VIẾT TRONG NHỮNG NGÀY THƯỜNG
SAO EM KHÔNG ĐẾN
Sao em không làm thơ nữa
Để đêm chờ chơi vơi với hanh hao
Sao không thấy thơ em như thuở ấy, ngày nào
Như hẹn ước. Có lần em tình tự
Vần thơ viết giữa dòng rồi ngắt bỏ
Em không sang, gió nào thổi thơ anh
Em không sang, chim nào hót bình minh
Ai đánh thức giọt sương nằm trên cỏ
Em nơi nao có mà không có
Sao lặng im như vô ảnh vô hình
Biết không em ve than khóc trên cành
Tiếng rền rĩ. Cớ gì em không đến!
Em ơi em bao nhiêu lời thương mến
Không em rồi có bờ bến nào neo
Không em rồi trăng lận đận cuối đèo
Nắng tàn tạ và gió thôi không reo nữa.
Em đã nói một lời chan chứa
Chỉ tình yêu là duy nhất trên đời
Có lẽ nào chỉ chót lưỡi đầu môi
Không, không thể một ngày em không tới!
Em đã hứa lẽ nào quên lời nói
Để từng ngày anh lục lọi vần thơ
Để hàng giờ anh ôm mộng rồi mơ
Em đã hẹn… thế nào em cũng đến!
ĐH
HV đi vắng lâu ngày, hôm nay trở về vườn nhà mình. Thấp thoáng đâu đây bóng dáng của cả người quen người lạ, lòng rưng rưng một cảm xúc lạ kỳ...
Cảm ơn diên vỹ đã đồng cảm với những tâm sự của mình...
Và TA, ĐH, hai người ghé vườn nhà mà giờ em mới hay...
13/6/06
*****
Trích đoạn: Tâm An
Dặn lòng
Thương mến tặng Hạ Vũ
Dẫu hết hồn nhiên
Em đừng chai sạn
Mắt buồn khô
Lệ đắng chảy vào tim
Muôn nẻo đường đời
Gập ghềnh chi lạ
Những ưu phiền ai nỡ đặt tên !
Em nhiệt thành
Giờ em đã lặng im
Lời muốn nói
Thôi đành phơi trong dạ
Đừng ngỡ ngàng trước bao điều lạ
Bởi thế gian này
Mới – cũ vô biên !
Em xao động
Rồi em sẽ bình yên
Tâm an lạc
Sau bộn bề dâu bể
Đêm năm canh
Trầm mình thức đợi
Rồi bình minh, nắng đẹp sẽ về!
Cứ hiền lành, thánh thiện em nghe
Thơ vẫn dệt mộng lành ru giấc ngủ
Rồi tất cả đều trở thành quá khứ
Hãy dịu – dàng – em - giữa – hư vô !
HV à, chị vừa đọc PM của em rồi, chẳng biết trả lời thế nào, tặng em bài thơ này nhé !
Tâm An,
TA, chị làm em...đấy (chị biết sau dấu 3 chấm là động từ gì không?). Bỗng nhiên em nhớ một câu hát của TCS, "Em hồn nhiên, rồi em sẽ bình minh"
"Em nhiệt thành
Giờ em đã lặng im
Lời muốn nói
Thôi đành phơi trong dạ..."
13/6/06
*****
Trích đoạn: Đuyên Hồng
SAO EM KHÔNG ĐẾN
Sao em không làm thơ nữa
Để đêm chờ chơi vơi với hanh hao
Sao không thấy thơ em như thuở ấy, ngày nào
Như hẹn ước. Có lần em tình tự
Vần thơ viết giữa dòng rồi ngắt bỏ
Em không sang, gió nào thổi thơ anh
Em không sang, chim nào hót bình minh
Ai đánh thức giọt sương nằm trên cỏ
Em nơi nao có mà không có
Sao lặng im như vô ảnh vô hình
Biết không em ve than khóc trên cành
Tiếng rền rĩ. Cớ gì em không đến!
Em ơi em bao nhiêu lời thương mến
Không em rồi có bờ bến nào neo
Không em rồi trăng lận đận cuối đèo
Nắng tàn tạ và gió thôi không reo nữa.
