ĐÂU CHỈ LÀ TÌNH YÊU
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 32 của 40 trang, bài viết từ 466 đến 480 trên tổng số 598 bài trong đề mục
Đuyên Hồng 29.10.2007 20:17:52 (permalink)
0
NHỮNG VẦN THƠ…


Những vần thơ em viết cho người ta
Chắc hẳn!
Thế rồi anh vẫn đọc
Nhưng vần thơ chẳng phải để cho anh
Buồn lắm
Anh ghìm không bật khóc!
 
Thôi thì đã trót nhớ thương
Mối tình ấy buồn hơn mộng mị
Người ta chẳng nhớ đâu, quên rồi trong tâm trí
Ta tìm gì trên câu chữ bâng quơ…
 
Những vần thơ người viết hôm qua
Có lẽ người đã quên, không nhớ
Những câu chữ đâu phải là lời hứa
Sao mà ta khắc mãi không nhòa…
 
Một mối tình thoảng như gió như mưa
Trên trang thơ với người chưa quen biết
Thế mà vẫn nhớ mong da diết
Những vần thơ người viết chẳng cho ta…
 
Những vần thơ như gấm như hoa
Chắc chỉ là chuyện đùa, có lẽ
Ta tự nhủ đừng khù khờ đến thế
Nhớ gì người… viết thơ chẳng cho ta..
October 29, 2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2007 12:16:38 bởi Đuyên Hồng >
Đuyên Hồng 04.11.2007 21:50:16 (permalink)
0
HÀ NỘI VÀO ĐÔNG


Hà Nội mùa đông đang sang
Lạnh lùng rơi theo chiếc lá
Những nẻo đường qua khẽ khàng
Tần ngần giữa chiều nao gió
 
Cà phê rơi từng giọt nhỏ
Khói bay thấp thoáng hơi mù
Bước chân mềm như dải lụa
Giã từ một buổi cuối thu…
 
Hà Nội đang mùa nhung nhớ
Lá vàng thôi đổ chiều mai
Ai đi mùa trăng cổ độ
Niềm riêng lặng lẽ dấu hài…
 
Hà Nội thiếu hơi thở ai
Nồng nàn nhớ mùi chăn gối
Nẻo xưa đường về bước vội
Hơi may đổi tiếng than dài…
 
Hà Nội mưa phùn lạnh vai
Bỗng nhiên thèm bàn tay ấm
Người đi một ánh mắt gầy
Vào đông gió mùa đang đậm…
November 4, 2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2007 18:33:25 bởi Đuyên Hồng >
Đuyên Hồng 10.11.2007 09:19:18 (permalink)
0
SAU…
Sau một lần chót dại
Ngỡ như mình… đã yêu
Sau những lần khắc khoải
Mới hiểu ai… nhớ nhiều…
 
Sau một lần khổ đau
Chẳng biết mình dại dột
Sau mỗi lời thề thốt
Chợt hiểu đời lộng ngôn…!
 
Sau những phút bồn chồn
Chắc rằng em đang đợi
Vần thơ nào bổi hổi
Biết đâu là giả-chơn…?
 
Ngày một gần gũi hơn
Hay ngày thêm xa ngái
Sau một lần từng trải
Bỗng thấy lòng trống trơn…
November 9, 2007
Đuyên Hồng 18.11.2007 09:19:19 (permalink)
0
CÓ LẼ
Tình cũng xưa mà em đã xa
Em bận lòng chi phút ngọc ngà
Tình ta em chẳng nâng niu đặng
Em tiếc làm gì giọt nắng sa…
 
Tình em ta nắm mà không được
Em trải gì thêm những mộng hờ
Hay đời ghẻ lạnh, đời đơn chiếc
Nên giận hờn luôn những tứ thơ…
 
Cái thời ước mộng xưa xa nhỉ
Ai đợi chờ ai biệt giấc nồng
Em xa vạn dặm người tri kỷ
Ta lỡ thương rồi đã nhớ mong…
 
Em về bên ấy vui vui lắm
Chắc chẳng còn nghe đến Đuyên Hồng
Có lẽ tên ta thành thù hận
Cho người em ước kẻ em mong
 
Có lẽ em quên từ đáy mắt
Một ánh mắt huyền giữa nắng trong
Có lẽ những lời thơ đường mật
Em buồn một tí viết cho xong…
 
Có lẽ chẳng bao giờ em kể
Anh chỉ là bia đứng ven đàng
Trên đường vạn lý ai hay nhỉ
Ta khác gì chăng búi cỏ hoang…
November 17, 2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2007 09:21:32 bởi Đuyên Hồng >
diên vỹ 19.11.2007 13:30:59 (permalink)
0
thơ người

đọc thơ ...ta chợt mĩm cười
nửa vui, nửa giận ...lạ đời quá không ?
người ta trách ...một má hồng ...
mà sao ta cũng nghe lòng ....đau lây

vu vơ câu chữ ngắn dài
buồn - vui người viết ....đúng sai ai tường
sao  ta ...đem chữ đo lường
sao ta ... định nghĩa theo đường nghĩ riêng

kiếp người ai chẳng ưu phiền
kiếp người ai chẳng phận duyên lỡ làng
thơ người câu chữ mênh mang
ta ngờ như thể lây sang nỗi buồn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2007 13:41:04 bởi diên vỹ >
Đuyên Hồng 19.11.2007 21:42:46 (permalink)
0
"thơ người
thơ người câu chữ mênh mang
ta ngờ như thể lây sang nỗi buồn"
                                -Diên Vỹ-

CŨNG VÌ


Thực lòng một nghĩa bẻ đôi
Ngẩn ngơ cả buổi nhớ người sẻ thơ
Phải vì câu chữ vu vơ
Mà ta mưa nắng trắng bờ tóc mai…

November 19, 2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2007 21:44:29 bởi Đuyên Hồng >
Đuyên Hồng 26.11.2007 19:55:59 (permalink)
0
CHÙM THƠ ĐỀ TRANH


 
I
-Đem vần thơ thả lên trời
Còn gì giữ  lại cho người trần gian?
-Mặn mà xuân săc dung nhan
Em đây hơn cả hàng ngàn bài thơ!









II
Nghiêng be ngửa chén ngồi cười
Quên hồn ở tận tầng trời đầy mây
Người say thủ túc được vầy?
Chắc là thứ ấy… cũng tày  như chân…!




III
Muốn làm hảo hán cưỡi lên coi
Mượn cảnh Trường Thành giỡn chút chơi
Bỗng thấy mắt   hoa chân chới với
Giả còn  như vậy , thật thì toi…!



*Ảnh nhà thơ Vương Trọng









Đuyên Hồng 30.11.2007 21:34:29 (permalink)
0


ĐÊM LẲNG LƠ
Bỏ áo xiêm em mơn mởn thế gian
Vẻ da thịt gấp gáp mùi trần tục
Thoát áo xiêm em cám dỗ địa đàng
Em tuyệt diệu trên Ta Bà nhan sắc…

Em thạch nhũ mê cung trong hạ giới
Sóng sánh da tê dại ánh mắt cười
Bao tiên cảnh ngả nghiêng rồi chưa tới
Ngọt ngào bay hương vị thịt da người

Ta đắm đuối em giai nhân mỹ lệ
Không áo xiêm lồng lộng thịt da
Vẻ xuân sắc mặn mà trên chăn gối
Em bàng hoàng ngơ ngẩn khúc du ca…

Đêm nay trăng lõa lồ say mộng ước
Em áo xiêm thoát bỏ tới trần gian
Em là quỷ hóa sinh từ địa ngục
Trong lẳng lơ em, vẻ đẹp hoang tàn….
November 30, 2007


<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2007 20:36:47 bởi Đuyên Hồng >
Hàn Quỳ 01.12.2007 16:48:18 (permalink)
0
Hoạ
 
 
Còn ai chờ trên những phôi phai ấy
Những dư hương chẳng nguyên vẹn đến giờ
Vẫn thầm trách mình còn nhiều nông nổi
Đường dương gian bội bạc một khách thơ...
 
Còn ai chờ trong những cơn đau ấy
Thuở đôi mươi lầm lạc, hết đường về
Nếu địa đàng chưa mất vườn trái cấm
Adam và Êva liệu có hết u mê?
 
Còn ai chờ trên cánh đồng máu ứ
Em nằm yên xếp xiêm áo bên hồn
Để hồn nhiên chảy thành dòng lặng lẽ
Lẳng lơ em, nhân thế đắm mỏi mòn...
 
Đuyên Hồng 04.12.2007 21:35:20 (permalink)
0
HƯ HOẢNG

Ta tìm em tàn cơn giông mùa hạ
Ta đi qua nỗi úa lá mùa đông
Ta ngược lòng tìm em trên núi vắng
Em trả lời ta chăng? Không! Chỉ có thinh không
 
Lời thơ đó mà hình hư hoảng hoảng quá
Ta hay đâu đuổi gió tận phương nào
Em chợt tới, ta vui chưa kịp nói
Chẳng kịp chào em đã ngút ngàn khơi...
 
Ta tìm em câu thơ buồn thế kỷ
Em mải đi chân thả bước tình si
Ta bỏ mặc thế gian, làm nô lệ
Bao đêm huyền thấp thỏm lệ tràn mi...
 
Khách Thuyền Quyên giờ đã đi biền biệt
Bóng anh hùng cũng vắng buổi chiều sang
Ta gom gió nắng vàng và sao lạnh
Kết vòng hoa trinh tiết thả đi hoang...
December 4, 2007
NuocMatMuaThu 06.12.2007 13:18:47 (permalink)
0

Trích đoạn: Đuyên Hồng

CHIỀU CUỐI THU

Có phải không em
Nỗi buồn lẻ loi chiếc lá
Chiều hôm nay rất lạ
Thu muộn tàn rơi cuối con đường
 
Xa xôi lắm
Không dễ gì lấp được
Khoảng hư vô heo hút giữa cõi lòng
Bóng hình cũ thoảng thơ làn gió nhẹ
Cứ vô tình động khẽ nhói con tim….
 
Ai níu được
Chiều thu đang rơi chậm
Ta mặc buồn len lén đẩy đi hoang
Phía trước đó không em con đường vắng
Quá khứ rụng rồi ta trơ trọi cành không…
 
Ừ cứ để mùa về đi như thể
Ngọn gió trời, em nhé! Giữ sao đang
Chiều không gió thu cuối mùa hư hoảng
Ta nhớ gì?
Không!
- Chỉ tiễn nắng sang ngang…
October 17, 2007

r



 
 
NMMT xin mến chào anh Đuyên Hồng khỏe và bình an
 
Dạ cũng đã khá lâu, Thu cũng vẫn thường ghé thăm trang thơ anh để đón đọc những bài thơ hay của anh viết, cho đến mãi tới hôm nay, Thu mới có dịp trở lại thăm thưởng thức thơ anh thêm lần nữa, nên cho Thu mạo muội xin phép gởi lài bài thơ mộc mạc này trong trang thơ anh xin làm chút kỷ niệm cho một mùa Thu qua, và hy vọng anh sẽ hông chê bai nó, và cho Thu xin gởi lời mến chúc anh một cuộc sống bình an, cùng vạn lời tốt đẹp nhất và xin mến chúc anh một ngày mới thật dễ thương nơi quê Mẹ, mong anh bảo trọng, Diệu Thu xin phép hạ bút
 
Thân ái
 
NuocMatMuaThu
 
__________________________
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2007 01:23:49 bởi NuocMatMuaThu >
Đuyên Hồng 25.12.2007 08:04:03 (permalink)
0
@ NƯƠCMATMUATHU!   Lâu lắm không vào trang thơ này, thật có lỗi khi khách đến nhà mà không nghinh tiếp!
Chúc NƯƠCMATMUATHU và gia quyến một mùa Giáng Sinh an lành!





MỘT LẦN

Hôm qua em sang nhà
Câu thơ vào nỗi nhớ
Hôm nay em đã xa
Mộng vàng anh dang dở

Vần thơ đề còn đó
Nét bút mềm như nhung
Vui buồn anh không rõ
Cứ đôi khi lại mừng

Thơ em và người ta
Đọc rồi ghen! Thật lạ
May mà người cách xa
Chỉ là trang web ảo...

Ờ! dù là chuyện xạo
Chép ra cho nhẹ lòng
Dù một lần em hiểu
Đã thành tình trăm năm...

24-12-2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2007 08:24:41 bởi Đuyên Hồng >
Đuyên Hồng 29.12.2007 22:15:15 (permalink)
0
CUỐI  NĂM SUY NGẪM


Năm đến rồi đi! Năm lại thăm
Rượu say đã nhạt buổi thăng trầm
Một chiều  đếm tuổi ngồi xem lại
Tóc trẻ còn xanh được mấy thằng?
 
Rồi xuân cũng thể như năm ngoái
Nắng chẳng vàng thêm ánh mắt mềm
Vẫn biết cuộc trần là ảo vọng
Sao đời còn đợi một xuân thêm?
 
Phải chăng năm trước người quên hẹn
Nên cuối đông này nắng lại sang
Người hỡi! Nhìn chi đôi cánh én
Mai vàng ắt hẳn sẽ đông  tan!
 
December 29, 2007
Đuyên Hồng 09.01.2008 22:22:38 (permalink)
0
VÔ ĐỀ TRƯỚC BIỂN

Ta bé bỏng Biển thì mênh mông thế
Biển chiều sang đơn lẻ một cánh buồm
Yêu ngọn sóng, ta mượn lời của bể
Vẽ nỗi lòng trong sắc tím hoàng hôn!


Ta ngu dại, biển thì thành thật lắm
Gào muôn đời một tiếng thét yêu đương
Ta giấu mãi lời thì thầm đêm muộn
Rải sao vàng trên ngọn sóng đại dương!


Ta khắc khoải, biển vỗ về hoang hoải
Tháng ngày trôi lắng một khúc ca buồn
Trong giọt nắng ta thấy tình của biển
Giấu lòng mình mặn chát vị yêu đương!


Biển muôn thưở, tình mình thì gang tấc
Vỡ muôn lần ngọn sóng đập bờ đau
Biển có hiểu chuyện bao đời của đất
Yêu biển rồi đât biết hướng về đâu?

09-01-2008
Đuyên Hồng 21.01.2008 21:00:04 (permalink)
0
CHÚT XƯA
Thôi đừng gọi nữa
Nỗi đau
Thôi đừng xé mãi
Vết sầu khi xưa
Biết rằng chẳng nắng thì mưa
Vắng ta
Khối kẻ đón đưa
Lo gì!

Chút xưa...
Chớ nặng lòng chi!
Cứ coi chẳng có lời thề buổi qua
Một chiều ai gọi tiếng xưa
Một chiều nắng đổ
Sao thừa thừa hanh hao!
21 Jan, 2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2008 21:05:53 bởi Đuyên Hồng >
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 32 của 40 trang, bài viết từ 466 đến 480 trên tổng số 598 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9