Tùy Anh
-
Số bài
:
22
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.05.2006
|
Một thời như thế
-
14.05.2006 19:39:22
Nắng Nắng bước ngập ngừng qua khung cửa Nhưng rồi chân sáo vào phòng tôi Nắng mang hương sứ theo vào nữa Bướm vàng hai chú cho có đôi Nắng đùa với bướm lượn quanh hoa Xuyên qua giọt nước chiếu sáng lòa Đôi bướm giật mình chao đi mất Nắng ngẩn ngơ nhìn, tiếc xúyt xoa Quay lại nhìn tôi nắng mắt nheo Lêu! ngủ dậy trưa, mặt như mèo Nắng vào tận giường lôi tay dậy Ra cửa nhìn đi... trời trong veo Ừ nhỉ, hôm nay trời sáng trong Đôi bướm vòng lại vờn cành hồng Hồng cười chúm chím : chào buổi sáng Mây cuộn từng cụm như len bông Mở toang cánh cửa mời nắng vào Gió lùa theo nắng đến xôn xao Hương sứ thẹn thùng len vào tóc Nắng mơn man má đào thêm đào Tùy Anh
Tàn đông lộc nhú nụ xanh Nếu không thấm lạnh sao thành hoa mai
|
|
Trầm Thi
-
Số bài
:
233
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 22.04.2006
|
RE: Một thời như thế
-
14.05.2006 20:06:07
Ánh sao và tia nắng! Đêm, Em ngước nhìn bầu trời nhấp nhánh ánh sao lòng cảm giác êm đềm, dịu dịu... Sớm, thức giấc, em mở cửa tia nắng tràn phòng mơn trớn làn da tinh khôi ngày niềm yêu đời chan chứa... Thơ ươm nắng, lung linh sao mại mềm cuộc sống gieo hồn người bao cảnh tình thật đẹp. Cảm, rụng vần thay lời chào ...người quen mới đến! :-) TT - HH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2006 20:13:10 bởi Trầm Thi >
"... người ta chỉ nhìn thấy thật rõ ràng bằng trái tim. Cái cốt yếu thì con mắt không nhìn thấy!" (Trích: Hoàng tử bé - Antoine de Saint Exupéry)
|
|
BĂNG NGUYỆT
-
Số bài
:
6789
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 15.06.2003
|
RE: Một thời như thế
-
15.05.2006 13:51:28
Như lời hứa bn ghé nhà sis Tùy Anh chơi nè...nưóc chưa sôi mà phải châm trà nên ko đựoc ngát thơm cho lắm   sis TA uống đỡ nha...chúc vui và ấm lòng với mảnh đất vừon thơ vntq nha sis. Ừ nhỉ, hôm nay trời sáng trong Đôi bướm vòng lại vờn cành hồng Hồng cười chúm chím : chào buổi sáng Mây cuộn từng cụm như len bông Hành trình mây trắng Sáng nay, ừ nhỉ, trời trong Hồn ta hồn bạn chênh chong gánh sầu Mỉm cừoi tiễn bước đi mau Ta về một hứong....nói sao...hết tình Bên này cũng ánh bình minh Vầng dương nóng rát ngã mình hôn ta Là là trong nắng ngàn hoa Gục đầu ganh tị cùng ta đó mình... Mây trắng vẫn bận hành trình Mang trong hành lí bóng hình nhớ thưong Mai này lẻ bóng đêm trường Bạn ơi chớ vội quên đừong tìm nhau Sáng nay nồng ấm biết bao Những lời ân ái bay vào giấc mơ Mai ta gặp ở phố chờ Nhịp nhàng mây trắng hững hờ ...rong chơi...!
Mỗi trái tim có một lối về Thôi cứ như mây kề nước biển Chỉ một thời dành cho dâng hiến Còn lại là những chuyến chơi rong Ai cố dành bẻ nửa số 0 Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi Bước chân trần đạp lên đá sỏi Để đôi ta chấp vá nổi trời.. ( trich Nguoi tinh hu
|
|
Tùy Anh
-
Số bài
:
22
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.05.2006
|
RE: Một thời như thế
-
15.05.2006 23:17:18
Cám ơn Băng Nguyệt và Trầm Thi Đem nắng, gió, mây lẫn tiếng hì (hihi) Khích lệ Tùy Anh cùng thơ thẩn Buồn : mang xả bỏ, niềm vui : free vài câu con cóc cám ơn BN, TT nha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2006 23:18:23 bởi Tùy Anh >
Tàn đông lộc nhú nụ xanh Nếu không thấm lạnh sao thành hoa mai
|
|
Viet duong nhan
-
Số bài
:
6666
- Điểm: 4
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 25.10.2004
- Nơi: Suối Yêu Thương
|
Một thời như thế
-
16.05.2006 00:26:32
Chào Nhà Thơ Tùy Anh ! Đã biết từ lâu, chưa từng gặp Gặp rồi lại vẫn chửa dịp quen Nay vào Thư Quán Việt Nam 7 xin quen_biết Tùy Anh nơi này. Mến chúc TA & bảo quyến vạn sự bình an 7_NN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2006 00:31:27 bởi Viet duong nhan >
|
|
Tùy Anh
-
Số bài
:
22
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.05.2006
|
RE: Một thời như thế
-
16.05.2006 03:49:11
Chào Nhà Thơ Việt Dương Nhân Chưa gặp, quen nick cũng là duyên Gây bởi nhân lành từ muôn niên Việt Nam Thư Quán nay hạnh ngộ Xin được chia sè chuyện hàn huyên Tùy Anh cũng mến chúc 7 cùng gia quyến thân tâm thường an lạc
Tàn đông lộc nhú nụ xanh Nếu không thấm lạnh sao thành hoa mai
|
|
Tùy Anh
-
Số bài
:
22
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.05.2006
|
Không thèm yêu ở tuổi 15
-
16.05.2006 21:03:38
Không thèm yêu ở tuổi 15 Em nghĩ rằng em sẽ không yêu Không hay thờ thẫn nghĩ ngợi nhiều Không mơ không mộng khi chiều vắng Để được sống mãi với tự kiêu Em nhủ rằng em không thèm yêu Không đi lang thang vào những chiều Có lá me bay vương tà áo Nhưng sao hồn bỗng thấy siêu siêu Em phải nhất định không thèm yêu Không thèm nghĩ đến ngươì ta nhiều nhưng hình bóng ấy chờn vờn mãi Dụ dỗ em rằng em hãy yêu Không, không nhất định không thèm yêu Nhưng không kịp nũa bởi một chiều Có lá có hoa mây và gió Dẫn dắt em vào con đường yêu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2006 04:58:56 bởi Tùy Anh >
Tàn đông lộc nhú nụ xanh Nếu không thấm lạnh sao thành hoa mai
|
|
Tùy Anh
-
Số bài
:
22
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.05.2006
|
Xin cánh cửa thiên đường tôi, hãy mở
-
16.05.2006 21:21:56
Xin cánh cửa thiên đường tôi, hảy mở Tôi vượt qua biết bao ải tiền kiếp Chịu bao vòng sinh tử với thương đau Nhưng hoặc sớm hoặc chậm nên vẫn khép Cửa thiên đường được yêu ái bên nhau ! Tôi cứ nhớ những điều trong dĩ vãng Nên thẫn thờ bên cánh cửa lặng im Tôi ước ao một điều dường lãng đãng Trong tương lai còn mờ mịt ... mãi tìm Xin cánh cửa thiên đường tôi, hãy mở ! Cho ngày không là chiếc lá vàng bay Đêm thôi đơn côi giọt sầu nức nở Duyên ôm rộn ràng hoan lạc trong tay
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2006 05:06:25 bởi Tùy Anh >
Tàn đông lộc nhú nụ xanh Nếu không thấm lạnh sao thành hoa mai
|
|
Tùy Anh
-
Số bài
:
22
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.05.2006
|
chỉ là cổ tích
-
17.05.2006 05:05:03