Em đã nói một lời chan chứa
Chỉ tình yêu là duy nhất trên đời
Có lẽ nào chỉ chót lưỡi đầu môi
Không, không thể một ngày em không tới!
Em đã hứa lẽ nào quên lời nói
Để từng ngày anh lục lọi vần thơ
Để hàng giờ anh ôm mộng rồi mơ
Em đã hẹn… thế nào em cũng đến!
ĐH
EM ĐÃ HẸN, THẾ NÀO EM CŨNG ĐẾN
Em đã hẹn, thế nào em cũng đến
Trễ đôi khi chỉ là chuyện bất ngờ
Anh sốt ruột rồi buông lời trách móc
Tình vỡ ai ngờ chỉ từ chuyện vu vơ
Bao tháng ngày dệt mộng đẹp với thơ
Anh gieo vần để em thả chữ
Một lời trách vô tình
Lòng cứ nhói đau vô cớ
Trái tim em
Ai dập mà đã như tắt lửa…
13/6/06
*****
KHUẤY NỖI BUỒN ĐỀU LÊN EM
Cà phê chẳng đắng đâu em
Uống vào cũng chẳng thể quên được gì
Lệ nằm hờ ở bờ mi
Trái tim bật khóc chẳng vì tại sao
Tuổi đi ngang cửa khẽ chào
Đành thôi khép lại
quay vào lặng im
Khuấy nỗi buồn đều lên em
Để cho nỗi nhớ được quên một lần...
*****
KHÔNG ĐỀ
Thì thôi dấu yêu ngày cũ
Nghiêng tay trôi hết nỗi buồn
Nụ hồng một ngày héo rũ
Lòng đau đành khẽ khàng buông
*****
SÓNG TAN RA, CHẲNG KỊP CHẠM TỚI BỜ
Có một lần anh đến cùng em
Với ánh mắt cháy bỏng niềm da diết
Với trái tim yêu nồng nàn tha thiết
Có một lần anh đến cùng em
Sóng gặp bờ
Gió tan chảy vào đêm
Hương của tóc
của Tình yêu huyền diệu
Nhấn một phím đàn
vỡ òa ngàn âm điệu
Ngân nga tới tận cõi vô cùng
Có nốt nhạc nào
cao vút tận không trung
Xé tan gió
và trời đêm thăm thẳm
Muôn ngàn sao rơi
rụng vào thầm lặng
Sóng tan ra
chẳng kịp chạm tới bờ
Rồi em giật mình
bừng tỉnh một giấc mơ...
*****
CHƯA LÀ TÌNH YÊU NÊN CHƯA LÀ ĐỔ VỠ
Ngủ đi nhé
như chưa từng thức giấc
ơi trái tim ngoan
Anh đã đi
như chưa từng đánh thức
Cửa mở ra
khép lại vội vàng
Nỗi buồn chăng dọc
Nỗi buồn chăng ngang
Con gió một chiều đi hoang
Không đem theo nỗi nhớ
Chỉ lời yêu đầu
nhẹ như hơi thở
Chưa là tình yêu
nên chưa là đổ vỡ
Chỉ là nỗi nhớ mà thôi...
*****
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2006 12:46:31 bởi HẠ VŨ >
HÌNH NHƯ
Nửa đêm anh hát ru em
À ơi...nhắm mắt anh xem..ngoan nào...
Hình như gió chợt ghé vào
Hình như có chiếc lá chao cuối trời...
Hình như run khẽ bờ môi
Hình như thoảng khẽ nụ cười vu vơ...
Hình như chỉ một giấc mơ
Hình như lời nói gió đưa thôi mình...
*****
ANH VẮNG NHÀ CÓ BIẾT KHÔNG
Bận sao bận quá hỡi ai
Để mình em với những dài đợi trông
Anh vắng nhà có biết không
Cái nhớ cũng biết đợi mong anh về...
*****
SAO KHÔNG VỀ VỚI EM
Chẳng lẽ nào anh không nhớ đến em
Nhớ vì nhớ chứ không vì em nhớ
Những niềm vui em đã tặng anh ngày quá khứ
Có lẽ nào anh quên
Nếu bên anh đã có một người con gái khác em
Thì thôi đành một nhẽ
Nhưng khi anh vẫn đi về bóng lẻ
Sao không về với em
Những kỷ niệm xưa đã dỗ vào giấc ngủ êm đềm
Hôm nay có người vô tình đánh thức mà không biết...
