn chồn nuối nhớ tháng Tư...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2007 19:21:37 bởi Đuyên Hồng >
CÁNH BƯỚM HOA VÀNG Nhà anh đông sang đầy hoa cải Sắp tết vườn ươm những nụ vàng Láng giềng lũ bướm mơ hồ rủ Từng đàn theo gió thoảng thơ sang Thưở ấy em còn tóc xõa vai Hay đến nhà anh đuổi bướm hoài Bướm vàng nhiều quá, mình bắt mãi Quên cả làng trên rực đào mai Có một bữa thôi em chẳng qua Vườn anh hoa cải đã cuối mùa Làng bên đám hỏi nhà ai vậy Nhộn nhịp áo hồng chiếc xe hoa Năm sau hoa cải vẫn vàng nhà Bướm đến nhưng mà em chẳng qua Buồn lắm chẳng còn ai chung bắt Xuân về vườn cải lại tàn hoa Em đã sang ngang với người ta Anh thôi trồng cải bỏ đi xa Từng đêm vẫn mộng đôi cánh bướm Dạo bước tình chung lượn vườn nhà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.05.2007 20:25:24 bởi Đuyên Hồng >
TẠI SAO Sao em không đến với anh Trong giấc mơ hồng mỗi tối Sao em không gọi cho anh Khi lòng thầm thì mong mỏi Sao em chẳng đến cùng anh Chia nhau vần thơ viết vội Chụm đầu ngồi đếm sao xanh Ngắm áng mây bay tận núi Có khi nào em giận dỗi Oán hờn chẳng nói cùng ai Với anh, em ơi hãy tới Cho lòng nhẹ nỗi trần ai Những gì nhớ thương da diết Sao em giữ mãi trong lòng Sao không nói cho anh biết Lối nào cách biệt nhớ mong Sao em cố giấu nụ cười Mang thả niềm vui đi mãi Xin em hãy cất lời yêu Một lần cho lòng yên dịu…
DƯ THANH Ôi bàn tay ngọc rung tơ phím Lững lờ mây trắng vẩn vở bay Nghe như loan phượng đang ân ái Nắng tỏa vàng cây hương ngát say Mười ngón tay ngà vương mộng mị Năm cung trầm bổng níu trời xanh Em khơi vũ điệu nơi trần thế Biển hát lời ca ngọn sóng dềnh Rung mãi không gian một tiếng tình Vằng vặc đêm hyền ánh thủy tinh Xin hãy thắp hồn cho đêm lặng Cho làn sương mỏng quyện trăng thanh Ai níu hồn em giữa cao trào Mười ngón tay gầy vỡ lao xao Anh tan vào đấy trong hư ảo Cuộc tình trăng gió thoảng chiêm bao Hương đưa ngào ngạt một tiếng đàn Trắng xóa trời hoa ngón tay loang Chinh nhân dừng bước quên phiêu lãng Như tưởng đâu đây chốn địa đàng… Em gieo vào anh khúc nhạc xanh Anh viết bài thơ tỏ duyên lành Ước mãi giữa trời đôi loan phượng Ân ái trao đời chút dư thanh..
EM VỀ Em về lại phố Lưa thưa Bóng cây đã phủ Đường xưa lỡ làng Trăng tàn hắt bóng nằm ngang Em về bờ cỏ bàng hoàng giọt sương Lối mơ đã vắng Con đường Đìu hiu cơn gió lá vàng vừa rơi Em về bữa ấy Hồn tôi Nửa như tỉnh giấc Nửa khơi khơi buồn…
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: