Thơ NGUYỄN HẢI BÌNH
Lê Văn Lê 17.05.2006 20:06:42 (permalink)
ĐÀ-LẠT HÔM XƯA

Ngược đường lên Đà Lạt
Đi tìm lại chốn xưa
Sớm mai trời se lạnh
Bước về trên lối mưa

Đâu còn khung trường cũ
Không dấu vũ đình trường
Ngậm ngùi hồ Than Thở
Nghẹn ngào trong tiếc thương

Lạc vào con phố cũ
Trên đường hoa đào bay
Tìm người trong dĩ vãng
Nhưng nào em có hay?

Đón tách cà phê sánh
Tìm hương Mimosa
Năm mươi năm cách biệt
Đâu còn thanh sắc hoa

Đổ dốc ven triền thác
Lối mòn lên Gougah
Một thoáng buồn man mác
Giòng đời thôi đã qua

Hết rồi năm tháng cũ
Đà Lạt dưới sương mờ
Hoa trang giờ hoang vắng
Khi về thăm chốn xưa...

Fleurimont, 2005 - Nguyễn Hải-Bình
#1
    Lê Văn Lê 17.05.2006 20:08:05 (permalink)
    MỘT THOÁNG QUÊ HƯƠNG

    Viết cho Ngày 30 tháng Tư

    Tháng tư - 1975
    Đêm Sàigòn tháng Tư trời chớm lạnh
    Một chuyến đi: Thôi, bỏ lại kinh thành
    Bỏ lại khung trường ngập những mầu xanh
    Rời phi đạo tôi nhìn về nuối tiếc...

    Tháng Tư - 2005
    Để chiều nay, một thoáng buồn đơn chiêc
    Đồi Montjoye, tôi tìm lại chốn xưa
    Chạnh nhớ Hưng Yên, Hải Yến nên thơ
    Con đê nhỏ đưa tôi vế xứ mẹ:
    Có những vầng trăng đêm hè gió nhẹ
    Trải không trung giòng nhạc sáo mông lung
    Nhớ xóm quê nghèo, nhớ một giòng sông
    Mùa thu phủ Chapa màn sương lạnh.
    Cô gái Sơn Tây mắt cười lóng lánh,
    Má em hồng trong nắng sớm trung du
    Giã từ em, đan kết một mùa Thu
    Theo sóng nước sông Hồng xuôi Hà Nội
    Năm cửa Ô xưa, những ngày nắng mới
    Đền Ngọc Sơn soi bóng nước hồ Gươm
    Đường Cổ Ngư, chừ một nhớ mười thương
    Chiều tháng Bảy tôi giã từ xứ Bắc.
    Bỏ lại quê xưa giọt buồn vương mắt
    Chuyến bay dài Đà Lạt sớm mùa thu
    Những buổi di hành đỉnh Lapbé nord
    Trường Đà Lạt vẫy chào, xin từ biệt.
    Đổ xuống Long Xuyên, cô nàng mắt biếc
    Tóc trải dài như giòng nuớc Hậu Giang.
    Giang đĩnh ngược xuôi đẹp những đêm trăng
    Dâng tuổi trẻ cho miền Nam đất Mẹ
    Suốt giải Trường Sơn, đường vào xứ Huế
    Có O nghèo chiều vắng ngược giòng sông
    Tiếng ru Hời đan trải rộng thinh không
    Buồn vương xuống Tháp Chàm trong hoang vắng
    Khói lửa kinh đô một chiều tắt nắng
    Tháng Tư buồn khép lại nửa quê hương
    Giã biệt Sài gòn, gởi lại mến thương
    Không còn nữa Sài Gòn xưa yêu dấu.

    4-2005, Canada*
    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9