RE: Giải phẫu thẩm mỹ
-
01.05.2004 11:00:06
Chữa trị mối hoài nghi bản thân
Dẫu sao thì việc tu sửa một khuyết điểm hình thể thường phục hồi lại niềm tin vào bản thân vốn bị sứt mẻ do những lời lẽ nhận xét khó lọt tai và sự phản ánh quá trung thực của chiếc gương soi. Ví dụ trường hợp của Anne Marie: mặc dù bị những cơn đau tiếp tục hành hạ thêm 2 tuần nữa, nhưng bà cụ rất mãn nguyện trước kết quả “tuyệt vời”. Sự đau đớn vẫn không ngăn cản được bà cụ ý muốn mổ lần thứ hai để “có cái bụng như con gái”. Bà cụ cho biết: “Đôi chân tôi cứng như hai cây cột, không thể gập gối lại được do bị các bọc máu. Tôi có dáng đi khòm như thằng Gù nhà thờ Đức Bà vậy, vì sợ rằng các vết sẹo phía trên đùi bị toác ra”. Nhưng đến ngày mổ, bà cụ Anne Marie bắt đầu “trao gởi” tâm sự của mình. Tuổi tác và tính phàm ăn đã khiến bà tăng trọng thêm 10kg trong vòng 2 năm. “Tôi đã làm cho chồng tôi thất vọng. Đối với ông ấy, người phụ nữ không có quyền buông trôi”. Sau đó là vần đề hợp với tình huống: “Khi một đồng nghiệp của ông ấy tiến hành cho vợ mình giải phẫu, ông ấy tự hỏi: tại sao mình không làm được như thế?”
Thật tình thì bà cụ Anne Marie tìm đến với con dao mổ chẳng qua chỉ để chữa trị mối hoài nghi bản thân quá lớn của mình. Nếu thế thì ca mổ đã thành công, ít ra thì ông chồng ấy cũng chỉ phán xét kết quả không như ý muốn mà thôi... Tuy nhiên, theo các bác sĩ tâm thần, không ít người tìm đến chuyên gia thẩm mỹ vì những động cơ phức tạp hơn nhiều, mà thường là vô ý thức. Bác sĩ Goues phân hạng giải phẫu sửa thẳng sống mũi và tăng kích cỡ bộ ngực phụ nữ nằm trong hạng mục các thủ thuật thẩm mỹ đặc biệt “khó xơi” và nguy hiểm cao. Theo ông, chiếc mũi là biểu hiện quan hệ dòng máu, cho nên động chạm đến nó khác nào như tự mình xích gần lại hay tách khỏi gia đình dòng họ như thế nào đó mà bản thân không hay biết. Còn bộ ngực mang hình ảnh nữ tính kế thừa từ người mẹ.
Mổ thẩm mỹ như trò may rủi, khi rời phòng mổ một số bệnh nhân vừa ý, còn số khác thì không. Isabelle, nữ nhân viên của công viên giải trí Disneyland, coi việc mổ xẻ đã làm “đảo lộn cuộc đời mình”. Chị khẳng định một lần nữa đã tìm được người đàn ông che mát cho cuộc đời mình. Ngược lại, sau khi “nâng cấp” bộ ngực, Astrid không dám bước chân ra đường nữa! Bây giờ có bao nhiêu người cắn móng tay cầu cứu đến bác sĩ thẩm mỹ? Ít nhất 1/20, con số này thay đổi không chừng tùy theo nguồn. Thống kê cho thấy không ít người trở thành nạn nhân của những thất bại về kỹ thuật. Theo các nghiên cứu khoa học quốc tế, 5% các sự can thiệp phẫu thuật có kết quả tồi tệ: ví dụ để lại trên mắt những vết sẹo phình to, những bộ ngực mất cân đối hay những mí mắt đã không còn khép lại được nữa!
Dorothée, hội viên của Arches (Hiệp hội về những thành công và thất bại trong giải phẫu thẩm mỹ), nằm trong trường hợp này. Dorothée hết sức khó chịu với chiếc mũi khó coi của mình sau giải phẫu thẩm mỹ. Lúc 20 tuổi, Dorothée đã qua lần mổ đầu tiên thành công với chiếc mũi thanh tú xinh xắn. Nhiều năm sau, lúc đã 41 tuổi, do muốn chỉnh sửa lại tí chút khuyết điểm - chỉ là một cục u nhỏ xíu trên xương - mà chị đã rước phải điều tệ hại không ngờ! Hai lần mổ liên tiếp do hai bác sĩ phẫu có tiếng tăm đảm trách chỉ tạo ra chiếc mũi mới mà chị cho là “gớm ghiếc”! Trên lý thuyết, sai sót này có thể chữa được . Nhưng càng sửa lại một cơ quan nào đó, kết quả càng bấp bênh!
Cũng không thể gạt qua một bên vấn đề biến chứng. Năm nào cũng có bệnh nhân mất mạng chỉ vì muốn làm đẹp thêm hay được trẻ ra. Luật sư bảo hiểm chính của ngành này, bà Georges Lacoeuihe, thống kê mỗi năm có 4 hay 5 đơn kiện tội phạm vô tình giết người. Ngày 29 - 10 - 2002, tòa phá án đã bác đơn chống án của bác sĩ Jacques Ohama. Ông ta bị buộc tội đã mạo hiểm tiến hành nhiều ca mổ - kéo căng da, chỉnh mí mắt, chữa cằm đôi, hút mỡ và lifting đùi - đối với một phụ nữ đã 64 tuổi tên là Madeleine Piques. Thế nhưng nữ bệnh nhân cao tuổi này đã có biểu hiện chống chỉ định trầm trọng – máu lưu thông kém trong hai chân. Kết quả bà Madeleine Piques đã từ trần vì bị nghẽn mạch phổi, tức là một cục máu đến bít kín động mạch tưới cho hai lá phổi.
