BÀ MẸ ÐIÊN
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 25 trên tổng số 25 bài trong đề mục
tieuphuong_loihai 29.05.2006 13:18:41 (permalink)
Vết bầm tim dã thú


Thái Thụy Vy


Từ ngày em xa anh
Anh lang thang độc hành
Nghe quê hương rũ rượi
Chiều chiều ngóng về thành

Anh biến thành dã thú
Miệng ngậm ngải tìm trầm
Đêm gối sao trầm ngâm
Ngày nhìn suối âm thầm

Cuộc tình đành gác qua
Hồn ta bãi tha ma
Tim ta buồn hoang phế
Hạnh phúc xa quá xa

Tay, chân, mình mọc lông
Quên đi giống Tiên Rồng
Ngôn ngữ người quên nhớ
Cuộc đời kiếp đi rong

Ta tưởng tim đã chết
Hình bóng ai xóa hết
Chiều nay dã thú buồn
Ngồi kết vành hoa tim.

#16
    tieuphuong_loihai 29.05.2006 13:20:21 (permalink)
    Vì em cần thấy anh yêu đời


    Khương Hà

    Em hát, bản tình ca này cho anh
    vang vọng giữa núi đồi
    chỉ tiếng lá rơi xào xạc đáp lại
    tiếng hát bay mãi
    vút tận trời cao
    những đám mây bất chợt giật mình
    tan đi
    rất vội

    Em hát, bài thơ này cho anh
    có dòng sông trôi
    giữa hai bờ cỏ dại
    có chú dế một đêm hè quên gáy
    nên không gian thinh lặng đến bồn chồn
    có những ngày không được nghe anh nói
    em lang thang
    nghe gió
    ngỡ anh cười…

    Em hát, giọt nước mắt này cho anh
    xanh xanh là nhớ
    thơm thơm là cỏ
    đến lúc vỡ tan cũng chẳng thấy mặt người

    Em giấu hết nỗi niềm đa cảm
    thật sâu trong trái tim mình
    và đem đốt những bài thơ
    lau khô tiếng hát:
    "vì tôi cần thấy anh yêu đời"
    vì em cần thấy anh cười
    nên xin anh đừng trách
    những đau buồn không thể nói cùng anh
    #17
      tieuphuong_loihai 29.05.2006 13:25:27 (permalink)
      Viết cho anh những ngày xa


      Đào Phong Lan


      1.

      Ngày mai khi chúng mình gặp lại
      Có thể là em đã khác hôm nay …
      Nhớ sáng nào trên biển
      Chuồn chuồn bay
      những cánh ướt vẫn thơm mùi sương sớm …
      Bàn chân trần đi trên cát ấm
      Tay cầm tay mà sao vẫn nhớ tay?
      Những bình yên đến chạm vào vai
      Ru em ngủ trong ánh ngày rực rỡ …

      Em nằm yên trong tay anh, trong hơi thở …
      Trong nắng trời,
      Gió biển,
      Cát bờ xa,
      những con ong rừng lấy mật về qua
      ngọt như môi anh hôn em mỗi sáng …

      Dòng suối nóng chảy trong lòng đất nóng
      âm ỉ hoài một nỗi niềm yêu
      Khi ta đón nhau biêng biếc những chiều
      Và lặng thầm chia tay nhau mỗi tối …
      Em cứ nói chuyện không đầu không cuối
      cứ huyên thuyên về cuộc sống con người
      cứ mơ hoang ánh sáng bầu trời
      Không biết là ánh đèn đường đã tắt …

      Anh của em,
      những ngày không gặp mặt
      có buồn không?
      Khuôn mặt có hao gầy?
      Bàn tay em đã lại nhớ bàn tay
      Môi em nhớ những cái hôn rất vội
      Em lầm lụi đi trên con đường tối
      Ngõ vắng xa
      Hoa mướp đã thôi vàng
      lối cỏ xanh hôm chúng mình sang
      đã xơ xác nhớ một người đi vắng…

      Không có anh,
      Sao quá chừng phẳng lặng?
      Quá chừng mưa trên những tán lá bàng
      Quá chừng rơi những thảm hoa vàng
      Quá chừng hát những bài lâu không hát …

      Giá anh xa đúng một vòng quả đất
      Thì bây giờ em sẽ đến ôm anh
      Sẽ gục lên đôi vai ấm hiền lành
      sẽ hôn siết bàn tay yêu dấu
      …………


      2.

      Ngày mai khi chúng mình gặp lại
      Có thể là em đã khác hôm nay
      Nhớ lần đầu ta nắm bàn tay
      Đã không muốn buông rời ra nữa…
      Những ngôi nhà nhẹ nhàng khép cửa
      Để ta hôn nhau những cái hôn đầu
      Để ta hôn nhau những cái hôn sâu
      Và trái đất quay một vòng choáng váng …

      Anh của em,
      thời gian và năm tháng
      đã nhắc em phải biết mong chờ
      nhưng em sợ em không tính bằng giờ
      mà em níu lấy từng giây phút
      Đời rộng quá, bàn tay em nhỏ hẹp
      biết làm sao che chắn được cho nhau?
      Anh đang làm gì?
      Anh đang ở đâu?
      Anh có biết là em đang nhớ?

      Giá cuộc sống chỉ là cánh cửa
      Em và anh sẽ khóa trái bên ngoài
      mặc mưa gió và những cánh chuồn bay
      mặc núi xô hay ầm ầm biển động
      Em đã sống một đời ước vọng
      những khát khao trời rộng sông dài
      những ngông cuồng về một ngày mai
      những to tát lớn lao dự định

      Nhưng bây giờ em chẳng cần định mệnh
      những rủi may
      những cơ hội ngàn vàng.
      Chỉ cần anh dừng bước lang thang
      Về với em
      Căn nhà em ngỏ cửa
      Bàn tay này vì anh mà nhóm lửa
      Hơ ấm anh những buổi đi về
      Ngày ngắn vô cùng hay dài rộng lê thê
      Em cũng sẽ không màng đến nữa …

      Hãy để em yêu anh
      Không do dự
      Và hãy yêu em như giây phút cuối cùng
      Như ngày mai sẽ xa nhau vĩnh viễn, lối đi chung
      của hai đứa đã có người chắn mất…
      Như đã đến giờ tận thế trên trái đất
      Như dòng sông sẽ cạn muôn đời
      Hãy siết em vào lòng
      Hãy hôn mãi không thôi
      Hãy yêu em không một lần ngưng nghỉ …

      ……………


      3.

      Ngày mai khi chúng mình gặp lại
      Có thể là em sẽ khác hôm nay
      Như ánh chiều rồi cũng phải nhạt phai
      Như chiếc lá một ngày tàn úa
      Đừng hỏi em
      đừng hỏi em thêm nữa
      Là vì sao em nói những câu này
      Hãy lặng lẽ cầm lấy bàn tay
      Ủ ấm em vì em đang rét lạnh

      Anh của em,
      Dáng đi khổ hạnh
      Bàn tay gầy mười ngón khô khan
      Đến hôm nay em vẫn thấy ngỡ ngàng
      Sao chúng mình yêu nhau nhanh đến thế?
      Như sóng cuốn
      Như gió xô
      Như thể …
      Là chúng mình ngàn kiếp đợi chờ nhau …

      Hãy yêu em ngày hôm nay thôi nhé
      Đừng bao giờ nhớ đến hôm qua
      Cũng đừng nên nghĩ đến ngày xa
      Vì cuộc sống ngày mai sao biết được?
      Hãy yêu nhau như là hai giọt nước
      Lăn vào nhau những khát vọng nồng nàn
      Hãy yêu nhau như hai chiếc lá vàng
      Lìa cành vẫn còn ôm ấp mãi …

      ……


      4.

      Ngày mai khi chúng mình gặp lại
      Có thể là em đã khác hôm nay ...
      #18
        tieuphuong_loihai 29.05.2006 13:29:00 (permalink)
        viết lại


        trần xuân trường


        ta viết lại cho em
        một thời đầy bỏng cháy
        cánh phượng hồng gầy những nắng
        tan trường về em giắt ở giỏ xe

        ta viết lại cho em
        một cuộc tình đấy thơ dại
        những đêm dài ta thao thức
        giấy trắng nhiều hằn nỗi nhớ không tên

        ta viết lại cho em
        trang giấy xanh nhạt nhòa nước mắt
        cuộc tình cho đi hương hoa mật
        để đem về vết rạn trái tim

        ta viết lại cho em
        một thời và một đời như thế
        em viết lại cho ta
        mãi chỉ là bài ca dang dở

        #19
          tieuphuong_loihai 29.05.2006 13:32:23 (permalink)
          Viết trong một ngày xa phố núi


          Trương Trọng Nghĩa


          Còn điều gì vẫn chưa nói hở em
          Mà dã quỳ cứ nở vàng từng con dốc nhớ?
          Mùa mùa đi qua
          Anh còn mắc nợ
          Giữa mênh mông một tiếng em cười
          Phố chiều nay có đông người
          Khi hai đứa cầm tay nhau bối rối
          Những tiếng chuông cứ ngân nga trong gió
          Và mùi hương ngọc lan nồng nàn
          Mai ta về phố núi có mờ sương
          Để rét mướt phía hai người
          Đơn lẻ?
          #20
            tieuphuong_loihai 29.05.2006 13:36:11 (permalink)
            Vợ


            Bùi Chí Vinh


            Khi anh được mọi người tung hô
            em không dám đạp xe qua tiệm phở
            khi anh đăng quang làm Thành Cát Tư Hãn của nền-thi-ca-thịt-mỡ
            em sợ con trai chúng ta kêu “vạn tuế bánh mì”

            khi anh dùng văn chương làm yến tiệc triều nghi
            em lấy cái lưỡi đong từng lon gạo chạy
            khi anh đổ bia lên đầu những tên thừa tướng, thái sư bằng giấy
            em chắt sữa tươi đi đóng thuế riêng mình

            khi anh múa may như Đường Sơn đại huynh
            em ngồi co rúm với áo bà ba vá
            khi anh vừa hay cuộc dời giống cái cối xay gió
            em sẵn sàng vị tha với chàng Don Quichotte dở òm

            và khi anh hoàn toàn mất hết khôn ngoan
            em xuất hiện đem cho anh sáng suốt
            khi anh bị triều đình từ khước
            đích thân em đem lại áo long bào

            khi anh bắt đầu gác kiếm rửa đao
            cũng chính em dựng một gian lều cỏ
            khi chung quanh anh vắng cung tần mỹ nữ
            không ai khác hơn em dạy anh biết đàn bà

            em là cái gì anh định nghĩa không ra ?
            #21
              tieuphuong_loihai 29.05.2006 13:51:51 (permalink)
              Uống rượu giữa đồng trăng



              Phạm Hữu Quang


              Đêm nay trăng sáng – trăng tròn quá
              Như dĩa mồi ngon đặt góc trời
              Bạn rót tràn ly đòi tiến tửu
              Rượu vàng sóng sánh chảy qua môi

              Rượu đây vốn thiệt là rượu gốc
              Uống vô lửa cháy quanh chiếu ngồi
              Bạn cứ tha hồ đi quậy...nước
              Quậy nước nhiều khi tóm được mồi

              Khô lươn, khô rắn, rồi khô lóc
              Chỉ tiếc mâm đây thiếu dĩa xoài
              Cớ chi bạn nhắc mùa khô chuột
              Khô gì ta cũng phải cưa đôi

              Ly cũng cưa chân. Vừa đánh trót
              Bạn đã đòi thêm món cải trời
              Rượu của người và rau của đất
              Chỉ sợ vầng trăng héo giữa trời

              Chỉ sợ giọng mùi không đũ̉ bắt
              Rượu còn bên rượu mồi bên mồi
              Bạn xỉn. Còn ta thì...đủ...quắc
              Ở giữa vầng trăng cứ xin mời !
              #22
                tieuphuong_loihai 29.05.2006 13:55:28 (permalink)
                Ta vẫn chờ em


                Anh Vân

                Thu đã đến bên ngoài khung cửa sổ
                Trải buồn lên trên nội cỏ ngàn cây
                Màu nắng úa như nỗi sầu ly xứ
                Nhìn mây trôi nghe thương nhớ dâng đầy

                Ta ngồi mãi bên vực đời sâu thẳm
                Nhớ thương em ngày tháng cũng pha phôi
                Đường kỷ niệm nhiều lần ta đếm bước
                Bao đêm buồn khao khát một bờ môi.

                Trong nắng sớm sao nghe lòng thấm lạnh
                Đã yêu nhau mà chia cách dặm ngàn
                Tuổi lá úa hoa đời không chịu trổ
                Vẫn bám cành chờ đợi nắng Xuân sang.

                Ta vẫn chờ em cuối đường diệu vợi
                Thương cuộc tình như vệt nắng mong manh
                Hồn héo hắt theo năm chờ tháng đợi
                Mơ một lần giấc mộng trổ mầm xanh
                #23
                  tieuphuong_loihai 29.05.2006 13:56:07 (permalink)
                  Tiễn đưa


                  Anh Vân


                  Em tiễn đưa ta trở về chốn cũ
                  Xa lộ dài thăm thẳm nỗi buồn chung
                  Gió se lạnh, cây bên đường ủ rũ
                  Trời Denver mây trắng cũng bâng khuâng.

                  Em dáng nhỏ, đứng sầu như liễu rũ
                  Phấn hương em thoảng thoảng ở phương nầy
                  Màu ân ái chưa phôi pha nét ngọc
                  Mắt hồ thu gờn gợn chút sầu mây.

                  Ta cúi xuống bờ môi hồng run rẩy
                  Tưởng nhịp đời khơi dậy giấc chiêm bao
                  Vòng tay ôm, ôm trọn nỗi sầu đầy
                  Trời phẳng lặng mà hồn ta dấy bão.

                  Thoáng giấc mộng thương cảnh đời hư ảo
                  Đêm nay rồi, gối mộng chỉ mình em
                  Gió tương tư se lạnh cánh môi mềm
                  Em đứng khóc giữa chiều hôm nắng quái.

                  Về đi em! Đừng nhìn ta thế mãi
                  Em có sầu rồi cũng phải chia tay
                  Về đi em kẻo núi rừng bịn rịn
                  Hẹn mai sau mộng đẹp sẽ lâu dài.
                  #24
                    tieuphuong_loihai 29.05.2006 13:57:11 (permalink)
                    tâm sự


                    Trần Thái Vân


                    Chiều nay ta đứng trên bờ biển
                    Sóng vỗ ầm vang, nước xanh màu
                    Gió mặn rít người như lưu luyến
                    Mùi thịt da tự thuở biết nhau

                    Tất cả chỉ màu xanh tươi thắm
                    Tận vô cùng, xa tít, mù khơi
                    Ta thấy lạ nhưng mà quen lắm
                    Biển muôn nơi chung một bầu trời

                    Ta cũng sinh ra trên biển ấy
                    Giữa đêm hè theo sóng ầm vang
                    Giọng đứa bé oa oa đâu đấy
                    Gởi âm thanh về tận mây ngàn

                    Một đứa bé, muôn ngàn đứa bé
                    Một tiếng oa, vài tiếng đón mừng
                    Từ lập địa vô vàn thế hệ
                    Khóc chào nhau như sóng rì rầm

                    Ta ngẩng nhìn mặt trời đỏ hỏn
                    Nằm ngang ngang cũn cỡn, loã lồ
                    Ta nhắm mắt, muôn màu hỗn độn
                    Sau làn mi cuộc sống ảo mờ

                    Như con sóng đời ta trôi nổi
                    Nửa địa cầu bến cũ còn thương
                    Những nỗi nhớ đi, về rất vội
                    Như bọt kia tan hợp vô thường

                    Ta chợt khóc trong chiều gió lộng
                    Giọt lệ nồng chẳng biết vì ai
                    Ta mở cửa tâm hồn trống rỗng
                    Gió tràn vào xoa dịu, nguôi ngoai

                    Ta nhớ biển như sông nhớ suối
                    Nhớ bao nhiêu cũng vẫn xuôi dòng
                    Những bóng hình sớt chia trăm lối
                    Những ân tình trôi dạt cánh rong

                    Ta yêu biển như cành yêu lá
                    Yêu rất nhiều, chỉ thế, rồi xa
                    Ta, lá thu bay về đất lạ
                    Ngủ bên đường tiếc thuở từng qua

                    Ta tiếc cả những điều chưa biết
                    Tiếc vàng son chưa đến một thời
                    Lịch sử ngược dòng đi mãi miết
                    Một mình ta ở lại chơi vơi

                    Ta nhớ đến những người chưa gặp
                    Trai quê mùa cỡi ngựa bỏ trâu
                    Chiều dõi mắt làng xưa ôm ấp
                    Mối tình đầu giờ đã mất nhau

                    Ta nhớ những bóng hồng chưa thấy
                    Áo ba thân trẩy hội đình làng
                    Tối hội tan nàng cười ai đấy
                    Chàng trai nào đưa mắt liếc ngang

                    Ta nhớ đến những người chinh phụ
                    Mơ chồng về một sớm ái ân
                    Mơ ái ân đêm nồng kết nụ
                    Hoa mỉm cười, môi đỏ, cong chân

                    Ta nhớ đến những ngày tháng cũ
                    Những ngôi đình ta chửa lần qua
                    Mái ngói đỏ, hàng tre xanh rủ
                    Trong thâm tâm ta tưởng đã là

                    Những tâm sự bao la như biển
                    Ðại dương ơi thương lắm bao ngày
                    Ta ngẫm lại một đời thiên biến
                    Thương mộng nào xa quá tầm tay

                    Và như thế, đời không đầu mối
                    Những ưu tư hỗn độn đi, về
                    Từng lớp sắp lên, từng lớp xuống
                    Theo nhạc chiều cất giọng tỉ tê

                    Chiều thấm nhức đường gân, thớ thịt
                    Những khớp xương rời rã cuối ngày
                    Những ký ức như mưa mờ mịt
                    Cơn đau đầu trĩu nặng xoay xoay

                    Nửa tỉnh, mê thương về biển cả
                    Bãi cát vàng thơ ấu hiện nguyên
                    Con cá nào chết trôi xác rã
                    Tiếng ai than u uất, ưu phiền

                    Chiều ai hát nghe như gió thổi
                    Hàng thùy dương đầu hạ vi vu
                    Trong tiếng hát ta đi ngàn chốn
                    Xuôi thời gian vào tận thiên thu

                    Vào tận những tâm hồn tắt lối
                    Tìm yêu đương giữa trái tim cằn
                    Mưa tình thương xin còn cứu rỗi
                    Hạt-nhiệm-mầu sống lại tình thân
                    #25
                      Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 25 trên tổng số 25 bài trong đề mục
                      Chuyển nhanh đến:

                      Thống kê hiện tại

                      Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                      Kiểu:
                      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9