Nhớ khi xưa , tôi là người nhút nhát,
Suốt cả ngày chẳng nói chuyện với ai.
Rồi em đến như 1 vì sao sáng,
Đã đưa tôi trở lại với cuộc đời!
Rồi từ đó,tôi thầm thương trộm nhớ
Nhưng đễ trong lòng đâu dám nói ra.
Sợ nói ra mà em nghe thấy được
Em sẽ cười và bảo:"đúng gã khờ"!
Vì thế nên tiếng yêu đành chôn chặt
Chỉ nói yêu trong những giấc mộng thôi.
Chỉ trách em sao vô tình đến thế
Đã bao lâu mà chẳng hiểu tình tôi !