Tuy nhiên, không phải tất cả những sự tranh chấp đều dẫn đến trước tòa án, ví dụ như các bộ phận lắp vú giả chứa đầy sérum sinh lý có đặc điểm sẽ xẹp dần đi theo thời gian. “Sau 10 năm, có khi sớm hơn, chúng sẽ bẹp dí đi”, Francois Branchet cho biết - ông đã bảo hiểm cho 600 bác sĩ giải phẫu thẩm mỹ thông qua công ty Ireland Medical Insurance Company. Mỗi năm người ta xử lý khoảng 3 chục vụ tranh chấp về đề tài này và kết quả thường là hòa giải. Có mấy ai biết rằng vấn đề thẩm mỹ tạo nên nhiều vụ án hơn các chuyên môn giải phẫu khác. “Cứ trong vòng 7 năm, các hội viên của chúng tôi có một vụ kiện, điều đó làm nên một tần số cao”, Francois Branchet nói.
Thực tế chẳng vui vẻ là nhiều nạn nhân của giải phẫu thẩm mỹ không biết đến phía bảo hiểm hay tòa án. Những người đó không bị “bóp méo” đi. Thậm chí họ còn quyến rũ hơn khi rời bệnh viện thẩm mỹ so với lúc bước vào. Tuy nhiên, họ cứ luôn thấy khó chịu trong lòng. Trong số 200 người được mổ thẩm mỹ năm 1999, 20% bảo rằng họ bất mãn trước kết quả phẫu thuật, theo một nghiên cứu được tiến hành trong 3 bệnh viện ở Paris. Thậm chí tỉ lệ này còn leo đến 35% trong một cuộc điều tra khác nhằm vào 500 bệnh nhân của thẩm mỹ, do Aine (Hiệp hội thông tin y khoa về thẩm mỹ) tiến hành qua Internet. Chủ tịch Hiệp hội, bác sĩ Francois Perrogon, nhận định: “Đối với những người này, giải phẫu thẩm mỹ chỉ bán giấc mơ. Nó hứa hẹn một sự tự tin mạnh mẽ đối với những người bị ngược đãi thời thơ ấu hay trong cuộc đời”. Và nhà quan sát độc lập này còn gửi đến các bệnh nhân và các bác sĩ phẫu thẩm mỹ một thông tin: “Ảo tưởng được duy trì hết sức khéo léo, như trường hợp các loại kem làm gầy thân thể mà người tiêu dùng cũng như các nhà sản xuất dường như rất tin vào điều đó.”
Cỗ máy được bôi trơn rất tốt và không một hạt cát nhỏ bé nào có thể gây khó chịu cho nó. Thế nhưng, phẫu thuật hiếm khi là giải pháp duy nhất cho các vấn đề của một bệnh nhân. Ví dụ, liệu pháp tâm lý là con đường ít nguy hiểm nhằm cải thiện hình ảnh “không được đẹp” của bản thân. Nhưng ai sẽ đề nghị cho bệnh nhân một giải pháp phải chọn? Dám chắc người đó không là bác sĩ giải phẫu thẩm mỹ – vì lợi nhuận ông ta bỏ túi tỉ lệ thuận với số ca mổ! Quyết định của bệnh nhân thể hiện quyền tự do cá nhân. Đó là cơ thể của chị ta, tiền của anh ta và họ phải làm điều họ muốn. “Nếu tôi biết được nhiều chuyện như hôm nay, không chắc tôi sẽ đi mổ nữa”, Marie Dallée kết luận sau lần chịu thủ thuật lifting, nhưng may mắn là thành công. Thông tin thì có đầy, nhưng phải chịu khó đi tìm, đó là chuyện của 800 người lên site Internet của Aime.
Những “con cừu non” đi tìm cái đẹp trong giải phẫu thẩm mỹ hãy còn hiếm hoi tìm đến văn phòng các nhà liệu pháp tâm lý. Dịch vụ của bệnh viện Rothschild được coi như là một trong những địa điểm tốt đối với việc đánh giá tâm lý bệnh nhân. Một số người đã từ bỏ ý định “làm đẹp” sau khi rời địa điểm liệu pháp tâm lý như thế này. Qua trao đổi với chuyên gia liệu pháp tâm lý, họ hiểu rằng vấn đề không nằm trong thể hình bị khiếm khuyết của họ, mà có thể ví dụ như một trạng thái trầm uất mơ hồ đã xảy ra hay một trận xung đột với chồng.
Có một số phụ nữ kết hợp cuộc phẫu thuật này đến các vụ mổ khác, trong một hành trình tìm kiếm giống như là sự trốn chạy lên phía trước. Soraya, người phụ nữ xinh đẹp 32 tuổi có mái tóc dài hoe vàng ôm gọn khuôn mặt trái xoan dễ thương, cho biết cô đã “làm lại” bộ ngực của mình cách đây 5 năm, ngay sau khi sinh bé gái. “Tôi không có cơ may sống bên cạnh người đàn ông trong thời gian mang thai. Tôi sống một mình với đứa con và rất thèm thỏa mãn cho chính mình”. Mới đây Soraya đã tìm lại được vóc dáng tuổi đôi mươi của mình với thủ thuật hút mỡ thừa.
Có còn các dự án khác không? Soraya đang tìm hiểu về các bộ phận giả cấy mông. Cô cũng thích tu sửa hàm răng của mình để có được “nụ cười Hollywood”. Nhưng tất cả nha sĩ được yêu cầu đều từ chối ca mổ “quái đản” này!...
Thành Tâm