VIẾT TRONG NHỮNG NGÀY THƯỜNG
TỰ HOẠ
Em chẳng xinh đâu
và cũng chẳng hợp thời
Giữa những cuộc vui có nhiều khi em là người lạc điệu
Áo quần em thì chẳng bao giờ là đồ hàng hiệu
Và tóc em
chỉ một kiểu mà thôi
Nhưng anh biết không,
trái tim em biết khóc biết cười
Khóc khi biết anh buồn
và cười khi biết anh vui vẻ
Em cũng biết im lặng khi anh muốn thế
Vì anh cũng như em, cần những phút riêng tư
Thời Internet nhưng em thích viết thư
Những lá thư tay nói được nhiều hơn
dù gửi không nhanh bằng thư điện tử
Nhưng cái cảm giác nhớ mong hay đợi chờ một điều gì đó
Chẳng lẽ nào lại không phải là hạnh phúc ư?
*****
TỰ HỌA
Em thường buồn vì những điều vô nghĩa lắm
Một chút nắng lẻ loi hiu hắt cuối chân trời
Giữa chiều xuân có chiếc lá đỏ rơi
hay màu khói theo chiều vào tối
Những miêu tả về một vùng đất xa xôi không đầu không cuối
Ngôi nhà muộn phiền mang màu cũ kỹ phôi pha...
Chẳng ai hiểu em nghĩ gì trong ánh mắt vợi xa
trong im lặng giữa đông vui bè bạn
Em thương mến những điều bình thường lắm
những điều vẫn làm em thấy lẻ loi
những điều vẫn đi về với tất cả mọi người...
Bao đam mê thuở xưa chỉ còn là một ao ước rất nhỏ thôi
bao bồng bột đổi về một trái tim biết nghi ngờ lòng người sâu cạn
Bước đến bên anh như vô tư tình bạn
Em có cần gì đâu!
Tình cờ gặp lại người quen...chưa biết mặt. Không biết Là tôi thôi có nhận ra...chăng? Thân mến !
Tặng Hạ Vũ một đoạn cảm xúc để làm quà mừng nhà mới ...
Tự hoạ ngày trống trải
Bỗng dưng không nhớ
Không buồn
Không vui
Lòng như
Sương khói trong chiều bao la
Tim như
Chiếc lá khoai mùa mưa qua
Bàn tay
Năm ngón xoè ra nhạt nhoà
Những đường chỉ mảnh
Chứa điều vu vơ
Bầu trời phẳng lặng
Mây dường quên bay
Mắt nhìn hờ hững
Hoàng hôn cuối ngày
Là ta - trống trải
Rã rời thanh âm
Mặt người trần trụi
Giữa đời mênh mông
Trước gương vẽ lại
Hình nhân
Rồi cười !
Tâm An, gặp chị ở đây mừng quá, mừng thật đó! Hồi trưa em có tình cờ nhìn thấy nick tâman, ngờ ngợ, không ngờ là chị thật!
Rảnh rảnh thì ghé nhà em nha chị. Cả nhà ở đây và cả nhà bên kia. Em sẽ ghé thăm nhà chị ở chỗ này ha?
Cảm ơn bài thơ mừng tân gia của tâman cho em.
*****
DUYÊN
Em mảnh mai như cỏ
Man mác đôi mắt huyền
Ai đứng chờ ngoài ngõ
Nhủ thầm "Rõ vô duyên!"
Em xinh đẹp như tiên
Thuớt tha tà áo mới
Trông em thật là hiền
Nhưng đừng hòng bước tới
Ai đưa tay lên với
Phượng trái mùa tặng em
Em ngập ngừng bối rối
Giọt lệ nào rơi êm...
***** Bài thơ này em làm khi có 16 tuổi, vào một ngày đầu đông, tình cờ nhìn thấy còn sót lại một bông phượng của mùa hè... *****
NHỚ
Vắt kiệt mình ra để sống
Rồi lá cũng phải lìa cành
Vắt kiệt mình ra để sống
Một ngày em phải xa anh
Tình đầu như lộc non xanh
Nảy trên cành khô đã chết
Tình đầu như khói mong manh
Tan đi lúc nào không biết
Nhựa sống dường như đã hết
Tim như ứa cạn máu rồi
Nhớ một người dưng da diết
Nhưng đành, chỉ là nhớ thôi...
*****
Chào Hạ Vũ đến với VNTQ - Chúc HV thoải mái gieo thả văn-thơ & vạn sự như ý.
vdn xin gởi vài vần làm quen. Nắng Hạ
Mắt buồn ngơ ngẩn nhìn xa xa
Nắng Hạ bừng lên giữa chiều tà
Mây xanh biên biếc màu thu thủy
Bát ngát hương tình yêu thiết tha...
vdn
mấy kiểu lòng vòng ta trải qua
đi đi ở ở thật phiền hà
nói lên một chữ : rằng tạm biệt
khoảng cachf tình xa ta loại ta
Trích đoạn: HẠ VŨ
Tâm An, gặp chị ở đây mừng quá, mừng thật đó! Hồi trưa em có tình cờ nhìn thấy nick tâman, ngờ ngợ, không ngờ là chị thật!
Rảnh rảnh thì ghé nhà em nha chị. Cả nhà ở đây và cả nhà bên kia. Em sẽ ghé thăm nhà chị ở chỗ này ha?
Cảm ơn bài thơ mừng tân gia của tâman cho em.
*****
Ừ, cảm ơn em đã vui mừng khi "gặp" lại chị nhe. Trong ngôi nhà VNTQ chị em mình nói chuyện bằng thơ nghe !
