ĐÂU CHỈ LÀ TÌNH YÊU
Ước gì
Ước gì anh lại như xưa
Làm chàng hàng xóm vui đùa cùng em
Ước gì như lúc mới quen
Vô tư thơ rượu, chẳng thèm liếc ngang
Ước gì thi thoảng ghé sang
Vui vui không chút riêng mang ý gì
Ước gì anh…chẳng mơ gì…
Để em thoải mái đi về, tới lui…
Ước gì thơ chỉ…vui thôi
Để còn mang đến nụ cười cho nhau
HoaTiNa
Xuân Về
Rồi một buổi giữa chiều Đông rét mướt
Bao nhiêu cây bỗng nhú lộc, đâm chồi
Em cất tiếng! Và lòng ta phơi phới
Dù một lần chưa chạm tới bờ môi
Gió thổi hết bao mây đen u ám
Xuân đến rồi nắng ấm hửng lên
Và trong ta, không chút bụi u phiền
Em đã đến và Xuân bừng hương sắc!
Xuân ơi Xuân, Xuân của Trời của Đất
Có nghe không chim cất tiếng gọi đàn
Có nghe không tiếng nước chảy, băng tan
Tiếng nhựa sống chảy tràn trong lộc biếc…
Và xa nữa, trên bầu trời xanh biếc
Từng đàn chim mải miết trở về nhà
Dưới chân đê cỏ xanh mượt bao la
Trâu, từng cặp nhởn nhơ gặm cỏ…
Xuân đẹp lắm, ta chia mùa Xuân đó
Cho không gian, Vũ trụ, muôn loài…
Để mùa Xuân không của một riêng ai
Em, Xuân thắm cho lòng ta trẻ mãi.
ĐH r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2006 09:20:32 bởi diên vỹ >
Giá Như
Giá như ngày đó không xảy ra
Ta đã bình yên ngắm trời mây cây cỏ
Ta đã vô tư gọi tình thơ mưa gió
Nhặt hạt sương mai nghe nắng gõ cửa chào.
Nếu như ngày đó không qua
Suối đã hiền hòa dạo vòng quanh chân núi
Sẽ không có thác ào ào xối
Trắng lưng trời bật cả đá mồ côi!
Giá như ngày đó một mình ta
Lang thang giữa đồng chiêm nhìn lúa vàng ca hát
Mơ làm con chim sơn ca
Bay xa...
Giá như ngày đó mưa không rơi nặng hạt
Ướt át mảnh tim hoang
Thì ta đã thản nhiên dạo bước dọc đường làng
Hái hoa cỏ kết niềm yêu nỗi nhớ
Đùa chơi với bầy em nhỏ
Ngắm trăng tròn đợi chia bánh Trung thu
Giá như ngày đó không có mây mù
Che lấp chân trời xa lạ
Để mắt ta rong chơi trên ngàn hoa sắc lá
Vu vơ cười với thinh không...
Giá như mặt trời không có màu hồng
Và mùa hè phượng cũng đừng đỏ vội
Để mỗi khi chiều tới
Mặc kệ bằng lăng vẽ tím cả lòng mình
Giá như ngày ấy em không đến bên anh
Và vần thơ đừng xanh đến vậy
Và tóc đuôi gà cũng thôi đừng ngúng nguẩy
Thì lòng ta đâu khờ dại đến như giờ...
17.05.2006 Repost
Giá như
Giá như ngày ấy
Chạy đuổi vòng vòng
Anh đừng quay ngược
Làm trán sưng bòng …
Giá như đừng có
Ra đồng buổi trưa
Gặp người đứng đó
Nhắc hoài chuyện xưa…
Giá như đừng hẹn
Rượu thơm men nồng
Hứa phần trái chín
Rồi về tay không…
Giá như…ừ nhỉ
Những câu chuyện này
Đừng là như thế
Có khi lại hay?
Giá như đổi được
Những nụ cười buồn
Đổi cho anh cả
Có khi lại hơn?
HoaTiNa
Trích đoạn: Hoatina_hn
Giá như
.......................
Giá như đổi được
Những nụ cười buồn
Đổi cho anh cả
Có khi lại hơn?
HoaTiNa
Dại Gì
Dại gì mà đổi nỗi buồn
Để cho nhung nhớ lệ tuôn mắt sầu…
Dại gì mà đổi lòng đau
Để cho trời xám một màu bơ vơ…
Dại gì mà đổi giấc mơ
Để rồi hối tiếc bơ phờ con tim…
Dại gì mà phải trốn tìm
Cái trò con nít để mình xa nhau…
Bao nhiêu cái dại cái sầu
Để anh mang hết làm cầu em qua…
ĐH
18.05.2006
Repost
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2006 09:22:26 bởi diên vỹ >
Thương chờ đời đời này
Em về chiều buông trên đường quen
Anh nhìn hình em nhòa trong đêm
Hàng cây xa mù
Tình anh nghe lời ru….
Con tim càng ngu ngơ
Em!
