BÀ MẸ ÐIÊN
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 25 bài trong đề mục
tieuphuong_loihai 19.05.2006 11:39:17 (permalink)
BÀ MẸ ÐIÊN

Có lần tôi đi ngang
Qua vỉa hè Ðồng Khởi
Một bà ôm chiếc gối
Ðứng hát như người say

Khoan chết đã con trai
Mẹ còn chờ mua sữa
Mai Ba về có hỏi
Mẹ biết nói sao đây

Người biết chuyện cho hay
Chồng bà đưa ra Bắc
Từ khi con trai mất
Bà trở thành người điên

Nhà bà là mái hiên
Tấm vải dầu che nắng
Sớm chiều khoai với sắn
Heo hút với bầy con

Bà ngày một héo hon
Bỏ vùng kinh tế mới
Về Sài Gòn chen lấn
Giữa cuộc đời đắng cay

Ðứa con út ốm đau
Vẫn hằng đêm đòi sữa
Chẳng còn gì bán nữa
Ngoài giọt máu mẹ cha

Khi trời vừa sáng ra
Bà lại lên Chợ Rẫy
Lần nầy lần thứ mấy
Bà bán máu nuôi con

Trên đường về đi ngang
Ghé cửa hàng mua sữa
Bà gục người trước cửa
Suốt đêm mà không hay

Ðứa con út đang đau
Chờ mẹ về chưa tới
Qua đời trong cơn đói
Thiếu cả một vòng tay

Khi bà về tới nơi
Thì con mình đã chết
Bà ôm con lạnh ngắt
Ðứng hát như người say

Khoan chết đã con trai
Mẹ còn chờ mua sữa
Mai Ba về có hỏi
Mẹ biết nói sao đây

Ðêm qua tôi nằm mơ
Thấy mình ôm chiếc gối
Ðứng trên đường Ðồng Khởi
Và hát như người điên.
#1
    tieuphuong_loihai 29.05.2006 13:01:23 (permalink)
    Yêu thương



    Diệu Thanh


    Không biết vì sao tôi yêu em ?
    Vì sao thương nhớ đã bao đêm ?
    Vì sao nói mãi mà chưa hết ?
    Nói mãi cho mình yêu nhớ thêm.

    Có phải mùa xuân trong mắt đen ?
    Hay là trong tóc tẩm hương đêm ?
    Hơi thơm em thở, môi em ướt,
    Nửa nụ hôn đầu anh chả quên...

    o em có phải vườn xuân biếc
    Ước nắng hồng lên nhún nhẩy cười ?
    Hay là sóng biển chiều ly biệt ?
    Thương tàu viễn xứ núi mây trôi ?

    Anh sợ nắng vàng phai áo trắng
    Sợ sao xanh lạc mắt em sầu
    Vuốt mềm lưng nhỏ bàn tay gió
    Anh ngẩn ngơ tìm tóc vướng đâu...

    Thương nhớ hơn ngàn mây ấp núi,
    Hơn thuyền ru bóng giữa dòng sông.
    Em ơi, núi lỡ sông bồi hết,
    Chỉ có tình anh, em biết không ?
    #2
      tieuphuong_loihai 29.05.2006 13:04:34 (permalink)
      Xin chào Ðà Lạt


      Hoài Khanh


      em ở đó với bầu trời mây núi
      mùa đông sương rờn trên má hoa đào
      linh hồn ta mấy mươi mùa của suối
      lạnh vô cùng không biết tự phương nao

      chân ta bước trên con đường trở lại
      một lần xưa vi vút gió đầu cành
      sâu dưới đó lối mòn khe suối vắng
      bóng của mùa khẽ động tiếng lanh canh

      ôi đồi thông những chiều nghiêng nhớ nắng
      lòng ta trôi chiều cũ dưới chân đèo
      gió heo hút dường nghe niềm u hận
      em đi rồi ta vẫn đứng nhìn theo

      màu áo đó phất phơ màu vĩnh biệt
      bay về đâu xin còn lại linh hồn
      để ta giữ những chiều sương ám phủ
      của một đời luân lạc kiếp tha hương

      rồi thôi hết đất sẽ là vĩnh viễn
      bông hoa kia nở trên xứ điêu tàn
      tay yếu đuối ta sẽ còn nắm lại
      những lời gì xưa đã hết âm vang

      Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2006 21:50:33 bởi diên vỹ >
      #3
        tieuphuong_loihai 29.05.2006 13:05:56 (permalink)
        Xin đừng


        Anh đừng tiếc mùa thu
        Lá tàn rơi buồn lắm
        Đường chiều sương thấm đẫm
        Em về không kẻ đưa

        Anh đừng gọi ngày mưa
        Lối em đi sẽ ướt
        Sẽ chẳng về thăm được
        Nơi hò hẹn hôm nào

        Mộng mị giữa chiêm bao
        Đừng gọi tên người khác
        Viết trăm ngàn khúc nhạc
        Đừng quên một… cho em

        Trăng ngủ gục bên thềm
        Đừng làm trăng thức giấc
        Trăng sẽ đi về mất
        Ai làm chứng lòng anh?

        Đừng để ngày qua nhanh
        Đừng để đêm xuống vội
        Để nhân gian thay đổi
        Người không còn nhớ nhau
        #4
          tieuphuong_loihai 29.05.2006 13:06:56 (permalink)
          Xô lệch ánh trăng


          Trương Gia Hòa


          Đêm thật là đêm
          Em nguyên sơ áo mỏng
          Tim đập nhịp gì
          Ngu ngốc bàn tay!

          Khi nghìn xưa lỡ hẹn về đây
          Sông núi hữu tình bóng em quỳ xuống
          Mùa vàng rực lửa chùng buông
          Em ngửa cổ về trời
          Xô lệch vầng trăng vai nghiêng
          Váy xiêm

          Đêm thật là đêm,
          Em xé áo bước ra từ trái thị
          Ném hoang đường cổ tích 15
          Ngọng ngịu trăng rằm bầm câu lỡ hẹn
          Bước bập bềnh tuổi mơ cài then
          Đêm nguyên vẹn nụ cười
          Đêm tươi màu nước mắt
          Đêm thật là đêm se sắt trái tim.
          #5
            tieuphuong_loihai 29.05.2006 13:08:03 (permalink)
            Xuân muộn


            Dương Trọng Dật



            Gió sương bạc áo giang hồ
            Về thăm em
            Gặp chiều mưa trắng trời
            Cuối xuân
            Hội đã tan rồi
            Bến xưa
            Bên lở bên bồi
            Còn đau ?

            Lang thang dạo bước sông Cầu
            Trầu đi
            Để lại vị cau chẳng nồng
            Em mang câu hát theo chồng
            Tôi về
            Uống cả cánh đồng
            Tương tư

            Một mình dựa gốc mù u
            Bướm vàng không đậu
            Lời ru
            Xa rồi
            Gió đông thổi héo nụ cười
            Sông sâu
            Sóng cả
            Không mời
            Sao qua ?

            Nào đâu mớ bảy mớ ba
            Ngõ quê
            Xuân muộn
            Mùa hoa đã tàn
            Yếm đào theo gió sang ngang
            Tôi về
            Thổi chút lửa than
            Cháy lòng

            #6
              tieuphuong_loihai 29.05.2006 13:09:45 (permalink)
              Và thời gian


              Đào Phong Lan


              Người đi về hướng sương rơi
              Ta đi về phía chân trời cỏ len
              Võ vàng một ánh trăng in
              Hỏi dòng sông trắng đã quên...
              hay là...?
              Tự ta,
              ta buộc vào ta!
              Lời thề mỏng mảnh như là sợi mưa

              Bây giờ đã ngậm ngùi chưa?
              hay còn nuối chút xa xưa,
              để rồi...
              Thôi!
              thì trả lại cho người
              Dấu chân trên cát một đời chưa rêu!
              #7
                tieuphuong_loihai 29.05.2006 13:10:47 (permalink)
                Và tuổi thơ đã đi qua

                Phạm Dũng Hà


                Và tuổi thơ đã đi qua
                Như một cánh chuồn chao mình nghiêng lượn
                Những giấc mơ mang màu hoa phượng
                Đã lui về một nơi rất xa

                Tiếng sáo diều ai thả chiều nay
                Bỗng vỡ vụn những âm thanh trong trẻo
                Ngoài vườn xoan tiếng con chim liếu điếu
                Gọi những mùa xuân hãy ghé qua đây
                Tôi chẳng hay trời đã heo may
                Cứ mải miết tìm viên bi ngày xưa đánh mất
                Chợt bắt gặp cái nhìn qua khe liếp
                Nụ cười duyên cô bạn gái học trò...

                Có lẽ giờ tôi đã đánh mất mộng mơ
                Nhưng vẫn nhớ những ngày êm dịu ấy
                Có nhắm mắt tôi cũng như đang thấy
                Ánh mắt nhìn và hơi ấm trong tay

                Có lẽ giờ người ở cuối chân mây
                Hạnh phúc nhỏ, những giấc mơ cũng nhỏ
                Tuổi xuân qua nhẹ nhàng như cơn gió
                Chẳng thấy mình giờ đã thật xa xôi

                Và thế rồi tuổi xuân đã qua tôi
                Không thể quay về những ngày êm dịu đó
                Chiều nay buồn bắt gặp màu hoa đỏ
                Ký ức ngày xưa, như mơ, như mơ...

                #8
                  tieuphuong_loihai 29.05.2006 13:12:05 (permalink)
                  Vâng


                  Nguyễn Bính


                  Lạ quá! Làm sao tôi cứ buồn ?
                  Làm sao tôi cứ khổ luôn luôn ?
                  Làm sao tôi cứ tương tư mãi,
                  Người đã cùng tôi phụ rất tròn ?

                  Thì ra ... chỉ có thế mà thôi!
                  Yêu đấy, không yêu đấy, để rồi
                  Mắc hẳn đường tơ sang cửi khác
                  Dệt từng tấm mộng để dâng ai

                  Khuyên mãi son cho chữ ái Tình,
                  Mộng lòng trang điểm mãi cho xinh.
                  Có người đêm ấy khoe chồng mới :
                  "Em chửa yêu ai, chỉ có mình!"

                  Có người trong gió rét mùa đông,
                  Chăm chỉ đan cho trọn áo chồng.
                  Còn bảo: "Đường len đi vụng quá!
                  Lần đầu đan áo kiểu đàn ông."

                  Vâng, chính là cô chưa yêu ai,
                  Lần đầu đan áo kiểu con trai
                  Tôi về thu cả ba đông lại,
                  Đốt hết cho cô khỏi thẹn lời.
                  #9
                    tieuphuong_loihai 29.05.2006 13:12:52 (permalink)
                    Vào hè


                    idlehouse

                    không biết xuân sau còn gặp lại?
                    đôi người con gái ghé chơi đây
                    vì đường xa lắm tôi thầm ngại
                    thời gian qua, sẽ phủ vai gầy

                    không biết thu sau còn gặp lại?
                    nai vàng ngơ ngác mắt thơ ngây
                    vì đời đen tối tôi thầm ngại
                    em nuốt lệ cho mắt thêm đầy

                    không biết thu sau còn gặp lại?
                    tâm hồn em trắng xoá chân mây
                    vì người băng giá tôi thầm ngại
                    sương tuyết làm xương buốt da trầy

                    không biết... mai sau còn gặp lại
                    nhưng mà... em vẫn có hôm nay
                    em cười cho tuổi em thơ dại
                    hun hút về sau những tháng ngày
                    #10
                      tieuphuong_loihai 29.05.2006 13:13:45 (permalink)
                      Vạt gió


                      Lê Vũ Thúy Ái


                      Giông dấy động sóng, chiều
                      Normandy
                      mưa lướt tới nhắn lời tử sĩ
                      Tôi đi trong mưa tìm bóng anh hùng
                      Không còn hỏa pháo, hạm đội, nón sắt đẫm máu - dập đầu cỏ dại

                      trở lại tìm em
                      trái tim nước Pháp
                      "Burgundy, Burgundy..."
                      đâu đó em,
                      đang cười rất khẽ
                      theo tôi - hai túi rượu đầy trên vòng bánh xe lăn
                      (thật chậm)
                      xuôi kênh đào chạm mạch sống - Loire !
                      ngàn năm huyết nhớ "Nôi Mẫu Quốc tôi,"
                      từ lạ lẫm đến cách chào rất sáo
                      tìm lại nhịp chân giữa điện Versaille ,
                      bỏ Chartre, bỏ Hugo trong hẻm nhỏ Latin ,
                      quên ngạn sông Seine váng chiều nắng ngã
                      Tôi vẫy chào Port d'Auteuil nổi sôi tháng 6
                      Lịch sử chạm trái banh lông rền sân quần vợt, mỗi năm
                      rạng ngày mới - thế thôi !

                      Bập bẹ cả đời - ngắm vài giờ , đủ - thiếu ?
                      nên khắt khe trước Khải Hoàn Môn - mỏi mắt giữa ngày ,
                      lắng đêm ruổi bóng vang giọng cười dân Basque
                      nơi Ðại Tây Dương nối đông Gia Nã Ðại
                      những tay săn cá voi sốc nổi bạt tay chèo... ấy
                      Getaria góp nắng Saint Tropez đùa rác bẩn nổi run bờ Antibre
                      Nice, hồn nhiên tôi
                      đi bằng đôi bàn chân nước Pháp
                      của lính lê dương bình tranh Monet
                      húyt sáo nhớ nhà - tôi - tự tình

                      Tôi
                      "Trời Âu thống giục tình xưa
                      nhớ em dáng lượn trên từng vạt bay" !

                      #11
                        tieuphuong_loihai 29.05.2006 13:14:40 (permalink)
                        Về


                        Mường Mán


                        Về ngang qua đường cũ
                        Lá vẫn xanh nguyên màu
                        Có đôi chùm hoa lạ
                        Chợt tím vì mong nhau

                        Về ngang qua quán cũ
                        Nhạc vẫn vang trong chiều
                        Lời ca như sóng vỗ
                        Cuốn lòng ta bay theo

                        Về ngang qua sông cũ
                        Đò xưa nay đã già
                        Trăng hẹn hò thuở nọ
                        Giờ tách bến nào xa

                        Về ngang qua phố cũ
                        Lòng đàn theo nhạc mưa
                        Ngỡ hai đứa còn đứng
                        Chụm đầu dưới hiên xưa

                        Về ngang qua trường cũ
                        Không dưng thèm vu vơ
                        Trái me ai chia nửa
                        Đến bao giờ thôi chua ?


                        #12
                          tieuphuong_loihai 29.05.2006 13:15:59 (permalink)
                          Về lại dòng sông năm xưa


                          Trần Kiêu Bạc


                          Lại trở về bên dòng sông năm xưa
                          Đêm một mình thâu đêm chờ trời sáng
                          Tiếng chim gọi bầy qua màn sương trắng
                          Vọng đêm buồn ba tiếng "Vàm Cỏ Đông"

                          Một dòng sông xuôi như những dòng sông
                          Mà giữ được tuổi thơ không trôi mất
                          Bên nầy đại dương vẫn nghe sông hát
                          Khúc nhạc vào đời tuổi độ tròn trăng

                          Bãng lãng một vùng nắng đợi hoàng hôn
                          Hoa tím lục bình thay xanh màu cỏ
                          Tím lòng ai chờ ai nhìn sóng vỗ
                          Gởi tình nhau qua con nước lớn ròng

                          Mặt nước im làm gương nước soi chung
                          Hai mái đầu chụm đôi nhìn gương vỡ
                          Sóng lao xao nhìn nhau mà mắc cỡ
                          Chờ nước êm e ấp rủ nhau cười

                          Ngày thơ đi theo con nước trôi xuôi
                          Tình đứng lại bên bờ sông tuổi nhỏ
                          Vàm Cỏ Đông in đôi bờ thương nhớ
                          Tay đã rời vẫn ấm phút chia tay

                          Đêm nầy thôi, sông ơi, trắng đêm nay
                          Thả nước mắt trôi theo dòng sông cũ
                          Đêm qua đêm dẫu nghe ngàn sóng vỗ
                          Chỉ vọng về ba tiếng Vàm Cỏ Đông!

                          #13
                            tieuphuong_loihai 29.05.2006 13:17:01 (permalink)
                            về thơ


                            Trần Thái Vân


                            Tôi đến với thơ một chiều nhạt nắng
                            Hình như là thuở ấy mới mười ba
                            Ngồi bâng quơ đọc bài thơ tang trắng
                            Ngỡ rằng mình nhân chứng đã từng qua

                            Tôi vẫn nhớ về mùa hè năm ấy
                            Nắng ươm vàng, mây trắng, gió xôn xao
                            Hoa khế tím, hương xưa giờ còn đấy
                            Giấc mơ hồng sợ lỡ bước nôn nao

                            Và như thế bài thơ tình thứ nhất
                            Mấy chục trang giấy nháp: chỉ đôi dòng
                            Mà sao tôi trong lòng rung động thật
                            Mối tình đầu\? Có thể hoặc là không!

                            Khi lớn lên, cuộc đời thâu nhỏ lại
                            Xa gia đình nhung nhớ cũng làm thơ
                            Biển Nha trang mơ về bên cửa Ðại
                            Ðèo Phượng hoàng thương quá bến Nam ô

                            Thơ im lặng trong những lần lao động
                            Trên nông trường đất đỏ bụi mờ bay
                            Ðỉnh đồi Mơ chiều thiên nhai gió lộng
                            Liếc nhìn nàng... thơ chớm nở đầu tay

                            Tình hé nhụy thơ hồng hơn lúc trước
                            Tội cho thơ vất vả suốt ngày đêm
                            Làm thi sĩ tôi chẳng hề mong ước
                            Làm tình nhân tôi muôn thuở vẫn thèm

                            Thơ có lúc khóc cho vài thằng bạn
                            Chết sa trường, hoặc bị cụt chân tay
                            Tuổi mười tám không phải thời chiến loạn
                            Chết như là con chó nhỏ phơi thây

                            Thơ ray rứt trong những ngày viễn xứ
                            Ðã cùng tôi lên, xuống biết bao lần
                            Chiều độc ẩm, đàn nâng cung cô lữ
                            Tự nhớ mình, nhạc hoài cảm lâng lâng

                            Thơ hạnh phúc bên bờ hồ hoa trắng
                            Trăng mơ màng mang lại tuổi xuân xanh
                            Em cười, nói, rồi em ngồi im lặng
                            Ơ này thơ\... Bất chiến tự nhiên thành

                            Thơ đã qua một phần đời lưu lạc
                            Qua con đường không có tuổi, có tên
                            Qua đại dương cỡi trên đầu sóng bạc
                            Thương nhớ bao người, thơ thương nhớ tên

                            Ừ, gốc khế là người tình thứ nhất
                            Là cội nguồn thơ từ đó sinh ra
                            Hoa khế tím, trần truồng nhưng rất thật
                            Có ngọt, chua nên ngày tháng mặn mà


                            #14
                              tieuphuong_loihai 29.05.2006 13:17:54 (permalink)
                              Về với biển


                              Nguyễn Châu


                              Anh vui lắm lại về với biển
                              Con thuyền xưa đã vắng bóng rồi
                              Nhưng nơi ấy, con tàu đang rời bến
                              Biển ồn ào sóng đập suốt mùa vui.

                              Vẫn nồng nàn gió mặn biển khơi
                              Vùng biển ấy với anh nhiều tình nghĩa
                              Bếp lửa con thuyền xưa bồng bềnh nỗi nhớ
                              Và tay em chai với mái chèo.

                              Anh trở về, trời nước trong veo
                              Con tàu lớn, khơi xa, luồng cá mới
                              Biển trầm tĩnh như một người luống tuổi.
                              Biển nồng nàn như trai gái yêu nhau.

                              Anh say sưa như gặp biển lần đầu
                              Muốn ôm cả mặt trời say nghiêng ngả.
                              Như biển cũng là rừng nhiều hoa và nhiều lá
                              Anh đi bắt cá tôm như hái quả giữa rừng cây.

                              Rừng bạt ngàn và biển nồng say
                              Anh có hai quãng đời, em ở giữa
                              Con tàu kéo còi như nỗi nhớ
                              Anh lại về nồng hậu cuộc đời em.



                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 25 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9