thơ Thượng Tọa Thích Tuệ Sỹ
Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 40 bài trong đề mục
sóng trăng 16.05.2006 09:07:02 (permalink)
.



Tôi Vẫn Đợi



Tôi vẫn đợi những đêm xanh khắc khoải
Màu xanh xao trong tiếng khóc ven rừng
Trong bóng tối hận thù tha thiết mãi
Một vì sao bên khóe miệng rưng rưng.

Tôi vẫn đợi những đêm đen lặng gió
Màu đen huyền ánh mắt tự ngàn xưa
Nhìn hun hút cho dài thêm Lịch Sử
Dài con sông tràn máu lệ Quê Cha...

Tôi vẫn đợi suốt đời quên sóng vỗ
Quên những người xuôi ngược Thái Bình Dương
Người ở lại với bàn tay bạo chúa
Cọng lau gầy trĩu nặng bóng tà dương.

Rồi trước mắt ngục tù thân bé bỏng
Ngón tay nào gõ nhịp xuống tường rêu
Rồi khép lại hàng mi về cõi mộng
Như sương mai như bóng chớp mây chiều.




Tuệ Sỹ

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2007 06:01:51 bởi sóng trăng >
#1
    sóng trăng 16.05.2006 09:09:30 (permalink)
    .

    Mười Năm Trong Cuộc Lữ





    Ngọn gió đưa anh đi mười năm phiêu lãng
    Nhìn quê hương qua chứng tích điêu tàn
    Triều đông hải vẫn thì thầm cát trắng
    Chuyện tình người và nhịp thở của Trường sơn

    Mười năm nữa anh vẫn lầm lì phố thị
    Yêu rừng sâu nên khóe mắt rưng rưng
    Tay anh vói trời cao chim chiều rủ rỉ
    Đời lênh đênh thu cánh nhỏ bên đường

    Mười năm sau anh băng rừng vượt suối
    Tìm quê hương trên vết máu giữa đồng hoang
    Chiều khói nhạt như hồn ai còn hận tủi
    Từng con sông từng huyết lệ lan tràn

    Mười năm đó anh quên mình sậy yếu
    Đôi vai gầy từ thủa dựng quê hương
    Anh cúi xuống nghe núi rừng hợp tấu
    Bản tình ca vô tận của Đông Phương

    Rồi ngày ấy anh trở về phố cũ
    Giữa con đường còn rợp khói tang thương
    Trong mắt biếc mang nỗi hờn thiên cổ
    Vẫn chân tình như mưa lũ biên cương.



    Tuệ Sỹ
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2006 09:20:33 bởi sóng trăng >
    #2
      sóng trăng 16.05.2006 09:15:37 (permalink)
      .


      Ngồi Giữa Bãi Tha Ma





      Lửa đã tắt từ buổi đầu sáng thế
      Một kiếp người ray rứt bụi tro bay
      Tôi ngồi mãi giữa tha ma mộ địa
      Lạnh trăng ngà lụa trắng trải ngàn cây
      Khuya lành lạnh gió vào run bóng quỷ
      Quỷ run run hôn mãi đống xương gầy
      Khóc năn nỉ sao hình hài chưa rã
      Để hồn tan theo đầu lửa ma trơi
      Khi tâm tư chưa là gỗ mục
      Lòng đất đen còn giọt máu xanh ngời.


      ***


      Chuyện đã kể rồi hồng hoang lững thững
      Vẫy tay chào nối gót chẳng buồn trông
      Cõi nào đây nghe tiếng vọng lưng chừng
      Ghé lại hỏi biết đâu trời sẽ sáng
      Mắt mờ mịt qua mấy dòng sông cạn
      Buổi chiều dâng sóng cả bạc đầu xanh
      Rồi vĩnh biệt như mấy lần ảo mộng
      Rồi ra đi như nước chảy xa nguồn
      Bờ bến lạ chút tự tình với bóng
      Mây lạc loài ôi tóc cũ ngàn năm
      Nào đâu nữa tóc em thôi gió cuốn
      Người ra đi tâm sự với hoàng hôn
      Làm sao tìm lại ngày qua
      Tuổi xanh mờ khói trầm ca vọng về
      Hình ai heo hút trên đê
      Nhìn con nước lũ chiều quê nhạt mầu
      Chân non cỏ nội hoa đồng
      Thành hoang đá đổ mù trông khói chiều
      Tượng đồng tạc bóng cô liệu
      Trời xanh tóc trắng bao nhiêu chuyện rồi



      Bài 2


      Ta làm kẻ rong chơi từ hỗn độn
      Treo gót hài trên mái tóc vào thu
      Ngồi đếm mộng đi qua từng đọt lá
      Rủ mi dài trên bến cỏ sương khô
      Vì lêu lổng mười năm dài gối mộng
      Ôm tình già quên bẵng tuổi hoàng hôn
      Một buổi sáng nghe chim trời đổi giọng
      Người thấy ta xô dạt bóng thiên thần
      Ðất đỏ thắm nên lòng người hăm hở
      Ðá chưa mòn nên lòng dạ trơ vơ
      Thành phố nọ bởi mưa phùn nắng quái
      Nên mười năm quên hết mộng đợi chờ.


      Bài 3


      Cầm lòng lại dấu chân ngày biệt xứ,
      Cuộc buồn vui đâu hẹn giữa vô cùng.
      Bờ bến lạ biết đâu mòn cuộc lữ
      Ðể ta về uống cạn nét thu phong
      Như cánh hải âu cuối trời biển lộng
      Bồng bềnh bay theo cánh mỏng ngàn đời
      Chạnh nhớ người xưa miền nguyệt ẩn
      Thôi một lần thương gởi giữa mênh mông
      Chiều lắng đọng thênh thang ghềnh đá dựng
      Những nỗi buồn nhân thế cũng phôi pha,
      Mầu nhiệm nào đằng sau bao huỷ diệt
      Mà nụ hồng vừa nở thắm ven khe.
      Khắp cả chốn đâu chẳng là tịnh độ,
      Vô sự một đời trắc trở gì đâu,
      Không phiền trược mong cầu chi giải thoát,
      Cứ thong dong như nước chảy qua cầu.
      Từ độ biết buồn câu sinh tử,
      Bỏ nhà đi một thoáng riêng mình,
      Mẹ già thôi khóc cho thân phụ,
      Lại khóc cho đời ta phiêu linh.
      Nhớ mẹ một lần trong muôn một,
      Thương em biết vậy chẳng gì hơn,
      Suối trăng về tắm bên đồi lạ,
      Chiều thu sang hải đảo xanh rờn.


      BÀI 4


      Một kiếp sống, một đoạn đường lây lất
      Một đêm dài nghe thác đổ trên cao
      Ta bước vội qua dòng sông biền biệt
      Ðợi mưa dầm trong cánh bướm xôn xao
      Một buổi sáng mắt bỗng đầy quá khứ
      Ðường âm u nối lại mấy tiền thân
      Ta đứng mãi trên suối ngàn vĩnh viễn
      Mộng vô thường máu đỏ giữa hoàng hôn


      Tuệ Sỹ
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2006 09:27:09 bởi sóng trăng >
      #3
        sóng trăng 16.05.2006 09:19:34 (permalink)
        .
        Thơ Vô Ðề






        Ðôi mắt ướt tuổi vàng khung trời hội cũ
        Áo màu xanh không xanh mãi trên đồi hoang
        Phút vội vã bỗng thấy mình du thủ
        Thắp đèn khuya ngồi kể chuyện trăng tàn
        Từ núi lạnh đến biển im muôn thuở
        Ðỉnh đá này và hạt muối đó chưa tan
        Cười với nắng một ngày sao chóng thế
        Nay mùa đông mai mùa hạ buồn chăng!
        Ðếm tóc bạc tuổi đời chưa đủ
        Bụi đường dài gót mỏi đi quanh
        Giờ ngó lại bốn vách tường ủ rũ
        Suối nguồn xa ngược nước xuôi ngàn




        Tuệ Sỹ
        #4
          sóng trăng 16.05.2006 09:29:45 (permalink)
          .
          Sơ Huyền



          Tang thương một giãi tóc huyền
          Bãi dâu ngàn suối mấy miền hoang vu
          Gởi thân gió cuốn sa mù
          Áo xanh cát trắng trời thu muộn màng
          Chênh vênh hoa đỏ nắng vàng
          Gót xiêu dốc núi vai mang mây chiều
          Tóc huyền loạn cả nguyên tiêu
          Lãng du ai ngỡ cô liêu bạc đầu

          Một kiếp sống, một đoạn đường lây lắt
          Một đêm dài nghe thác đổ trên cao
          Ta bước vội qua dòng sông biền biệt
          Ðợi mưa dầm trong cánh bướm xôn xao

          Một buổi sáng mắt bỗng đầy quá khứ
          Ðường âm u nối lại mấy tiền thân
          Ta đứng mãi trên suối ngàn vĩnh viễn
          Mộng vô thường máu đỏ giữa hoàng hôn


          Tuệ Sỹ
          #5
            sóng trăng 16.05.2006 09:31:52 (permalink)
            .


            Không Đề



            Bờ bến lạ chút tư tình với bóng
            Mây lạc loài ôi tóc cũ ngàn năm
            Nào đâu nữa tóc em như gió cuốn
            Người ra đi tâm sự với hoàng hôn
            Tượng đồng tạc bóng cô liêu
            Trời xanh tóc trắng bao nhiêu chuyện rồi


            Này đêm rộng như khe rừng cửa biển
            Hai bàn tay vén lại tóc xa xưa
            Miền đất đỏ trăng đã gầy vĩnh viễn
            Từ vu vơ trong giấc ngủ mơ hồ
            Một lần định như sao ngàn đã định
            Lại một lần nông nổi vết sa cơ
            Trời vẫn vậy vẫn mây chiều gió tỉnh
            Vẫn một đời nghe kể chuyện không như
            Để sống chết với điêu tàn vờ vĩnh
            Để mắt mù nhìn lại cuối không hư
            Một lần ngại trước thông già cung kỉnh
            Chẳng một lần lầm lỡ không ư?
            Ngày mai nhé ta chờ mi một chuyến
            Hai bàn tay vén lại tóc xa xưa



            Tuệ Sỹ
            #6
              sóng trăng 16.05.2006 09:34:41 (permalink)
              .

              Tự Thuật



              Tam thập niên tiền học khổ không
              Kinh hàm đôi lũy ám tây song
              Xuân hoa bất cố xuân quang lão
              Tuý trúc tà phi tuý mộng hồn

              Nhâm nhiễm trường mi thuỳ hoại án
              Ta đà tố phát bạn tân phong
              Nhất triều cước lạc huyền nhai hạ
              Thuỷ ba chân không đối tịch hồng

              Dịch:

              Ba mươi năm trước học khổ không
              Kinh điển đôi chồng che cửa song
              Xuân xanh không đoái xuân già cỗi
              Trúc biếc tà bay, ngát mộng lòng

              Thấm thoắt mi dài buông án cũ
              La đà tóc bạc lửa tàn phong
              Một sớm hụt chân rơi vách núi
              Mới thấy chơn không đối tịch hồng


              Tuệ Sỹ
              #7
                sóng trăng 16.05.2006 09:36:55 (permalink)
                .
                Ðiểm Danh



                Ta biết mi bọ rùa
                Gặm nhắm tàn dây bí
                Ta vì đời tranh đua
                Khổ nhọc mòn tâm trí

                Ta biết mi là dế
                Cắn đứt chân cà non
                Ta vì đời đổ lệ
                Nên phong kín nỗi hờn

                Ta biết mi là giun
                Chui dưới tầng đất thắm
                Ta vì đời thiệt hơn
                Ðêm nằm mơ tóc trắng




                Tuệ Sỹ
                #8
                  sóng trăng 16.05.2006 09:39:20 (permalink)
                  .