Hạ Vũ này , đọc bài thơ Duyên của em , tự nhiên TA thấy mình (có một chút ) trong đó...Chị hoạ lại mấy dòng nghe :
Em mảnh mai như cỏ
Mà đời thì mênh mông
Gió gầm gào doạ dẫm
Điều chi trên cánh đồng?
Em hồn hậu như sông
Bốn mùa thao thiết chảy
Bỗng một ngày chợt thấy
Lũ dâng tràn bờ đau...
Em - mây trắng về đâu
Trời bao la nhường ấy
Anh ơi anh có thấy
Lối đi nào qua tim? .....
Tâm An, Tâm An...chẳng hiểu sao em cứ thích kêu tên chị vậy đó, toàn thanh bằng...
Dạo này sao em toàn làm thơ tự do không à...
VIẾT CHO NGƯỜI ĐẾN VỚI EM SAU ANH
Có thể rằng anh là người đến sau
Nhưng sẽ không vì thế mà em yêu anh ít hơn người trước
Tình yêu em dành cho anh sẽ vẫn không thể nào đo đếm được
Yêu anh nghĩa là em yêu em
Có thể là trong em vẫn nhớ một cái tên
Vẫn có lúc một mình đi trên con đường cũ
Vẫn có những khi buồn vô cớ
Nhưng thế không có nghĩa là em yêu anh ít hơn
Cái cô đơn đôi khi để lọc sạch tâm hồn
Đi qua nó trở về em sẽ yêu anh nhiều hơn trước đấy...
*****
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2006 12:41:04 bởi HẠ VŨ >
mấy kiểu lòng vòng ta trải qua
đi đi ở ở thật phiền hà
nói lên một chữ : rằng tạm biệt
khoảng cachf tình xa ta loại ta
Dăm lời mấy tiếng mới nói qua
Thế sao ai đã thấy phiền hà
Sao đã vội buông lời tạm biệt
Khi rảnh xin mời lại ghé nha...
*****
Trích đoạn: Viet duong nhan
Chào Hạ Vũ đến với VNTQ - Chúc HV thoải mái gieo thả văn-thơ & vạn sự như ý.
vdn xin gởi vài vần làm quen.
Nắng Hạ
Mắt buồn ngơ ngẩn nhìn xa xa
Nắng Hạ bừng lên giữa chiều tà
Mây xanh biên biếc màu thu thủy
Bát ngát hương tình yêu thiết tha...
vdn
Mod ở đây dễ thương thiệt đó, cảm ơn Mod nha Mod ( Tâm An ha, chị có đồng ý với em là Mod ở đây dễ thương không, hoà nhã và lịch thiệp )
*****
Gửi Huyền Băng, Băng Nguyệt!
Mình thấy trừ bài đầu tiên ra, các bài sau của mình đều là "Trả lời : Hạ Vũ" ở góc cuối bên phải đó. Cho mình hỏi, tất cả đều như vậy à? Có cách nào để mình post bài của mình chứ không phải là trả lời bài của mình không?
Cảm ơn các bạn!
Oh sori vì đến hôm nay mới thấy bài hỏi này của HV,Nhà do HV cất lên,nên bài trả lời tiếp theo sẽ có chữ trả lời cho HV, (bài post là khi HV mở 1 topic mới,) nhưng như thế nhà của HV sẽ rời rạc ko tiện theo dõi....có gì khác giữa chữ trả lời và bài post ko nhỉ....theo bn thì đều là do HV gửi lên và thơ được HV chăm chút thật tuyệt,...đi vào lòng người đọc, cảm giác thích thú....Chúc HV vui và thơ đếu tay nà....
Băng Nguyệt. Nick của hai bạn rất hay, mình cứ phân vân không biết là tên thật hay chỉ là nick vậy...
Băng Nguyệt à, mình rất thích bài Thế nghĩa là đó, khi viết mình khóc ( mà thực sự là rất hay khóc khi viết thơ...).
Đây chỉ là nick của bn thui....HV đã khóc khi viết 1 bài thơ có nghĩa là HV đã viết thật cái cảm xúc của mình, làm cho bài thơ ko bị "ăn sâu tưởng tượng" nên thơ hay 1 cách tự nhiên hih...
P/S : Cho mình hỏi cả cách làm phông nền hình ảnh cho bài viết nữa?
BN chưa hỉu hết ý HV muốn hỏi...
Nhựa sống dường như đã hết
Tim như ứa cạn máu rồi
Nhớ một người dưng da diết
Nhưng đành, chỉ là nhớ thôi...
Lạnh lẽo sương mờ
Nắng đã trải khắp nơi
Hong khô con đường ướt
Đêm qua trận mưa rơi
Lá cành duyên dáng muợt
Thuyền yêu trên nước ngược
Gắng gượng chống với chèo
Gãy rồi cầu ô thuớc
Mà sao cứ dõi theo
Thương quá ánh trăng treo
Không gian mờ mịt tĩnh
Sương vẫn mờ lạnh lẽo
Như ta đối bóng mình.
Cảm ơn Băng Nguyệt đã trả lời những thắc mắc của mình. Giờ thì hiểu lắm rồi ( cười ). Về câu hỏi hình nền, ý mình là mình có thể làm cách nào để bài thơ của mình được viết trên một picture nào đó ( mình để ý thấy nhiều bạn có thể làm được như vậy )
Cảm ơn cả bài thơ hoạ lại của BN nha, mình rất thích đó. Chúc BN thứ Bảy vui.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: