CÁI CHẾT CHIM THIÊN NGA
Không biết đã có bao nhiêu câu hỏi: Tình yêu là gì...Truyền thuyết kể rằng: Tình yêu là cánh chim Thiên Nga.
Mùa Xuân đơm chồi non, lộc biếc. Sương giọt long lanh đu mình trên những nhành cây. Có loài hoa hương sắc lạ kỳ, lác đác mọc xen thảm cỏ như bức gấm nhung.
Khu rừng nguyên sinh bừng dậy trước ban mai, đàn chim nhảy nhót thêu những sợi nắng vàng, trò chuyện ríu ran, bên cạnh chị Nhện miệt mài đan mắc võng. Dòng suối chảy roóc rách, sóng lao xao thỉnh thoảng giật mình tung lên những chú cá ánh vảy lân tinh lấp lánh. Gió đung đưa tán lá, tất cả đang chung hoà bản tình ca Mùa Xuân.
Giữa khu rừng mộng ảo có một hồ nước rộng. Chim Thiên Nga mơ màng giang đôi cánh bài thơ trắng muốt, nhẹ nhàng lâng lâng mặt nước. Trên bờ bóng Nai ngơ ngác tìm đôi.
Mùa Xuân tưởng chừng như vĩnh cửu.
Chuồn Chuồn nhởn nhơ bay, làn sương hờn giận thêm dầy. Mùa bão tuyết. Những bông Tuyết ban đầu như cánh hoa thơ mộng, nhưng rồi cứ vô duyên bám đầy trên cánh Thiên Nga. Trải mình cho những bông tuyết rơi, Thiên Nga lặng người. Cái lạnh ngấm vào xương, Thiên Nga vươn mình vỗ cánh, đôi cánh cứng đơ, đôi chân không còn cảm giác. Nó nghiêng mình, lướt trên mặt băng, vũ điệu cuối cùng của tình yêu quay cuồng trong tiếng gió rít. Nó nghiêng dần, nghiêng dần, đôi cánh trắng xoè ra, vẫn bồng bềnh, bồng bềnh. Chim nằm xuống như chìm trong giấc ngủ, đôi mắt đen khép cửa sổ đời.
Thiên Nga trắng như Tuyết, Tuyết trắng như Thiên Nga. Chỉ những giọt nước mắt đỏ tươi cứ ứa ra, tan, ngưng đọng trên Tuyết, tạc thành cánh Hoa Hồng. Tình yêu đã chết, từ thân xác bay lên dáng hình mờ ảo, mỏng tang như lụa. Tương truyền đó là linh hồn của tình yêu, linh hồn không bao giờ chết. Linh hồn bay lên Thiên Đường, linh hồn lại hoá kiếp Thiên Nga bay về tìm lại mùa Xuân.
Dân gian đồn rằng: Huyết lệ Thiên Nga vùi trong Tuyết trắng, trăm năm, ngàn năm, mãi mãi vẫn trong như Hổ Phách tươi hồng, ai thấy nó, người đó sẽ có tình yêu vĩnh cửu.
Kim Giang.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2009 18:43:42 bởi KimGiang >