Chỉ là cổ tích Lần đầu tiên nhặt cánh hoa màu máu Hình trái tim tôi nào đã hiểu gì Chỉ bâng khuâng thấy cay nhẹ trên mi Rồi hoa bỗng vỡ làm đôi tan tác Mẹ tôi mắng : những cánh hoa mệnh bạc Nhặt làm gì để vương vấn mông lung Còn nhỏ dại lo học chớ lung tung Mai khôn lớn, nơi nào me sẽ định Chưa kịp lớn tôi đã yêu áo lính Nhưng chưa lần người hò hẹn với tôi Tôi thành thị, người đồn trú xa xôi Và đâu chẳng có thiên đường quen phố ! Có một lần người về thăm xóm nhỏ Vẫy tôi sang đưa gói kẹo về chia Tôi lặng im, hai má ướt đầm đìa Người cười lớn : ô kìa! sao lại khóc Càng nức nở khi người hỏi chuyện học Biết nói gì khi liếc nhánh lan rừng Người cất riêng với nét mặt vui mừng Miệng huýt sáo... rồi đi thay quần áo Đêm hôm đó lòng tôi buồn ảo não Học một bài lịch sử mãi chẳng xong Toán không gian loay hoay với khoảng không Vì cố viết thư tình cho thông suốt Sáng tinh mơ tôi đã chờ sốt ruột Nắng lên cao, sắp muộn giờ học rồi Đành làm gan bước vào hẳn nhà thôi Vừa thức dậy, rất ơ thờ người hỏi : " chuyện gì vậy? hôm qua sao không nói ! Hôm nay còn bày đặt viết trong thư Cô bé này bây giờ sao bỗng hư Chẳng ngoan như hồi anh chưa vào lính" Tôi đỏ mặt tay chân cứ lính quýnh " Chờ em đi mới được đọc nghe chưa ! " Và hôm đó, suốt buổi học đến trưa Tôi bị phạt mấy lần vì lơ đãng Tan buổi học tôi đạp xe lạng quạng Muốn đi nhanh cho sớm về đến nhà Lòng ngượng ngập nhưng muốn biết người ta Vẫn còn ở hay là đã hết [hép Chạm mặt nhau ở ngay đầu ngõ hẹp Người xoa đầu : ở nhà ngoan, anh đi Học cho giỏi ... đẹp lắm.... đang xuân thì Tôi đỏ mặt đứng lặng người sung sướng Rồi tôi học, tôi sống trong mộng tưởng Lòng ước mơ ngày được thoả mong chờ Nhưng cuộc đời chung, riêng chẳng như mơ Khi đất nước chuyển mình ngày lịch sử Bao chàng trai xếp bút nghiên lữ thứ Trót vụng về trong thế cuộc tỉnh say Người của tôi chung số phận đắng cay Đành cam chịu kiếp tù đày tăm tối Theo mẹ người bao lần đi thăm hỏi Tôi vẫn chờ ngày người được trả về Nhưng ngày về người quyết định xa quê Đêm tiễn biệt linh cảm rằng tôi mất ! Hoa tim vỡ... mẹ tôi nói đã thật Nát tan rồi tôi, người mãi xa nhau Bỉ cực qua, người hạnh phúc vui mau Tôi ở lại cũng tay bồng, tay bế Chuyện đã chìm ba mươi năm chẳng kể Nhưng tình cờ tôi đọc những vần thơ Kỷ niệm xưa chợt ùa vỡ bất ngờ Người viết thơ ... tôi biết duy cái nick Nhưng gợi tôi quay lại thời tinh nghịch Tuổi học trò áo trắng mới mười lăm Mà một lần người khen đẹp trăng rằm Tôi giữ mãi câu người khen ngày ấy Rồi cầu Mơ* nơi hẹn hò sống dậy Suối Huyền Cơ* phảng phất khói bùa yêu Ngược thời gian tôi quay lại buổi chiều Đến điểm hẹn mà người chưa lần hẹn Tôi ước được lần người đưa tôi đến Đưa đi thăm khắp chốn trong buôn làng Khoai lùi bếp, khói lan toả mênh mang Đêm thức trắng gối tay nằm kể chuyện Từ đọc thơ, tôi thường hằng cầu nguyện Dù tim người chưa có bóng hình tôi Nhưng trong mơ tôi vẫn dõi xa xôi Tôi vần đợi gặp người nơi kiếp khác * những địa danh Quy Nhơn : Bài thơ đưa vào TV :
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.05.2006 08:12:26 bởi Viet duong nhan >
Tàn đông lộc nhú nụ xanh Nếu không thấm lạnh sao thành hoa mai
|
|
Tùy Anh
-
Số bài
:
22
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.05.2006
|
Tôi muốn biến nước mắt tôi thành biển
-
17.05.2006 22:56:29
Tôi muốn biến nước mắt tôi thành biển Tôi vẫn biết tình yêu là bạo chúa Thường tung hoành ngang dọc khắp muôn nơi Tôi vẫn biết quy luật của muôn đời Yêu là chết ở trong lòng một tí Thế mà tôi vần yêu không suy nghĩ Vẫn rộn ràng những lúc anh về thăm Vẫn ngập ngừng, bối rối, vẫn bâng khuâng Vẫn rạo rực khi anh cho giờ hẹn Tôi vẫn biết thuyền anh không bờ bến Thích lênh đênh thích phiêu bạt đó đây Tôi lo sợ sẽ chẳng có tháng ngày Anh trở lại nơi hẹn hò thuở trước Thế mà tôi ngày đêm vẫn ao ước Vẫn vuốt ve kỷ niệm của tháng năm Lúc dịu dàng ôm ấp trong lặng câm Khi điên lọan đốt tan thành tro bụi Tôi vẫn biết rồi tôi sẽ tiếc nuối Lại âm thầm góp nhặt mảnh tro bay Lại háo hức lại sắp xếp ngất ngây Lại sống lại những ngày anh bên cạnh Tôi đã biết đời tôi là bất hạnh Chỉ cô đơn, chỉ bạc đãi, khổ đau Anh cho tôi những phù phiếm qua mau Tôi đã biết anh phỉnh lừa, dối trá Thế mà tôi vẫn yêu và say lả Vẫn chân thành, vẫn cuồng nhiệt cùng anh Vẫn nâng niu một hình ảnh mong manh Vẫn khóc được mỗi lần ai nhắc đến Tôi muốn biến nước mắt tôi thành biển Sóng dâng cao và gió hãy thét gào Để thuyền anh chẳng có một nơi nào Ngoài tôi nữa, nơi bình yên duy nhất R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.05.2006 08:18:30 bởi Viet duong nhan >
Tàn đông lộc nhú nụ xanh Nếu không thấm lạnh sao thành hoa mai
|
|
Tùy Anh
-
Số bài
:
22
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.05.2006
|
Trăng phố thị
-
18.05.2006 10:30:03
Trăng phố thị Trăng treo lơ lửng trên cành sứ Hương sứ thẹn thùng theo gió bay Cửa sổ sáng đèn như ẩn ngũ Trăng còn thao thức ... người ngủ say Tròn, khuyết đêm trăng nơi phố thị Cũng mãi ngập ngừng ô cửa con Chuông khánh đong đưa thêm thi vĩ Điểm chút bâng khuâng đậm héo hon Nửa trăng nghiêng soi vào bàn viết Nửa khuyết vương sầu lên tóc mây Người ta sáng tác thơ tình : tuyệt! Nhưng chẳng bao giờ gởi nơi này Tùy Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.05.2006 23:34:12 bởi Tùy Anh >
Tàn đông lộc nhú nụ xanh Nếu không thấm lạnh sao thành hoa mai
|
|
BĂNG NGUYỆT
-
Số bài
:
6789
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 15.06.2003
|
RE: Trăng phố thị
-
18.05.2006 18:24:18
Người ta sáng tác thơ tình : tuyệt! Nhưng chẳng bao giờ gởi nơi này Một thời như thế Ta viết vu vơ chẳng đặng vần Bon chen cùng với khách tha nhân Em thích điều chi ta sẽ tặng Tận đáy lòng ta chẳng ngại ngần Trời tháng năm nhiều mưa lắm gió Sen trơ cành đứng cứ ngác ngơ Chẳng hiểu vì sao trăng ko tỏ Tả tơi hết mấy cánh mười giờ Trăng vườn phố thị trăng mờ nhạt Hương lúa đồng quê cũng chẳng còn Gửi em ánh mắt miền gió cát Khắc trong tim mãi chút sắc son..
Mỗi trái tim có một lối về Thôi cứ như mây kề nước biển Chỉ một thời dành cho dâng hiến Còn lại là những chuyến chơi rong Ai cố dành bẻ nửa số 0 Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi Bước chân trần đạp lên đá sỏi Để đôi ta chấp vá nổi trời.. ( trich Nguoi tinh hu
|
|
Tùy Anh
-
Số bài
:
22
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.05.2006
|
RE: Trăng phố thị
-
19.05.2006 00:10:43
Cám ơn Băng Nguyệt cuội phu nhân Thả mấy câu thơ ý ân cần Trăng khuyết đêm buồn nơi phố thị Lau nhẹ giùm ta mấy giọt ngân Tháng năm oi nồng dù trời gió Mưa nhiều, trăng chẳng nấp vào đây Hoa trắng rụng đầy ô cưả nhỏ Khẳng khiu trơ lại nhánh sứ gầy Có người thao thức cùng trăng khuyết Mở cửa mời trăng, tìm ý thơ Vơ vẩn vài câu tình tứ tuyệt Dẫu thơ viết kém rất dại khờ
Tàn đông lộc nhú nụ xanh Nếu không thấm lạnh sao thành hoa mai
|
|
Tùy Anh
-
Số bài
:
22
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.05.2006
|
Hôm nay gió lộng tóc bay
-
19.05.2006 00:19:29
Hôm nay gió lộng tóc bay Anh còn nhớ những chiều vương mây, giăng xám suốt con đường mình qua Hai đứa cứ ưa la cà Tay trong tay, mắt trong ta bao tình Rồi những đêm trăng lung linh Giữa hai hồ nước, chúng mình ngồi ăn Có chăng duyên nợ, quả căn Mà ta đắm đuối nguyện trăm năm - đời Anh kể chuyện anh mồ côi Má bỏ đi rồi còn hai chị em Những đêm giá lạnh ngoài thềm Anh nằm khao khát bước êm, má về Má con, cách mấy sơn khê Má đã không về, chị cũng bỏ anh Chị đi khi tóc còn xanh Chỉ một manh chiếu quấn quanh chỗ nằm Chị nằm sóng vỗ quanh năm Như lời ru mẹ hát thầm tai con Rồi anh ôm mộng nước non Quên đi những mối tình con trong đời Gặp em, tình cuối anh rồi Yêu em, anh quyết sẽ thôi ỡm ờ Tim yêu tràn ngập ý thơ Em nguyện tôn thờ thần tượng là anh Ta hưa trao nhau mộng lành Ước hẹn chung cuộc : quê anh, ta về Tới chuyện anh chàng nhà quê Hiền lành mà lắm người mê quá trời Nhà quê dữ quá đi thôi Ghen đứng ghen ngồi, hành hạ khổ em Cãi nhau hờn dỗi cả đêm Sáng ngày dịu lại yêu thêm chưa vừa Giống như hết nắng trời mưa Yêu nhiều ghen lắm chẳng chừa ... tóc, tăm ... Vào yêu cái thưở xa xăm Non mòn biển cạn, trăm năm hứa chờ Nhưng ông nguyệt lão xe tơ Xe phải mối hờ trầu chẳng thắm môi Tội nghiệp em lắm, mình ơi Hứa yêu em rồi đừng bỏ em đi Đi đâu cho em cùng đi Nâng khăn sửa túi em thì xin anh Mộng lành đừng hóa mong manh Kết cỏ ngậm vành nguyện chẳng dám sai Đêm rồi thở vắn than dài Biết bao ngăn cách, sao hoài vấn vương Kiếp xưa thề hẹn luyến thương Nên hồn lẫn xác đoạn trường kiếp nay ? Hôm nay gió lộng tóc bay Có nàng thiếu phụ cứ hay khóc thầm
Tàn đông lộc nhú nụ xanh Nếu không thấm lạnh sao thành hoa mai
|
|
BĂNG NGUYỆT
-
Số bài
:
6789
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 15.06.2003
|
RE: Trăng phố thị
-
19.05.2006 00:35:04
Tháng năm oi nồng dù trời gió Mưa nhiều, trăng chẳng nấp vào đây Hoa trắng rụng đầy ô cưả nhỏ Khẳng khiu trơ lại nhánh sứ gầy Từng bông hoa sứ.. Từng bông hoa sứ rớt xuống thềm Như giọt lệ châu của bóng đêm Trăng khuyết vắt ngang bầu trời nhớ Ấp iu hương ngát dấu vào tim Tứ tuyệt vài dòng ta mời nhau Đừng phân hơn kém mất vị nào Cứ vui như Mẹ cho cái kẹo Nụ cười rạng rỡ mắt như sao Gió đâu về lại sao dữ tợn Rít mãi gầm kêu như trúng tên Những lời than vãn nhiều đau đớn Van xin chẳng thấu được ơn trên Biết mai còn sót ko hoa sứ Những cánh hoa mềm trắng trinh nguyên Ta vẫn giữ nguyên lời tình tự Trong ánh mắt nhung lóng lánh tuyền...
Mỗi trái tim có một lối về Thôi cứ như mây kề nước biển Chỉ một thời dành cho dâng hiến Còn lại là những chuyến chơi rong Ai cố dành bẻ nửa số 0 Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi Bước chân trần đạp lên đá sỏi Để đôi ta chấp vá nổi trời.. ( trich Nguoi tinh hu
|
|
Tùy Anh
-
Số bài
:
22
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.05.2006
|
Viết từ vô thức
-
20.05.2006 04:14:16
Tôi mường tượng ngày người ra biển Chân bước đi mà ngoảnh lại đầu Trăng sao trốn chẳng thèm đi tiễn Chỉ mình tôi lặng với niềm đau Con thuyền đen sậm trong trời tối Cứ nhỏ dần... ta đã xa nhau Sóng rì rào... lòng tôi bão nổi Đổ ập về ngàn vạn nỗi sầu Linh hồn tôi: hành trang duy nhất Gửi theo người ấm lạnh về sau Quê hương người tôi chưa lần đến Nhưng đọc thơ biết suối Huyền Cơ Tàu thời gian mong ngược về bến cầu Mơ hẹn, để được đợi chờ Vẫn áo trắng tinh khôi thơ dại Qua phố biển hồi hộp ngẩn ngơ Chờ đợi mãi người không quay lại Tôi lạc đường... lẩn quẩn cơn mơ Chiều lồng lộng cỏ may theo gió Hoa cỏ may bám áo bất ngờ Tim tôi ngỏ chiều vô tình đó Gió cười nhạo... thật quá dại khờ Chạnh lòng nhớ lại thời áo trắng Trong lớp luyện thi cuối cấp rồi Lá thư bất chợt tươi màu nắng Để ngỏ vu vơ ngăn bàn thôi Năm lần bảy lượt len lén đọc Như bí mật gửi riêng mình tôi Tôi thắp mong manh ngọn nho nhỏ Cũng bằng thư ngỏ thả nhẹ trôi .... Người vẫn vô tình như mười lăm Hay tuổi mưa bay... dỗi phải không? Mà nhủ thầm: Cô Long, Dương Quá Mặc ngăn bàn thư ngập mênh mông Tôi sốt ruột nhìn ra hướng biển Làn khói xanh rất nhẹ vươn lên Lan tỏa rộng dần đang di chuyển Vương vấn tim tôi khẽ thân quen Phải chăng bùa yêu tôi đã vướng Thơ đọc một lần chẳng thể quên Lời tôi viết là theo vô thức Từ kiếp nào canh cánh một bên Lòng tôi khao khát mong hội ngộ Bước bên nhau đường cũ quen tên Thời gian mật ngọt tôi vẫn nhớ Dù bao lâu vẫn đợi duyên bền
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2006 04:16:44 bởi Tùy Anh >
Tàn đông lộc nhú nụ xanh Nếu không thấm lạnh sao thành hoa mai
|
|
Tùy Anh
-
Số bài
:
22
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.05.2006
|
Ai làm cách trở đôi nơi?
-
23.05.2006 03:09:03
Ngồi buồn tựa mái tây hiên Nhìn mây vần vũ lòng phiền nhớ con Bốn năm xa vắng mỏi mòn Bốn năm thương nhớ héo hon hao gầy Con tôi nhỏ dại thơ ngây Ai xui nên cảnh thế này … Trời ơi! Ai làm cách trở đôi nơi Để con tôi phải xa rời quê hương Cho mẹ đứt khúc đoạn trường Đếm từng ngày nhớ sầu thương nát lòng Từng đêm thắt ruột chờ mong Đông đi, xuân đến, mẹ trông con về Rồi hè qua mẹ ủ ê Lại một năm nữa tái tê với buồn Chiều nay chớp đến từ nguồn Mang mưa về gõ nhịp tuôn mái nhà Từng cơn gió lạnh kéo qua Cây trơ , lá trụi … Thế là vào thu Bắt đầu năm học … Dường như Là năm năm … cách … kể từ con đi Ngày đi, mẹ lệ tràn mi Còn con tíu tít , biết gì buồn đâu Mẹ bịn rịn mãi vì sầu Con thì nhấp nhổm : sao lâu thế này ! Bố ơi ! chừng nào mới bay ? Mẹ đừng hôn nữa … Giằng tay đi vào Nhìn con chân sáo xôn xao Mẹ cố nuốt đắng đang trào xé tim Bố cầm tay mẹ … lặng im... Tần ngần chẳng nói … mắt chìm vào nhau Anh con lặng lẽ cúi đầu : Thôi về đi mẹ ! ... nắng mầu đã phai Anh dìu mẹ bước ra ngoài Con đi theo bố … Chia hai gia đình Đèn đường đã thắp lung linh Nhập nhoè … Mẹ ngã bóng … Hình cây khô Hết rồi những tối bi bô Bắt mẹ ôm, để nhỏ to đủ điều Con ngoan học giỏi mẹ yêu Bây giờ đã có bố chiều, bố cưng Còn đâu bữa chẳng đặng đừng Mẹ tan sở trễ , con rưng mắt chờ Nhói lòng nhìn con bơ vơ Ngồi dưới gốc phượng ngẩn ngơ cuối ngày Thấy mẹ lại ríu rít ngay Bắt đền … Mẹ phải dắt tay mua quà Rồi hai mẹ con la cà Hết siêu thị nọ , đến nhà sách kia Bây giờ mình mẹ sớm khuya Đi chẳng ai ngóng, Về, Kìa ! Ai mong ? Bây giờ bóng chiếc buồn trông Còn đâu khanh khách dòn trong con cười Giờ thoáng thấy bé gái - tươi Tim mẹ chợt nhói buốt người lao đao Nhớ con, ôi nhớ làm sao ! Bây giờ đếm ngược ngày vào tiết xuân Mong ngày giáp năm đến gần Bố đừng thất hẹn đến lần thứ năm Hôm nay mười sáu trăng rằm Trăng đêm trong vắt lạnh căm nơi này Mẹ Ngồi tựa mái hiên tây Tuy chẳng có rượu mà ngây say rồi Ôi chỉ năm tháng nữa thôi Cục cưng bé bỏng của tôi sẽ về ... Tùy Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2006 01:10:56 bởi Tùy Anh >
Tàn đông lộc nhú nụ xanh Nếu không thấm lạnh sao thành hoa mai
|
|
Tùy Anh
-
Số bài
:
22
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.05.2006
|
Tơ nguyệt
-
25.05.2006 01:09:54
Này Nguyệt Lão đang giăng sợi tơ tình Không đan nốt đường tơ dùm tôi với Đầu mối tơ vừa khêu tôi còn đợi Đã hững hờ bỏ lại mỗi sườn tơ Đêm từng đêm khắc khoải với mong chờ Tôi ngồi đếm mùa đông ... dài cầu lụy Nghe băng giá uy vũ hơi phù thủy Tăng không gian đẩy khoảng cách xa hơn Phân tán thời gian xóa hết keo sơn Làm đồng lõa quên mặc nhiên dấu tích Của một thời ấp yêu, anh phấn khích Những chiều vàng hai đứa tay trong tay Lặn lội chân mây tìm nối đường mây Mong yêu ái lại mặn nồng từng bữa Nhưng trằn trọc vẫn quay riêng một nửa Co ro nghe thời khắc lạnh lùng trôi Rất lặng thầm, thánh thót giọt đắng môi Kề gang tấc sao nghìn trùng xa cách Đâu tình yêu như lụa thời trinh bạch? Nay mong manh đường tơ nguyệt chờ giăng Phải chi tôi biết trước những giáng, thăng Là cung bậc tất nhiên trong tình ái Tôi đã giữ chặt lòng đừng để phải Vương tơ rồi van mãi nối đường tơ Tùy Anh
Tàn đông lộc nhú nụ xanh Nếu không thấm lạnh sao thành hoa mai
|
|
Tùy Anh
-
Số bài
:
22
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.05.2006
|
kệ nhánh gai
-
26.05.2006 11:52:27
cơn mưa ập đến chiếu hôm qua cho em ướt sũng áo dính da ngượng ngập em nhìn anh lúng túng bỗng nhẹ như mây thơ vỡ òa áo trắng ngày xưa anh lỡ thương một thuở ngẩn ngơ buổi tan trường rụt rè anh đã theo từng bước khuất nẻo rồi đuôi mắt còn vương ai bảo ngu ngơ cho xước vai em chẳng nhổ đâu kệ nhánh gai để màu máu đỏ tươi áo trắng xúyt xoa anh sẽ nhớ em hoài mưa lại thành dòng buổi sáng nay những hạt nước duyên vỡ đầy tay ừ, em no tròn ngày giông bão còn anh già khú tuổi mưa bay Tùy Anh
Tàn đông lộc nhú nụ xanh Nếu không thấm lạnh sao thành hoa mai
|
|
Tùy Anh
-
Số bài
:
22
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.05.2006
|
Biển và ta
-
23.07.2006 02:22:54
Lần theo nhánh sông, tưởng ra biển cả Hóa tấm thân tàn, mắc cạn lạch con Quyết giữ trung trinh một đời ròng rã Soi lại lòng mình sóng khắc khoải hơn Lạch biến hóa giả thiên thần bước nhẹ Ta dại khờ, ngộ nhận chuyện trăm năm Vào mộng mị nghe lời tình ru khẽ Để linh hồn trăn trở chốn xa xăm Ta nhớ biển từ phía bờ trầm mặc Biển thẫn thờ dâng sóng gọi lao xao Mà ta lỡ trói hồn nơi lưu lạc Nên ta buồn, biển đâu hiểu vì sao! Lúc biển ngắm ánh dương lên rực rỡ Là hồn ta chết lặng trong tối dần Khi biển giận dâng cuồng phong bão tố Là thuyền ta lại thêm bận trầm luân Rồi biển dỗi nghêu ngao cao giọng hát Bỏ mặc ta với đen bạc của đời Con lạch cạn nở nụ cười hoan lạc Biển và ta cứ mãi thế... xa thôi Giờ có biết nhánh sông nào ra biển Nhưng riêng tư đành dấu biển nỗi buồn Biển của ta ! chỉ tầm tay, không đến! Quẩn quanh hoài, lạc mất dấu keo sơn July 21/06 Tùy Anh
Tàn đông lộc nhú nụ xanh Nếu không thấm lạnh sao thành hoa mai
|
|
Tùy Anh
-
Số bài
:
22
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.05.2006
|
Giao mùa
-
10.08.2006 07:51:09
Nắng hạ còn vương nơi bậu cửa Sắt se gió đã gọi thu về Chiếc lá chuyển mình vàng sang úa Như nhuộm buồn vào tôi tái tê Hình như mùa đang giao nhau vội Vạn vật còn say nắng ngập ngừng Đại dương hay sóng lòng vang dội Mà ngăn tròng, lệ cứ rưng rưng Hơi nghẹn ngào đã sang thổn thức Khiến tâm như đá lạnh ngàn năm Chẳng cần thắp nến soi buồn bực Huyền hoặc đêm, đã có trăng rằm Rồi khi tan những điều dâu bể Xót lại tro than cõi miên trường Có chít khăn tang tuôn đẫm lệ Cũng muộn màng khi nói yêu thương Còn một chút sao không vô hạn? Thấp thoáng bóng ai quẩn quanh đời Xin cạn ly đầy_đầy ly cạn Mùa đang giao, buồn xóay hồn tôi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.08.2006 00:20:36 bởi Tùy Anh >
Tàn đông lộc nhú nụ xanh Nếu không thấm lạnh sao thành hoa mai
|
|
Tùy Anh
-
Số bài
:
22
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.05.2006
|
RE: Giao mùa
-
11.08.2006 00:22:31
Tình thơ Em nhớ, em mong, đếm từng ngày Dệt vần thơ đượm gió, trăng, mây Ủ men cho nồng tình nhung nhớ Rồi gửi tặng anh ngày hôm nay Em dệt, em xây những mộng lành Mong tình ta đẹp tựa như tranh Ước duyên thiên lý, rồi tương ngộ Nhưng tình có đượm phải tùy anh Tình trong, nhưng bẽn lẽn ban đầu Mặt ngoài vờ chẳng biết gì đâu Nhưng lòng son sắt không dời đổi Kết nghĩa tình thâm đã khắc sâu Hôm nay gặp lại thấy rộn ràng Tim nóng bừng lên chợt hát vang Lấy ý Lời thơ thành bài nhạc Đủ dệt tình ta viết nên trang Xin hãy cùng em đến cuối trời Túi thơ bầu rượu ta rong chơi Tất cả rồi đây là vô nghĩa Chỉ tình thơ nhạc sống trọn đời Tùy Anh