13/6/06
*****
Trích đoạn: HẠ VŨ
SAO KHÔNG VỀ VỚI EM
Chẳng lẽ nào anh không nhớ đến em
Nhớ vì nhớ chứ không vì em nhớ
.............................................
13/6/06
*****
Trái tim
Thiếu nữ
Trái tim thiếu nữ
Đổ sầu…
Trái tim thiếu nữ
Khổ đau
Nhớ người…
Người ơi!
Biền biệt phương trời…
Trái tim ai
Cũng một lời
Thiết tha…
Trái tim thiếu nữ
Ngọc ngà…
Biết người sương gió
Nơi xa…
Nhìn trời...!
ĐH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.06.2006 08:09:02 bởi Đuyên Hồng >
NHƯNG RỒI MÌNH VẪN CỨ XA
Xa em
Em biết
Anh buồn
Xa anh
Em
chẳng vui hơn
đâu mà
Nhưng rồi
mình
vẫn cứ xa
Nhưng rồi
vẫn
để ngày qua
lại ngày
*****
EM KỂ ANH NGHE
Em sẽ kể anh nghe về những ngày anh vắng
Kể anh nghe về cái gọi là nỗi nhớ một người
Kể anh nghe về những ngày bình lặng
Những lúc buồn mà nét cười lại thoảng môi…
Kể anh nghe về nỗi chơi vơi
Không phải mọi lúc nhưng có những khi như vậy
Lòng cứ thăm thẳm như một cái vực sâu không đáy
Buồn vui rơi mãi không đến được tận cùng
Kể anh nghe về những đêm dài mông lung
Không ngủ được mà không biết anh có còn đang thức
Hết tháng ngày đông, sang ngày hè nóng nực
Vẫn trở ngang xoay dọc tự ru mình
Kể anh nghe về những bài thơ được viết vào lúc bình minh
Khi tỉnh dậy cứ nghĩ về người khác
Chim ngoài vườn cứ líu lo ca hát
Yêu thương ngập lòng buồn
Kể anh nghe những lúc nhớ anh sợ cô đơn
Biết thương lắm mà chẳng làm sao được
Đường anh đi là do anh đã chọn
Em ở đây, chẳng biết có đợi được anh về…
14/6/06
*****
Trích đoạn: HẠ VŨ
EM KỂ ANH NGHE
Em sẽ kể anh nghe về những ngày anh vắng
Kể anh nghe về cái gọi là nỗi nhớ một người
Kể anh nghe về những ngày bình lặng
Những lúc buồn mà nét cười lại thoảng môi…
..............................................................
14/6/06
*****
Anh sẽ kể em nghe
Anh sẽ kể em nghe nỗi nhớ về đêm
Thoảng giấc mộng bóng hình em hư ảo
Anh sẽ nói về những ngày trời mưa bão
Cơn bão lòng nào dội từ phía không em…
Anh sẽ nhắc về những lúc bình minh
Vần thơ em đánh thức anh khi trời rạng sáng
Nghe chim gọi tưởng lời em thoang thoảng:
-Em đang nghĩ về anh ngay cả sáng ngày mai…
Anh sẽ ôn về những niềm vui đến hồn nhiên
Khi nghĩ về em với nụ cười bí hiểm
Khi nhớ về ánh mắt em với cái nhìn âu yếm
Khi đọc những vần thơ khao khát đến ham thèm…
Anh sẽ kể về mỗi tiếng gió đi qua
Nhẹ như bước em về trước cửa
Anh sẽ kể về những chuyến tàu trăn trở
Mang em đi cùng với nỗi nhớ chia xa…
Anh sẽ kể về những giấc mơ hoa
Ngày em đến bên anh cỏ cây thành thơ cả
Giữa mùa hè trời bỗng nhiên mát lạ
Cơn mưa em ngập trắng cả giấc hồng…
Anh sẽ kể về những tối mùa đông
Trời bớt lạnh khi nhớ nụ hôn nồng em tặng
Gió bấc đỡ thét gào khi bên tai anh văng vẳng:
-Anh biết không nơi đó có người mong…
14-6-2006
ĐH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.06.2006 16:40:47 bởi Đuyên Hồng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: