Ô hay buồn vương cây ngô đồng !

Tác giả Bài
DaQuyMong
  • Số bài : 23
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.05.2006
  • Nơi: Xóm núi
Ô hay buồn vương cây ngô đồng ! - 18.05.2006 17:28:19
Trót mang thân phận ly hương, tôi cặm cụi bước những bước của người đi khai hoang. Nỗi buồn của người con đơn côi cứ thầm thì như nhắc nhở. Nơi ấy, quê nhà mẹ cha mỏi mòn trông.
Nơi ấy những đêm dài mẹ thắm hương khấn nguyện, cho áo cơm, cho bình yên. Nước mắt mẹ cứ thế lặng thầm mỗi đêm vắng. Đã nhiều năm qua, tôi biết rằng mẹ vẫn để rơi những nỗi buồn vào đêm. Đêm vô tận.
Đã mấy đêm nay không ngủ. Làm gì để vực dậy tất cả đây? Tôi thấy như mình kiệt sức. Phía trước cứ như cái khung của sổ trắng trắng mênh mang của Mỵ.
Tôi đã sai khi để cho em một mình ở nhà lo toan tất cả. Tôi đã sai vì nó quá sức của em. Bây giờ tôi không còn tin vào lựa chọn của mình nữa. Tôi thật sự thất bại. Tôi đã thua trong ván cờ của chính mình.
Những ngày tháng long đong đi tìm miền đất mới, tiếc thay tôi vẫn còn là một đứa trẻ con. Một đứa trẻ mang trong tim hình bóng cậu học trò cùng lớp, để rồi mỗi bước đi tiếng gọi tình yêu lại như thôi miên, níu kéo tôi. Và rồi tôi đã không thắng được, tôi đã quay về. Để có tình yêu ấy. Và cũng đã đánh mất nó ngay thánh địa của nó.
Quan trọng hơn là tôi dã góp một phần quan trọng vào việc trở về của cả gia đình. Vậy là một lần trắng tay, gia đình tôi trở lại điểm xuất phát. Có lẽ tất cả những nỗi truân chuyên cũng bắt đầu từ đấy. Những ngày tháng cặm cụi đốt nương, khai hoang để tìm đất mới ngay tại chốn cũ với chúng tôi thật cay đắng.
Rồi ngày tháng cũng qua. Vượt lên tất cả chúng tôi cũng trưởng thành. Tôi cứ thế vô tư ra đi theo một dự tính đã định trước. Bạn bè bảo tôi là đứa bạc bẽo. Chỉ lo cho mình. Cũng đúng. Vì tôi đã để lại sau lưng những triền đồi bazan bụi đỏ mịt mù để đi về phía thành phố. Đắng thật.
Cứ như thế tôi đi và giấu đi dự tính của mình. Mặc nỗi buồn, nỗi nhớ nhà đêm đêm gặm nhấm.
Có những thời gian, đêm nào tôi cũng bị hành hạ bởi những cơn ác mộng. Từng ngày, từng ngày tôi luôn bị ám ảnh sẽ mất đi người thân yêu của mình, vì một lý do nào đó. Tôi sẽ không kịp về. Luôn luôn thế và tỉnh dậy với sự trống rỗng. Tôi không sao so sánh nổi cái được và cái mất trong đời mình khi lựa chọn con đường này. Thật mơ hồ. Thật khôi hài.
Nhưng tôi đã chọn con đường như thế.
Vì nhiều lý do.
Mà giờ ngồi đây tôi không sao nhận chân được.
Thế nên.... đừng ai như tôi.
Biết đâu có buổi chiều như chiều nay. Buôn vương cây ngô đồng !
Bao nhiêu nắng cũng không vừa buốt giá !

DaQuyMong
  • Số bài : 23
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.05.2006
  • Nơi: Xóm núi
RE: Ô hay buồn vương cây ngô đồng ! - 23.05.2006 11:28:28
Ba !

Ba đến thăm con bằng gót dày lấm lem bụi đỏ. Ba đi trong vùng nhớ của con với y nguyên dáng hình ướt đẫm mồ hôi.Tóc ba giờ đã bạc trắng.
Những bước chân ba vẫn không bỏ sót một mảng đồi nào. Con đã thấy bước chân ba giờ run run không còn mạnh mẽ như trước nữa. Nắng gió cao nguyên vẫn vậy, hong khô nước da người cha già trọn đời tâm khổ. Ba có biết không chỉ con gái ba là không đọc hết những cuốn sách trên kệ kia. Chỉ có con gái ba là lại phiêu diêu cười cợt mà quên đi tất cả. Ngay cả chính mình. Con đứng bên những cuốn sách, cố chất chồng cho đầy niềm kiêu hãnh hão huyền.....
Ngày tháng qua đi, nỗi niềm con tật nguyền, bệnh hoạn. Con sấy khô niềm tin. Con rạn vỡ những nụ cười. Vì sao vậy ba?
Ngày tháng qua đi ba đi trong vùng nhớ của con. Vẫn đôi dày ấy, đôi dày đã bị nương rẫy bào mòn. Ba bước đi trong con một hình dáng cạn kiệt ngày xanh. Ba ơi ! Cho đến bây giờ muộn màng con mới hiểu chính ba đã dắt con ra khỏi vực xoáy phù du.
Ba lặn lội đến xế chiều, con chung chiêng lãng đãng lượm nhặt những hoàng hôn rải lên hồn mình chuỗi ngày tàn....
Trên bước đường con về Ba vẫn cứ đi....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2006 11:31:38 bởi DaQuyMong >
Bao nhiêu nắng cũng không vừa buốt giá !

Ngôi sao ban chiều
  • Số bài : 23
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.04.2006
RE: Ô hay buồn vương cây ngô đồng ! - 23.05.2006 17:00:15
"Bao nhiêu nắng cũng không vừa buốt giá"
Bao nhiêu mưa cũng chẳng đủ ướt mình
Khi ta chọn trên đường đời trăm ngả
Đi về đâu cũng là kiếp phù sinh

Cũng có thể ta đi mà chẳng đến
Nhưng là người thì vẫn phải dấn thân
...........................................................................
Bạn có thể cho tôi biết câu thơ đó của ai được không?Lúc này tôi ko viết tiếp dc cái gì tạm tặng bạn như vậy.Chúc bạn có nhiều niềm vui.
Anh ước thành...giọt sương đêm tinh khiết
Đậu xuống cánh hoa hồng trắng muốt...là em
Nhưng mới bay được nửa chừng anh...tỉnh thức
Có lẽ cứ nhẹ nhàng rơi xuống đất...là hơn.

DaQuyMong
  • Số bài : 23
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.05.2006
  • Nơi: Xóm núi
RE: Ô hay buồn vương cây ngô đồng ! - 23.05.2006 17:22:40
"Những cơn mưa buổi chiều - co ro ngoài cửa sổ...."

Tháng năm. Những cơn giông bất chợt, tiếng sấm ì ầm xa xa... tất cả cứ gợi nhớ trong tôi về một nơi xa lắc ấy. Cao nguyên bây giờ chắc đã ngát xanh. Mùa mưa rồi. Lại một mùa mưa đi qua trong sự bất lực vô bờ bến.
Giọt nước mắt, giọng nói đầy trắc ẩn, âu lo cứ như cứa vào tim. Cố mà nuốt vào trong cho trọn vẹn. tất cả.. tất cả.....
Rồi một ngày, tôi biết có đến một ngày tôi sẽ nhận nỗi đau lớn nhất trong hành trình này. Tôi biết và đau xót đợi nó đến.
Gọi anh hai và cho anh biết suy nghĩ của mình, về tất cả. Anh giường như dửng dưng. Có lẽ không hẳn vậy. Anh là người tôi tin tưỏng nhất. Nhưng sao tôi thấy bất lực và vô nghĩa đến thế khi nói hết với anh. Chắc lại tại tôi kỳ vọng quá nhiều.
Giá như có tồn tại cái gọi là điều ước. Tôi chỉ có 1 điều.
Cái gì đã đưa ký ức trở lại nơi đây? Tự nhiên cho tôi thấy lại bóng dáng 1 đứa trẻ con. Ngày hai buổi chăn bò trên những triền đồi cao nguyên. Hành trang mang theo chỉ 1 cái gùi. Trong đó có 1 cà mèn cơm, 1 chai nước, 1 cái áo mưa và 1 cái bao. Vừa chăn bò, vừa tranh thủ hái đậu. Lại cũng chính là mùa mưa. Hồi ấy rất sợ ma, sợ rắn và các loại sâu. Mà sâu và rắn thì nhiều vô cùng ở xứ này. 1 mình trên rẫy vắng hiu lúc nào cũng canh cánh sợ ma. Còn sâu thì có những khi sợ quá, đeo gùi trên lưng cô bé cứ nhón tay hái từng trái đậu, nhảy từ chỗ trống này sang chỗ trống khác trong rẫy đậu để khỏi chạm phải sâu. Có khi đậu rơi hết ra ngoài mà không dám nhặt. Cũng có khi mải ngồi trêu 1 tổ kiến mà quên cả hái đậu và trông bò. Bò đi đâu mất không biết, chân thấp chân cao chạy đến rướm hết cả máu. Trẻ con hồi đó ở chỗ tôi toàn chân đất lội rừng. Mãi cũng thành quen....

