Cuối tháng Sáu Ngày cuối cùng tháng sáu đã qua mau
Hà Nội nắng nhạt màu trên cành sấu
Hồ Tây chiều nét liễu buồn đau đáu
Phượng tàn rồi bằng lăng tím còn đâu…!
Cuối tháng sáu, ướt từng trận mưa rào
Quả dâu da chua đang dần dần ngọt
Trời thì xanh và cứ cao chót vót
Đốt lòng mình em cứ thức ước ao…
Cuối tháng sáu em chào thời áo trắng
Bạn bè thân ai cũng có người yêu
Em hận lắm ghét cả chiều mưa nắng
Về một mình phố vắng, chẳng ai đưa…
Tháng bảy về ắt hẳn sẽ mùa mưa
Mùa gặp mặt của tình nhân bạc phận
Anh cứ dùng dằng rồi chúng mình lỡ hẹn
Tháng bảy về phải đợi bến sông Ngân…!
Tháng sáu đi qua, tháng sáu bàng hoàng
Lời tỏ tỉnh vẫn treo đầu ngọn gió
Mùa hè đang qua sao lời yêu chưa ngỏ
Em sắp bay xa rồi, anh ạ tiếc không anh…
Tháng sáu qua rồi bầu trời vẫn trong xanh
Những ao ước một thời thiếu nữ
Bao ấp ủ trong lòng chưa thể hứa…
Tháng bảy sang rồi còn kịp nói ra không…!?
Con đường em đi gió cứ thổi nhẹ tênh
Nắng đã nhạt mà mưa thì bất chợt
Bước chân lẻ trên phố dài mải miết
Không ngoái đầu em cũng biết anh theo…
Tháng sáu đâu rồi, thời áo trắng còn đâu
Em đọc lại những dòng lưu bút
Bao mơ ước tuổi hồng, ước mơ nào hiện thực
Miền đất hứa nào chờ đợi bước em qua…
Tháng sáu qua rồi, tháng sáu đã đi xa
Chiều cuối tháng trời cứ loang đầy gió
Chiều cuối tháng rớt rơi tàn phượng đỏ
Tháng sáu qua đường em còn đợi chờ chi…?
Chiều 30-6-2006
*Viết thay một người