Trích đoạn: Bách hoa tiên tử
Sẽ không còn hối tiếc phải không anh?
Nếu ngày ấy không giận hờn vụng dại
Anh và em cũng chẳng cần tự ái
Chia tay nhau mà không rõ vì sao.
Sẽ không còn hối tiếc thật không nào?
Không khổ sở, không đau, không dằn vặt
Không nữa đêm gối đẫm đầy nước mắt
Khi vô tình ai đó nhắc tên nhau.
Sẽ không còn hối tiếc đến ngàn sau?
Khi chúng mình để mất nhau mãi mãi
Ta gặp nhau bằng cái nhìn ái ngại
Anh cúi đầu em cố bước thật nhanh
Sẽ không còn hối tiếc thật không anh?
Nếu quá khứ là chẳng hề thay đổi
Hai chúng ta mãi là người có lỗi
Khi tự mình đánh mất nữa đời nhau.
Em sẽ còn hối tiếc mãi ngàn sau...
Nếu Nếu ngày ấy không giận hờn nhau sẽ
Nếu chúng mình biết quý trọng nhau hơn
Nếu và nếu còn nhiều lần nếu nữa
Nếu thật nhiều nhưng thật sự đã xa
Đừng nếu nữa em ơi còn gì nữa
Tất cả chỉ còn cát bụi hư vô
Em có tiếc cũng chỉ là quá khứ
Mất nhau rồi có tiệc cũng vậy thôi
Đừng nhớ nữa những tháng ngày dĩ vãng
Một lần mình đã đến với tình yêu
Một lần thôi và mình đã đau nhiều
Trái đắng ấy ai biết tình là khổ
Thôi em nhé chào em anh vĩnh biệt
Hãy vui cười đón hạnh phúc tương lai
Đừng nếu nữa tất cả không còn nữa
Hãy nhìn về phía trước bước ngày mai
Chúc phúc em mỗi đoạn đường em bước