Tàn đông lộc nhú nụ xanh Nếu không thấm lạnh sao thành hoa mai
|
|
BĂNG NGUYỆT
-
Số bài
:
6789
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 15.06.2003
|
RE: Giao mùa
-
11.08.2006 19:10:01
Ghé thăm Tùy Anh nha....chúc cuối tuần nhiều niềm vui. Em dệt, em xây những mộng lành Mong tình ta đẹp tựa như tranh Ước duyên thiên lý, rồi tương ngộ Nhưng tình có đượm phải tùy anh Tình giờ chắc đã xưa!!! Trộn hồn mình đặc quánh Thành một chuỗi khô khan Đêm qua ánh trăng vàng Mưa giấu vào mây xám Hồn vô ưu vừa trám Lại sứt mẻ rạn ngay Hồng trần là cõi tạm Lánh đi cho hết say Làm chi cho hết ngày Ngăn được đêm đừng đến? Em ví như ngọn nến Cháy sao giữa gió giông? Cạn khô một cánh đồng Mưa hoài thì sẽ lụt Nếu chỉ là một chút Thì đừng đến tìm nhau Ngày xưa ta đã trao Bây giờ còn gì nữa?! Tim mang màu vôi rửa Tình giờ chắc....cũng xưa!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2008 01:56:19 bởi BĂNG NGUYỆT >
Mỗi trái tim có một lối về Thôi cứ như mây kề nước biển Chỉ một thời dành cho dâng hiến Còn lại là những chuyến chơi rong Ai cố dành bẻ nửa số 0 Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi Bước chân trần đạp lên đá sỏi Để đôi ta chấp vá nổi trời.. ( trich Nguoi tinh hu
|
|
Tùy Anh
-
Số bài
:
22
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.05.2006
|
Tóc_Tội
-
21.02.2007 00:37:12
ngỡ trăm năm tóc se duyên hóa điên đảo buộc luỵ phiền vào nhau mướt xanh-nợ bạc trắng-sầu chất đầy ký ức hằn sâu nợ nần quyết hơn thua chẳng nhượng nhân chẻ tóc làm tám-thói trần gian điêu giăng cho Nợ-Nghiệp thặng nhiều trăm năm trói buộc vạn điều đắng cay cái tóc là cái tội này !
Tàn đông lộc nhú nụ xanh Nếu không thấm lạnh sao thành hoa mai
|
|
Tùy Anh
-
Số bài
:
22
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.05.2006
|
Âm ỉ nhớ_buồn
-
05.11.2008 05:03:48
trời se se lạnh lại tủi lòng ba lăm năm đợi đã bằng không bây giờ mỗi sớm nghe chim hót lại nhớ ngày buồn một buổi đông có nhiều hoa tuyết cứ lặng thinh lạnh lùng rơi xoá trắng ân tình Xô bước chân xiêu ra khỏi cửa Với ngàn mảnh vỡ sự yên bình sợi nắng lấp loá xuyên tàng cây gơn sóng long lanh trong mắt cay ẩn trong những lá rừng phong ấy là mảnh vụn xưa ... những tháng ngày đo ngày dài ... rồi đong suốt đêm nhớ thương hoài niệm một cái tên ngỡ tình có nhạt thì còn nghĩa đâu biết vô tâm quyết phải quên tóc đã bạc nhiều, chẳng còn tơ vườn tình từ phế, mặc hoang sơ sao chân còn đếm hoài bước lẻ trong nỗi cô đơn mãi đợi chờ tuyanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2008 05:08:03 bởi Tùy Anh >
Tàn đông lộc nhú nụ xanh Nếu không thấm lạnh sao thành hoa mai
|
|
Tùy Anh
-
Số bài
:
22
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 10.05.2006
|
Chỉ nửa buổi chiều
-
23.01.2010 08:44:08
anh còn nhớ cái thưỏ mới quen nhau cũng chỉ nửa buổi chiều vàng hanh nắng góc quán cà phê hoàn toàn yên lặng lòng phải lòng vờ quay mặt mà yêu ... rồi trong tay mình có cả buổi chiều sao không nói? tách cà phê đã nguội khói thuốc thơm quyện một đời em tối tóc trĩu bờ, buông quang gánh anh đi ... chiều hôm nay mắt cay quá, ướt mi xôn xao nắng mà lòng tê tái lạnh nửa tách cà phê tình : chừng nửa gánh biết làm gì, đành nghiền ngẫm nỗi đau ... tuyanh
Tàn đông lộc nhú nụ xanh Nếu không thấm lạnh sao thành hoa mai
|
|