                  Tự Tình


                  Còn nghe được tiếng ve sầu
                  Còn yêu đốm lửa đêm sâu bập bùng
                  Quê người trên đỉnh Trường sơn
                  Cho ta gửi một nỗi hờn thiên thu.



                  Tuệ Sỹ
                  #9
                    sóng trăng 16.05.2006 09:42:25 (permalink)
                    .

                    Chân đồi



                    Vác cuốc xuống chân đồi
                    Nắng mai hồng đôi môi
                    Nghiêng vai hờn tuổi trẻ
                    Máu đỏ rợn bên trời.

                    Thầy, tóc trắng bơ vơ
                    Con, mắt xanh đợi chờ
                    Ðèn khuya cùng lẻ bóng
                    Khúc ruột rối đường tơ.

                    Tuổi Thầy mơ cánh hạc
                    Cánh hạc vẫn chốc mòng
                    Mắt con mờ ráng đỏ
                    Ráng đỏ lệ lưng tròng

                    Chân đồi xanh luống cải
                    Ðời ta xanh viễn phương
                    Sống chết một câu hỏi
                    Sinh nhai lỡ độ đường.


                    Tuệ Sỹ
                    #10
                      sóng trăng 16.05.2006 09:58:49 (permalink)
                      .
                      Ác mộng rừng khuya




                      Lại ác mộng bởi rừng khuya tàn bạo đấy,
                      Thịt xương người vung vãi lối anh đi.
                      Nhưng đáy mắt không căm thù đỏ cháy,
                      Vì yêu em trên cây lá đọng sương mai.

                      Anh chiến đấu nhọc nhằn như cỏ dại,
                      Thoảng trông em tà áo mỏng vai gầy.
                      Ôi hạnh phúc, anh thấy mình nhỏ bé,
                      Chép tình yêu trên trang giấy trắng thơ ngây.

                      Ðời khách lữ biết bao giờ yên nghỉ,
                      Giữa rừng khuya nằm đợi bóng sao Mai.
                      Ðể một thoáng giấc mơ còn kinh dị,
                      Dáng em buồn bên suối nhỏ mây bay.



                      Tuệ Sỹ
                      #11
                        sóng trăng 16.05.2006 10:00:39 (permalink)
                        .
                        Những bước đường cùng



                        Không vì đời quẫn bức
                        Nhưng vì yêu rừng sâu
                        Bước đường vẫn tủi nhục
                        Biết mình đi về đâu
                        Ta muốn đi làm thuê
                        Ðời không thuê sức yếu
                        Ta mộng phương trời xa
                        Trời buồn mây nặng trĩu
                        Ven bờ thân cỏ dại
                        Sức sống thẹn vai gầy
                        Tóc trắng mờ biên ải
                        Nỗi hờn mây không bay
                        Mây không trôi về Bắc
                        Người mơ về Trường sơn
                        Nắng chiều rưng tủi nhục
                        Người trông trời viễn phương.



                        Tuệ Sỹ
                        #12
                          sóng trăng 16.05.2006 10:03:22 (permalink)
                          .
                          Thoáng chốc




                          Người mắt biếc ngây thơ ngày hội lớn
                          Khóe môi cười nắng quái cũng gầy hao
                          Như cò trắng giữa đồng xanh bất tận
                          Ta yêu người vì khoảnh khắc chiêm bao.



                          Tuệ Sỹ
                          #13
                            sóng trăng 16.05.2006 21:10:49 (permalink)
                            .

                            Ước hẹn



                            Mười năm sau anh phải về thăm phố cũ
                            Vì Trường sơn không có những trưa hè
                            Những con đường nắng cháy
                            Những con đường bụi đỏ
                            Và tình yêu trong ánh mắt rã rời.



                            Tuệ Sỹ
                            #14
                              sóng trăng 16.05.2006 21:12:16 (permalink)
                              .

                              Cúi xuống



                              Ta cúi xuống trên thân người bụi đỏ
                              Ðể nhìn sâu trong vết tích hoang đường
                              Ta sống lại trên môi cười rạng rỡ
                              Ðể nhìn sâu trong ngọn nến tàn canh.


                              Tuệ Sỹ
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 40 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9