Tôi yêu mảnh đất ấy. Nơi đã cất giữ cho tôi từng kỷ niệm li ti để tôi quay gót ra đi. Nhưng sao mảnh đất thân yêu lại là mảnh đất khắc nghiệt, bạc bẽo đến thế !
Chiều nay cũng như bao chiều đơn độc, tiếng gọi mẹ cứ thế lặng lẽ chìm vào thinh không.

Bao nhiêu nắng cũng không vừa buốt giá !

DaQuyMong
  • Số bài : 23
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.05.2006
  • Nơi: Xóm núi
RE: Ô hay buồn vương cây ngô đồng ! - 24.05.2006 15:00:20


Trích đoạn: Ngôi sao ban chiều

"Bao nhiêu nắng cũng không vừa buốt giá"
Bao nhiêu mưa cũng chẳng đủ ướt mình
Khi ta chọn trên đường đời trăm ngả
Đi về đâu cũng là kiếp phù sinh

Cũng có thể ta đi mà chẳng đến
Nhưng là người thì vẫn phải dấn thân
...........................................................................
Bạn có thể cho tôi biết câu thơ đó của ai được không?Lúc này tôi ko viết tiếp dc cái gì tạm tặng bạn như vậy.Chúc bạn có nhiều niềm vui.


Cám ơn bạn đã quan tâm. Chũ ký của tôi là 1 câu thơ, từ bao giờ chả biết nó đã có ở trong trí nhớ của tôi. Đó là 1 bài thơ về thời khắc giao mùa từ mùa Xuân sang mùa Hè. Tôi rất tiếu không nhớ chính xác tên tác giả.
Bao nhiêu nắng cũng không vừa buốt giá !

DaQuyMong
  • Số bài : 23
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.05.2006
  • Nơi: Xóm núi
RE: Ô hay buồn vương cây ngô đồng ! - 31.05.2006 14:31:38
Đêm I

Một mình ta và vỡ nát nhà quê
Cha heo hắt một dáng hình kham khổ
Mẹ mỏi mòn quảy gánh níu thời gian
Đây vôi vữa
đây rạ rơm
đây cuộc mưu sinh
và đây dòng nước lũ ...

Đêm II

con đã về đây
đêm mưa thác đổ
để thấy mẹ đã cất giấu đi
những nỗi buồn rạn vỡ

con đã về đây
mệt nhoài nỗi niềm phố thị
mẹ mỉm cười cúi lau vết bụi dường xa
trên vai áo con
trên mái tóc con
trong đôi mắt con

những âm thanh thành phố
những âm thanh con thác đổ bao đêm dài
từ thượng nguồn tuổi thơ dại
tranh phần
dội về
hối hả

Mẹ
con đã về
từ gió cát phù du
từ biệt ly
từ niềm hối tiếc
từ nửa cuộc sinh thành khờ dại
con trở về
dưới bóng mẹ ...à ...ơi....

Hai chữ hiếu sinh
rưng rưng
chìm trong giấc mộng...
Bao nhiêu nắng cũng không vừa buốt giá !

DaQuyMong
  • Số bài : 23
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.05.2006
  • Nơi: Xóm núi
RE: Ô hay buồn vương cây ngô đồng ! - 02.06.2006 14:20:47
đêm III

Tiếng mẹ gọi nơi nào vọng lại
Về đi con
Xóm nhỏ nhớ hơi người

Con xa xứ năm mười sáu tuổi
Những lối mòn rêu cỏ
Dấu chân xưa

Về đi con
Với bazan đất đỏ
Với bạt ngàn lau lách tuổi thơ xưa

Đêm phố thị
Xạc xào nỗi niềm thơ dại
vẫn tròn đầy...hao khuyết... một vành trăng.

Bao nhiêu nắng cũng không vừa buốt giá !

DaQuyMong
  • Số bài : 23
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.05.2006
  • Nơi: Xóm núi
RE: Ô hay buồn vương cây ngô đồng ! - 05.06.2006 10:35:32
Đêm 4

Trăng ướt..

Anh hãy về
nhận lấy tuổi thơ em
Đêm trăng đẫm ướt...
Những bông Dã quỳ ngủ say
Rải vàng ký ức...

Anh hãy về
Đón những gọt trăng rơi
Trên những đoá quỳ hoang dại
Hái cho em
Sắc vàng mộng mị....

Hãy hãy về
nhận cả tuổi thơ em
Bỏ lại sau lưng tháng ngày phố thị
Hái cho em những giọt trăng say....






Bao nhiêu nắng cũng không vừa buốt giá !

Ngôi sao ban chiều
  • Số bài : 23
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.04.2006
RE: Ô hay buồn vương cây ngô đồng ! - 05.06.2006 13:26:54


Trích đoạn: DaQuyMong

đêm III

Tiếng mẹ gọi nơi nào vọng lại
Về đi con
Xóm nhỏ nhớ hơi người

Con xa xứ năm mười sáu tuổi
Những lối mòn rêu cỏ
Dấu chân xưa

Về đi con
Với bazan đất đỏ
Với bạt ngàn lau lách tuổi thơ xưa

Đêm phố thị
Xạc xào nỗi niềm thơ dại
vẫn tròn đầy...hao khuyết... một vành trăng.

Mình nghĩ là nếu bạn bỏ hai từ tô màu vàng thì hay hơn, bạn nghĩ sao?
Anh ước thành...giọt sương đêm tinh khiết
Đậu xuống cánh hoa hồng trắng muốt...là em
Nhưng mới bay được nửa chừng anh...tỉnh thức
Có lẽ cứ nhẹ nhàng rơi xuống đất...là hơn.

DaQuyMong
  • Số bài : 23
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.05.2006
  • Nơi: Xóm núi
RE: Ô hay buồn vương cây ngô đồng ! - 26.06.2006 11:06:39
Ngày....
Bây giờ là mùa mưa trên cao ấy. Là ngát xanh bạt ngàn... Nhớ một ngày cách đây đã 4 năm, sau rất nhiều ngày lang bạt, Ta bước những bước đầu tiên trở lại mảnh đất thân yêu. Thấm thoắt đã 4 năm rồi. Thời gian như kẻ cắp vậy. Thời gian đánh cắp của ta những tháng, những ngày, những năm... trả lại cho ta dấu chân chim trên khoé mắt, mỏi mệt trên môi cười và sự vong bạc trong mắt bạn bè.
Đã lâu lắm không được nghe tiếng nói của nhỏ. Đêm qua tự nhiên tiếng nói ấy lại vang lên ngay trên mảnh đất của ta.
Đã gần 15 năm không gặp. Ngỡ ngàng khi bên kia đầu dây nhỏ bảo "ta đây, nhóc quên ta rồi sao ?"

Quên ? Phải thừa nhận ta đã quên đi quá nhiều. Những gương mặt bè bạn cứ như sương, như khói giữa cuộc mưu sinh. Đến khi một tiếng nói nào đó vọng lại cứ ngỡ ngàng, xót xa lạ. Sao ta lại quên được nhỉ? Khi nhỏ đã gắn bó suốt thời học trò, đã đi cùng ta bên vực thẳm để khôn lớn. Đây là người đã sút 5kg khi rời xa ta, rời xa thời áo trắng !
Quên ! đúng là vong bạc. Những kỷ niệm cứ như vôi. Trong một thời khắc thành muốn mặn, sát vào tâm can ta. Nhỏ có đọc được trong lời tạm biệt có muối không ?
Đêm, những kỷ niệm cứ như thể tranh phần nhau nói lời tránh móc. Chúng sợ sẽ không kịp trách móc.. sợ cuộc mưu sinh như bão nước lũ... lại một lần nữa cuốn đi....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2006 11:54:17 bởi DaQuyMong >
Bao nhiêu nắng cũng không vừa buốt giá !

DaQuyMong
  • Số bài : 23
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.05.2006
  • Nơi: Xóm núi
RE: Ô hay buồn vương cây ngô đồng ! - 26.06.2006 12:31:16

Anh sẽ làm cuộc thay máu
Đổi đi màu máu trong tim
Để yên tâm một lần
Sẽ quên em ... hoàn hảo.
Xoay mình trở về
Tinh khôi
Sạch sẽ
Trong một sát na .....
Em không phải tín đồ
Nói có thể sai về phật pháp
Nhưng có một điều
Em biết
Cực đau đớn
Tròn đầy rồi hao khuyết một vành trăng..

Nơi khe suối
Dòng nước thiên thu
Trôi chảy mãi...
Khóm trúc ngát xanh
Ý đợi người...
Bao nhiêu nắng cũng không vừa buốt giá !

DaQuyMong
  • Số bài : 23
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.05.2006
  • Nơi: Xóm núi
RE: Ô hay buồn vương cây ngô đồng ! - 31.07.2006 17:56:07

Mười chín giờ ngày mồng tám tháng 7. Tôi theo đoàn tàu xuôi về phương Nam. Vậy là thêm một lần tôi rời xa đất Bắc. Hai từ đất Bắc này đã thôi thúc tôi suốt hơn 20 năm qua.
Tự nhiên thấy mình chênh chao theo nhịp con tàu.
Thật ra lần trở về này tôi cũng chỉ kịp vội vàng nhìn qua khuôn mặt quê hương khi ngồi trên xe máy với vận tốc 60km/h. Đến trước Ông thưa rằng: Cháu về rồi đây ! và lại vội vàng ra đi 4 tiếng sau đó...
Lần đầu tiên biết mặt quê hương chỉ có vậy. Ngồi trên tàu lủi thủi quay về Nam chỉ muốn khóc thật to lên. Giờ thì nỗi nhớ quê hương đã thật hơn. Nói đúng hơn Quê Hương đã có hình hài chứ không chỉ là một cái gì đó mơ hồ như bao nhiêu năm qua.
Sông Hồng gợi cho tôi thật nhiều cảm xúc. Đã đi qua nhiều dòng sông, nhưng khi về đứng trước sông Hồng bỗng thấy mình bất lực, không thể diễn tả nổi. Cái sắc phù sa cứ theo đi day dứt mãi.

