thơ Nguyễn Ước - Trăng Huyết cảm đề
. Cảm Đề
TRĂNG HUYẾT
Năm mươi năm cát bụi lầm,
Nghe bần bật máu tiếng thầm lời thiêng.
Bầy chim Lạc thuở trời nghiêng,
Quạt đôi cánh giữa oan khiên chập chờn.
Bay qua bão lửa mưa nguồn,
Đau cơn mộng dữ thiên đường âm u.
Thì thôi rũ áo hận thù,
Hương lòng bát ngát, phù du sắc đời.
Ai về gối đất làm ngôi,
Ta đêm chấm mực khóc người truân chuyên.
Thơ Nguyễn Ước
Rằm tháng Tư Bính Tuất .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2006 12:44:33 bởi sóng trăng >
. Năm nay nhuận hai tháng bảy.
Đêm qua là một ngày rằm tháng bảy thứ hai,
sau một tuần mưa rả rích nơi sóng trăng ở.
Nhìn mặt trăng tròn sau cơn mưa tháng bảy,
không hiểu sao lòng buồn quá.
Muốn tìm vào viết vài cảm nghĩ
về tác phẩm Trăng Huyết đọc đã lâu,
mà phần Bình Luận Văn Học đang bị đóng cửa,
thôi xin vào đây chép lại
vài câu đề tựa trên đầu sách
mà sóng trăng rất thích.
Những gì quá khứ mới chỉ là khúc dạo đầu
Shakespeare
Tôi cảm thấy rằng được sống sót là mắc nợ người đã chết điều gì đó. Đó là nỗi ám ảnh phải nhớ đến họ, và ai không nhớ đến người đã chết là thêm lần nữa phản bội họ.
Elie Wiesel, nhà văn
Giải Nobel Hòa bình 1986
(trích trang đầu của
Trăng Huyết
Anthony Grey & Nguyễn Ước
đồng tác giả)
.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: