TÌNH TRÁI NGANG
Nếu biết trước chúng mình không duyên nợ
Yêu làm gì để khổ phải không em ?
Trách lòng người hay oán trách bạc đen
Đem tình ái quấn vào vòng giây oan trái
Anh buồn đây trót yêu trong điên dại
Yêu một lần nhung nhớ đến ngàn sau
Yêu một lần là suốt kiếp sầu đau !
Vì đoạn kết tình nào không dang dỡ
Anh còn đây với lòng thương tiết nhớ
Em xa rồi, vuột mất khỏi tần tay
Chuyện tình này vội chấp cánh cao bay
Anh cuối mặt nghe buồn dâng mắt ước
Chuyện chúng mình nếu ngày xưa biết trước
Đoạn kết buồn đoạn kết lắm thương đau
Thì buổi đầu khi hai đứa gặp nhau
Anh ngoảnh mặt hơn giờ em ngoảnh mặt
Ôm vào lòng niềm cô đơn rất chặt
Nghe tâm tư giây phút chợt hoang buồn
Yêu một lần rồi vạn kiếp sầu thương
Là trọn kiếp hồn anh buồn mất mát ...
Sao buồn vậy - tình kia sao buồn vậy
Yêu làm gì để đoạn kết lắm đau thương
Nhớ làm chi cho lòng thương với tiếc
Để rồi buồn... ngồi gặm nhấm tình kia !
Em bỏ mặc anh với cuộc đời
Mà sầu nhân thế tình chơi vơi
Với ai anh sống cho trọn nghĩa
Hạnh phúc chan hòa chuyện lứa đôi
Em bỏ mặc anh em bội bạc
Em xa kỹ niệm xa anh rồi
Em đi vui trọn tình duyên mới
Em bỏ mặt anh với cuộc đời
Anh viết đời anh một chữ buồn
Ái ân duyên kiếp chỉ luôn luôn
Rơi trong kỹ niệm sầu cô quạnh
Em của anh giờ có nhớ thương
Bao lá thư yêu chẳng trả lời
Duyên tình ta chỉ bấy nhiêu thôi
Em yên lặng cho tình anh chết
Một bước xa em đến trọn đời ...
Hãy cho tôi một ngăn - một ngăn nhỏ
Trong muôn ngàn triệu ngăn trái tim em
Hãy cho tôi tình yêu - tình yêu nhỏ
Tôi xin làm lá cỏ cánh rừng em"*
Với ngăn tim - ngăn tim bé nhỏ
anh sẽ làm bùng nổ trái tim em
Với tình yêu - tình yêu bé nhỏ
Sẽ nhen nhóm thành ngọn lửa rực yêu thương
Tần Thuỷ ơi ! sao phải buồn và cô quạnh
Hãy cháy lên ngọn lửa của tinh yêu
Anh sẽ thấy tình mình đâu bó gọn
Trong ngăn tim bé nhỏ của triệu ngăn
Hãy cứ yêu bằng tâm và nhiệt huyết
Sẽ có ngày đơm trái ngọt tình anh...
Ngăn kéo nhỏ để tôi đựng máu hồng
Cho rồi sẽ thiếu biết lấy đâu ra
Không cho không bán cũng chẳng cho thuê
Cất giữ mình dùng liên kết tuần mô
Để mai kia có dịp trao cho người
Đem về cất giữ muôn ngàn đời sau
Thượng đế ơi! xin ban con phép lạ
Kiếm được người ẩn trốn sau rừng cây
Rừng cây xanh kia rộng lớn quá trời
Con người nhỏ bé biết tìm nào ra
Đi trong tháng năm lại tháng năm dài
Tìm hoài tìm mãi chẳng người nào ưng
Cớ sao nông nổi thế này anh ơi!
Hay tại mình lạc một Line đường truyền
Truyền đâu không thấy tí tò tí te
Sự đời lắm khổ bi ai lòng người