Quê tôi là một vùng thuần nông, còn rất nghèo. Nghèo hơn những gì tôi nhớ. Hơn 20 năm, tôi đã thành người lớn. Ký ức về quê trống tềnh trống toàng. Bạc....
Ông năm nay đã ngoài 90. Ước mong cuối cùng của ông là được gặp đứa cháu lưu lạc ấy. Và vào một buổi sáng không hẹn trước, Nó đã trở đã trở về đứng trước ông: Cháu đã về đây !
Hơn 20 năm ông có thể nhận ra đứa cháu này không? Chỉ thấy ông rưng rưng: Ai đưa cháu về đây? rồi bước lại phía hiên gọi chú chim cu gáy... gù gù gù... chào cháu ông đi. Nó đấy cu gáy ạ.
Đứng trước bàn thờ tổ tiên, chỉ 3 nén nhang mà sao nặng trĩu. Lần đầu tiên kể từ khi biết làm người tôi đã trở về và một mình đứng trước tổ tiên. Trong tâm trí chỉ vang lên được mỗi mấy chữ "con đã về đây" rồi thì oà khóc như trẻ thơ.
Không biết tự bao giờ hôm nay mình lại khóc ngon lành như thế. Hoá ra trước tổ tông ta bỗng thấy mình như được tự do. Tự do khóc, tự do để cho cảm xúc làm chủ.
Bởi đã từ lâu khôn lớn. Khôn lớn thì hay nghi ngại và vong bạc.
Giờ thì ta đã lại rời xa đất Bắc. Ta lại nợ mảnh đất này một lời hứa: Bao giờ sẽ trở lại?

Đây là câu hỏi ta không thể trả lời nổi.

Rồi sẽ lại tiếp tục những tháng năm lang thang phương trời khác, quê hương khác. Sẽ lại băn khoăn " Quê hương bây giờ ra sao?"
Mai con sẽ lại về.... có kịp không năm tháng đời người....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2006 18:00:52 bởi DaQuyMong >
Bao nhiêu nắng cũng không vừa buốt giá !

DaQuyMong
  • Số bài : 23
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.05.2006
  • Nơi: Xóm núi
RE: Ô hay buồn vương cây ngô đồng ! - 14.08.2006 10:26:21
Buồn lại vương vào thân. Như một lẽ tự nhiên của đất trời, vào thu rồi. Cái cảm giác ngột ngạt khó thở lại trở về chiếm giữ vị trí ấy. Nhớ. Mấy đêm nay đêm nào cũng mơ thấy khuôn mặt ấy, bóng hình ấy. Ánh nhìn yêu thương đến lạ nhưng cũng buồn khủng khiếp. Có cách gì để đêm đêm ánh mắt ấy không nhìn ta buồn đến thế không? Làm sao để cưỡng lại mình đừng cầm máy lên gọi đến đó không? Ta sao bất lực đến thế.
Sớm nay mưa. Đã mấy ngày nay rồi trời cứ thế. ai như MH đang hát, chẳng chiến chinh mà cũng lẻ đôi...
Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời
Chim về góc biển . Bóng ra khơi
Lòng tôi lũng thấp . Tâm hiu quạnh
Chẳng chiến chinh mà cũng lẻ đôi

Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời
Buổi chiều chăn gối thiếu hơi ai
Em đi để lại hồn thơ dại
Tôi vó câu buồn sâu sớm mai

Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời
Em còn gương lược dấu đường ngôi
Nằm mơ thấy tóc thơm vai hẹn
Và khoảng trời xanh đến rợn người

Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời
Bàn tay dư mấy ngón chia phôi
(Tặng nhau chín ngón không đeo nhẫn)
Và những tàn phai đầy tuổi tôi

Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời
Như trời nhớ đất (rất xa xôi)
Nắng mưa nhớ mãi hàng hiên đợi
Thư nhớ hồi âm - Lệ nhớ môi

Chỉ nhớ người thôi sông đủ cạn
Nói gì kiếp khác với đời sau
Đôi khi nghe ấm trên da thịt
Như thể ai đi mới trở về

Mưa. Cái điệp khúc mưa cứ như trăm ngàn lời yêu thương réo gọi. Ta phải làm gì cho ta?
Bao nhiêu nắng cũng không vừa buốt giá !

DaQuyMong
  • Số bài : 23
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.05.2006
  • Nơi: Xóm núi
RE: Ô hay buồn vương cây ngô đồng ! - 15.08.2006 10:36:21

Cảm niệm


Phố thêng thang
những cơn mưa vội vàng
buông xoã

Ánh mắt của một thời
Ánh mắt của một người
Đã xa
Xin đừng nhìn ta
Vời vợi niềm đau tâm thức...

Anh là người chúa ngục
Biết bao giờ thôi cai quản giấc mơ ta ...

Buổi sớm nay thu vừa chạm ngõ
Ta gánh nỗi buồn rao bán giữa phố đông...

Bao nhiêu nắng cũng không vừa buốt giá !

CDKT_NMQ
  • Số bài : 7
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.08.2006
RE: Ô hay buồn vương cây ngô đồng ! - 17.08.2006 02:44:50
Gửi nhờ bạn 1 bài linh tinh vào đây.



Có phải thu đến rồi không
Khi mùa mưa Ngâu sắp hết
Heo may sẽ đến vô cùng
Nỗi nhớ thương em thao thiết

Mưa vẫn giăng mắc bên sông
Tình em vẫn còn hư ảo
Chỉ sợ một ngày chẳng mong
Em về đường xưa ướt áo.

DaQuyMong
  • Số bài : 23
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.05.2006
  • Nơi: Xóm núi
RE: Ô hay buồn vương cây ngô đồng ! - 21.08.2006 17:26:42
Bắt đầu một tuần làm việc thật nhàm chán. Nói như người đã báo cáo chuyên đề Văn hoá ứng xử cho cơ quan sáng thứ 7 vưa qua là "Bất hạnh"
. Bất hạnh vì đến cơ quan với tư thế cực kỳ không hào hứng. Không biết tối nay về nhà có gặp thêm 1 khuôn mặt khó chịu nào nữa không - Để cho tuần này thêm phần bất hạnh. À, đúng là chả phải ước, sáng nay mở Yahoo Mess cũng thế. Sao thế nhỉ? Chính xác là sao nào đang chiếu vào mình tuần này đây? Hy vọng là nó chỉ thoảng qua, xẹt ngang mình.
Uống một ly trà Lipton, cả buổi chiều cứ chơi vơi lạ.
Thật ra mình đang muốn gì đây ?
Ngay tại đây, thời khắc này mình muốn bỏ công việc này, trở về ngay xó núi làm một kỳ nghỉ vô thời hạn với gia đình. Không bất cứ gì, net là một ví dụ điển hình. Hoặc giả viển vông một tý thì chỉ như gió núi, phiêu dạt bốn phương.
Chán ghét nhiều thứ không thể bút mực nào tả xiết. Ngồi họp lại đọc được 1 bài viết. Phải, rồi thì cũng chỉ như chuyến xe tang qua phố.
Bao nhiêu nắng cũng không vừa buốt giá !

DaQuyMong
  • Số bài : 23
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.05.2006
  • Nơi: Xóm núi
RE: Ô hay buồn vương cây ngô đồng ! - 21.08.2006 17:31:16
@ CDKT-NMQ: bấm nhầm nên post thành trả lời bài của Bác. Bác đến chơi nhà cứ tự nhiên.
Bao nhiêu nắng cũng không vừa buốt giá !

DaQuyMong
  • Số bài : 23
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.05.2006
  • Nơi: Xóm núi
RE: Ô hay buồn vương cây ngô đồng ! - 22.08.2006 12:12:31

Đêm V

Những cơn mưa giữa mùa
mênh mang núi rừng
mênh mang những bước chân hối hả
Cha ơi !
Mười bốn năm lang thang nơi xa
mưa nắng bão giông
cũng chỉ bi bô nỗi nhớ
Cha rất xa
rất xa....
bao vết chân chim nơi khoé mắt cha
đến giờ con chưa thấy
nên cứ bàng hoàng mê sảng những canh khuya

Đêm qua đài nhắc phía cha mưa
hình như mùa thu cũng thở dài
mưa có ướt áo cha ......

Bao nhiêu nắng cũng không vừa buốt giá !

DaQuyMong
  • Số bài : 23
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.05.2006
  • Nơi: Xóm núi
RE: Ô hay buồn vương cây ngô đồng ! - 19.09.2006 17:12:04
Dòng sông hoang dại

Mai đi xa
Em tìm gọi tên anh bên dòng sông hoang dại
Lá vàng và mùa thu rơi vãi
Bước chân không trùng lên kỷ niệm
Có người con gái nào vừa ngang qua đây
Bóng hồng rơi vãi

Mai đi xa
Quỳ hôn dòng sông gọi người mê dại
Thiếu chúng mình ai cưới những vì sao
Ai sẽ sang sông đón lý ngựa ô về
Ai một mình mang hết cả mùa đông....

Mai em đi
Anh là người phiêu lãng
Chỉ ngọn gió heo may xào xạc gọi tên mình.

Bao nhiêu nắng cũng không vừa buốt giá !

DaQuyMong
  • Số bài : 23
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.05.2006
  • Nơi: Xóm núi
RE: Ô hay buồn vương cây ngô đồng ! - 04.10.2006 17:57:14
Bão. Những cuồng phong rần rít. Có ngừoi nghe như tiếng trẻ con khóc, có người lại nghe như tiếng roi quất vào không trung. Dù là gì thì nó cũng quá khủng khiếp. Mình thấy hai tai ù đi, tức thở, trạng thái đó kéo dài khoảng 15 phút. Người bên cạnh thì thấy quay cuồng, nôn thốc ra. Nhìn đồng hồ mới 9h05. bão còn đang lúc nạnh nhất. Rầm rầm...choang... tầng 3 kính bắt đầu bay tứ tung, rồi tầng 2...tầng 1 hai người đội mũ bảo hiểm đang cố giữ các lá cửa kính, gió giật giữa dội.... Phải can đảm thôi, nếu cửa chính bật tung thì... không dám nghĩ tiếp.
Nhìn ra ngoài đường, 1 tấm tôn đang vắt ngang dây điện thoại nàh ai đó. cái dây điện thoại mới thật kỳ lạ, hơn 10 phút vẫn mang tấm tôn đó trên mình phất phơ cùng gió bão. Hai khu tập thể đối diện tốc mãi toàn bộ, tôn bay tứ tung, người từ trong nhà đâm bổ ra ngoài, trẻ có, gì có, ôm nhau chạy thật nhanh tìm nơi trốn, may mà họ chạy kịp không thì gạch đá sau lưng kia đè lên, chả biết ai còn ai mất.
Đã mấy ngày sau bão, khu nhà mình vẫn chưa có điện, nước sinh hoạt. K biết đêm nay đã có chưa.
Nhìn thành phố tan hoang mà nao lòng. Hệ thống trường học gần như đổ sập, bay mái hoàn toàn. Đi đâu cũng gặp những ngôi trường tan hoang. Một tuần nữa may ra một số trường mới tạm hoàn thiện để cho học sinh đi học, còn số trường khác thì.v.v. thật không biết chính xác. Trẻ con cầm mì tôm nhai sống nhìn thấy mà thương. Các trường học dùng để dân tránh bão vừa bay, tốc mái, vừa đông người thành thử rất mất vệ sinh. Thương quá thành phố tôi đang sống.
Hôm nay cả ngày ngồi giúp ban cứu trợ cập nhật thông tin, số liệu thiệt hại, phân phát hàng cứu trợ, vừa mệt vừa lo. Số thiệt hại không như dự tính mà ngày càng tăng lên. Cơ quan mình thì thật là thảm hại. Nhưng chẳng ai có thời gian thu dọn nó. Toàn bộ mái nhà trơ trọi, kính bể, máy móc nằm chỏng chơ hư hỏng vô số. Nhưng việc cứu trợ gấp hơn nên đành để đó. Mình tranh thủ lúc chờ số liệu nên than thở một chút. lại tiếp tục công việc thôi. Đơn công dân xin cứu trợ, cứu xét nhiều quá, vài ngày nữa còn nhiều hơn.
Bao nhiêu nắng cũng không vừa buốt giá !

Ct.Ly

DaQuyMong
  • Số bài : 23
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.05.2006
  • Nơi: Xóm núi
RE: Ô hay buồn vương cây ngô đồng ! - 05.10.2006 16:54:26
Cám ơn bạn! ĐN vẫn đang từng ngày từng ngày khắc phục hậu quả. KHổ nhất vẫn là dân nghèo sống cảnh màn trời chiếu đất. Tối qua có trận mưa rào, lại ướt hết. Đinh, tôn thì quá đắt nghèo không thể mua nổi. Giá cả ngoài chợ thì leo đến tận mây xanh. Thực phẩm như thịt heo thì.... bẩn kinh khủng, nếu biết không dám mua, vì không có nước, lò mổ cứ thế làm.v.v. cái này một người hàng xóm tốt bụng làm ở lò mổ mách nước là đừng nên ăn ! Đường phố nhiều chỗ bốc mùi kinh khủng vì rác. Cái ngày sau bão 30.000/thùng12 lít, bánh mỳ (không có gì trong ruột ấy) thì 4000/ổ, bún 7000/kg, rau xanh lại càng đắt hơn. Thương dân nghèo quá, chỉ mì tôm và mì tôm được cứu trợ.
Nhà mình vẫn không có điện, nước. Bẩn kinh khủng !
Bao nhiêu nắng cũng không vừa buốt giá !

TNP
  • Số bài : 422
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.10.2005
  • Nơi: Lều Cỏ .. Rừng Mơ
RE: Ô hay buồn vương cây ngô đồng ! - 06.10.2006 00:49:48
Bên này .. TNP cũng theo dõi và đau xót thấy dân mình .. chịu cảnh màn trời chiếu đất ..

Đây là một vấn đề .. thuần túy xã hội... đã tới lúc... Anh chị em .. thanh niên, sinh viên tự cứu mình và cứu dân lành ... một vài chục anh chị em Sinh Viên tập hợp nhau lại ... kêu gọi thêm các anh chi em học trung học giúp sức ... chúng ta dọn dẹp từng đống rác, từng khu phố, tham gia trực tiếp vào việc quản trị các công việc phân phối phẩm vật cứu trợ ...

TNP bao giờ cũng tin tưởng nơi giới trẻ Việt Nam .. tuy kinh nghiệm ít ỏi hơn .. nhưng bao giờ cũng hăng say và trong sạch hơn giới cán bộ.. già nua, quan quyền và tham nhũng.

Mong lắm, mong lắm ..

TNP
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2006 02:13:52 bởi TNP >

Bảo rằng... thôi nhớ, hết thương
Cớ sao buồn cứ tơ vương lòng tằm


TNP

PT
  • Số bài : 62
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Ô hay buồn vương cây ngô đồng ! - 06.10.2006 13:18:53
Mấy hôm nay TV và báo đài đưa tin bão đến. Nhìn những cảnh làng mạc, nhà cửa , con ngừơi ở miền Trung bị bão hành, thật sự thấy lo. Tối hôm đấy Gọi điện ngay cho bạn hỏi thăm tình hình ở quê, điện thoại tò te tí có lẽ bạn đang phải chống bão như biết bao chiến sĩ khác. Lo lắng và mong chờ tin từng giờ Đang định đặt ngay vé ra với bạn thì bạn gọi về " Không sao. Đừng lo gì , vẫn bình yên". Nghe giọng nói của bạn rất gần bên tai, yên tâm một phần nào. Nhưng không hiểu sao nước mắt cứ thi nhau lăn dài trên má.
Bạn ơi, quê bạn mà sao lại thương lạ vậy?

DaQuyMong
  • Số bài : 23
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.05.2006
  • Nơi: Xóm núi
RE: Ô hay buồn vương cây ngô đồng ! - 30.10.2006 16:06:11
Cặm cụi post cả tiếng đồng hồ, xong bấm phát mạng lỗi, tiêu luôn ! chán.
Bão lại về rồi, giờ thì không viết tiếp được nữa, chán vật !
Bao nhiêu nắng cũng không vừa buốt giá !

DaQuyMong
  • Số bài : 23
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.05.2006
  • Nơi: Xóm núi
RE: Ô hay buồn vương cây ngô đồng ! - 29.03.2007 16:34:56
Nay ta lưu lạc nơi này
Thương ta ngọn gió heo may xạc xào....
 
Bao nhiêu nắng cũng không vừa buốt giá !

DaQuyMong
  • Số bài : 23
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.05.2006
  • Nơi: Xóm núi
RE: Ô hay buồn vương cây ngô đồng ! - 08.05.2007 15:56:42
Trưa. Văn phòng chỉ còn lại một mình. Lại tí tách với bàn phím. Có lẽ nên gõ gì đó cho mình vơi bớt chông chênh. Nhớ thật là nhớ. Trưa nay chỉ có mình online. Kệ. Mình vẫn thích online một mình... 
Trưa. Một mình trong Văn phòng và ổ bánh mì bỏ quên buổi sáng. Tí tách với bàn phím. Vẫn thấy ngập ngừng nghi ngại...
Tin và không tin vào chuyện nghe thấy bên lề cuộc sống. Có thật thì sao chứ ? mà không thì sao ?
Thôi, không nên đụng đến cái vấn đề rắc rối lùng bùng đó.
Mình đã mê muội rồi. Mê muội để được một mình - trong trẻo với thế giới của nỗi nhớ mong khắc khoải. Thế vậy thôi. Mình thấy thật hạnh phúc trong cảm xúc yêu thương tràn ngập. Và mình tin. Tình yêu mới kỳ diệu làm sao.
Mặc cuộc tồn sinh quay cuồng. Ta Yêu Người ấy.
Bao nhiêu nắng cũng không vừa buốt giá !