Đâu giờ…
Môi anh mềm còn vương chiều hoang
Tai anh nghe lời em bàng hoàng
Nâng bàn chân
Ta nghe tình nào dâng
Tràn tâm
Em!
Anh âm thầm chờ bao ngày qua
Xoa…
Lòng sầu đau từ ngàn xưa….
Khi lòng anh yêu thương chơi vơi
Mù trời
Lòng mong chờ
Như cơn mơ
Như thơ tình cười….
Theo hình em xa xa xăm
Tim căng
Tim không nghe rằng
Ngày em về
Không còn xa đâu
Thương sầu
Thương chờ đời đời này thương nhau….
ĐH 18.05.2006
Repost
Vết xước
Chỉ vết xước thôi người gọi là
Niềm đau trọn kiếp ấy là ta
Nguyện cùng hợp xướng chung đàn hát
Ước sẽ chung đường bạn họa ca
Lời nói thoảng bay nơi chót lưỡi
Vết thương nhức nhối tận hồn hoa
Thâm tình sâu nặng lời thề đó
Một khối âu sầu sao bỏ qua!
19.05.2006
ĐH
Lục bát Đừng Về
Giữa trưa nghe hát “Đừng về…”*
Người đi không ở, người kia cứ chờ
Dẫu rằng tình chỉ là mơ
Mà thương mà nhớ mà chờ ngàn năm
Một lần thôi, người đến thăm
Nặng chi duyên nợ mà năm lần mời..
Người ơi! Một lần về chơi
Mà cho má đỏ mà môi lại hồng
Người ơi! Ở lại đây chăng
Ai chê đây cũng cứ trông cứ chờ
Đây chờ cho cạn cơn mơ
Chờ cho nắng tắt nhạt mờ ánh trăng
Người ơi! Dù nói rằng không
Riêng đây vẫn cứ ngóng trông chờ người...
19.05.2006
ĐH
*Câu Quan Họ “Người ơi người ở đừng về”
Repost
Đào Tết
Xuân đến ngắm đào lại nhớ ai
Đỏ cành sắc thắm chẳng hề phai
Xôn xao Xuân tới mua dăm nhánh
Hồi hộp Tết về thuở một cây
Màu đỏ ấy là màu Tết đến
Sắc hồng kia gọi sắc Xuân mai
Mua cành đào đẹp ta đem biếu
Để tỏ lòng yêu Mẹ, Bố, Thầy!
19.05.2006
ĐH Repost
Cơn Mê Lạ
Hoang phế cơn mê
Sắc lá loang lổ màu vàng úa
Tiếng nhạc tiếng cười chát chúa ngoài kia
Mây tan tác bầu trời cao vần vũ
Biển gầm gào than khóc tiếng bi ai
Ta mơ thấy em đứng bên bờ bãi
Tay trong tay một kẻ lạ trong đời
Ta mơ thấy bầu trời say nghiêng ngả
Vũ trụ quay cuồng rét mướt buốt xương da
Trời lạ quá trăng không còn sáng nữa
Mặt trời đen hết cả. Nhật thực rồi
Chỉ còn một. Đôi bờ môi xám ngắt
Choán hết trời điên loạn đến cuồng rơi!
Ta mơ thấy vì sao rơi lả tả
Chiếc chiếc rơi trắng xóa tựa khăn tang
Trắng quan tài của một kẻ đi hoang
Đang hấp hối đang buông lời giã biệt…
Ta mơ thấy sóng thần đang gào thét
Nhấn chìm bao đại lục xuống bùn đen
Trên ngọn sóng kia em và kẻ chưa quen
Đang phè phỡn hưởng men say tình lạ…
Ta bỗng thấy thuở Hồng Hoang gần quá
Vần vũ liên hoàn xoáy cơn lốc hư không
Và ai kia,như một gã Nhi Đồng
Được hồi sinh không còn yêu và ghét
Cơn mê lạ là Hư hay là Thật!?
19.05.2006
ĐH Repost
Trên đỉnh chùa Đồng*
Mây trắng, trời xanh nhìn thoả thích
Muốn lên đây phải gắng sức trèo
Nơi suối trắng hoà cùng khói biếc
Dưới chân mình bỗng nghe tiếng thông reo
Đường về Dương gian không thấy nữa
Chỉ thấy cây xanh với núi ngàn
Muôn bậc bao người leo đuối sức
Mỏi gối, chồn chân chẳng ngại ngần
Mấy bức tượng lẻ loi trên đỉnh núi
Sao các Ngài lại tìm đến chốn đây?
Chùa không lớn, các Ngài đành thu lại
Thân thể mình như chú bé lên Hai
Trẻ con thôi! Không muốn làm người lớn
Vì thế cho nên gọi chùa Đồng
Giữa tịch mịch, bao la và gió sớm
Bỗng thấy mình hoà với Hư Không….
Đuyên Hồng
*Ghi chú
Núi Yên Tử
Nguồn: “Bách khoa toàn thư mở Wikipedia”
Núi Yên Tử (An Tử sơn 安子山, 1.068 m) là "đất tổ Phật giáo Việt Nam" và là một thắng cảnh thuộc xã Thượng Yên Công, thị xã Uông Bí, tỉnh Quảng Ninh, thuộc vùng Đông Bắc của Việt Nam. Trên đỉnh núi thường có mây bao phủ nên ngày trước có tên gọi là Bạch Vân sơn.
Quanh quanh theo lối ven theo sườn núi, du khách lên đỉnh Phù Vân, thăm chùa Đồng ở đỉnh cao nhất của núi Yên Tử (1.068 mét) và cũng là đỉnh cao nhất trong các ngọn núi ở vùng Đông Bắc nước ta. Từ nơi đó, vào những ngày quang mây, trời trong và nắng có thể phóng tầm mắt ngắm nhìn đất trời theo bốn phương tám hướng mà cảm nhận vẻ đẹp của đất trời Yên Tử. Xa xa, ở phía Bắc là cánh đồng trải dài của tỉnh Bắc Giang, tiếp theo là cảnh sông Bạch Đằng chảy trôi lấp loáng, còn phía Đông là vịnh Hạ Long với hàng nghìn ngọn núi lớn nhỏ nhô lên trên mặt biển xanh ngời...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.02.2011 09:54:44 bởi Đuyên Hồng >
Tiếng Suối
Miệt mài suốt đêm ngày
Len lỏi giữa ngàn cây
Một mình con suối hát
Róc rách cùng trời mây
Lặng lẽ giữa rừng cây
Suối cùng chim ca hát
Gặp thác suối dạo nhạc
Bản hùng ca núi rừng
Suối gặp bản gặp mường
Hát bài ca mùa nắng
Yên ả tràn đồng vắng
Cho hoa màu tốt tươi
Gặp những hôm trăng sáng
Suối ca cùng chị Hằng
Bên bờ người giặt áo
Bên bờ người ngắm trăng
Rồi bờ suối thì thầm
Lời tỏ tình của gió
Để một ai khi đó
Bước qua thì mười lăm
Suối về miền xa xăm
Hát bài ca của sóng
Gom gió vào buồm rộng
Đưa thuyền ra khơi xa…
Ơi! Dòng suối quê ta
Trọn cả đời ca hát
Em nhớ về qua nhà
Nghe núi rừng dạo nhạc…
20.05.2006
ĐH Repost
Đuyên Hồng mến!
Nhớ khi Hạ Vũ lần đầu vào đây ( mà cũng mới gần đây thôi à ), quay qua quay lại đã thấy Đuyên Hồng ôm quà đến mừng tân gia rồi, cảm động quá! Nghĩ mắc cười, Hạ Vũ nghĩ Đuyên Hồng là female cho tới giờ đó!
Thấy Đuyên Hồng đang dạo bước bên vườn nhà Hạ Vũ, thế là Vũ hái một bông mới nở ở vườn nhà, rồi "len lén" qua cổng sau, đem qua đây cắm thêm vào bình hoa đang rực rỡ cho Đuyên Hồng nè. Mà có qua có lại, Vũ thấy bông nào hương thơm sắc đẹp là Vũ cũng hái đó!!! *****
SẮC MÀU TÌNH YÊU
Em ngồi vẽ những giấc mơ
Trên toan hiện nỗi đợi chờ mong anh
Hy vọng là một màu xanh
Nhớ thương da diết thì thành màu rêu
Thuỷ chung màu tím của chiều
Nồng nàn mận đỏ, màu điều là vui
Dịu dàng màu trắng tinh khôi
Mộng mơ thì hẳn hồng môi em rồi
Buồn thì nhè nhẹ vậy thôi
Màu xam xám như màu trời ngày mưa
Ghen chàm một chút là vừa
Dỗi hờn một chút lưa thưa màu vàng
Cô đơn một chút màu lam
Ghét anh một chút thì quàng màu đen
Lạnh lùng một chút màu kem
Nhẹ cọ một nét để xem thế nào
Màu còn nhiều đến làm sao
Bức tranh em vẽ khi nào mới xong...
*****
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2006 12:38:21 bởi HẠ VŨ >
Trích đoạn: HẠ VŨ
SẮC MÀU TÌNH YÊU
Em ngồi vẽ những giấc mơ
Trên toan hiện nỗi đợi chờ mong anh
.....................................
Màu còn nhiều đến làm sao
Bức tranh em vẽ khi nào mới xong...
*****
Vẽ tranh
Khi vui ta vẽ tranh vui
Khi buồn lại vẽ tranh chơi… đỡ buồn
Thôi thì thương nhớ vấn vương
Muôn màu ta vẽ làm đường em sang…
Em vui em dệt mộng vàng
Em vui em vẽ cả ngàn tranh vui
Em vui em hát em cười
Em buồn em khóc cho ai cũng buồn
Đã mang số kiếp con tằm
Ta mang mộng dệt cho vàng Thế Gian...
Chót mang thân phận đa mang
Ta tô tình của Nhân Gian cho hồng…
20.05.2006
ĐH
Repost
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2006 17:49:22 bởi Đuyên Hồng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: