Tự khúc Xin để cho em có một lần
Một mình thức dậy lúc bình minh
Để thấy xung quanh là nắng ấm
Xua tan bao giá lạnh gối chăn
Xin để cho em lúc chiều tà
Một mình lặng ngắm khói sương sa
Để em biết nhớ vòng tay ấm
Thương em như mảnh lá không nhà!
Hãy để cho em được một lần
Lỡ chuyến đò chiều khi nước dâng
Vùng đất xa xôi buồn quạnh quẽ
Để nhớ bên đời em có anh!
Hãy để cho em được một lần
Ngủ vùi trong giấc mộng ngàn năm
Để được lãng quên vòng tay mẹ
Phó mặc vô thường nợ ái ân…
Hãy để cho em giữa cuộc đời
Một lần không toan tính cuộc chơi
Để được buông tay và mãi mãi
Thêu tình anh tím ngọn lục bình trôi…